Người đăng: HắcKê
Chương 139:Vận mệnh của Nguyên Ma
o0o- A, hiện tại ta có một chút chuyện phải làm, có lẽ không có thời gian cùng
ngươi hàn huyên. - Hàn Thạc nói với Lỵ Toa.
Về phần Lỵ Toa, ngay từ đầu Hàn Thạc có hơi chán ghét, nhưng sau đó quen biết
nhau, hắn ý thức được Lỵ Toa không hề là loại người ác độc, chỉ đơn thuần hơi
quá đáng một chút. Đặc biệt là sau đó, nàng luôn luôn bảo vệ hắn, điều này làm
cho hắn rất khó giữ lòng thù hận đối với Lỵ Toa như trước kia.
Bất quá, mặc dù không hề chán ghét Lỵ Toa, nhưng Hàn Thạc đối với cô nàng cũng
không hề có ý gì về phương diện cảm tình nam nữ, bởi vậy Lỵ Toa vừa đề nghị
như vậy, hắn chỉ có thể trả lời qua loa.
Hàn Thạc vừa nói như thế, Lỵ Toa trầm mặc một lúc, sau đó gật đầu nói:
- Vậy được rồi, ngày mai ta sẽ về nhà, hi vọng lần sau gặp ngươi, ngươi sẽ
càng thêm lợi hại.
Khi nói những lời này, Lỵ Toa rõ ràng không để tâm, vừa nói xong liền cười với
Hàn Thạc, rồi một mình đi về ký túc xá nữ sinh, xem thân hình hơi run rẩy.
Lắc đầu thở dài một tiếng, Hàn Thạc thấy Lỵ Toa đi xa, lúc này mới đi về ký
túc xá của mình.
Tới cổng ký túc xá, Hàn Thạc vừa mới đẩy cửa tiến vào, một thanh trường kiếm
đã đâm thẳng vào ngực. Sắc mặt chợt biến đổi, hắn không hề nghĩ ngợi liền lui
về ngoài cửa.
Đáng tiếc thế đâm của trường kiếm như thiểm điện, hàn mang vừa hiện đã tới
trước ngực Hàn Thạc, hắn vừa lui một bước liền té sang một bên.
"Phập" Một tiếng, trường kiếm xuyên thấu qua xương sườn, xâm nhập vào trong cơ
thể Hàn Thạc, thanh kiếm vừa đâm hết mức liền được kẻ đánh lén nhanh chóng thu
hồi.
Hàn Thạc đau đớn nhưng không hề rên la, Lục Ma Phong bên trong tay áo phải đột
nhiên bắn ra, xuyên qua cánh cửa, đâm thẳng vào tên đánh lén phía sau.
Đấu khí màu xanh đậm đột nhiên bạo phát, cánh cửa ngay tức khắc vỡ nát, kèm
theo tiếng kim loại va chạm chói tai, một người bịt mặt, đột nhiên xuất hiện
trước mặt Hàn Thạc.
Với nhãn lực hiện nay của Hàn Thạc, chỉ cần là nhân vật gặp qua một lần, loại
che đậy thế này căn bản không có hiệu quả gì. Hắn không không ngờ đến Khắc Lạp
Khắc này lại chấp nhất đáng sợ như vậy. Tối hôm qua, không phát hiện được gì
liền lui về, không ngờ đêm nay lại ẩn thân trong ký túc xá hạ thủ với mình.
Bởi vì đối với Lỵ Toa có chút áy náy, cộng thêm đêm khuya tại ký túc xá Hàn
Thạc cũng không để ý, cho nên thả lỏng cảnh giác. Không thể ngờ đến Khắc Lạp
Khắc lại có thể đánh lén, lúc này mới bị thương.
Thân là đại địa kỵ sĩ, màu sắc đấu khí của Khắc Lạp Khắc cũng là màu trắng
sữa, xem ra sau thất bại tối hôm qua, gã cuối cùng minh bạch Hàn Thạc không dễ
đối phó, hành động lúc này có vẻ cẩn thận rất nhiều.
Những ý nghĩ này lóe lên trong đầu Hàn Thạc, trước khi Khắc Lạp Khắc đâm tiếp
một kiếm nữa. Trước một kiếm giấu đầu lòi đuôi tiếp của Khắc Lạp Khắc, Hàn
Thạc nhìn gã, chân đột nhiên đạp mạnh, lui về bên ngoài, thét to một tiếng:
- Có sát thủ.
"Ầm" Một tiếng. Lưng Hàn Thạc đột nhiên kề sát một bức tường vững chắc lạnh
như băng. Hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện phía sau chỉ là không khí. Hắn lập
tức biết Khắc Lạp Khắc đã có chuẩn bị từ trước.
