Cướp Hết Cho Ta


Người đăng: HắcKê

o0oMười mấy luồng khí màu nâu xám xuất hiện giữa không trung, không ngừng biến
hóa thành đủ mọi hình dạng, không gặp bất cứ trở ngại nào, chui thẳng vào cơ
thể của đám sâm lâm cự ma chiến sĩ. Tốc độ chạy trốn của đám sâm lâm cự ma
chiến sĩ đang nhanh bỗng nhiên chậm lại, thân thể tựa hồ phát sinh dị biến.
Từng đám bướu thịt xuất hiện nhanh chóng, phồng lên đập đập, thoạt nhìn rất
kinh khủng.

"Pách", bướu thịt trên người một sâm lâm cự ma đầu tiên vỡ ra, từ bên trong
chảy ra dịch thể màu đen. Dịch thể này chảy trên người bọn họ mang theo sự ăn
mòn vô cùng mãnh liệt, khiến cho đám sâm lâm cự ma kêu gào thảm thiết, thân
thể dần dần hóa thành chất lỏng.

Bất cứ sâm lâm cự ma chung quanh nào mà bị chất lỏng này bắn trúng người, cơ
thể đều bốc lên khói trắng nồng đậm, vẻ mặt vô cùng thống khổ.

Hàn Thạc ở phía sau vừa thấy ma đạo sư xuất thủ, nhớ lại một số ma pháp mà
Phạm Ny đã dạy, nhận ra đây là cao cấp ma pháp Hắc Ám hệ Ma Quỷ Triền Thân,
rốt cuộc cũng biết mỹ phụ thành thục lẳng lơ này không ngờ lại là một Hắc Ám
ma đạo sư kinh khủng.

Mười mấy sâm lâm cự ma chiến sĩ chết thảm trước nhất đã tạo thành một cuộc
khủng hoảng nhất định với đám sâm lâm cự ma, may mà chủng tộc này vẫn luôn
cướp bóc tàn khốc mà tồn tại, mặc dù đôi chút hoảng loạn nhưng bởi vì nhân số
đông đảo nên vẫn tiếp tục xông lên.

Một tiếng kêu sắc nhọn từ Hàn Thạc phát ra. Đặc Lan Khắc Tư ẩn núp ở góc tối
đang chăm chú quan sát hết thảy chợt nghe thấy tín hiệu của hắn, có vẻ không
rõ nguyên nhân lắm, vì tiếng huýt của hắn phát ra từ giữa đám sâm lâm cự ma.
Cho dù gã có tưởng tượng thế nào cũng không ngờ được hắn lại lẫn trong đám
này.

Thế nhưng xuất phát từ sự tín nhiệm với Hàn Thạc nên Đặc Lan Khắc Tư vẫn theo
ước định lúc trước, từ trong chỗ ẩn nấp bất ngờ phóng tới chỗ Hắc Ám nữ ma đạo
sư đang tàn sát bừa bãi sâm lâm cự ma chiến sĩ.

Cưỡi Hạt Vĩ Sư, tay cầm trường kiếm dõi theo sát nữ ma đạo sư, Đặc Lan Khắc Tư
thừa dịp chúng nhân đang hoảng loạn vọt thẳng tới chỗ nàng ta, định trước tiên
quấy rối bởi vì Hắc Ám ma pháp của nàng ta có uy lực quá lớn, người bình
thường căn bản không chống đỡ được.

- Là Đặc Lan Khắc Tư, mau ngăn hắn lại, ngàn vạn lần đừng để hắn tới gần ta!
- Không ngờ Hắc Ám nữ ma đạo sư đã nhanh chóng phát hiện ra Đặc Lan Khắc tư,
lập tức dịu dàng hô lên.

Năm sáu gã cao cấp kiếm sĩ, còn thêm cung tiễn thủ cùng ma pháp sư khác khi
nghe thấy tiếng kêu của Hắc Ám nữ ma đạo sư bèn lập tức chạy từ các hướng tới
chặn trước mặt. Công kích của đoàn người phút chốc phát ra, bức bách gã không
thể tiếp cận dễ dàng.

