Người đăng: HắcKê
Chương 122:Lo nghĩ cho ngươi
o0oĐập vào mắt Đỗ Khắc là cảnh xương cốt trắng hếu vung vãi khắp nơi, chính
diện là một kiến trúc kì vĩ. Trong thoáng chốt, hắn vụt hiểu đây chính là Tử
Vong Mộ Địa trong truyền thuyết. Phát hiện này làm hắn mừng rỡ đến ngây ngốc,
lập tức quên phắt đi chuyện chính mà chỉ lo nhìn loạn bốn phía.
Ngải Mễ Lệ thì ngược lại . Nàng vừa tiến vào Tử Vong Mộ Địa thì chuyện đầu
tiên là phi ngay đến trước mặt Hàn Thạc lo lắng hỏi:
- Ngươi không sao chứ?
Người thường từ trên cao như vậy rơi xuống chắc chắn sẽ bị thương, nhưng với
Hàn Thạc thì đương nhiên là ngay cả một cọng tóc cũng chẳng mất. Hắn bình thản
lắc đầu, nhìn chằm chặp vào Phong hệ ma đạo sư Đỗ Khắc ở đằng kia.
Đỗ Khắc đang hưng phấn nhìn quanh, thấy Cao Cấp Kiếm Sĩ Ai Lí Khắc đi đến bên
cạnh thì liền mừng rỡ nói:
- Đây là Tử Vong Mộ Địa, tuyệt đối không sai, thật không ngờ chúng ta thật sự
có thể vào được trong này.
- Đỗ Khắc tiên sinh, chúng ta tìm lâu vậy cũng không có chút manh mối, thật
không ngờ quang mang xanh biếc từ trên kẻ kia vừa phát thì kết giới của Tử
Vong Mộ Địa lập tức mở ra, thật sự quá kỳ lạ a! - Ai Lí Khắc nhìn Hàn Thạc rồi
hạ giọng nói khẽ.
Đỗ Khắc gật đầu:
- Không sai, người này xem chừng có điểm quái lạ. Hơn nữa, quang mang xanh
biếc vừa rồi làm cho ta có cảm giác rất quen thuộc, hình như là phát ra từ Hắc
Ám Chi Đồng!
Vừa nghe xong Ai Lí Khắc giật mình kinh sợ, kêu lên:
- Có thể như vậy thật sao?
Ở đằng kia, Hàn Thạc tay vẫn nắm chắc Lục Ma Phong, miệng niệm một loại chú
ngữ ma pháp. Từ hư không thất sí Tiểu Khô Lâu cầm cốt đao xuất hiện, sau đó
liên tiếp hiện ra ba Cương Thi chiến sĩ cầm mộc côn. Cả đám đứng thành hàng
ngang che chắn trước mặt Hàn Thạc và Ngải Mễ Lệ.
- Kết giới của Tử Vong Mộ Địa là do ngươi mở ra phải không? - Ngải Mễ Lệ định
thần lại, sau đó hồi tưởng tình huống lúc trước, rồi nghi hoặc hỏi Hàn Thạc.
Hàn Thạc gật đầu, mặt âm trầm, lên tiếng:
- Không sai. Tử Vong Mộ Địa là do một vật gì đó trên người ta mở ra. Chuyện
kể ra dài dòng, để sau đi. Giúp ta giết chết Đỗ Khắc hai người bọn chúng đã.!
Ngải Mễ Lệ cũng không hỏi thêm điều gì. Nàng khẽ vung ma pháp trượng lên,
khuôn mặt lộ ra sát khí, hướng về Phong hệ ma đạo sư Đỗ Khắc.
- Không thể ngờ hắn lại là một gã Vong Linh Ma Pháp sư, xem ra không dễ đối
phó đâu!
Ai Lí Khắc đã giao thủ với Hàn Thạc, cảm giác được thực lực của Hàn Thạc so
với hắn cũng không thua kém. Bây giờ lại thấy đám Cương Thi chiến sĩ cũng được
triệu hồi ra đó, bất giác cau mày nói.
- Với thực lực chúng ta mà ngươi phải sợ sao. Cứ giết sạch bọn chúng đi đã
rồi khám phá bí mật nơi này sau!
