Người đăng: HắcKê
Chương 128:Giết sạch
o0oBên ngoài quảng trường tiếng la hét huyên náo. Hàn Thạc tung người nhảy lên
vượt qua một bức tường bị đổ do một đòn đánh mạnh mẽ lúc trước gây ra, đáp
xuống bên trong khu đất bằng phẳng ở đằng sau. Chỉ cách phía sau hắn vài bước
chân là hố bẫy do các khô lâu chiến sĩ đào nên, có một ít cành cây che miệng
lại, trên cùng được thực thi quỷ rải bùn đất, thoạt nhìn có vẻ rất bình
thường.
Lúc này các sinh vật hắc ám theo mệnh lệnh của Hàn Thạc đã ào ào tản ra chung
quanh, nấp ở đằng sau các cây đại thụ ở trên ngọn giả sơn. Hắn đứng ở phía sau
bức tường đất lại một lần nữa phóng xuất ra từng loạt cốt mâu và cốt tiễn tấn
công ba gã đệ tử Quang hệ đang lao nhanh đến gần.
- Hừ, dám quang minh chính đại giao chiến là ngươi tự mình chuốc lấy phiền
phức rồi.
Cơ Long xông tới, phóng ra hai đòn Quang kiếm trảm đánh tan những công kích do
Hàn Thạc phóng ra, sau đó phối hợp với hai gã đệ tử khác cùng nhau nhanh chóng
áp sát.
Hai gã đệ tử kia sắp tới trước mặt Hàn Thạc thì cùng ngâm xướng chú ngữ ma
pháp, đánh đổ sập bức tường đất do hắn vừa mới dựng lên, một gã nhanh chân rảo
bước tiến lên. Hàn Thạc vừa nhìn thấy một chân gã dẫm vào dây thòng lọng liền
lập tức hạ lệnh cho cương thi hành động.
Cương thi chiến sỹ đứng ở đằng xa đang cầm dây thừng giật mạnh một cái, vòng
thòng lọng to rộng rải quanh một bàn chân của gã đệ tử Quang hệ lập tức co rút
lại, thít chặt lấy cổ chân rồi kéo gã bay thẳng lên.
- Đáng chết.
Cơ Long gầm lên một tiếng, muốn ra tay giải cứu gã đệ tử Quang hệ này. Chưa
kịp hành động, Hàn Thạc đã rời khỏi chỗ, từ một hướng khác bắt đầu phóng xuất
ra cốt mâu tấn công, bức bách hắn tránh lui.
Nhưng một gã đệ tử khác nhanh tay phóng xuất ra Quang kiếm trảm chặt đứt dây
trói, khiến cho gã đệ tử kia từ trên cao rơi oạch xuống đất, thét lớn một
tiếng đau đớn.
Đột nhiên một tảng đá lớn được dây thừng níu lại từ sườn trái ngọn giả sơn rơi
xuống, lăn ầm ầm về phía bọn Cơ Long. Cả ba người lấy làm kinh hãi, đồng thời
phóng ra ma pháp ngăn cản tảng, sau đó nhanh chóng tiến lại gần phía hố bẫy.
Bọn Cơ Long ba người lúc này thực sự có khổ mà không nói ra được. Vốn ma pháp
Quang hệ quả thực là có tính khắc chế thần kỳ đối với sinh vật hắc ám. Nhưng
lần này, những sinh vật hắc ám do Hàn Thạc triệu hồi ra từ đầu chí cuối đều
không mặt đối mặt chiến đấu với ba gã mà chỉ lợi dụng vật khác để công kích
bọn chúng. Điều này khiến tác dụng khắc chế của Quang hệ đối với sinh vật hắc
ám căn bản không phát huy được.
Cuối cùng, bốn tên đệ tử Hắc Ám hệ truy đuổi theo sau cũng đã chạy tới nơi.