Nữ ma đạo sư tịnh không đối phó với Đặc Lan Khắc Tư, mà quay lưng về phía gã,
phóng ra từng Hắc Ám ma pháp với lực sát thương cực lớn hướng về phía mấy chục
cự ma chiến sĩ, một người rồi lại một người ngã xuống, không ai có thể tới gần
nữ ma đạo sư được.

- Sứ giả, sứ giả, nên làm gì bây giờ? - Lão mục sư mắt thấy sâm lâm cự ma
chiến sĩ toi mạng từng tên, ngã lộn nhào đến bên người Hàn Thạc hoảng hốt lo
sợ hỏi.

Nhìn chăm chú nữ ma đạo sư đáng sợ hồi lâu, Hàn Thạc cho rằng cho dù chính
mình xông lên cũng khó lòng thoát chết. Những Hắc Ám ma pháp này đối với việc
xâm nhập thân thể quá đáng sợ, xem ra chỉ có Tiểu Khô Lâu do xương khô thuần
túy tạo thành mới có khả năng không e ngại Hắc Ám ma pháp xâm nhập.

- Ngươi xem, Đạt Đạt Lạp đại thần đã đến. - Chỉ Tiểu Khô Lâu từ trong kiệu
bước ra, Hàn Thạc quay sang lão mục sư trấn an.

Mắt thấy Tiểu Khô Lâu từ trong kiệu bước ra ra, lão mục sư thở dài một hơi,
hưng phấn tung hô:

- Đạt Đạt Lạp, Đạt Đạt Lạp!

Trong tiếng lão mục sư vui mừng hô to, sâm lâm cự ma vốn đang khiếp đảm lại
dâng trào ý chí chiến đấu, đi theo phía sau Tiểu Khô Lâu một lần nữa xông tới
chỗ Hắc Ám hệ nữ ma đạo sư.

Tay cầm cốt đao, cái đầu lâu sáng bóng với miếng bịt một mắt phía trên, Tiểu
Khô Lâu nhanh chóng vọt tới phía nữ ma đạo sư xinh đẹp.

- Hứ, nguyên chỉ là một khô lâu chiến sĩ khôi hài! - Nữ ma đạo sư thấy sâm
lâm cự ma dũng khí tăng lên, còn tưởng rằng có cường viện nào đó, đến khi thấy
hướng tới trước mặt nàng chỉ là Hắc Ám sinh vật cấp thấp khô lâu chiến sĩ, lập
tức cười nhạo khanh khách.

Đợi Tiểu Khô Lâu tới trước mặt, nàng mới ra lệnh cho trung cấp kiếm sĩ bên
cạnh:

- Tiêu diệt khô lâu chiến sĩ mắc cười đó cho ta!

- Tuân mệnh Ngải Mễ Lệ nữ sĩ! - Kiếm sĩ thấp giọng cung kính đáp, nâng kiếm
sải bước hướng tới Tiểu Khô Lâu, vẻ mặt âm lãnh, nhe răng cười độc ác.

Đáng tiếc, không chờ trung cấp chiến sĩ tới gần, Tiểu Khô Lâu với tốc độ hoàn
toàn bình thường bỗng nhiên hai chân bật một cái, lướt sát mặt đất một cách
thần kỳ, tốc độ thình lình nhanh gấp bội, tiểu cốt đao trong tay đột nhiên bắn
ra, mục tiêu là gã trung cấp chiến sĩ đang định cản đường.

Tiểu cốt đao rời tay bay theo một hình vòng tròn quanh cổ làm cho gã trung cấp
chiến sĩ kinh hồn. Hồn phi phách tán, gã trung cấp chiến sĩ bỗng nhiên dừng
lại, liều mạng xuất kiếm chống đỡ công kích của cốt đao.