Khi Khắc Lạp Khắc xuất hiện, tinh thần lực Hàn Thạc toàn bộ tập trung, có thể
cảm ứng được chung quanh không hề có người thứ ba. Thân là đại địa kỵ sĩ, Khắc
Lạp Khắc có thể bố trí loại ma pháp thủy hệ tường băng chung quanh, tất nhiên
là lợi dụng ma pháp quyển trục đắt tiền không cần ma pháp dẫn đường, lúc này
mới có thể phóng ra tường băng chung quanh, vây chặt lấy Hàn Thạc ngay cả âm
thanh cũng không truyền ra ngoài được.
Quả nhiên, khi lưng va mạnh vào tường băng mà không phá vỡ được, Hàn Thạc rõ
ràng thấy trong mắt Khắc Lạp Khắc lóe lên một tia giễu cợt. Sau đó một đoàn
đấu khí màu xanh đậm tựa như một đám bọt sóng lại tỏa ra, cuộn trào về phía
hắn.
Hắn động tâm, Lục Ma Phong vừa mới quay về, được quán nhập Ma Nguyên lực, đột
nhiên rít lên, mang theo một vầng lửa cực nóng nhảy múa chống đỡ đấu khí công
kích của Khắc Lạp Khắc.
Đáng tiếc, đấu khí của Khắc Lạp Khắc đang cuộn tới, vừa cảm ứng được Hàn Thạc
dùng Ma Nguyên lực phát động Lục Ma Phong, đột nhiên xuất hiện lực lượng kỳ
dị, lúc này ánh mắt của Khắc Lạp Khắc chợt lóe lên. Sau đó Hàn Thạc liền phát
hiện đấu khí đang cuộn trào tới, phía trước hiện ra màu xanh đậm, sau khi đến
nơi liền biến thành màu trắng sữa.
Không hề nghĩ ngợi, Hàn Thạc liền biết Khắc Lạp Khắc bởi vì cảm ứng được lực
lượng vô danh, chỉ sợ thất thủ, cuối cùng lộ ra thực lực che dấu, biểu hiện ra
toàn bộ lực lượng cường hãn mà một đại địa kỵ sỹ phải có.
Ma công mặc dù uy lực vô cùng, bất quá Hàn Thạc dù sao mới tu luyện mấy tháng,
đợt công kích này, hắn khẳng định tự mình khó có thể chống đỡ. Trong đầu lập
tức suy nghĩ rất nhanh, ba Nguyên Ma đang xoay quanh Khắc Lạp Khắc, trong nháy
mắt nhập vào trong cơ thể Khắc Lạp Khắc, bắt đầu ngấu nghiến tinh huyết trong
cơ thể gã.
"A!" Khắc Lạp Khắc vốn không phát ra thanh âm gì, khi bị Nguyên Ma cắn xé lập
tức thống khổ rống lên, đấu khí màu trắng sữa vừa mới phóng ra cũng bị gã thu
nhập đại bộ phận quay về cơ thể, vọng đồ huỷ diệt ba Nguyên Ma đang tác quái.
"Ầm" Ma Nguyên lực của Hàn Thạc và đấu khí của Khắc Lạp Khắc va chạm vào nhau,
Hàn Thạc cước bộ lảo đảo, đầu óc mơ hồ.
Đột nhiên, ba cơn đau phản ứng đến thần kinh Hàn Thạc, hắn vừa mới mơ hồ lập
tức tỉnh táo, trong lòng minh bạch ba Nguyên Ma sợ là đã bị hủy trong cơ thể
Khắc Lạp Khắc. Hắn ngưng thần nhìn Khắc Lạp Khắc, phát hiện ánh mắt gã hoảng
sợ nhìn hắn, khóe miệng chậm rãi trào ra một dòng máu tươi.
Bởi vì ba Nguyên Ma cắn xé tinh huyết, cơ thể Khắc Lạp Khắc hiện tại nhất định
cũng bị tổn thương, nếu không sẽ không có ánh mắt sợ hãi như vậy nhìn mình. Dù
sao bị một thứ không biết rõ cắn xé tinh huyết, đối với người của thế giới này
mà nói, tuyệt đối là một chuyện khó có thể quên.
Lục Ma Phong lại được quán chú Ma Nguyên lực, khí thế mang theo một luồng lửa
nóng hầm hập, rít lên, đâm vào kết giới tường băng, sau đó chỉ nghe một tiếng
"Bùng" vang lên, Hàn Thạc vui mừng xông về phía hành lang.
Khi Hàn Thạc ngẩng đầu định kêu lên, Khắc Lạp Khắc cảm ứng được kết giới bị
phá nát, đột nhiên vượt qua cửa sổ trước mắt hắn, nhanh chóng chạy đi, điệu bộ
cũng khá thảm hại. Xem ra gã cũng biết kết giới bị phá, lúc này đây kế hoạch
giết chết Hàn Thạc đã hỏng, bởi vậy lập tức bỏ chạy.