Đỗ Khắc hừ khẽ vẻ coi thường, thân thể nhẹ nhàng bay lên. Ai Lí Khắc không nói
gì thêm, chỉ hơi sững người một chút rồi theo Đỗ Khắc vọt tới.
Ngải Mễ Lệ ngâm xướng một tràng du dương. Liền đó ma pháp trượng trong tay
nàng bỗng phát ra vài luồng khí màu đen uốn éo như những con rắn bay tới cuốn
lấy Đỗ Khắc. Hắn vừa thấy những luồng khí này, sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm
trọng. Một đạo Long Quyển Phong bỗng dựng lên, cuốn theo cả xương trắng dưới
mặt đất. Nó xoáy tròn di chuyển về phía mấy luồng khí màu đen, hút toàn bộ
những luồng khí này vào trong.
Ngải Mễ Lệ hừ lạnh một tiếng. Quay sang nói với Hàn Thạc một câu "Cẩn thận!",
rồi cũng nhẹ nhàng bay lên, huơ cây ma pháp trượng trong tay phải kịch chiến
với Đỗ Khắc trên không trung.
- Chúng ta cũng không nên nhàn rỗi chứ.
Hàn Thạc nhếch miệng cất tiếng cười dài, tâm ý phát xuất mệnh lệnh Tiểu Khô
Lâu dẫn theo ba gã Cương Thi chiến sĩ hướng phía Ai Lí Khắc. Đồng thời hắn
phóng ba nguyên ma theo dõi sát sao toàn bộ chiến trường.
- Ngươi cho rằng ba Cương Thi và một Khô Lâu có thể chống chọi được ta sao?
Ai Lí Khắc khinh thường quát khẽ một tiếng, trường kiếm trong tay phát ra đấu
khí màu xanh thẫm. Thân thể hắn to lớn kềnh như một chiếc máy ủi, vừa di
chuyển đã làm cho bụi đất bay mù, vọt thẳng về phía Hàn Thạc.
Trong lòng không ngừng cười lạnh, Hàn Thạc sử dụng tinh thần lực điều khiển
Cương Thi chiến sĩ và Tiểu Khô Lâu cản hắn lại. Tiểu Khô Lâu vốn có tốc độ
nhanh như thiểm điện, nhưng bị Hàn Thạc tận lực khống chế nên lúc này cũng
chậm chạp giống như Cương Thi chiến sĩ. Ai Lí Khắc vọt nhanh tới, đấu khí màu
xanh thẫm tạo thành một vầng sáng bao phủ một Cương Thi chiến sĩ.
Chỉ nghe tiếng xương cốt vỡ nát phát ra từ thân thể Cương Thi chiến sĩ. Đấu
khí mầu xanh thẫm của Ai Lí Khắc đã chấn nát thân hình nó thành mấy đoạn. Đắc
thủ ngay đòn đầu tiên nhưng Ai Lí Khắc không hề tỏ ra chủ quan, thân hình hắn
hơi nghiêng, nhanh nhẹn lướt qua hai mộc côn đang đập xuống của hai Cương Thi
chiến sĩ còn lại. Trường kiếm đâm ra từ một góc độ khó tin, phá vỡ cổ của một
Cương Thi chiến sĩ khác làm nó ngã vật xuống.
Hai đòn giải quyết hai đối thủ, Ai Lí Khắc có chút chủ quan. Chiến trường giờ
chỉ còn lại Tiểu Khô Lâu cầm cốt đao cùng một Cương Thi chiến sĩ cuối cùng.
Tiểu Khô lâu động tác cứng ngắc giơ cao cốt đao trong tay phải đâm về phía Ai
Lí Khắc. Lần công kích này, Ai Lí Khắc căn bản không để trong lòng, tùy tiện
giơ kiếm chống đỡ.
Đột nhiên, tốc độ cốt đao đâm tới vốn chậm chạp khác thường lại đột nhiên vụt
nhanh gấp hơn chục lần. Thân thể Tiểu Khô Lâu vốn cứng ngắc lờ đờ bỗng trở nên
linh hoạt khiến cho Ai Lí Khắc trố mắt đứng nhìn, trường kiếm trong tay phải
vừa mới ngóc lên, còn chưa kịp chém ra thì cốt đao đã đến sát người, đâm thẳng
vào vùng ngực hắn.
