Người đăng:
Bất luận thành thị nào ở Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, tổ chức Ám Mạc đều có an bài
thành viên, Ngõa Luân thành đương nhiên cũng không phải ngoại lệ.
Hàn Thạc một mình ngồi xếp bằng bên trong một gian mật thất xây bằng đá, chậm
rãi tiêu hóa ký ức của gã Vong Linh pháp sư.
Sau đó liên tiếp trong bốn ngày, hắn không hề ra khỏi mật thất một bước, từ từ
duyệt qua ký ức trong mấy chục năm của gã Vong Linh pháp sư. Gã này tên là
Khắc Lai Đốn, đã năm mươi hai tuổi, toàn bộ kinh nghiệm trong năm mươi hai năm
đều bị Hàn Thạc nhất nhất chắt lọc tiêu hóa.
Ký ức của gã phong phú đến mức kinh ngạc. Hắn đã từng trải qua hàng chục trận
chiến lớn, lĩnh ngộ cả đời của hắn với đẳng cấp ma đạo sư đương nhiên là không
thể tầm thường, ngoài ra còn có một ít bí mật về thân phận. Hàn Thạc chọn lọc
những gì hữu ích nhất đem hấp thu toàn bộ và bỏ qua một vài chuyện râu ria
không quan trọng.
Về thân phận, Hàn Thạc lúc này mới biết được hắn thuộc một tổ chức tên gọi là
Thiên Tai giáo hội. Nhiều năm qua hành động của gã đều nhận mệnh lệnh trực
tiếp từ thượng tầng của giáo hội, hành động lần này nhằm vào Khắc Lạp Khắc
cũng vậy. Bản thân hắn cũng không biết tại sao nhất định phải ám sát Khắc Lạp
Khắc.
Ngoại trừ một vài sự tình liên quan đến thân phận, thu hoạch lớn nhất của Hàn
Thạc chính là lấy được những hiểu biết về ma pháp từ cấp học đồ đến cảnh giới
ma đạo sư, cùng với kinh nghiệm chiến đấu của gã từ lúc bắt đầu đến khi chết
Nếu thế giới này thật sự có cái gọi là “ nhất bộ đăng thiên ” thì có lẽ ứng
với Hàn Thạc lúc này. Kiến thức về ma pháp của gã Vong linh pháp sư chắc chắn
sẽ giúp cho Hàn Thạc đạt đến cảnh giới Vong Linh ma đạo sư mà không mất nhiều
thời gian, chỉ cần có đủ tinh thần lực thì sẽ lĩnh hội rất nhanh Vong Linh ma
pháp cấp cao.
Còn kinh nghiệm mấy chục trận chiến cả đời của Khắc Lai Đốn thực sự đã càng
làm tăng thêm tầm nhìn, cách ứng phó tình huống trên chiến trường vốn cũng đã
dày dạn của Hàn Thạc. Đối với tiền đồ chiến đấu sau này của hắn mà nói, có thể
nói là vô hạn lượng. Những nét tinh yếu trên chiến trường vốn phải trả bằng
máu và sinh mạng, Hàn Thạc phút chốc nắm rõ dù chưa hề trãi qua. So với loại
thu hoạch này, những hiểu biết về Vong linh ma pháp chỉ là một chuyện rất nhỏ.
Sau khi mất bốn ngày thu được những thứ giá trị từ ký ức của Khắc Lai Đốn, Hàn
Thạc cũng không lập tức rời đi ngay mà ở lại thêm hai ngày để nắm vững học
thuật của trung cấp Vong Linh hệ ma pháp sư.
Ra khỏi mật thất, tâm tình của hắn vô cùng thoải mái, đối với lần hành động
này càng có phần chắc chắn.
Ngài rốt cục đã ra, Ngải Mễ Lệ đại nhân có dặn lại, một khi ngài đi ra, lập
tức mang ngài đi gặp nàng. - Thiết Tư Đặc đang đứng thủ hộ trước cửa, thấy Hàn
Thạc xuất hiện bèn cung kính nói.
Này, Thiết Tư Đặc, sao bây giờ ngươi lại nghiêm túc vậy. Ta nhớ lúc mới biết
ngươi, ngươi đâu có như vậy. - Hàn Thạc thấy bộ dạng của Thiết Tư Đặc liền có
chút nghi hoặc.
Từ trước giờ phong cách nói chuyện của y với hắn vốn vô cùng ung dung, tùy ý,
bây giờ lại trở nên câu nệ, nói chuyện giống như thuộc hạ với thượng cấp của
mình vậy.
Bố Lai Ân, trong tương lai ngài sẽ trở thành một đại nhân vật, ta bây giờ chỉ
là xưng hô trước một bước mà thôi. - Thiết Tư Đặc cười mở miệng nói.