Há miệng ra, Hàn Thạc tịnh không hề kêu lên, Khắc Lạp Khắc đã đi, cho dù hăn
có kêu lên, cũng không được hiệu quả gì.
Trong hành lang của ký túc xá do bị cách âm, mặc dù trải qua một trận đánh
kinh hiểm vạn phần, nên không hề đánh thức đệ tử nào, nhìn cánh cửa nát vụn,
Hàn Thạc rùng mình sợ hãi thở nhẹ một hơi, yên lặng đi vào.
Ba Nguyên Ma hắn cay đắng luyện ra bởi vì chế ngự Khắc Lạp Khắc, mà bị đấu khí
trong cơ thể gã hủy đi. Bất quá bởi vì tác dụng này của ba Nguyên Ma, Hàn Thạc
xem như được cứu một mạng, ba Nguyên Ma mặc dù bị hủy, nhưng thân thể Khắc Lạp
Khắc cũng bị chúng cắn xé tinh huyết gây tổn thương, trong thời gian ngắn gã
phải điều dưỡng cơ thể, rất khó lặp lại lần hành động thứ hai.
- Cũng tốt, cũ không đi làm sao có mới, xem ra ta có thể luyện chế Âm Ma cao
hơn một bậc rồi. Chờ ta tiến cấp đến cảnh giới Chân Ma, luyện chế thành Thổ
Giáp thi cùng Âm Ma, khi đó chính là tử kỳ của Khắc Lạp Khắc nhà ngươi. - Hàn
Thạc lẩm bẩm.
Buổi sáng ngày thứ hai.
Lao Luân Tư đúng hẹn tìm đến Hàn Thạc, hai người ngồi xuống nói chuyện.
- Tối hôm qua Khắc Lạp Khắc đến đây, thiếu chút nữa là ta không thể gặp lại
ngươi. - Cánh cửa nát vụn, chung quanh còn có dấu vết đánh nhau rõ ràng, Hàn
Thạc không che dấu điều gì, nói thẳng vào vấn đề với Lao Luân Tư.
Kinh hãi, Lao Luân Tư ngạc nhiên nói:
- Nhanh như vậy sao?
Gật đầu, Hàn Thạc nói:
- À, ta cũng không ngờ đến. Chỉ có điều Khắc Lạp Khắc cũng bị thương, trong
thời gian ngắn sẽ không động thủ tiếp, ngươi cũng không cần lo lắng làm gì.
- Ngươi, ngươi đánh bị thương gã? - Lao Luân Tư nghi ngờ nhìn Hàn Thạc, kinh
hãi hỏi.
- Không sai, nhưng nếu ngươi cho rằng thực lực ta cao hơn Khắc Lạp Khắc thì
sai rồi, ta có thể đả thương gã hoàn toàn là do may mắn, nếu không phải ta
tránh né kịp thời, khẳng định đã bị gã giết chết, tên này thật sự rất khó
chơi. - Hàn Thạc lộ vẻ ngưng trọng, trầm giọng nói.
Không cần Hàn Thạc nhắc nhở, Lao Luân Tư đối với Khắc Lạp Khắc càng quen
thuộc, cũng minh bạch Khắc Lạp Khắc khó dây vào bao nhiêu. Tình huống chiến
đấu tối hôm qua Hàn Thạc mặc dù chưa nói, nhưng chỉ từ vẻ mặt Hàn Thạc là Lao
Luân Tư có thể khẳng định là cực kỳ kịch liệt. Vô luận là thông qua thủ đoạn
gì, Hàn Thạc có thể đả thương Khắc Lạp Khắc, chuyện này có thể hiểu là Hàn
Thạc cũng tuyệt đối không đơn giản, bởi vậy nghe hắn vừa nói như thế, Lao Luân
Tư lại coi trọng hắn hơn vài phần.
- Với hiểu biết của ta về Khắc Lạp Khắc, dưới tình huống gã bị thương, chúng
ta muốn tìm gã sẽ không dễ dàng. Bởi vậy lúc này, gã nhất định sẽ quay về một
nơi an toàn dưỡng thương, kế hoạch chúng ta giết hắn chỉ có thể lui lại. - Lao
Luân Tư suy nghĩ một chút, chậm rãi nói.
- Tốt lắm, vừa lúc ta còn có chút chuyện phải xử lý, hôm nay tạm thời đi khỏi
nơi này, đại khái sau mười ngày nữa ta sẽ tìm ngươi, đến lúc đó chúng ta lại
nói tiếp.
Hàn Thạc nói như vậy, Lao Luân Tư cũng gật đầu đồng ý, nhìn thật sâu Hàn Thạc,
rồi cáo từ. Hàn Thạc cũng cẩn thận đi ra sau núi, định trước tiên đến Tử Vong
Mộ Địa để luyện Thổ Giáp thi, sau đó mới xử lý chuyện sâm lâm cự ma.