Ác Ma Hàn Thạc


Người đăng: HắcKê

o0o

- Các ngươi là ai?

Đặc Lan Khắc Tư liếc thấy Hàn Thạc đã thoát hiểm, an tâm rồi lạnh lùng nhìn
những kẻ lạ mặt hỏi.

- Không cần biết chúng ta là ai, để lại ma thú tinh hạch, huyết dịch của xà
phát quái, thêm cả trái Đạt cách mã nữa, chúng ta có thể tha cho các ngươi một
mạng.

Một cao cấp ma pháp sư tay cầm pháp trượng, vẻ mặt âm trầm trả lời.

- Lý An, ngươi làm sao vậy. Hắc hắc, ngươi xem, còn có ba cô nương xinh đẹp
đang

chạy tới kìa, chúng ta đã lâu không có thân mật với nữ nhân, ba tiểu cô nương
này cũng phải lưu lại để cho chúng ta vui vẻ.

Một cao cấp kiếm sĩ có thân thể vạm vỡ giống như một con tinh tinh, trên vai
vác khoát kiếm to tương ứng với thể hình của hắn, vẻ mặt dâm dục cười nói.

- An Cách Lỗ, ngươi nói đúng a, ta vừa rồi không nhìn thấy ba tiểu cô nương
này. Ha ha, tính thêm ba tiểu thư xinh đẹp kia luôn. Trong U Ám sâm lâm này
sức mạnh là trên hết, muốn giữ lại tính mạng thì cút đi ngay.

Cao cấp ma pháp sư Lý An cũng cảm thấy rất cao hứng giống như tên kiếm sỹ kia,
nhìn ba nữ tử Ni Á, A Phù Lạp và An Cát Lị Tạp đang từ phía xa chạy đến há
miệng cười sằng sặc nói.

Bọn này gồm mười mấy người, trong đó chẳng những có ma pháp sư, kiếm sĩ, mà
còn có cung tiễn thủ, mục sư, đạo tặc, tất cả xem ra đều là những tay lão
luyện, thực lực khẳng định rất mạnh.

- Bằng vào các ngươi mà cũng dám sao?

Lúc này, Hàn Thạc mới lên tiếng, hắn bây giờ không thèm kiềm chế để lộ ra một
khí tức nguy hiểm. Thân thể bị đốt cháy lem luốc tạo nên một dáng vẻ hết sức
khủng bố, từng bước một chậm chạp đi đến khiến cả bọn thoáng chút sợ hãi.

- Hàn, ngươi không sao chứ?

Đặc Lan Khắc Tư thấy bộ dáng khủng bố hiện thời của hắn lo lắng hỏi.

- Mấy tên này trông chướng mắt quá đi. Các ngươi sống đến hôm nay cũng đủ
rồi. Các huynh đệ, giết sạch bọn chúng đi!

An Cách Lỗ lạnh lùng quát.

Phía bên này, Qua Đăng cùng bọn người A Phù Lạp cũng đã chạy tới nơi. Hàn Thạc
cũng không nói thêm lời nào, thân hình chợt động, bay cực nhanh thẳng về phía
An Cách Lỗ.

Một cổ hắc sắc ma khí nhàn nhạt từ trong cơ thể Hàn Thạc chậm rãi tuôn trào.
Sát ý cùng sự phẫn nộ cực điểm đã làm tâm trí hắn xảy ra dị biến, phá vỡ cảnh
giới Tố hồn. Hắc ám ma khí dưới sự thôi động của Ma Nguyên Lực tràn ra làm Hàn
Thạc trong nháy mắt đầu óc trở nên ngây ngất. Tâm trí hắn giờ chỉ có duy nhất
một ý niệm tàn bạo được giết chóc và phá hoại hết thảy. Cặp mắt long lên sòng
sọc, trắng dã vô cùng đáng sợ.

- Các huynh đệ, tiểu tử này có điểm cổ quái, cẩn thận một chút.