Bọn này vừa nhìn thấy ba người Quang hệ hiện giờ đang luống cuống đối phó cạm
bẫy thì lập tức hưng phấn gia nhập vòng chiến. Cả bốn cùng tiến đến gần bắt
đầu ngâm xướng ma pháp Hắc Ám hệ với ý đồ ném đá xuống giếng để giúp Hàn Thạc
một tay.
Đột nhiên, tiếng ngâm xướng một đoạn ma pháp chú ngữ vang lên từ miệng Cơ
Long, bầu trời u ám thình lình lóe lên những tia sáng lóa mắt. Mọi người trong
phút chốc đều không nhìn thấy gì, bao gồm cả hai gã đệ tử của Quang hệ.
Cơ Long đã nhắm mắt từ trước, tính toán đúng thời điểm Cường Quang thuật mạnh
nhất thì mở mắt ra, định giáng cho mọi người đang bị quáng mắt một đòn công
kích trí mạng long trời lở đất.
Đáng tiếc là ngay khi hắn vừa mới mở mắt ra, còn chưa kịp ngâm xướng ma pháp
thì đã thấy có hơn mười khô lâu chiến sĩ và cương thi chiến sỹ vây quanh. Hai
cương thi cùng tiến lên xô mạnh làm cho cả người hắn loạng choạng, sau đó bàn
chân thụt xuống, rơi thẳng vào bên trong hố bẫy.
Các đệ tử Hắc Ám hệ và Quang hệ khác nhất thời vẫn không nhìn thấy gì, chỉ
biết đứng đực ra lo lắng. Đám hắc ám sinh vật tiến đến, lần lượt nhấc bổng
thân thể hoặc là đẩy mạnh ném tất cả vào hố, một người cũng không bỏ sót.
Đám sinh vật này dĩ nhiên là hành động theo mệnh lện của Hàn Thạc. Hắn đầu
tiên cũng như mọi người, trong lúc không phòng bị trúng chiêu đột ngột. Cường
Quang thuật đối với thị giác người bình thường đích xác có tác dụng kích thích
thật lớn, hắn đương nhiên cũng không ngoại lệ. Chỉ có điều thân thể hắn khác
hẳn với người thường, cặp mắt khôi phục cực kỳ mau lẹ. Cường Quang thuật làm
người bình thường phải quáng mắt mất ít nhất mười giây mới có thể khôi phục
thị lực nhưng hắn chỉ cần hai giây.
Sau đó, trong tình huống khi uy lực của Cường Quang thuật còn chưa hoàn toàn
hết hẳn, Cơ Long thì chưa kịp mở mắt, Hàn Thạc đã khôi phục lại. Hắn nhanh
chóng chỉ huy sinh vật hắc ám hành động làm cho cuộc chiến vốn đang giằng co
lại bất ngờ xoay chiều, chỉ một đòn đã quyết định thắng bại của trận tỷ đấu.
Không chỉ đệ tử Quang hệ mà ngay cả bốn người Hắc Ám hệ cũng đều bị Hàn Thạc
xử lý luôn, toàn bộ bị ném vào bên trong hố bẫy. Hố bẫy được đào rất sâu, có
bố trí thêm mấy tiểu ma pháp chống Phiêu phù thuật, bên trên còn có sinh vật
hắc ám đang lăn một tảng đá lớn chuẩn bị đẩy xuống, trận đấu này xem như đã
kết thúc.
Mắt thấy rõ ràng hành động khác thường của Hàn Thạc, sắc mặt vốn hòa hoãn của
Địch Âu bỗng hưng phấn lên một chút. Nhưng đến cuối cùng thấy hắn ngay cả đệ
tử Hắc Ám hệ cũng không buông tha, ném cả vào bên trong hố bẫy thì hừ lạnh một
tiếng, sắc mặt lại căng thẳng, tức giận quay sang nói với Phạm Ny ở bên cạnh:
- Tên đệ tử này của ngươi không hề có tinh thần đồng đội, làm toàn những
chuyện chẳng ra gì!