Ai Lí Khắc sợ mất vía lùi lại nhưng đã chậm, chỉ nghe "roẹt" một tiếng, một
miếng thịt lớn trên ngực đã bị chém đứt ngọt. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn,
không thể tin nổi sợ hãi thốt lên:
- Sao lại có thể thế được. Đây là Khô Lâu chiến sĩ gì vậy?
Đáng tiếc Tiểu Khô Lâu dường như không nghe thấy, sau khi đâm trúng một đao
liền bám theo như hình với bóng tiến đến áp sát hắn. Không chờ Ai Lí Khắc ổn
định cước bộ, Tiểu Khô Lâu đã ở ngay trước mặt hắn. Trong khi hắn đang ngưng
tụ đấu khí vào thanh trường kiếm thì bảy thanh cốt thứ trên lưng Tiểu Khô Lâu
đã đồng thời phóng ra, bay thành một hình vòng cung rồi tất cả cắm chính xác
vào người Ai Lí Khắc.
Bảy thanh cốt thứ đâm thủng vào cổ, trán, tim của Ai Lí Khắc, khiến đấu khí
hắn vừa mới ngưng tụ chưa kịp phóng ra thì thân thể đã thẳng đờ rồi đổ gục
xuống. Đến lúc chết hắn vẫn còn giữ nguyên vẻ kinh hoàng trên mặt.
Đang giao chiến bên kia nhưng Đỗ Khắc và Ngải Mễ Lệ vẫn thỉnh thoảng liếc
sang. Đến khi bọn họ thấy Ai Lí Khắc bị trúng bảy thanh cốt thứ chết thảm thì
đều lấy làm kinh hãi.
Đỗ Khắc thì lo lắng còn Ngải Mễ Lệ thì mừng rỡ.
Lần trước, Ngải Mễ Lệ đã từng thấy qua sự thần kỳ của Tiểu Khô Lâu. Dưới sự
truy đuổi của hắn thì ngay cả một ma đạo sư Hắc Ám hệ như nàng cũng phải bó
tay bất lực. Sự linh hoạt và tốc độ lúc ấy của Tiểu Khô Lâu đã sớm khắc sâu
vào tâm khảm của nàng. Lần này lại thấy thêm thủ đoạn giết người độc đáo của
hắn khiến nhận thức về sự thần bí trong con người Hàn Thạc lại tăng thêm một
bậc.
Đỗ Khắc giao chiến với Ngải Mễ Lệ vốn đã có chút chật vật. Hắn vẫn hi vọng Ai
Lí Khắc xử lý xong Hàn Thạc thì sẽ có thêm người trợ giúp. Không ngờ Ai Lí
Khắc vào sinh ra tử cả trăm trận mà chỉ trong nháy mắt đã thảm tử. Hàn Thạc
thì vẫn đứng đó chưa buồn nhúc nhích, điều này làm cho Đỗ Khắc lập tức có chút
hoảng sợ.
- Sao, muốn chạy hả? Hôm nay, ngươi còn nghĩ đến việc chạy thoát được sao?"
Qua nguyên ma chú ý thấy Đỗ Khắc ánh mắt vừa lóe ra một chút sợ hãi, Hàn Thạc
chầm chậm bước tới, nhếch miệng mỉa mai.
Đỗ Khắc sắc mặt khó coi, trừng mắt nhìn Hàn Thạc :
- Muốn chết!
Ma pháp trượng của hắn vung lên, vô số mảnh xương vỡ sắc nhọn bỗng nhiên sắp
xếp thành hàng trên không bắn về phía Hàn Thạc. Chúng lao đi rất nhanh, tạo ra
âm thanh xé gió chói tai, thoạt nhìn có uy thế cực kỳ kinh người. Ngải Mễ Lệ
vừa thấy Hàn Thạc bị công kích, còn muốn khẩn trương hơn cả hắn, vội ngâm
xướng một đoạn Hắc Ám ma pháp.
Đòn tấn công còn chưa kịp đến trước mặt Hàn Thạc thì một huyệt động đen kịt
bỗng xuất hiện trên không trung. Tất cả các mảnh xương vỡ bay đến chỗ ấy đều
bị lực hút của Hắc Ám huyệt động đó hút vào trong toàn bộ.