An Cách Lỗ kinh ngạc trước bộ dáng và vẻ mặt chẳng khác gì ác quỷ lúc này của
Hàn Thạc, lập tức hô hoán cảnh báo.

Nhóm người của Đặc Lan Khắc Tư ở phía sau lưng Hàn Thạc nên không thấy được
những biểu hiện trên mặt hắn, nhưng bọn họ đều có thể cảm giác được thân thể
Hàn Thạc bây giờ quá mạnh mẽ, đến mức bất thường. Hắc sắc ma khí không ngừng
tuôn trào bao bọc lấy hắn, tạo nên một khí tức tà ác kinh khủng, nhìn vào
không khỏi sợ hãi.

- Lên, trợ giúp Hàn Thạc giết chết những kẻ cháy nhà hôi của này.

Qua Đăng chợt quát lên, xông ra trước tiên, mấy người còn lại lập tức theo
sát.

Chỉ có An Cát Lị Tạp vẫn một chỗ có vẻ không biết phải làm gì, quay sang tìm
Ni Á đang đứng khuất sau cây đại thụ hỏi:

- Uy, Ni Á tỷ tỷ, có muốn muội hỗ trợ hay không a?

- Xem tình thế hiện tại thì tốt nhất là muội tự bảo vệ chính mình cho tốt là
được.

Ni Á không nén được thở nhẹ một cái, rồi giương cung lên nhắm ngay vào một
cung tiễn thủ ở đằng xa.

Một tiếng rít thê lương nhiếp hồn giống như ác quỷ ở sâu trong địa ngục tuyệt
vọng gào thét. Thanh âm kinh khủng đó thoáng chốc đã tràn ngập cả chiến
trường. Mọi người hết thảy đều cảm thấy sởn gai ốc, thần tình bỗng chốc không
thể giữ bình tĩnh được, hốt hoảng nhìn quanh cố gắng tìm kiếm nơi phát ra âm
thanh.

- Thanh âm là từ trên người tên tiểu tử kia truyền đến!.

An Cách Lỗ đột nhiên thất kinh, trán nổi gân xanh, tim đập thình thịch nhìn
Hàn Thạc đang xông tới rất nhanh, hét to.

Nghe tiếng hét của hắn mọi người mới nhận ra thanh âm chính là phát ra từ Lục
Ma Phong đang bay sát bên người Hàn Thạc. Lục Ma phong lúc này dày đặc ma khí,
bay lượn xoay quanh hông Hàn Thạc như là một ác ma phệ hồn, toát ra một vẻ cực
kỳ tà ác.

- Giết chết hắn, giết chết hắn trước tiên!.

An Cách Lỗ cuống quýt, trong lòng chợt có một loại cảm giác cực kỳ bất ổn, hét
thất thanh.

Mọi người bây giờ đều nhận ra vẻ ma quái toát ra từ Hàn Thạc. Ngay một kẻ thân
kinh bách chiến như Đặc Lan Khắc Tư nhưng đối với tình trạng Hàn Thạc bây giờ
cũng bất giác ớn lạnh cả người, không biết Hàn Thạc rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì. Đám địch nhân đương nhiên lại càng e ngại hơn. Bọn chúng thực sự cũng
không thể suy nghĩ được gì, chỉ cảm thấy một nguy cơ đang trùng trùng hiện đến
trước mắt, trong lòng đều chỉ có một ý nghĩ lập tức phải giết chết Hàn Thạc.

Rất nhanh, vài loại ma pháp công kích cường độ lớn cùng với cung tên xé gió
bay ra. Trước thế công mãnh liệt như vậy, sợ rằng ngay cả Đặc Lan Khắc Tư cũng
không dễ dàng ứng phó được.

Mắt thấy đợt công kích này sắp trúng vào người Hàn Thạc. Bỗng nhiên hắn miệng
gầm một tiếng như dã thú, hai chân đạp mạnh đưa thân thể bất ngờ vọt lên cao
mấy trượng, nhẹ nhàng tránh khỏi đợt công kích rồi như một tia chớp bất ngờ
vọt tới chỗ An Cách Lỗ, cảnh tượng trông hết sức quỷ dị. Mấy mũi tên và ma
pháp công kích đều đánh trúng vào chỗ hai dấu chân sâu hắm mà hắn khi dụng lực
lưu lại.