Hàn Thạc lắc đầu, nói ngay:
Cho dù ta có thật sự trở thành một đại nhân vật, nhưng quan hệ giữa chúng ta
cũng không nên xa lạ như vậy. - Vỗ vỗ vai Thiết Tư Đặc vài cái, hắn vui vẻ
cười nói thêm:
Huynh đệ, ngươi nên thoải mái một chút, bộ dạng nghiêm túc của ngươi ngược lại
lại khiến ta không thoải mái đâu.
Được, được, ta biết phải làm thế nào, Bố Lai Ân, ngươi nhanh lên đi gặp Ngải
Mễ Lệ đại nhân, đại nhân có nói qua khi ngươi đi ra, ta phải lập tức mang
ngươi đến gặp. - Thiết Tư Đặc vỗ vỗ vai Hàn Thạc, tựa hồ khôi phục vẻ phóng
túng ngày xưa rồi cười ha ha vài tiếng, nhanh chóng dẫn Hàn Thạc đi vào một
hành lang sáng rực.
Một lát sau, Hàn Thạc đã đến bên ngoài phòng của Ngải Mễ Lệ. Tới nơi, Thiết Tư
Đặc nháy mắt có vẻ mờ ám với Hàn Thạc, cười hắc hắc rồi lui về một bên, cách
xa hắn một khoảng rồi mới dừng lại bên ngoài thủ hộ.
Vốn mấy ngày ở chung, mặc dù Hàn Thạc cùng Ngải Mễ cũng đã tận lực che dấu
quan hệ giữa hai người, nhưng phong cách nói chuyện cùng một vài động tác lộ
ra vẻ tình chàng ý thiếp, khiến người ngoài chỉ cần tinh ý một chút là biết.
Thiết Tư Đặc thân là đạo tặc, vốn phi thường thông minh, cơ trí, ở chung cùng
hai người vài ngày, tất nhiên sẽ phát hiện ra vài sự mập mờ. Bất quá, cũng vì
là kẻ thông minh nên Thiết Tư Đặc biết nếu cùng Hàn Thạc quan hệ tốt cơ hội
thăng tiến của hắn mới rộng mở, nên cho dù trong lòng biết nhưng cũng coi như
mắt mở mắt nhắm, không biết gì cả.
Tâm lí Hàn Thạc cũng hiểu được điều này nên nhìn cái nháy mắt của Thiết Tư Đặc
vẫn bình tĩnh, không hề kiêng kỵ đẩy cửa đi vào trong phòng của Ngải Mễ Lệ.
Là ai? - Ngải Mễ Lệ hô lên kinh hãi, tiếng nước chảy ào ào từ bên trong phòng
tắm lọt vào lỗ tai Hàn Thạc,.
Hàn Thạc lập tức động sắc tâm, hắn biết Ngải Mễ Lệ đang tắm trong phòng. Liên
tiếp sáu ngày bế quan, thời gian nín nhịn của hắn cũng xem như rất dài rồi.
Cười hắc hắc một tiếng, tiện tay đóng cửa phòng, nhanh chóng đi vào phòng tắm
của Ngải Mễ Lệ.
Lúc đầu Ngải Mễ Lệ có hơi kinh hoảng nhưng đến khi nghe được tiếng cười hắc
hắc của Hàn Thạc, lập tức biết người đến là ai, sắc mặt không khỏi đỏ lên, cơ
thể hoàn mỹ đẫm nước lại ngã vào trong bồn nước.
Người trộm hương đã đến đây. - Hàn Thạc đắc ý cười hắc hắc một tiếng, vận ma
công, quần áo trên người hắn bỗng rách toạc, lộ ra thân thể cường tráng, tung
người nhảy vào trong bồn, làm bắn lên những bọt nước thật lớn.
Ác tặc, đáng ghét. - Ngải Mễ Lệ yêu kiều hắt nước, tựa hồ như muốn ngăn cản
Hàn Thạc xâm phạm, bất quá chỉ qua mấy lần hô hấp, tiếng mắng của nàng lại
biến thành tiếng thở hổn hển câu hồn.
Hồi lâu sau, cả người Ngải Mễ Lệ đột nhiên ưỡn cao, rên lên một tiếng thật
cao, dài, lúc này bọt nước trong thủy trì mới từ từ khôi phục bình thường.
Sướng chết đi được! - Ngải Mễ Lệ thở hổn hển thốt ra một câu, nàng đang nằm úp
lên bộ ngực rộng lớn của Hàn Thạc, nũng nịu nói:
Người xấu, chàng cứ làm cho người ta phải vừa yêu vừa hận.
Hàn Thạc nằm bên cạnh với bộ dạng uể oải nói vẻ khoái trá:
Mùa đông lạnh lẽo như vậy, ngâm mình tắm trong nước nóng, thật là chuyện thích
thú nhất trong đời. À đúng rồi, nàng vội vã tìm ta có chuyện gì?
