Người đăng: HắcKê
Đại Ma Vương
Tac giả: Nghịch Thương Thien
Quyển 2-Chương 16:
Bọn họ, bọn họ rất nhiều người, đanh ta, cứu ... cứu ta với!
Dịch : vohansat
Bien dịch : ghitoson
Bien tập : xXxQuyLexXx
Hiệu đinh : ghitoson
Nguồn: truyenyy.com
Giữa trưa, tại thi luyện trường của Vong Linh ma phap học viện.
Han Thạc vừa quet dọn, trong đầu lại thầm ngẫm nghĩ về lời giảng giải của sư
phụ Cat Ân về Vong Linh ma phap sang nay, long may cau lại hết sức nhập thần.
Một bong người phục phịch từ cửa đột nhien xong ra, đến trước mặt Han Thạc.
Kiệt Khắc thở hồng hộc, vội va noi:
- Bố Lai Ân, khong xong rồi, Khải Lý với Bac Cach muốn qua đay tim ngươi tinh
sổ đo!
Dong suy tưởng bị cắt đứt, Han Thạc co chut bực bội, nhin vẻ mặt hốt hoảng của
Kiệt Khắc, cau may hỏi:
- La chuyện gi? Hai ten đần độn Khải Lý với Bac Cach lần trước đa bị ta đanh
cho một trận, sao lại muốn tới đay tim chết vậy!
- Khong biết, ta cũng khong ro lắm, chỉ nghe noi bọn chung sang nay ăn phải
thứ gi, hinh như rất la kho chịu, mặt mũi xanh le, rồi la het muốn lại cung
ngươi tinh sổ, tiểu ma nữ Lỵ Toa cũng đang tim ngươi!
Đưa tay sờ sờ đằng sau lưng, Han Thạc cảm thấy con co một chut đau đớn, bất
qua đa đỡ hơn đem qua rất nhiều. Luồng đấu khi mau xanh sau lưng co lẽ đa bị
ma nguyen lực bọc kin, luồng đấu khi đo tựa hồ đang từng chut từng chut một
tieu mất, giup cho Han Thạc cảm thấy co chut yen long.
- La chung tự minh muốn chết, khong thể trach ta được! - Han Thạc lạnh lung
quat một tiếng, đưa tay nắm chặt lấy can chổi, anh mắt nhin ra ngoai cửa.
Thần sắc Kiệt Khắc vẫn con lo lắng như trước, hắn vặn vẹo tay vội va noi:
- Bố Lai Ân, lần nay khac hẳn lần trước, Khải Lý va Bac Cach đa đi tim them
mấy người giup, khong giống như đam tạp dịch vong linh hệ chung ta, đều la một
lũ vai u thịt bắp, ngươi mau trốn đi!
- Ten Bố Lai Ân đang chết, ngươi cũng dam am toan bọn ta, hom nay cho ngươi
biết tay! - Lẫn giữa tiếng thuc dục vội va của Kiệt Khắc, tiếng của Khải Lý đa
từ ben ngoai truyền vao, am thanh vừa dứt, một đam người đa bịt kin cửa thi
luyện trường.
Ten Khải Lý cung Bac Cach mặt mũi xanh le, vừa mới tiến vao cửa, Bac Cach đa
la len một tiếng, om chặt lấy bụng, từ trong miệng nhổ ra một vũng nước đen
ngom, từ trong miệng tỏa ra một mui chua kho tả.
Khải Lý vừa thấy thứ ma Bac Cach nhổ ra, gương mặt vốn xanh le lại cang kho
coi, tựa hồ trong dạ day cũng rất kho chịu, "ộc ộc" mấy tiếng, đưa tay moc
họng, tựa hồ cũng muốn non ra, bất qua lại khong non ra thứ gi.
- Bố Lai Ân, ngươi để Lỵ Toa luyện ra thứ gi cho bọn ta ăn hả, ngươi hại chết
bọn ta rồi, hom nay ta liều mạng với ngươi! - Non mửa một trận, Bac Cach than
thể co chut yếu ớt, một tay om bụng, một tay chỉ vao Han Thạc, oan độc tức
giận noi.
Trong long thầm cười, Han Thạc bất giac im lặng. Lần trước Lỵ Toa hỏi minh vi
sao đột nhien trở nen linh hoạt khỏe mạnh như vậy, minh cũng tuy tiện noi lung
tung xa beng mấy thứ để gạt nang, nao ai biết Lỵ Toa lại tin la thật, đem mấy
thứ ghe tởm ấy chế ra, xem ra la bắt Bac Cach cung Khải Lý lam chuột bạch để
thi nghiệm, kho trach hai ten nay bộ dạng sống khong bằng chết.