- Chết tiệt!.

An Cách Lỗ buột miệng chửi thề. Hắn không ngờ Hàn Thạc lại có thể dễ dàng
tránh thoát đợt công kích, hơn nữa lại đang từ không trung lao thẳng vào mình.
Liếc sang bên cạnh chỉ có cao cấp ma pháp sư Lý An căn bản không có tác dụng
gì trong cận chiến, bất đắc dĩ rút thanh khoát kiếm ra, tính toán một đòn chí
mạng.

Lục Ma Phong vẫn bay lượn một cách thần kỳ quanh hông Hàn Thạc lúc này đột
nhiên bay vụt ra trước. Phảng phất như có một ác quỷ đang nhe nanh gào rú lao
vào An Cách Lỗ. An Cách Lỗ trong lòng ớn lạnh, hắn nghiến răng vận toàn lực,
đấu khí màu xanh thẫm hình chữ "Thập" bỗng lóe lên từ thanh khoát kiếm, chém
thẳng vào Lục Ma Phong đang từ phía trên cao bổ xuống.

Hai binh khí giao nhau tạo ra một tiếng kêu chát chúa. Lục Ma Phong rít lên
một tiếng, thần kỳ cuốn thanh khoát kiếm sang một bên. Trong khi An Cách Lỗ
còn đang kinh hãi, Hàn Thạc đã từ trên không lao sầm vào hắn.

Ngay lập tức vang lên một tiếng rú thê lương. An Cách Lỗ vừa rồi còn hô phong
hoán vũ, dương dương tự đắc giờ đã nằm lăn ra đất gào thét. Đè lên người hắn
là Hàn Thạc, bộ dạng như một ác ma, đang điên cuồng đấm đá cấu xé.

An Cách Lỗ giờ đã khiếp sợ cực điểm, tay chận vung loạn xạ. Trúng được đòn nào
vào người của Hàn Thạc cũng chẳng gây nên thương tổn nào mà chỉ kích thích
thêm hung tính của hắn. Trong nháy mắt hai tai của An Cách Lỗ đã bị giật đứt,
mũi bị đánh bẹp lún sâu vào trong hai má, hai mắt đầy máu, tròng mắt đã vỡ nát
thành huyết tương tràn ra, da thịt ở ngực bị Hàn Thạc giận dữ giằng xé, giật
ra từng mảng, từng mảng thịt lớn dính đầy máu tươi. Cảnh tượng kinh khủng làm
cho những người chứng kiến đều cảm thấy lạnh toát.

-Cứu ta, mau cứu ta!. Khuôn mặt An Cách Lỗ giờ đã phẳng lỳ trông còn đáng sợ hơn nhiều so với vẻ mặt dữ tợn của Hàn Thạc, chỉ có mồm còn có thể mấp máy đủ để phát ra tiếng kêu cứu thê thảm.

Hàn Thạc nhập ma, trong lòng duy chỉ còn một ý nghĩ giết chóc. Hắn nghe An
Cách Lỗ kêu gào lập tức đấm thẳng vào cái mồm rộng của An Cách Lỗ. Mọi người
bỗng nhiên nghe thấy tiếng hàm răng vỡ vụn, sau đó chỉ thấy An Cách Lỗ yếu ớt
kêu "ô ô" không ngừng rồi hộc ra một mớ lẫn lộn cả mảnh răng vỡ và một đoạn
đầu lưỡi.

- Aaa. Trời ạ, chúng ta làm thế nào chọc vào một kẻ điên như vậy!

Đứng cạnh đó, Lý An được chứng kiến toàn bộ, hắn trong lòng lạnh run, sợ đến
nỗi hét lên.