"Keng" Một tiếng vang nhỏ, cốt đao đánh trúng mặt trường kiếm trên tay khiến
gã trung cấp chiến sĩ không tự chủ được, lùi lại sau một bước. Mặc dù bị cốt
đao đánh lùi một bước khiến bị kinh hãi nhưng cuối cùng gã cũng thở dài một
tiếng, cho rằng đã tạm thời thoát khỏi nguy hiểm.

Nhưng điều mà gã trước khi chết không thông suốt là dị biến bỗng xuất hiện.
Tiểu cốt đao vốn đã rơi xuống mặt đất lại vọt tới phía gã, đâm trúng ngực, tạo
thành một cái huyết động làm cho gã mất mạng.

Tiểu Khô Lâu phóng nhanh tới, không dừng lại một khắc, tay trái duỗi ra, thu
tiểu cốt đao vừa mới đâm chết trung cấp chiến sĩ lại rất nghề. Sau đó đưa hốc
mắt trống rỗng nhìn chòng chọc lên người nữ ma đạo sư Ngải Mễ Lệ đang kinh
hãi.

- Ôi trời ạ, không ngờ khô lâu chiến sĩ này lại có thể giết chết một trung
cấp chiến sĩ. - Đặc Lan Khắc Tư ở phương xa đang đối địch không ngừng nhưng
vẫn chú ý tới động tĩnh của Tiểu Khô Lâu. Khi gã phát hiện ra nó đã giết chết
một gã trung cấp chiến sĩ thì lập tức không tự chủ được, kinh hô một tiếng.

- Ngăn nó lại, ngăn lại! - Ngải Mễ Lệ mắt thấy biểu diễn thần kỳ của Tiểu Khô
Lâu, vẻ cười nhạo nhếch nơi khoé miệng sớm đã không còn nữa, tâm lý đại loạn
kêu lên.

Mấy trung cao cấp Hắc Ám hệ ma pháp được nàng ta ngâm xướng rất nhanh, những
Hắc Ám hệ ma pháp này trực tiếp đánh lên người Tiểu Khô Lâu. Thế nhưng do thân
thể hoàn toàn cấu tạo bởi xương cốt, lại được Hàn Thạc rất nhiều lần dùng ma
công rèn luyện, nên thân thể nó không chút thương tổn, trái lại ngây ra nghi
hoặc nhìn Ngải Mễ Lệ, tựa hồ ngờ vực tại sao công kích của nàng ta lại yếu như
thế.

- Đạt Đat Lạp đại thần đã phát uy. Các ngươi còn lo lắng cái gì nữa? - Hàn
Thạc đang ẩn thân ở nơi xa lập tức quát lên, sau đó lại ra lệnh cho Tiểu Khô
Lâu công kích Ngải Mễ Lệ.

Một tràng âm thanh liến thoắng từ miệng lão mục sư cùng cự ma thủ lĩnh thét
lên, đám sâm lâm cự ma chiến sĩ đi theo sau Tiểu Khô Lâu nhìn thấy Ngải Mễ lệ
đáng sợ không cách nào chế phục được nó liền hưng phấn gào thét tên "Đạt Đạt
Lạp", lại một lần nữa không sợ chết lao lên.

Cự ma liệp thủ ở nơi xa huy động trường mâu cùng lao phóng ra chi chít một
loạt về phía thị vệ của Mạch Địch Văn thương hội. Đám cung tiễn thủ và kể cả
mấy mục sư bị một loạt lao cùng trường mâu đâm xuyên qua thân thể thành trăm
ngàn vết thương, miệng phun huyết mạt (bọt máu) ngã xuống đất không dậy nổi.

- Ngăn khô lâu chiến sĩ chết tiệt kia cho ta. - Ngải Mễ Lệ nhìn thấy Tiểu Khô
Lâu nhìn nàng chằm chằm liền có vẻ bối rối, mấy Hắc Ám ma pháp phát ra trên
người nó không có hiệu quả, cuối cùng nàng ta cũng nhận thức được Tiểu Khô Lâu
có lực phòng ngự siêu cường với Hắc Ám ma pháp.