- Ta xem bốn tên đệ tử của ngươi từ đầu chí cuối đều không có sĩ khí gì cả,
một chút tác dụng cũng không phát huy được. Bố Lai Ân chắc chắn là cho rằng
bọn họ vô dụng, mới cảnh cáo bọn họ một chút. Đây chỉ là một trò chơi mà thôi,
không có gì đáng đáng ngại cả.
Phạm Ny đang hết sức cao hứng, cười hì hì đốp chát lại ngay.
Phía bên kia, Quang hệ ma đạo sư Phúc Luân Đạt vẻ mặt lo lắng, ủ rũ đứng dậy,
phất ống tay áo nói một câu với Ngải Mã, rồi bỏ đi thẳng ra khỏi sân đấu, chỉ
để Bỉ Kì Nhĩ sư phụ ở lại chủ trì những việc tiếp theo.
Chiếu theo đạo lý mà nói, bởi vì Vong Linh hệ thuộc Hắc Ám hệ, hơn nữa Hàn
Thạc thay thế Phất Lôi Đức xuất chiến nên lúc này phải tính là Hắc Ám hệ chiến
thắng.
Đáng tiếc là cách làm của Hàn Thạc như thể đã tát mặt Địch Âu một cái, điều
này làm cho Địch Âu cũng không vui vẻ chút nào. Hắn vừa thấy Phúc Luân Đạt sắc
mặt lo âu, tùy tiện phân phó việc tiếp theo cho một vị sư phụ ở đằng sau thì
cũng tương tự hướng về phía viện trưởng Ngải Mã cáo từ, chán nản bỏ đi.
Bất kể thái độ của bậc trưởng bối, các đệ tử Vong Linh hệ do Lỵ Toa cầm đầu
bộc phát ra tiếng hoan hô nhiệt liệt. Giờ khắc này chính là lúc Vong Linh hệ
sau bao năm mới có thể mở mày mở mặt. Vong Linh hệ chịu áp chế từ xưa đến nay,
bị mọi người mỉa mai chế giễu, nhờ có Hàn Thạc đột nhiên xuất hiện, chẳng
những cứu vãn thể diện cho Phạm Ny mà còn đem lại vinh quang cho tất cả đệ tử
của Vong Linh hệ.
Kết giới ma pháp được dỡ bỏ, Hàn Thạc từ bên trong đi ra, liếc mắt nhìn thấy
sự mừng rỡ cháy bừng trong mắt Phạm Ny đồng thời nghe được tiếng hoan hô của
các đệ tử Vong Linh hệ khác.
- Ồ...... Mặc dù tình hình có chút cổ quái, nhưng mà ta vẫn phải tuyên bố Hắc
Ám hệ chiến thắng trong lần tỷ đấu này. Năm đệ tử tham dự tỷ đấu sẽ được trao
năm chiếc không gian giới chỉ do đích thân ta chế luyện, ngoài ra mỗi người
được thêm một cây ma pháp trượng, hy vọng các ngươi tiếp tục phấn đấu.
Sau khi Hàn Thạc từ bên trong đi ra, giọng nói thong thả của Ngải Mã vang lên,
truyền khắp cả quảng trường.
Dưới sự hâm mộ của mọi người, Hàn Thạc dẫn đầu đi đến bên cạnh Ngải Mã tiếp
nhận từ trong tay bà giải thưởng của cuộc tỷ đấu lần này. Mấy đệ tử Hắc Ám hệ
ở bên kia được mọi người trợ giúp rất vất vả mới từ bên trong hố bẫy bò ra
được, đang muốn tìm hắn tính sổ thì nghe Ngải Mã tuyên bố, mặt lại lần nữa
nhăn nhó cười, tập tà tập tễnh đi lại.