Chàng sao lại hỏi như vậy, đương nhiên muốn hỏi chàng mấy ngày hôm nay thu
hoạch được những gì rồi? - Ngọc thủ của Ngải Mễ Lệ nhẹ nhàng vô thức vuốt ve
sau lưng Hàn Thạc.
Hàn Thạc sảng khoái hít một hơi, đem thu hoạch mấy ngày nay thuật lại tỉ mỉ
cho Ngải Mễ Lệ. Nghe xong, Ngải Mễ Lệ lộ vẻ cực kì kinh ngạc, nàng vui mừng
nhìn hắn nói:
Chàng chiếm được kiến thức về Vong Linh ma pháp và kinh nghiệm chiến đấu của
hắn, điều này có nghĩa là chỉ cần chàng có đủ tinh thần lực là sẽ nhanh chóng
tu luyện đến cấp bậc ma đạo sư.
Ta nghĩ hẳn là vậy, ta vừa mới thử tu luyện một vài ma pháp trung cấp của Vong
linh ma pháp, phát hiện theo đúng như hiểu biết về Vong linh ma pháp của hắn,
với thời gian rất ngắn ta đã hoàn toàn nắm vững, không có một chút khó khăn
nào. - Hàn Thac gật đầu chắc chắn, trả lời Ngải Mễ Lệ
Trời ạ, quá thần kỳ, thật không thể tin nổi! - Thấy Hàn Thạc nói như vậy, Ngải
Mễ Lệ vui mừng tột độ, không ngừng lặp đi lặp lại mấy câu này, nhìn bộ dáng
của nàng xem ra còn hưng phấn hơn cả hắn.
Tài liệu này là gã Vong Linh Pháp sư lấy được trong mật thất của đoàn buôn nô
lệ. Trong đó có ghi chép về việc buôn bán của Bác Bỉ A Tư Cơ, chứng mình là
hắn có tham gia vào buôn nô lệ. - Hàn Thạc nói xong, đem kiện tài liệu về nô
lệ của gã Vong Linh pháp sư giao cho Ngải Mễ Lệ
Mặc dù không gian giới chỉ của Khắc Lai Đốn có bố trí kết giới nhưng vì chiếm
được trí nhớ của gã nên Hàn Thạc rất dễ dàng mở được kết giới này. Bên trong
có mấy bộ sách về Vong Linh ma pháp, một ít dược phẩm khôi phục tinh thần lực,
còn có vài món pháp khí có thể tăng uy lực của ma pháp.
Đương nhiên, điều làm Hàn Thạc hài lòng nhất có lẽ là cây bạch cột pháp trượng
mà Khắc Lai Đốn sử dụng. Cây bạch cốt pháp trượng này hẳn là chế tạo riêng cho
Vong Linh pháp sư. Khi sử dụng cây bạch cốt pháp trượng này phóng thích ra
Vong Linh ma pháp, có thể đem uy lực Vong Linh ma pháp của Hàn Thạc tăng lên
rất nhiều.
Vốn khả năng của Hàn Thạc phóng ra ma pháp cốt mâu chỉ có thể xuất hiện một
cây, nhưng nếu dùng bạch cốt pháp trượng này có thể một lần phóng thích ra hai
cây cốt mâu. Ngay cả triệu hóa sinh vật hắc ám, số lượng cũng lớn hơn trước,
điều này giống như tinh thần lực được gia tăng.
Cầm trong tay tài liệu Hàn Thạc đưa tới, Ngải Mễ Lệ mừng rỡ đang định nói
tiếp, đột nhiên tựa hồ như nhớ lại điều gì đó nhìn chằm chằm vào Hàn Thạc, vội
vàng hỏi:
Chàng mới nói gã Vong Linh pháp sư này thuộc tổ chức gì?
Thiên Tai giáo hội. - Hàn Thạc ngạc nhiên, không hiểu nàng hỏi lại có ý gì.
Sắc mặt Ngải Mễ Lệ chợt biến đối trở nên trắng bệch, quay sang Hàn Thạc nói vẻ
ngưng trọng:
Việc giết Khắc Lai Đốn chàng không nên cho kẻ nào biết. Còn việc Lao Luân Tư
đang đi tìm chàng, nếu rảnh rỗi chàng cũng nên đi gặp hắn. Chàng bây giờ nên
cẩn thận một chút, ta phải lập tức đem sự tình của Thiên Ttai giáo hội báo cáo
với thượng cấp.
Dường như sợ mình nói chưa đủ, Ngải Mễ Lệ còn vội vã dặn dò thêm Hàn Thạc vài
câu, bảo y ngàn vạn lần không nên đem sự tình của Thiên Tai giáo hội nói với
bất kỳ người nào. Sau đó cấp tốc đi thông báo với thượng tầng của Ám Mạc bằng
ma pháp kính đặt trong mật thất.