Vừa kêu lớn, Ngải Mễ Lệ vừa nâng ma pháp bào nhếch nhác chạy trốn, đồn bộ đầy
đặn không ngừng lắc qua lắc lại, Hắc Ám ma pháp với lực sát thường cường đại
cũng không kịp thi triển.

Bởi vì Ngải Mễ Lệ rút lui, áp lực lên đám cự ma chiến sĩ đại giảm, hơn nữa
được Tiểu Khô Lâu lôi kéo làm sĩ khí đại tăng, khiến cho bọn chúng như những
tông giáo tín đồ trung thành, không chút cố kỵ đến thương thế ngoài da, giống
như thủy triều nhằm hướng thị vệ của Mạch Địch Văn thương hội mà lao tới.

Đến tận lúc này, cự ma chiến sĩ vẫn chưa tiếp cận được bọn họ, sau khi trả giá
bằng tổn thất mấy chục cự ma chiến sĩ, cuối cùng đã tiến sát đến hàng ngũ Mạch
Địch Văn thương hội, quấn lấy các loại chức nghiệp thị vệ đấu với nhau.

Tiếng địa long gầm lên trầm thấp, tiếng giậm chân của tích dịch thú (thú thằn
lằn), tiếng gào hoảng loạn của đám thương nhân cùng tiếng đánh nhau của thị vệ
và cự ma chiến sĩ tràn ngập mọi nơi. Ưu thế số lượng xuất hiện rất nhanh, thực
lực mỗi cá nhân thì không bằng đám thị vệ, thế nhưng sâm lâm cự ma so với đám
thị vệ nháo nhào thì còn kỷ luật hơn, xông tới không chút hốt hoảng, mỗi tên
đều không sợ chết.

Chỉ trong khoảnh khắc, sâm lâm cự ma với số lượng gấp hơn năm lần thuần tuý
gồm toàn thanh niên chiến sĩ đã chiếm thượng phong. Hàn Thạc theo đằng sau,
vừa lợi dụng Tiểu Khô Lâu truy kích Ngải Mễ Lệ nữ ma đạo sư, vừa chỉ huy cự ma
liệp thủ ở phía sau xạ kích.

Một loạt trường mâu cùng lao phóng ào ào trên thân địa long cùng tích dịch
thú, giết chết từng thương nhân một, hai loại địa long cùng tích dịch thú chủ
yếu là để vận chuyển vật phẩm, sau khi bị thương liền phát cuồng chạy loạn tứ
phía, móng chân cực lớn giẫm đạp lên đám thị vệ, giết rất nhiều tên.

Rốt cục, Mạch Địch Văn thương hội nhìn thấy đã không thể chiến thắng, đám
thương nhân nhát gan liền đi tiên phong lựa chọn đột phá trùng vây chạy trốn,
bèn dẫn theo một số thiếp thân thị vệ bảo vệ bên cạnh, đám thương nhân lớn
tiếng gào buông bỏ một số hàng hóa, chia làm mấy hướng phá vây ra ngoài.

Xét thấy tình thế đã được không chế, Hàn Thạc không thèm ẩn giấu tung tích
nữa, bèn từ trong một đội sâm lâm cự ma chiến sĩ đi thẳng ra, tập trung vào gã
thổ hệ cao cấp ma pháp sư Lý An đã từng tấn công mình.

Hắc Ám hệ nữ ma đạo sư Ngải Mễ Lệ bị Tiểu Khô Lâu một mực truy kích mà khiếp
đảm, lúc trước từng thử qua ngự không phi tường (bay lượn trong không trung)
nhưng nhận được mệnh lệnh của Hàn Thạc, nàng ta đã biến thành chúng thỉ chi
địa (bia ngắm cho chúng nhân), mấy chục cây lao cùng trường mâu lập tức phóng
tới.