Hàn Thạc đưa tinh thần lực tiến vào không gian giới chỉ vừa đeo vào tay, cảm
thấy vô cùng hài lòng. Chiếc không gian giới chỉ này do Không Gian hệ đại ma
đạo sư Ngải Mã đích thân chế tạo, dung lượng lớn hơn chiếc hắn đang đeo bây
giờ ít nhất năm lần. Không gian giới chỉ có dung lượng lớn như thế này thì vật
liệu luyện chế chắc hẳn là rất quý hiếm, xem chừng cũng chỉ có nhân vật thuộc
cấp bậc Không Gian hệ đại ma đạo sư mới có đủ khả năng luyện chế được.
Còn về phần chiếc ma pháp trượng, từ trước đến giờ hắn vẫn chưa từng sử dụng
qua, quả thực có chút háo hức. Cầm cây ma pháp trượng trong tay, sau khi đưa
tinh thần lực vào, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện bên trong ma pháp trượng này
có một khoảng không gian nhỏ khác, không ngờ lại có tác dụng dung nạp tinh
thần lực. Hắn tùy tiện phóng thử một loại ma pháp, phát hiện sau khi ma pháp
lưu chuyển đến ma pháp trượng thì tốc độ lại một lần nữa tăng mạnh lên thêm
một chút.
Như vậy xem ra ma pháp trượng có tác dụng chứa đựng một ít tinh thần lực và kể
cả tăng thêm tốc độ ma pháp. Khó trách mỗi một vị ma pháp sư để tìm được pháp
trượng vừa tay thì thậm chí có thể liều đến mức không còn để ý đến mạng sống.
Bởi vì một cây ma pháp trượng thần kỳ quả thật có tác dụng làm tăng thêm thực
lực của ma pháp sư không nhiều thì ít.
Hàn Thạc thu được không gian giới chỉ và ma pháp trượng rồi thì cũng không nán
lại, sau khi mỉm cười gật đầu với Phạm Ny ở phía xa liền lập tức rời đi, bỏ
mặc những chuyện còn lại cho mấy người Phạm Ny xử lý.
- Chờ một chút, Bố Lai Ân.
Việc Hàn Thạc bỏ đi, phần đông đệ tử ở đây đều nhìn thấy cả, nhưng mọi người
chỉ ngạc nhiên nhìn hắn, khe khẽ trao đổi với nhau vài câu chứ không có phản
ứng gì. Chỉ là Lỵ Toa vừa thấy Hàn Thạc rời đi, cho dù đang đứng ở xa cũng gọi
toáng lên rồi lập tức đuổi theo.
Chạy một hồi cuối cùng cũng gặp được Hàn Thạc ở thí luyện tràng của Vong Linh
hệ, Lỵ Toa trên mặt vừa hưng phấn lại vừa khó hiểu, nhìn chằm chằm Hàn Thạc
không ngừng tra hỏi:
- Ngươi hôm nay lợi hại quá, một mình giải quyết toàn bộ bọn họ nhanh gọn như
lưu thủy hành vân, sao ngươi có thể làm được?
Hàn Thạc nhún vai, điềm nhiên như không có việc gì xảy ra, nói:
- Không phải là ta quá lợi hại mà là bọn hắn quá yếu.
Hắn nói vậy quả thực không sai. Trong khoảng thời gian hành động ở trong U Ám
sâm lâm, Hàn Thạc đã gặp được một vài nhân vật thượng đỉnh như là cao cấp ma
pháp sư hoặc là cao cấp kiếm sĩ, thậm chí còn có cấp bậc kiếm sư như Đặc Lan
Khắc Tư và cấp bậc ma đạo sư như Ngải Mễ Lệ.
Rồi những thị vệ của thương hội Mạch Địch Văn, kể cả những người sau cùng như
Đỗ Khắc cùng Ai Lí Khắc, đều là những cao thủ thân kinh bách chiến, thực lực
kinh người.