Cảnh tượng kinh khủng đó vẫn tiếp tục, An Cách Lỗ giờ chỉ còn kêu được "ô ô"
không ngớt. Sau một lúc, hắn ngực thì hướng lên trời nhưng mặt lại úp xuống
đất, hình dạng như là đã bị gẫy cổ, hoàn toàn tuyệt khí.

- Hàn, thế này là thế nào, sao lại tàn nhẫn như vậy?

Bọn A Phù Lạp đang chuẩn bị tấn công đối phương, nhưng nhìn thấy cảnh tượng
thì đều sợ đến choáng váng đứng nghệt cả ra.

- An Cát lị tạp, ở nguyên đó, không được đến gần!

Ni Á nhìn thấy An Cát Lị Tạp đang tò mò muốn tới xem, ngay lập tức quát lớn
ngăn cản, không muốn nàng thấy được cảnh tượng này.

- Không được để bọn chúng chạy thoát, Hàn Thạc bây giờ chỉ là có chút không
bình thường, chúng ta phải giúp hắn.

Đặc Lan Khắc Tư cũng từng giết người vô số, nhưng cảnh tượng tàn khốc trước
mắt vẫn làm hắn có chút khiếp sợ. Bất qua hắn dù sao cũng là nhân vật đã từng
kinh qua sóng to gió lớn, lập tức hiểu được phải làm cái gì.

Hắn dẫn theo hạt vĩ sư tiến lên, trường kiếm phát ra đấu khí màu trắng sữa,
lập tức giết chết một tên đạo tặc và cung tiến thủ của đối phương. Đấu khí màu
trắng sữa đại biểu cho thân phận kiếm sư, hạt vĩ sư xuất hiện thể hiện địa vị
của Đặc Lan Khắc Tư.

Đến lúc đó, những người này mới biết rằng mình không thể ngờ lại trêu chọc vào
Đặc Lan Khắc Tư nổi danh trong U Ám sâm lâm. Lý An rên rỉ thống khổ than vãn:

- Đáng chết, chúng ta làm sao lại xui xẻo như vậy. Gặp phải một kẻ điên cuồng
kinh khủng cũng đã đành, không ngờ lại còn dây vào kẻ sát tinh khét tiếng này.

- Đáng chết, sao lại là Đặc Lan Khắc Tư. Mọi người chạy mau đi!

Một kiếm sĩ khác kêu gào, tựa như có chút khiếp đảm.

Nhóm mười mấy người này nhân số trong đó có bốn cao cấp kiếm sĩ và cao cấp ma
pháp sư, ngoài ra còn có các loại chức nghiệp khác nhưng đều có thực lực. Lực
lượng như vậy tính ra hoàn toàn không phải là yếu. Bên này, cho dù có cả Đặc
Lan Khắc Tư, cũng không nhất định nắm chắc phần thắng. Nhưng bởi vì Đặc Lan
Khắc Tư quá nổi tiếng, mặt khác Hàn Thạc lại hành động quá khủng bố nên làm
cho cả bọn kinh hãi, chiến ý một chút cũng không có.

- Các ngươi ở lại chỗ này, ta đuổi theo chúng - Vừa thấy bọn A Phù Lạp định
đuổi theo kẻ địch, Đặc Lan Khắc Tư bèn hét lớn.

Hắn nói chưa dứt câu thì Hàn Thạc đang nhập ma đã từ trên thi thể An Cách Lỗ
nhảy dựng lên, cùng với Lục Ma phong đồng thời bay vút ra ngoài, tốc độ tựa
như sấm giăng chớp giật nhằm hướng bọn Lý An đang chạy trốn.

- Tên ác ma kia vẫn đuổi theo. Lý An, tại sao ngươi lại muốn gây chuyện với
bọn họ? Ngươi hại chết chúng ta rồi!

Một vị kiếm sĩ quay đầu lại nhìn thấy Hàn Thạc xuất hiện, thống khổ oán trách
Lý An.

- Mọi người mau phân tán ra! Ác ma kia dù nhìn không ra thực lực, nhưng có
thể giết chết An Cách Lỗ thì xem chừng không kém hơn Đặc Lan Khắc Tư đâu. Các
ngươi tốt nhất là hy vọng đừng gặp phải hắn, nếu không là chết chắc.