Không thấy đòn công kích tiếp theo mà chỉ thấy Đỗ Khắc tung mình ra sau. Hóa
ra là kế giương đông kích tây, lợi dụng sự quan tâm của Ngải Mễ Lệ với Hàn
Thạc để hắn rảnh tay chạy trốn.
Đáng tiếc hắn đã tính sai, Tử Vong Mộ Địa dễ vào khó ra. Hắc Ám Chi Đồng đã
được Hàn Thạc sớm bỏ vào không gian giới chỉ. Không có nó, hắn cho dù là một
Phong hệ ma đạo sư cũng vô phương mở kết giới.
"Bộp" một tiếng, đầu của Đỗ Khắc đã va phải kết giới. Cú va chạm làm kết giới
phát ra một quang mang xanh biếc làm Đỗ Khắc lảo đảo. Hắn không thể tiếp tục
duy trì Phiêu Phù thuật được nữa, rơi thẳng từ trên không xuống đất. Xương vỡ
lập tức cắm phập chi chít lên người hắn.
- Ngươi ráng chịu đau đi!
Hàn Thạc cười lạnh bước tới, theo sau là Ngải Mễ Lệ và Tiểu Khô Lâu.. Hắn kéo
mặt nạ che mặt xuống, nói:
- Đã lâu không gặp, Đỗ Khắc tiên sinh thân ái!
Đỗ Khắc đang gào thét đau đớn, ngẩng đầu thấy được khuôn mặt thật của Hàn Thạc
thì kinh sợ nói:
- Tại sao lại là ngươi, ta còn nhớ đã từng gặp ngươi khi ở trong ma vũ học
viện Ba Bỉ Luân, ngươi không phải chỉ là tên đệ tử nhập môn của Vong Linh Hệ
sao?
Hàn Thạc gật đầu:
- Không sai, chính là ta.
Nói xong thò tay lấy Hắc Ám Chi Đồng ra cầm trong lòng bàn tay khẽ dụng lực
làm cho nó phát sáng lên, rồi nói tiếp:
- Cái tên tiểu tạp dịch lần trước đã phát hiện ra tung tích các ngươi ở khu
mộ trên hậu sơn của ma vũ học viện Ba Bỉ Luân cũng là ta. Hắc hắc, Hắc Ám Chi
Đồng do Địch Luân chôn ở dưới đất, cuối cùng cũng bị ta đào được, các ngươi
không thể ngờ được rằng ta lại không chết. Chuyện trước giờ lại tái diễn, chỉ
là thay ngôi đổi chủ mà thôi!
- Thì ra là Hắc Ám Chi Đồng là bị ngươi chiếm được, khó trách thân thể ngươi
vừa mới phát sáng lên thì kết giới của Tử Vong Mộ Địa liền được mở ra! - Đỗ
Khắc bỗng nhiên tỉnh ngộ thốt lên.
Lại xuất hiện thêm ba Cương Thi chiến sĩ nữa. Tổng cộng bốn Cương Thi cùng với
Tiểu Khô Lâu chậm rãi đi về phía Ma Đạo sư Đỗ Khắc. Ở vòng ngoài Hàn Thạc cầm
sẵn cây cung, mũi tên lăm lăm ngắm vào Đỗ Khắc, Ngải Mễ Lệ thì ngâm xướng một
đoạn chú ngữ ma pháp Hắc Ám hệ. Đợt công kích cuối cùng cũng phát động, đầu
tiên là Tiểu Khô Lâu huy vũ cùng lúc một lúc bảy thanh cốt thứ nhắm thẳng Đỗ
Khắc.
Đỗ Khắc sử dụng Phong Nhận gạt phải đỡ trái, bảy thanh cốt thứ tạm thời chưa
uy hiếp tính mạng của hắn. Chỉ là vòng vây do bốn Cương Thi chiến sĩ cùng Tiểu
Khô Lâu cứ từ từ áp sát làm cho hắn cảm thấy áp lực ngày càng trầm trọng.
Đến khi Hàn Thạc bắn tên thì hắn thực sự luống cuống. Từng mũi tên cứ lạnh
lùng bay tới, một mũi trúng vào bắp đùi rồi xuyên tiếp qua bắp đùi bên kia làm
cho hắn ngã nhào trên mặt đất. Không đợi Hàn Thạc lấy ra Lục Ma Phong, Ngải Mễ
Lệ đã dùng Hắc Ám ma pháp chụp lên người Đỗ Khắc. Trong chốc lát cả người hắn
khói bốc lên mù mịt, rồi biến thành một trong những bộ xương trắng trong Tử
Vong Mộ Địa.
