145:thu Phục Dâm Long


Người đăng: HắcKê

Chương 145:Thu phục dâm long

o0o- Giết chết con Hắc long chết tiệt kia đi! - Hắc Ám tinh linh nữ chúa Đại
Na tóc tai bù xù gào thét phía đằng xa.

Bởi vì Hắc long đang phẫn nộ quấy rối tứ lung tung, đám Hắc Ám tinh linh hoảng
sợ ào ào tránh né tứ tán nhưng thỉnh thoảng vẫn bị dính trúng luồng liệt diễm
độc dịch. Mặc dù được đám Hắc Ám tinh linh bảo vệ nhưng Đại Na trông vẫn cực
kỳ thảm hại

Dưới mệnh lệnh của Đại Na, các Hắc Ám tinh linh còn lại đều tiếp tục phát động
công kích lăng lệ về phía Hắc long. Các loại cung tên cùng với ma pháp ào ào
hạ xuống thân thể vốn đã mang nhiều thương tích khiến cho thương thế của nó
càng trở nên thê thảm trầm trọng hơn.

Bất quá thân là siêu cấp ma thú, thực lực Hắc long cường đại không gì nghi
ngờ. Nếu không phải do gã nam nhân Hắc Ám tinh linh kia liều chết hy sinh tính
mạng để khởi động cây trường cung cổ quái tấn công, thì e rằng hơn ba trăm Hắc
Ám tinh linh đồng loạt công kích cũng vẫn không thể nào làm trọng thương nó
được.

Thế nhưng bây giờ Hắc long đã sớm bị thương nặng, hai mắt bị thương tổn không
thể quan sát chung quanh, thân hình khổng lồ thành cái bia sống, theo những
thương tích ngày càng nặng, tốc độ di chuyển chậm hẳn khiến cho công kich của
Hắc long không còn uy lực như trước nữa.

Bọn người Hàn Thạc ẩn nấp sau bức tường đá, quan sát toàn bộ tình hình cuộc
chiến, thấy Hắc long đã mang trọng thương không còn sức chiến đấu, hắn liền
gật gật đầu với lão mục sư.

- Hãy phá bỏ bức tường đá đi, chúng ta tiến vào thu thập tàn cuộc. - Hàn Thạc
cười to âm hiểm, phân phó lão mục sư.

Sau khi lão mục sư hạ lệnh, các cự ma chiến sĩ đã chuẩn bị sẵn từ trước, lập
tức bắt đầu động thủ phá bỏ bức tường đá chắn ngang sơn cốc. Xem ra đám Hắc Ám
tinh linh lúc trước cũng đã chuẩn bị việc thu thập tàn cuộc một cách chu đáo,
ở phía sau cách đó không xa có một miệng hang sâu nghiêng xuống. Vì vậy các cự
ma chiến sĩ chỉ cần sử dụng một chút sức lực dùng các trường côn do Hắc Ám
tinh linh chuẩn bị sẵn bẩy các tảng đá làm cho chúng lăn cả xuống hang sâu.

Công việc xong xuôi, thông đạo vào sơn cốc cuối cùng đã được mở lại. Hàn Thạc
bình tĩnh đưa mắt quan sát toàn trường rồi phất tay hạ lệnh cho đám sâm lâm cự
ma bắt đầu tiến hành công kích.

Từ phía sau một lọat lao cùng với trường mâu từ tay của các cự ma liệp thủ rít
lên phóng vào giữa đám Hắc Ám tinh linh còn sống sót. Mặc dù bọn chúng khi bức
tường bị phá ra cũng đã chuẩn bị tinh thần, nhưng mà dưới làn trường mâu cùng
lao công kích đầy trời không khỏi hỗn loạn cuống quýt.

Một đợt công kích hạ xuống khiến cho mấy chục Hắc Ám tinh linh bị đâm xuyên
qua, khiến cho nữ chúa Hắc Ám tinh linh Đại Na cực kỳ phẫn nộ chỉ muốn lao lên
sống chết cùng Hàn Thạc.

- Nữ chúa hãy hạ lệnh rút lui

Một nữ trưởng lão Hắc Ám tinh linh gào to.

- Đám cự ma sâm lâm vô sỉ, sớm muộn gì ta cũng tìm các ngươi tính sổ.

Âm thanh Đại Na sắc nhọn rít lên chát chúa, sau đó xoay người buồn bã hạ lệnh:

- Rút lui, toàn bộ rút lui.

Đám Hắc Ám tinh linh còn sống sót nghe Đại Na hạ lệnh liền bỏ chạy thục mạng.
Ngay cả Đại Na cùng với một số cao thủ yểm trợ xung quanh cũng nhanh chóng
tháo lui.

Nhổ cỏ đương nhiên phải nhổ tận gốc, nếu đã trở mặt, Hàn Thạc đương nhiên sẽ
phóng tay làm. Hắn lạnh lùng quát với lão mục sư:

- Đuổi theo, giết toàn bộ bọn chúng.