Cho dù tại thời điểm mấu chốt đã kịp khởi động Hắc Ám Bình Chướng ma pháp tráo
nhưng cái bia sống Ngải Mễ Lệ có vẻ rất không ổn. Ma pháp tráo ngăn chặn được
đợt công kích thứ nhất nhưng cũng khiến cho tinh thần lực của nàng ta hao tổn
rất lớn, thậm chí miệng phun máu tươi.

Có vết xe đổ lần trước, với cự li ngắn như vậy Ngải Mễ Lệ không dám bay lượn
nữa, chỉ có thể tận lực trốn trong đám thị vệ của Mạch Địch Văn thương hội
miệng kêu cứu không ngừng, để bọn họ giúp nàng ta ngăn trở Tiểu Khô Lâu. Đáng
tiếc là khung cảnh lúc này đầy hỗn loạn, đến bảo vệ thân mình đã khó, ai cũng
không quản đến sống chết của người khác, cho nên nàng ta chỉ biết thục mạng
chạy trốn.

- Ách. Ngươi làm sao mà biết đó là ta? - Sau khi xuất hiện, Hàn Thạc kinh
ngạc nhìn Đặc Lan Khắc Tư hỏi.

- Ta không hoàn toàn nhận ra người, nhưng nó thì có thể. - Đặc Lan Khắc Tư
nhún vai cười, chỉ chỉ vào Hạt Vĩ Sư.

Gật gật đầu Hàn Thạc hiểu ra: "Nguyên là như vậy!"

- Không thể ngờ được lại là các người. Rốt cuộc các ngươi muốn thế nào đây? -
Lý An thấy Hàn Thạc xuất hiện, đã nhớ ra ngay ký ức vẫn còn mới mẻ do hắn gây
ra cho mình, thanh âm khá khiếp đảm.

- Đương nhiên là muốn giết chết ngươi rồi! Nợ máu phải trả bằng máu, thương
thế ngươi gây ra cho ta, bây giờ hẳn là cũng nên hoàn lại phải không? - Hàn
Thạc âm lãnh nhìn Lý An nhẹ nhàng nói, muốn xông tới phía gã.

- Hàn, người này giao cho ta đi, thương thế trên người ngươi còn chưa hồi
phục hẳn, không nên động thủ. - Đặc Lan Khắc Tư thấy Hàn Thạc chuẩn bị ra tay
thì lên tiếng ngăn cản, sau đó không chờ thái độ của hắn đã điều khiển Hạt Vĩ
Sư phóng tới chỗ Lý An.

Thổ hệ cao cấp ma pháp sư Lý An vừa thấy Đặc Lan Khắc Tư cưỡi Hạt Vĩ Sư tới
gần lập tức ngâm xướng một đoạn ma pháp chú ngữ. Chỉ thấy trước mặt gã mặt đất
đột nhiên lật lại, sau đó một bức tường đất rất nhanh xuất hiện chắn trước nơi
mà Đặc Lan Khắc Tư định xông đến.

Sau khi phóng ra thổ tường thuật, Lý An hiểu rằng chỉ riêng Đặc Lan Khắc Tư đã
có thể lấy tánh mạng của y, hơn nữa bên kia còn có Hàn Thạc y không nắm rõ
thực lực, lúc này y không dám dừng lại, thổ tường thuật vừa xuất hiện y đã
chạy trối chết.

- Yên tâm đi ta sẽ giết chết hắn! - Đặc Lan Khắc Tư mỉm cười nói với Hàn
Thạc, sau đó cùng Hạt Vĩ sư nhằm về phía tường đất, hắn cưỡi con ma thú cấp
một huy động trường kiếm đâm tới, bức tường đất vừa mới hình thành đã ầm ầm
sụp đổ. Phi qua bức tường đất, Đặc Lan Khắc Tư bình tĩnh truy đuổi theo hướng
Lý An đang bỏ chạy, xem ra vô cùng ung dung.