- Khong, ta co lam gi đau! - Han Thạc lắc lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt noi, thoạt
nhin ngay thơ vo tội.
- Lỵ Toa đa noi với bọn ta cả rồi, ngươi con dam noi khong phải sao. Hom nay
khong dạy dỗ ngươi một phen, ta sẽ khong rời đi! - Khải Lý đứng ben cạnh giận
giữ quat, nhin mấy ten đồng bọn đứng ben ra hiệu, liền cung Bac Cach va sau
ten tạp dịch, xắn tay ao len hung han đi đến chỗ Han Thạc.
Ngoại trừ Khải Lý cung Bac Cach, mấy ten tạp dịch kia đều đến từ Hắc Ám hệ,
chỉ co điều khong phải đều cao to vai u thịt bắp như Kiệt Khắc kể. Cao thi
cũng co cao, nhưng đều la gầy go lấy da bọc xương, khong thấy chut thịt bắp
nao, ma đam co vai u thịt bắp thi nhin lại khong cao bằng Han Thạc. Noi tom
lại cao thi khong to, ma to lại khong cao, nhin thoang qua cũng thấy sức chiến
đấu cũng chẳng ra gi.
Siết chặt nắm tay, vẻ mặt của Han Thạc vẫn rất ngo nghe, nhưng trong long lại
đang khong ngừng ap chế một cỗ ham muốn, tựa hồ phải đem tất cả bọn người kia
đanh gục mới co thể lam dịu đi cỗ dục vọng nay.
Cỗ dục vọng nay tới cực kỳ đột ngột, chỉ trong chớp mắt đa tran ngập đầu oc
Han thạc, tựa như một cau chu ngữ thoi thuc hắn hanh động. Cho tới nay, tinh
cach của Han Thạc đều tương đối bị động, rất it chủ động đi gay hấn kẻ nao,
cũng khong dam qua mức hung hăng, hay đi gay chuyện, nhưng luc nay đay nếu
cung bọn họ đanh nhau, với sức mạnh cung tốc độ của Han Thạc hiện nay, khả
năng sẽ đem sự việc lam lớn ra, Han Thạc bản ý co chut khong muốn, nhưng lý
tri lại khong cach nao khắc chế.
Loại cảm giac nay hệt như vao luc trước ở thi luyện trường, khi đối mặt với Lỵ
Toa đang muốn ra tay, khi đo Han Thạc đa vứt bỏ lý tri, tuy theo dục vọng
trong long ma hanh động, sau đo ma nguyen lực bao lấy hoa tan đấu khi của Khắc
Lao Đức đanh vao trong người.
Giờ đay, tinh huống y hệt luc ấy, ma nguyen lực phia sau lưng Han Thạc cũng
bao bọc lấy đấu khi của Ai Li Khắc, dục vọng trong nội tam cũng cực kỳ manh
liệt.
Xoay người nhin anh mắt run rẩy của Kiệt Khắc, Han Thạc tren mặt cuối cung đa
khong con một chut nhan hậu, đoi trong mắt sắc ben như đao, mang theo một tia
sang giết choc cuồng bạo, đưa cay chổi trong tay cho Kiệt Khắc, Han Thạc lanh
khốc noi:
- Cầm lấy no, ai dam đanh ngươi thi đam hắn!
Ngừng lại một chut, Han Thạc chỉ vao đầu nhọn bằng sắt của cay chổi, lạnh nhạt
noi:
- Dung cai đầu nhọn ấy! xem chương mới tại tunghoanh(.)com
Kiệt Khắc bị hinh dạng luc nay của Han Thạc lam khiếp đảm, ngơ ngẩn lắp bắp
nhin hắn, hai chan run rẩy. Hiện tại Han Thạc biểu hiện ra vẻ lạnh lung tan
độc, lam gi con một chut nao của Bố Lai Ân yếu hen nhut nhat!
Đưa cay chổi vao tay Kiệt Khắc, Han Thạc xoay người, net mặt lại trở nen thật
tha chất phac, ngo nghe sợ hai hoảng hốt keu:
- Đừng ma, đừng co đanh ta!
- Đanh ngươi đo! - Sau ten cung xong len, quyền đấm cước đa, nhằm hướng than
thể Han Thạc lao đến.
Hai tay om đầu, Han Thạc đầu tien la sợ hai lui lại ne tranh, nhưng khi lui
mới ba bước về ben cạnh người Kiệt Khắc, Han Thạc đột nhien như bị kich thich,
gao rống mấy tiếng, nhưng một con trau mộng bị chọc giận, nhằm thẳng sau người
kia lao đến.