Hàn Thạc chiến đấu với những người này, xem như là bất kể khó khăn gì cũng
từng trải qua. Bây giờ đối mặt với những đệ tử kinh nghiệm chiến đấu non nớt,
thực lực còn chưa đạt tới cấp bậc ma pháp sư cao cấp, đương nhiên là chiếm hết
mọi ưu thế, nếu không thể thủ thắng mới là lạ.
Nếu Hàn Thạc sử dụng Tiểu Khô Lâu, còn có vũ kỹ của bản thân và Lục Ma Phong
thì căn bản không cần sử dụng bất cứ âm mưu quỷ kế gì, có thể trực tiếp lấy
thực lực mạnh mẽ giết chết sạch toàn bộ năm gã đệ tử Quang hệ, làm cho bọn
chúng ngay cả một chút thời gian phản kháng cũng không có.
- Từ khi bắt đầu, không thể ngờ ngươi lại lợi hại như vậy?
Lỵ Toa tràn đầy hứng khởi nhìn Hàn Thạc, tò mò hỏi.
Coi như không nghe thấy, Hàn Thạc truyền tinh thần lực vào ma pháp trượng cầm
trên tay, bắt đầu luyện tập cốt lao mà các trung cấp Vong Linh ma pháp sư đều
nắm vững. Theo dòng ngâm xướng chú ngữ ma pháp, tinh thần lực được đưa vào bên
trong ma pháp trượng, lấy ma pháp trượng làm vật dẫn cố gắng khởi động Cốt Lao
thuật trong Vong Linh ma pháp.
Cốt Lao thuật là một pháp thuật giam cầm địch nhân, một khi được thi triển ra
sẽ hình thành một cái nhà lao được tạo nên từ bạch cốt tạo nên, trói chặt địch
nhân lại khiến cho đối phương không thể nhúc nhích.
Vong Linh ma pháp nếu có tinh thần lực đủ mạnh thì có thể khống chế được từng
thanh bạch cốt của cốt lao. Chẳng những có thể vây khốn người mà thậm chí còn
có thể sử dụng bạch cốt của cốt lao trói buộc bất cứ một bộ vị nào trên người
của đối thủ, hóa bạch cốt thành một sợi dây vừa mềm mại vừa cứng cỏi, vô cùng
kỳ diệu.
Lần đầu tiên phóng xuất Cốt Lao thuật, trên không trung chỉ xuất hiện hơn mười
chiếc bạch cốt không đủ để hình thành cốt lao thực sự. Sau khi Hàn Thạc buông
lỏng tinh thần, những chiếc bạch cốt không thể đủ linh hoạt để tổ hợp thành
cốt lao, rơi lả tả xuống đất kêu lên ầm ầm.
- Thực lực của ta và ngươi không không hơn kém nhau mấy. Chưa nói tới chuyện
lợi hại đến đâu nhưng nếu ngươi có thể chăm chỉ luyện tập, ta nghĩ rằng thành
tựu của ngươi sẽ rất cao, nói không chừng lần tỷ đấu sang năm ngươi có thể đại
diện cho hệ của chúng ta xuất chiến đấy.
Vừa lơ đãng trả lời những câu hỏi của Lỵ Toa, Hàn Thạc vừa tiếp tục luyện tập
Cốt Lao thuật.
Nghe nói như vậy, vẻ mặt Lỵ Toa đau khổ làm mặt quỷ với Hàn Thạc, sau đó khẽ
nói:
- Ta quá ngu ngốc. Học Vong Linh ma pháp lâu như vậy mà không lợi hại bằng
ngươi là người mới học có mấy tháng.