Tiểu Khô Lâu bước tới gần, tháo lấy không gian giới chỉ từ trên xương ngón tay
của hắn cùng với túi tiền trên người Cao Cấp Kiếm Sĩ Ai Lí Khắc đưa cho Hàn
Thạc.
Ngải Mễ Lệ cặp mắt sáng lên, soi mói nhìn chằm chằm vào hành động Tiểu Khô
Lâu. Nàng sửng sốt một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được, hỏi Hàn Thạc vẻ cực
kỳ tò mò: - Ngươi có thể nói cho ta biết hay không, Tiểu Khô Lâu chiến sĩ thần
kỳ này rốt cuộc là cái gì?
- Ha ha, cũng không có gì, chỉ là được ta sử dụng phương pháp bí mật luyện
chế ra nên mới có những điều thần kỳ như vậy!
Sờ sờ đầu lâu bóng loáng của Tiểu Khô Lâu, Hàn Thạc vừa cười cười nhận lấy
chiến lợi phẩm mà nó đưa đến vừa tùy tiện trả lời.
Ngải Mễ Lệ hung hăng trừng mắt lườm Hàn Thạc một cái, thở dài nói:
- Ngươi rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện gạt ta, tại sao ngươi có Hắc Ám Chi
Đồng, tại sao ngươi có thể được luyện chế Khô Lâu chiến sĩ thần kỳ như vậy.
Còn nữa, ngươi là một tiểu vong linh ma pháp sư, không thể ngờ lại có vũ kỹ
không tầm thường, rốt cuộc là chuyện gì đây?
Chuyện đến nước này thì cũng cần có chút giải thích. Tất cả những chuyện xảy
ra trong vong linh hệ, kể cả việc phát hiện ra Tử Vong Mộ Địa Hàn Thạc đều nói
cho Ngải Mễ Lệ biết. Riêng về phương pháp luyện chế Tiểu Khô Lâu và Ma công
thì Hàn Thạc vẫn như trước, tuyệt nhiên không đề cập tới.
Ngải Mễ Lệ nghe xong cực kỳ chấn động. Trong khi nàng còn đang suy nghĩ, Hàn
Thạc bắt đầu lục soát đồ đạc của Phong hệ ma đạo sư Đỗ Khắc và Ai Lí Khắc.
Lục lọi một lúc lâu, Hàn Thạc phát hiện Ai Lí Khắc là một tên nghèo mạt rệp,
bên trong túi tiền không có bất cứ một vật gì có giá trị. Đỗ Khắc thân là ma
đạo sư hẳn là có chút khá hơn, nhưng hắn lại bố trí Ma pháp kết giới ở bên
trong không gian giới chỉ. Hàn Thạc căn bản không thể phá bỏ kết giới để đoạt
lấy vật phẩm.
Qua một hồi lâu, Ngải Mễ Lệ vẻ mặt nghiêm chỉnh, nhìn Hàn Thạc hỏi:
- Về chuyện ngươi lấy được Hắc Ám Chi Đồng, có thể tùy ý ra vào Tử Vong Mộ
Địa trừ ngươi và ta ra còn có ai biết nữa không?
- Không có bất cứ kẻ nào khác biết. - Hàn Thạc chăm chú nhìn Ngải Mễ Lệ, do
dự một chút rồi hỏi:
- Nàng định làm như thế nào?
- Đã như vậy thì phải tiếp tục giữ kín bí mật này. Dù sao Đỗ Khắc cùng Ai Lý
Khắc cũng đã chết, kẻ truy đuổi mà tổ chức phái tới cũng vậy.Chuyện này giờ
coi như được bịt kín. Từ nay về sau Tử Vong Mộ Địa cũng là bí mật mà ngươi
được hưởng một mình, là cơ sở để ngươi rèn luyện bản thân từ đó dần dần khống
chế U Ám sâm lâm trong tay.
Ngải Mễ Lệ nhìn Hàn Thạc thật sâu, thấp giọng nói.