Người đầu tien la Khải Lý. Mắt thấy Han Thạc lại nổi đien, tam li từ lần bị
đanh đập trước đo khiến hắn chợt run rẩy, chan đa nhấc len tinh đạp lại ngưng
trệ tren khong, khong dam hạ xuống.
Chỉ la, Khải Lý khong đạp đến, cũng khong đại biểu la Han Thạc sẽ tha cho hắn.
Han Thạc trong luc lao len, đa cảm giac được ma nguyen lực phia sau lưng đang
vận chuyển cấp tốc, xem ra cũng giống y như lần trước, đa bắt đầu tieu hoa
luồng đấu khi xanh sẫm của Ai Li Khắc để lại.
Luc nay, trong long Han Thạc chỉ co một ý niệm khong thể kiềm nen được, đo la:
"Đem tất cả những kẻ trước mắt đanh gục - bất kể sống chết!"
Hai tay vung ra, Han Thạc như một tia chớp om lấy cai chan đang giơ len của
Khải Lý, sau đo khẽ nhấc, Khải Lý bị hất tung len te ngược ra phia sau keu
"rầm" một tiếng rơi xuống đất, một tiếng ren đau đớn xe long vang len, ham
răng đa "tiếp xuc than mật" với mặt đất, khoe miệng đa co chut mau rỉ ra.
Bốn ten được mời đến giup đỡ Khải Lý va Bac Cach, vừa thấy Han Thạc hung manh
như thế, liền giật thot minh, dang vẻ cười cợt độc ac đột nhien ngưng lại, sắc
mặt cũng dần trở nen cổ quai.
- Khong cần sợ, hắn chỉ co một người, chung ta co sau, đấm bừa cũng co thể
đanh chết hắn! - Bac Cach vươn cổ, đột nhien mở miệng noi, khong biết từ đau
đa vac một chiếc ghế gỗ bốn chan đến, la het đập thẳng vao Han Thạc.
Bac Cach vừa keu xong, bốn người kia vừa mới tan mất khi thế đều chấn động,
chậm rai từ ben hong rut ra một cay con gỗ, theo sau Bac Cach nhằm đầu Han
Thạc đập xuống.
Khong ngờ đam khốn kiếp nay đa chuẩn bị tốt thế! Đoi mắt Han thạc khẽ nhắm
lại, nhin thấy chiếc ghế từ tay Bac Cach nhanh chong đập vao minh, đột nhien
hai chan vận lực, nhanh chong thoat đi.
"Bang!" Chiếc ghế đập mạnh vao đất, bốn chan ghế "rắc" một tiếng lung lay,
nhin khong con chắc như ban đầu. Khẽ keu "ý" một tiếng, Bac Cach một đon đanh
hụt, tren mặt một phen ngạc nhien, tựa hồ khong nghĩ đến Han Thạc cũng co thể
tranh thoat được.
"Bốp!" Một quyền lao đến, đanh thẳng vao sống mũi của Bac Cach, lam bắn ra mấy
giọt mau tươi. Bac Cach ngửa đầu ra sau, loạng choạng lui hai bước, đau đớn
đến lỏng tay buong cả chiếc ghế mới chộp được.
Cui đầu cười lạnh một tiếng, Han Thạc nhấc cai ghế Bac Cach vừa buong, xoay
người ra phia sau nhin hướng một ga toc đỏ than hinh thấp chắc nịch đang tinh
đanh trộm, con gỗ rit vu vu, nhưng ngay luc sắp đập trung vao đầu Han Thạc,
chiếc ghế bỗng được nhấc len, mạnh mẽ đanh bật cay con gỗ.
Một tay nắm cứng lấy chan ghế, ma nguyen lực sau lưng hắn vận chuyển cang luc
cang nhanh. Han Thạc co thể cảm ứng ro rang được đấu khi bị bao vay kia đang
bị tieu thất trong ma nguyen lực, hai tay sức lực cuồn cuộn khong ngừng, Han
Thạc đưa tay chộp lấy một cai chan ghế, đột nhien dung sức bẻ.
"Rắc" một tiếng, cả chiếc ghế bị bẻ ra lam đoi, Han Thạc mỗi tay cầm một nửa,
chan phải một cước đa ra, trung ngay giữa bụng ten đanh len, ten đo sắc mặt
liền trắng bệch, đau đớn khụy xuống.