Lão mục sư phân phó xuống. Tên cự ma sâm lâm thủ lĩnh lại lập tức truyền lệnh.
Từ phía bên trong sơn cốc, đám cự ma chiến sĩ ùn ùn kéo ra, gào thét điên
cuồng nhắm đám Hắc Ám tinh linh còn sống sót vừa chạy trốn mà đuổi giết.

Hàn Thạc mắt dõi theo một tên Hắc Ám tinh linh cầm cây trường cung cổ quái kia
rồi quay đầu ra lệnh cho Tiểu Khô Lâu đuổi theo giết. Cầm cốt đao trong tay,
Tiểu Khô Lâu lướt như một tia chớp, vượt qua đám cự ma chiến sĩ lao thẳng về
phía tên Hắc Ám tinh linh kia.

Gã Hắc Ám tinh linh vừa bị hút hết sinh mạng, lợi dụng cây cung quái dị bắn ra
một mũi tên khủng bố, gây cho Hắc long thương tích đầy mình. Đối với cây
trường cung quái dị này Hàn Thạc rất hiếu kỳ, bởi vậy hắn luôn một mực chú ý
đến nó.

Sau khi gã Hắc Ám tinh linh sử dụng cây cung chết đi, cây cung đã bị một gã
Hắc Ám tinh linh khác nắm giữ, sở dĩ Hàn Thạc ra lệnh cho Tiểu Khô Lâu đuổi
giết tên này, mục đính chính là muốn chiếm nó.

Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc gào thét ngao ngao, thân hình to lớn của hắn quay
cuồng, tạo ra những chấn động đùng đoàng rung chuyển mặt đất chung quanh,
khiến cho đám sâm lâm cự ma vừa thấy hắn dị động liền vội vã tránh ra xa.

Cho dù đã bị trọng thương, nhưng Hắc long vốn là loại siêu cấp ma thú nên thực
lực vẫn cực kỳ kinh khủng, vừa rồi đám sâm lâm cự ma đã chính mắt thấy hắn tàn
sát bừa bãi Hắc Ám tinh linh vẫn cảm thấy vô cùng sợ hãi trước thực lực cường
đại của Hắc long nên đến bây giờ vẫn không dám buông lỏng.

Hắc long xoay trở thân thể, chậm rãi nhắm hướng đầm lầy rút lui, xem chừng hắn
đã định dùng hết sức lực, trước tiên chạy trốn về hang ổ rồi nói.

Hàn Thạc mắt nhìn thấy Hắc long muốn trốn, đồng thời quan sát đám Hắc Ám tinh
linh đang chạy thục mạng tứ phía, liền quát to ra lệnh cho lão mục sư:

- Quân số tách làm hai, một nửa đối phó với Hắc long, nửa còn lại lập tức
truy sát đám Hắc Ám tinh linh, không để cho chúng chạy quá xa. Nếu không thể
giết sạch bọn chúng thì phải nhanh chóng trở về.

Hàn Thạc vừa phát mệnh lệnh, chỉ thấy lão mục sư phất tay ra hiệu một cái,
toàn bộ đám sâm lâm cự thú đang chuẩn bị truy sát đám Hắc Ám tinh linh tự động
tách làm hai, một nửa ở lại bắt đầu nhắm hướng Hắc long tiến hành công kích.

So với đám Hắc Ám tinh linh còn sót lại số lượng sâm lâm cự ma còn hơn gấp
đôi. Còn khoảng hơn hai trăm tên sâm lâm cự ma hợp lực đối phó với Hắc long đã
bị thương nặng thì e rằng chỉ chốc lát nữa sẽ khó thoát nạn.

- Ô ô... đau quá, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, ta xin đầu hàng! - Hắc long
lớn tiếng rên rỉ van xin. Thân thể to lớn của nó trong vòng hắc sắc quang mang
từ từ thu nhỏ lại.

Hàn Thạc ngẩn ngơ, hắn thật không bao giờ nghĩ tới là Hắc long lại cầu xin tha
thứ. Trong tình huống dở khóc dở cười này, hắn liền giơ tay ra hiệu cho các
sâm lâm cự ma dừng công kích, để xem rốt cuộc nó có ý định quái quỷ gì.

Khi các sâm lâm cự ma bao vây kín Hắc long thì cuối cùng hắn đã biến hóa thành
nhân hình.

Hắc long hóa thành một thanh niên thân thể cao gầy, da dẻ cháy đen, trên người
trên đầu còn đang bốc khói, nơi khóe mắt còn có vết máu. Hắn một mặt nhe răng
trợn mắt chịu đựng đau nhức, mặt khác không ngừng cầu xin:

- Ta đầu hàng, đầu hàng rồi!