Ngạc nhiên sửng sốt một hồi, Hàn Thạc mỉm cười, ôm lấy Ngải Mễ Lệ kéo vào
trong ngực, cười hì hì nói:
- Không hổ là lão bà của ta, ta còn nghĩ rằng nàng sẽ bắt ta đem bí mật của
Tử Vong Mộ Địa cống hiến cho tổ chức cơ đấy!
Tức giận trợn mắt nhìn Hàn Thạc, Ngải Mễ Lệ nói:
- Ta lại còn không biết tâm tư của ngươi sao. Nếu ngươi muốn đem bí mật nói
cho tổ chức thì đã làm như vậy từ lâu rồi, làm gì còn có thể chờ tới bây giờ
chứ. Ta hiểu được Tử Vong Mộ Địa này đối với ngươi có ý nghĩa như thế nào. Với
quan hệ hiện giờ của chúng ta, đương nhiên là phải lo nghĩ cho ngươi chứ.
Hàn Thạc nghe xong thật sự có chút cảm động, thầm nghĩ đàn bà quả nhiên là
loại sinh vật bất chấp lý lẽ. Một khi thể xác và tinh thần của các nàng đã bị
nắm giữ thì sự kiên định trước đó đều có thể sụp đổ tan tành. Theo lời nàng mà
suy thì có nghĩa là giữa tổ chức Ám Mạc và Hàn Thạc, Ngải Mễ Lệ nghiêng về
hướng lựa chọn Hàn Thạc. Nếu có một ngày Hàn Thạc và Ám Mạc xảy ra xung đột,
xem chừng nàng có thể vì hắn mà chống lại tổ chức.
- Được rồi, nàng nói mục đích lúc này là điều tra tung tích của lô vũ khí
kia. Ta đã dùng sâm lâm Cự ma đánh cướp lô hàng này, vậy có có ảnh hưởng đến
nhiệm vụ của nàng hay không?
Thấy Ngải Mễ Lệ lo nghĩ cho mình như vậy, Hàn Thạc suy nghĩ một chút, đột
nhiên nhớ lại chuyện nàng đã nói lần trước cất tiếng hỏi.
Không ngờ vừa nghe xong mặt mày Ngải Mễ Lệ sáng bừng, nàng hớn hở cười một
tràng khanh khách, tình ý tràn trề nhìn Hàn Thạc nói:
- Tiểu tử hư đốn, ngươi rốt cục cũng hiểu và suy nghĩ cho ta, thật tốt!
Hàn Thạc tức cười, hồi tưởng lại trước đến giờ đích xác chưa từng suy nghĩ cho
Ngải Mễ Lệ, từ đầu chí cuối đều chỉ lo nghĩ cho bản thân. Nàng nói như vậy thì
Hàn Thạc liền hiểu được bản thân có chút vô ý, lúng túng cười có vẻ hơi xấu
hổ.
- Ngươi không cần quá lo lắng về chuyện này. Kỳ thật lần bảo vệ lô hàng này
trong lòng ta đã có tính toán sẵn. Kế hoạch của ta là vô thanh vô tức đoạt lấy
hàng hóa qua mắt thương hội. Giờ lô hàng hóa đã bị cướp mất, nhưng cũng có rất
nhiều người của Mạch ĐịchVăn thương hội chạy thoát. Bọn họ nhất định sẽ phải
nghĩ biện pháp chuộc lại số hàng hóa do sâm lâm Cự ma đánh cướp được. Nếu có
người giao dịch với sâm lâm Cự ma để thu mua lại những hàng hóa bọn chúng đánh
cướp được, cho bọn chúng xử lý theo đúng lệ thường. Cũng tính như là ngươi
giúp ta đỡ đi một chút bận rộn rồi. Đến khi bọn họ lấy lại được hàng thì vẫn
phải đưa đến chỗ của ta, sẽ không ảnh hưởng đến đại cục.
Ngải Mễ Lệ nhìn Hàn Thạc, mỉm cười nói.
Hàn Thạc gật đầu, nói:
- Không thành vấn đề, chờ ta trở lại đế quốc lấy một ít lương thực, rồi sẽ
quay trở lại U Ám sâm lâm. Đến lúc đó ta sẽ cùng sâm lâm Cự ma nói chuyện,
nhất định sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của nàng.