- Không phải đâu, trong số bao nhiêu đệ tử của Vong Linh hệ, thực lực của
ngươi cũng không kém. Ha ha. Là ta nói nếu ngươi cố gắng thêm nữa thì thực lực
chắc sẽ tăng lên nhanh hơn. Ta cho rằng ma pháp của Vong Linh hệ chúng ta cũng
không kém hơn so với các hệ khác. Chỉ có điều bây giờ quá ít người tập luyện
nên Vong Linh hệ mới không xuất hiện nhiều cao thủ.
Hàn Thạc vẫn vừa nói chuyện với Lỵ Toa vừa liên tục luyện tập Cốt Lao thuật.
Một lát sau, có một số đệ tử khác của Vong Linh hệ. Bởi vì Hàn Thạc hôm nay
thể hiện quá hoành tráng, bọn hò tựa hồ lần đầu nhận thức được sự lợi hại của
Vong Linh ma pháp. Nên không ngờ vẫn còn chưa đi ăn cơm mà nổi hứng đến và bắt
tay luyện tập ma pháp ở khắp nơi trong thí luyện tràng.
Sau khi những đệ tử khác xuất hiện, Hàn Thạc ngừng lại không tiếp tục luyện
tập ma pháp nữa, tránh né sự chào hỏi nhiệt tình của đám đệ tử này bằng cách
rời khỏi thí luyện tràng. Ngay khi vừa ra khỏi, hắn nhìn trước nhìn sau vài
lần, phát hiện thấy bốn bề vắng lặng thì liền đi về phía phòng thí nghiệm của
Phạm Ny.
Đến khi Hàn Thạc đến phòng thí nghiệm của Phạm Ny thì phát hiện của phòng thí
nghiệm đang còn khóa, xem chừng nàng vẫn chưa về. Dựa theo thực tế mà nói, vào
thời gian này Phạm Ny thường là ở trong phòng thí nghiệm, tới bây giờ vẫn
không quay về thì xem chừng có thể là bởi vì chuyện hôm nay Vong Linh hệ thể
hiện quá hoành tráng làm cho chậm trễ.
Cũng không sốt ruột, Hàn Thạc ngồi xuống bãi cỏ ở phía sau phòng thí nghiệm
của Phạm Ny, lấy quyển sách về Vong Linh ma pháp lấy được từ trong Tử Vong Mộ
Địa ra. Ba Nguyên Ma được bố trí quan sát ở ba hướng nên cũng không sợ có
người sẽ tiếp cận bất ngờ, chậm rãi nghiên cứu nắm vững Cốt Lao ma pháp.
Cứ như thế diễn ra được một lúc thì đột nhiên không gian ở phía trước Hàn Thạc
bỗng vặn vẹo một chút, sau đó một đạo quang mang lóe lên, viện trưởng Ngải Mã
liền xuất hiện.
Hàn Thạc giật mình kinh sợ, lập tức nhanh tay cất quyển sách Vong Linh ma pháp
trở lại vào bên trong không gian giới chỉ, sau đó mỉm cười, quay sang hỏi viện
trưởng Ngải Mã: - Chào viện trưởng, vì sao người lại đến đây?
Viện trưởng Ngải Mã hòa ái đưa mắt đánh giá Hàn Thạc vài lần, cười tít cả hai
mắt tràn đầy vẻ tán thưởng, cất tiếng nói:
- Quả nhiên là một tiểu tử chăm chỉ, ngay cả một chút thời gian cũng không bỏ
phí. Trong khi chờ Phạm Ny mà còn nghiên cứu sách ma pháp, khó trách mới có
mấy tháng thời gian ngắn ngủi đã đạt được thành tựu cao như vậy.
Nghe Ngải Mã nói những lời này, Hàn Thạc cảm thấy có chút khó hiểu, cũng không
biết tại sao bà lại thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở chỗ này, nói với
mình những chuyện lạ lùng như vậy.
Suy ngẫm một chút, Hàn Thạc nhíu mày nhìn Ngải Mã hỏi thẳng:
- Lão nhân gia, người tới đây không phải là chủ tâm tìm ta chứ?