Khong chấp nhận dễ dang buong tha, Han Thạc luc nay co một cảm giac vo cung
sảng khoai, chỉ mong thoải mai phat tiết hết ra, hai tay lien tục lam việc,
"chat chat", hai nửa chiếc ghế tung bay khong ngừng, chỉ nhằm mặt mũi ten kia
đanh tới, mau tươi liền sau đo từ tran y toe ra, nhiễm đỏ cả chiếc ghế Han
Thạc đang cầm.
- Mau cản hắn lại, cai ten đien đang chết kia, hắn giết chết A Nhĩ Ngoa mất!
- Sống mũi Bac Cach bị một quyền của Han Thạc đanh biến dạng, hai dong mau đỏ
chảy ra như suối, khiếp đảm la het lung tung.
Đến cả Khải Lý cũng gượng gạo đứng dậy, mặc du trong long co chut sợ hai nhưng
vẫn con run rẩy nhấc cay con gỗ giấu trong người ra, cung với mấy ten đồng
bọn, nhằm hướng Han Thạc xong đến.
"Chat chat chat chat!"
Một loạt tiếng va chạm kịch liệt vang len khong ngừng, Kiệt Khắc đứng ben cạnh
quan chiến hai chan đa sớm run rẩy nga khụy xuống, mặt hiện vẻ khong tin nổi,
chỉ thấy Han Thạc mỗi tay nắm một nửa chiếc ghế, đối mặt với sau người hợp lực
vay cong lại khong hề sợ sệt, vẻ mặt đien cuồng hung tợn, từ đoi con ngươi kia
tỏa ra một luồng lanh ý rợn người.
Than thể Han Thạc khong ngừng di động tranh ne, nhưng chiếc ghế cũng khong
ngừng chuyển động, nhằm thẳng vao mặt mũi của đối thủ đập xuống, một lat sau,
sau kẻ vay cong đều la mau huyết đầy mặt.
Giờ phut nay, Kiệt Khắc đứng ben cạnh đang hoan toan rơi vao trạng thai đờ
đẫn, bị thủ đoạn lanh khốc của Han Thạc lam khiếp đảm. Hắn trước giờ chưa từng
dam tưởng tượng, co một ngay một kẻ vẫn luon luon yếu hen nhu nhược, ngoan
ngoan nghe lời như Han Thạc, lại co thể trở nen hung tan bạo ngược như vậy.
Trong luc Kiệt Khắc con đang đờ đẫn, đấu khi của Ai Li Khắc bị lưu lại sau
lưng Han Thạc, cuối cung từ trong qua trinh chiến đấu tuy tam sở dục nay, đa
bị ma nguyen lực chậm rai luyện hoa. Đến luc nay, Han Thạc trong long chợt
run, đột nhien ý thức được minh đang lam chuyện gi, trong long bất giac co
chut sợ hai.
- Co tiếng đanh nhau, la chuyện gi, mau đến thi luyện trường xem thử! - Đột
nhien Han Thạc nghe thấy tiếng Phạm Ny từ xa xa vọng lại, sau đo nghe thấy
tiếng bước chan nhanh chong tiếp cận lại gần.
Bọn Khải Lý, Bac Cach trai lại vẫn khong hề cảm thấy gi, cả bọn kinh ngạc run
rẩy, đầy vẻ sợ hai cung khiếp đảm nhin chinh minh, trong tay đều cầm con bổng,
nhưng khong ai dam tới gần them một bước nao nữa.
Han Thạc biết chuyện lần nay khong nhỏ, trong long suy tinh cấp tốc, trong
long khẽ động, đột ngột nhằm hướng cửa thi luyện trường chạy tới, trong luc
chạy Han Thạc đem mau thấm tren mặt hai nửa chiếc ghế trong tay boi loạn len
mặt len tran, sau đo tiện tay quẳng hai nửa chiếc ghế đẫm mau kia đi, một tay
chộp vao vết kiếm thương sau lưng do tay Ai Li Khắc tạo nen hom qua, dung lực
keo một cai, vết thương vốn chưa hoan toan kết vảy trong chớp mắt lại rach ra,
mau tươi tuon ra thấm đẫm lưng ao.
Tới cửa, Han thạc vốn đang chạy cực nhanh bỗng ngừng lại, bất thinh linh nằm
sấp xuống đất, "gian nan yếu ớt" bo tới phia cửa, đợi khi đam Phạm Ny xuất
hiện, Han Thạc chia ra đoi tay đầy mau, tren tran dưới mũi đều đầy mau tươi,
một vẻ vo cung sợ hai vừa khoc vừa noi:
- Bọn họ… bọn họ rất nhiều người… đanh ta, cứu... cứu ta với!