Đánh mắt cho lão mục sư ra hiệu hướng mọi vũ khí về phía thanh niên vừa xuất
hiện, Hàn Thạc nắm Lục Ma Phong trong tay chậm rãi bước tới trước mặt hắn nói:

- Đầu hàng cũng vô dụng thôi, trên người ngươi có rất nhiều thứ có giá trị,
trong đó tinh huyết, gân, sừng đều là những bảo vật có giá trị liên thành. Chỉ
cần giết ngươi là ta có thể chiếm được tất cả, ngươi nghĩ rằng ngươi đầu hàng
ta thì có tác dụng sao?

Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc nghe Hàn Thạc nói vậy liền vung mạnh hai tay gào thét:

- Không đúng, không đúng, giá trị đích thực của ta không phải là những bảo
vật ở trên người, ta có thể quy thuận ngươi, cùng ngươi ký kết chủ tớ khế ước,
chỉ cần ngươi cho ta mỹ nữ tài báu thôi, đừng có giết ta.

Hắn đưa ra lời đề nghị này khiến Hàn Thạc ngẩn người, trong đầu suy nghĩ rất
nhanh, xem phương pháp này có được không.

- Không nên do dự, hãy ngẫm xem nếu ta làm người hầu của ngươi, ta có thể
giúp ngươi giết người phóng hỏa, chở ngươi bay lượn đối phó với người khác. Là
chủ nhân của ta, ngươi chỉ cần cho ta châu báu và mỹ nữ để ta hưởng dụng, đây
là món sinh ý có lợi thế nào a.

Hắc long lớn tiếng rêu rao, rồi dường như lo sợ Hàn Thạc không đồng ý hắn vội
vã nhượng bộ tiếp:

- Nếu ngươi không có tài báu ta cũng có thể chấp nhận, nhưng mà nhất định
phải cho ta mỹ nữ ngủ cùng, nếu không ta mặc kệ.

Hàn Thạc dở khóc dở cười nhìn con Hắc long nhát gan vô sỉ ngẩn ra không biết
xử trí thế nào cho tốt. Lúc này, lão mục sư ở phía sau đột nhiên tiến tới cạnh
Hàn Thạc sốt ruột thúc giục:

- Sứ giả nên nhanh chóng đáp ứng hắn đi, chỉ cần hắn chịu đồng ý cùng người
ký kết chủ tớ khế ước, hắn sẽ trở thành người hầu của người, tuyệt đối không
thể kháng lệnh mệnh lệnh của người.

- Dâm long tại sao ngươi nhất định phải muốn mỹ nữ?

Hàn Thạc nhìn chằm chằm vào thân thể Cá Nhĩ Bá Đặc cháy đen, không ngừng chảy
máu, tuỳ lúc có thể tiêu tùng mà vẫn không ngừng gào to đòi hỏi mỹ nữ, cảm
giác thật buồn cười dò hỏi.

- Không biết, ta cũng không biết, dù sao khi ta chào đời thì phụ thần ta đã
dậy như thế. Chúng ta là dòng dõi Hắc long vĩ đại, nhất thiết phải có thật
nhiều tài bảo và đặc biệt là phải có nhiều mỹ nữ, chỉ có như vậy mới khiến cho
bọn Hắc long khác tôn kính. Vì vậy mỹ nữ đúng là cái đích mà ta theo đuổi. -
Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc vừa đưa hai tay đen thui xoa bóp hai con mắt mình vừa
lớn tiếng hét.

- Ách, ngươi không phải lần đầu tiên rời nhà chứ? - Hàn Thạc nhìn hắn hỏi
tiếp.

- Ngươi, ngươi làm sao lại biết ta là lần đầu tiên rời nhà? - Cát Nhĩ Bá Đặc
ngẩn người, không trả lời mà hỏi lại.

Thật không thể ngờ được con dâm long này còn rất ngốc nghếch, Hàn Thạc tỉnh bơ
yên lặng suy nghĩ một chút rồi nói:

- Được rồi, ta đáp ứng thỉnh cầu của ngươi, bây giờ ngươi cùng ta lập tức ký
kết chủ tớ khế ước, nếu không ta lập tức giết ngươi.

Vừa nghe những lời nói này từ miệng Hàn Thạc, dâm long Cát Nhĩ Bá Đặc bối rối
đứng bật dậy, rất nhanh há mồm ngâm nga mật ngữ của long tộc, chỉ trong giây
lát một luồng lực lượng rất kỳ dị phát ra từ người hắn tiến thẳng vào đại não
của Hàn Thạc. Trong nháy mắt Hàn Thạc liền cảm ứng được giữa hắn và dâm long
đã hình thành một mối liên hệ huyền diệu.

- Chủ nhân, bây giờ ta đã là người hầu của người, xin người hãy giúp ta tìm
kiếm mỹ nữ đi. - Dâm long Cát Nhĩ Bá Đặc nhếch miệng khẩn cầu.

- Mỹ nữ à, bản thân ta còn chưa có, ngươi hãy từ từ chờ đợi đã! - Hàn Thạc
điềm nhiên như không nói.


Đại Ma Vương - Chương #145