Ngải Mã gật đầu, sảng khoái nói:
- Đương nhiên, ha ha, ta không thể nào vì sử dụng sai Không Gian ma pháp mà
đột nhiên xuất hiện tại chỗ của ngươi được?
- Vậy, người tìm ta có chuyện gì không?
Do dự một chút, Hàn Thạc lại hỏi tiếp.
Hàn Thạc vừa hỏi như vậy, Ngải Mã cười hiền hậu, rồi nói:
- Kỳ thật là ta rất cảm ơn ngươi, nếu lần trước không có ngươi phát hiện ra
chuyện Khải Mễ Lạp, ta còn không biết cô ấy không thể ngờ lại là người trong
tổ chức Hắc Minh của Tạp Tây đế quốc đâu đấy.
Lời này vừa nói ra, Hàn Thạc liền giật mình kinh hãi, chuyện này từ đầu chí
cuối hắn đều không nói cho ai biết, ngoại trừ Khảm Địch Đạt. Giờ đây Ngải Mã
đột nhiên nói ra những lời này, thật sự khiến Hàn Thạc chấn động. Trong lòng
cấp tốc suy nghĩ một vòng, hắn nhìn chằm chằm vào Ngải Mã hỏi:
- Xem ra là Khảm Địch Đạt đại nhân nói cho Ngài?
Ngải Mã gật đầu, cười nói:
- Tiểu tử thật thông minh, lão nhân nhà chúng ta nói ngươi là một nhân tài,
lần trước Phạm Ny cũng đã một lần đề cập với ta như vậy. Sau khi trải qua trận
tỷ đấu hôm nay, ta phát hiện ngươi quả nhiên có chút thần bí, nhưng ta sẽ
không hỏi ngươi nguyên nhân là gì, lúc này chủ định tới đây chỉ là muốn khuyên
bảo ngươi một việc.
Vẻ mặt ngạc nhiên, Hàn Thạc bất kể thế nào cũng không ngờ được rằng Ngải Mã và
Khảm Địch Đạt của Ám Mạc lại là vợ chồng. Khó trách trong trận tỷ đấu lúc
trước, Ngải Mã lại nhìn về phía mình với ánh mắt là lạ như thế.
- Ngài muốn nói cho ta biết chuyện gì?
Trấn tĩnh lại, Hàn Thạc nhìn Ngải Mã hỏi.
- Từ ánh mắt của ngươi, ta nhận thấy ngươi rất có cảm tình với Phạm Ny, nhưng
ta hy vọng trong khi thực lực của ngươi còn chưa đủ mạnh thì không nên phát
sinh tình cảm lằng nhằng gì đó với nàng. Bởi vì ngươi là một gã đệ tử chưa tốt
nghiệp, nếu quan hệ giữa các ngươi thật sự vượt qua giới hạn cho phép thì cũng
sẽ không phải là chuyện tốt đối với cả ngươi và Phạm Ny, nhất là có thể sẽ đem
đến một số phiền toái không cần thiết đến cho Phạm Ny.
Ngải Mã nhìn Hàn Thạc, chân thành khuyên nhủ.
Dừng lại một chút rồi lại nói tiếp:
- Ta muốn tốt cho ngươi và Phạm Ny, hy vọng ngươi có thể nghe lời khuyên của
ta làm sao cho đến khi tốt nghiệp Vong Linh hệ thực lực của ngươi mạnh hơn
được Phạm Ny. Khi đó nếu cảm tình của ngươi và Phạm Ny gặp phiền toái thì ta
còn có thể giúp ngươi một chút. Phạm Ny tới rồi kìa, ta đi trước đây.
Nói xong câu này, thân hình Ngải Mã lại một lần nữa biến mất vào không khí.
Ngay khi Ngải Mã vừa mới biến mất, Hàn Thạc cũng cảm ứng được tiếng bước chân
Phạm Ny đang tới gần.