- Được rồi, dù sao ngươi cũng không mở được không gian giới chỉ của Đỗ Khắc,
chi bằng giao cho ta đi. Ta sẽ tìm người phá kết giới để mở xem, rốt cuộc có
cái gì bên trong đó?
- Ừ, vậy nàng cầm cũng được.
Hàn Thạc rất sảng khoái đem không gian giới chỉ của Đỗ Khắc đưa cho Ngải Mễ
Lệ. Vừa đưa xong hắn chợt nhớ ra còn có cái không gian giới chỉ xinh xắn lấy
được lần trước của Vưu Na. Ngải Mễ Lệ về cấp bậc ma đạo sư cao hơn Vưu Na một
cấp, về lý thuyết là sẽ mở được kết giới do Vưu Na bố trí.
Suy nghĩ vậy hắn liền lấy luôn cái không gian giới chỉ của Vưu Na đưa cho Ngải
Mễ Lệ nói:
- Chiếc không gian giới chỉ này cũng bị bố trí kết giới, là do một cao cấp ma
Pháp sư làm ra. Ta nghĩ, nàng hẳn là có thể mở được.?
Ngải Mễ Lệ cầm chiếc không gian giới chỉ từ Hàn Thạc cũng không nói gì thêm,
hít sâu một hơi, ngưng tụ tinh thần lực.
Chiếc không gian giới chỉ màu xanh biếc đột nhiên lóe lên kèm theo một luồng
ma pháp ba động mãnh liệt. Đến một mức độ nhất định lại đột nhiên mờ dần đi.
Qua một hơi thở nhẹ, trong tay Ngải Mễ Lệ hiện ra mấy thứ đồ vật gồm một ít
quần áo lót của phụ nữ, một cái tinh tạp, một quyển sách Thủy hệ ma pháp,
ngoài ra còn có băng thuốc quấn miệng vết thương và một số đồ linh tinh khác.
Nhìn sững vào mắt Hàn Thạc vẻ lạ lẫm, Ngải Mễ Lệ hỏi:
- Không nghĩ ngươi lại là một kẻ nhẫn tâm không biết thương hoa tiếc ngọc,
tại sao người phụ nữ này lại chết trong tay của ngươi?
Hàn Thạc không trả lời ngay mà đảo bới đống đồ trong tay Ngải Mễ Lệ. Qua một
lúc thấy cũng không có cái gì có giá trị, hắn lấy lại cái không gian giới chỉ
rồi cười nói:
- Một con đàn bà dâm đãng phản bội ta, ta giận quá đã giết chết ả, một chuyện
rất bình thường thôi mà.
- Hừ! Ta không tin ngươi! - Ngải Mễ Lệ nói.
- Phải rồi, ta còn có hai ngày nữa là đến thời gian phải về báo cáo tổ chức.
Vậy chúng ta mau rời khỏi đây thôi. Về thân phận và lai lịch của ta, ngươi hẳn
là đều đã biết. Trước tiên ngươi cứ đi lo công việc của mình đi. Sau này muốn
tìm ta, với thân phận của ngươi chắc không khó khăn gì.
Hàn Thạc cũng không dây dưa, tùy ý đem ra một cái cớ chấm dứt câu chuyện.
- Được rồi, ngươi mặc dù là một tiểu quỷ không trung thực, nhưng ta muốn tìm
ngươi quả thật cũng không khó. Cuối cùng hỏi lại ngươi một vấn đề, giữa hai
cái tên Bố Lai Ân và Hàn Thạc, ta phải gọi ngươi thế nào?
Ngải Mễ Lệ hỏi.
- Gọi là Hàn Thạc đi, đây chính là người đã truyền thụ cho ta vũ kỹ, còn đặt
cho ta một cái tên mới. Từ nay về sau ta muốn ngươi gọi ta bằng tên này! - Hàn
Thạc suy nghĩ một chút rồi trả lời.
Sau đó hắn dẫn Ngải Mễ Lệ đi khắp Tử Vong Mộ Địa quan sát một vòng. Chứng kiến
sự kỳ bí của Tử Vong Mộ Địa Ngải Mễ Lệ kinh ngạc cảm thán mãi không thôi. Xem
xong, hai người thông qua ma pháp Truyện Tống Trận ở trung tâm rời khỏi Tử
Vong Mộ Địa.