Nguyên Ma phân tán ra ba hướng, Hàn Thạc quan sát thông qua Nguyên Ma nên mọi
tình hình đều biết hết, phát hiện ra sâm lâm cự ma đang chiếm ưu thế về mặt số
lượng, khi người cầm đầu thương hội chạy trốn, kết cục đã được định sẵn. Khi
bọn họ công kích, đám thị vệ của thương hội chỉ biết liên tiếp thối lui, không
người nào liều chết bảo vệ hàng hoá, chỉ muốn tận lực phá vòng vây trốn ra.

Tiểu Khô Lâu nhận được mệnh lệnh của Hàn Thạc, kiên trì truy theo nữ ma đạo
sư, một số sâm lâm cự ma chạy sát theo sau Đạt Đạt Lạp đại thần của bọn chúng,
cùng Tiểu Khô Lâu đồng thời đối phó với nữ ma đạo sư. Bởi vì Tiểu Khô Lâu truy
kích trước tiên nên nữ ma đạo sư vô pháp sử dụng được Hắc Ám ma pháp, bị sâm
lâm cự ma chặn đường khắp nơi, cuối cùng bị bức bách lọt vào trong cạm bẫy, bị
một tấm lưới lớn đan bởi nhánh cây chụp lấy.

- Ta có thứ các người cần, các ngươi không thể giết ta, các ngươi không thể!
- Lao cùng trường mâu đang muốn nhằm nữ ma đạo sư này phi tới, Ngải Mễ Lệ đột
nhiên hô to lên.

Hàn Thạc trong lòng vừa động, lập tức truyền đạt mệnh lệnh tới Tiểu Khô Lâu.
Nó nhận mệnh xong, giơ giơ tay trái ra hiệu cho sâm lâm cự ma tạm ngừng hành
động. Tiểu Khô Lâu cầm cốt đao bước tới Ngải Mễ Lệ đang nhìn nó với ánh mắt
kinh khủng, tiện tay xé rách áo trên thi thể của một gã thị vệ, nó đến trước
mặt Ngải Mễ Lệ đem miếng vải bịt miệng nàng ta lại đồng thời dùng dây thừng
trói chân tay lại.

Cái miệng nhỏ nhắn đỏ au của Hắc Ám hệ nữ ma đạo sư bị bịt lại, không ngừng
phát ra những tiếng kêu "Ô ô" nhưng không có ai để ý cả. Tiểu Khô Lâu đứng bên
cạnh cầm cốt đao trông chừng. Hàn Thạc lợi dụng Nguyên Ma xem xét xung quanh
không ngừng truyền đạt từng mệnh lệnh tới sâm lâm cự ma, chỉ rõ phương hướng
những kẻ trốn chạy, để bọn họ mở rộng chiến qủa đến mức lớn nhất.

Nửa giờ sau, tiếng đánh nhau rải rác cũng chấm dứt toàn bộ, Hạt Vĩ Sư mang
theo Đặc Lan Khắc Tư ở phía xa đang đi về nơi này, sâm lâm cự ma định tru sát
gã nhưng bị Hàn Thạc ngăn lại.

Khi Đặc Lan Khắc Tư điều khiển Hạt Vĩ Su đến bên cạnh Hàn Thạc đã thấy sâm lâm
cự ma thần sắc cung kính đứng bên cạnh, gã đã hiểu được một điểm gì đó.

- Cho ta một chút thời gian để giải thích tường tận, ngươi phải tin tưởng ta
Đặc Lan Khắc Tư. - Thấy ánh mắt Đặc Lan Khắc Tư quái dị nhìn mình, Hàn Thạc mở
miệng nói xin lỗi.

Đặc Lan Khắc Tư cười cười gật đầu:

- Ta có thời gian chờ ngươi giải thích.

Hàn Thạc cảm kích nhìn Đặc Lan Khắc Tư sau đó quay sang Hắc Ám hệ nữ ma đạo
sư, thô lỗ bóp miệng nàng ta, lãnh khốc nhìn Ngải Mễ Lệ nói:

- Cho ta một lý do để không giết ngươi!


Đại Ma Vương - Chương #118