Lý An hét to lên rồi lập tức chạy ngoặt sang hướng khác.

Mọi người đều mới chứng kiến sự tàn bạo của Hàn Thạc xong, lúc này chẳng cần
Lý An nhắc nhở cũng đều tản ra mỗi người một phương. Bọn họ mặc dù nghe nói là
Đặc Lan Khắc Tư là cường đạo nhưng cũng chưa đến nỗi mất hết nhân tính, bởi
vậy trong lòng tình nguyện thà gặp phải Đặc Lan Khắc Tư cũng còn hơn đối đầu
với Hàn Thạc, một ác ma tuy không rõ thực lực và thân phận nhưng lại cực kỳ âm
độc tàn nhẫn.

"Vèo" một tiếng, Hàn Thạc đã xuất hiện ngay chỗ cả bọn vừa đứng, sau đó rất
nhanh theo sát một nhóm. Hai trung cấp kiếm sĩ cùng một lôi hệ cao cấp ma pháp
sư đang chạy dọc dòng sông xui xẻo giáp mặt với hắn.

Ba người vừa thấy người đuổi theo là Hàn Thạc trên mặt lộ rõ vẻ sợ hãi, thân
mình đều run rẩy không thể khống chế được. Mắt thấy Hàn Thạc tiến rất nhanh
đến gần, cao cấp ma pháp sư cùng đường quát lên:

- Bà nó, phải liều mạng với hắn thôi, nếu không chắc chắn chúng ta sẽ chết
thảm.

Hắn nói xong liền niệm luôn một đoạn chú ngữ ma pháp. Từ hư không xuất hiện
năm đạo tia chớp uốn lượn ngoằn nghoèo như rồng bay rắn chạy bổ xuống đầu Hàn
Thạc. Hai kiếm sĩ trung cấp vẻ mặt căng thẳng, tay nắm chặt lấy trường kiếm
run lên bần bật.

Hàn Thạc tránh thoát ba đạo tia chớp nhưng vẫn bị hai đạo bổ trúng làm thân
mình xuất hiện thêm nhiều mảng cháy sém. Hai kiếm sĩ cùng ma pháp sư đều vui
mừng khôn xiết, chuẩn bị đòn tiếp theo kết liễu mạng hắn.

Đáng tiếc, bọn chúng không tài nào hiểu được tại sao thân thể Hàn Thạc lại
kiên cường dẻo dai như vậy. Trúng phải hai đạo thiểm điện, trên thân mình vết
thương mới chồng lên vết thương cũ, nhưng Hàn Thạc vì đã nhập ma nên không cảm
thấy đau đớn gì. Vẻ mặt vẫn như một ác ma khủng bố, hắn lao bổ vào giữa hai
kiếm sĩ và ma pháp sư, lập tức triển khai một trận chiến sinh tử.

Qua vài khắc, Hàn Thạc dựa vào ý chí chiến đấu điên cuồng, ương ngạnh chịu
đựng hai sóng kiếm quang của hai kiếm sĩ để giết chết lôi hệ cao cấp ma pháp
sư. Sau đó sử dụng nốt phần Ma Nguyên Lực còn sót lại đánh cho một kiếm sĩ
trọng thương, cuối cùng kiệt sức ngã xuống đất, cả người tê liệt vô lực.

- Hắn không cử động được nữa rồi, giúp ta giết hắn đi, nhanh lên một chút!

Trung cấp kiếm sĩ bị trọng thương kia đang nằm trong vũng máu vẫn quay sang
hét lên với đồng bọn.

Trung cấp kiếm sĩ còn sót lại vẻ mặt âm trầm, ánh mắt hưng phấn, cầm kiếm, đi
từng bước một về phía Hàn Thạc đang nằm sóng sượt dưới đất, toàn thân không
còn một chút ma nguyên lực.


Đại Ma Vương - Chương #115