Người đăng: HắcKê
Chương 112:Hợp lực trảm xà
o0oThân thể xà phát quái từ trong đầm lầy dần dần hiện ra, Hàn Thạc lúc này
mới thấy nó thực sự to lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn. Trên đầu xà
phát quái nhung nhúc những tiểu xà to như thùng đựng nước, thân mình bọn chúng
không ngừng uốn éo, khi duỗi ra có thể dài đến năm, sáu thước.
- Đến lúc rồi, ta thấy xà phát quái sắp rời đi săn mồi đó!
Nhờ Nguyên Ma, Hàn Thạc thấy được rất rõ ràng động tĩnh của xà phát quái, liền
lập tức cảnh báo cho mọi người.
Liền sau đó một tiếng thét vang lên từ trong lòng hắn:
- Người xấu, người xấu, ngươi là người rất xấu!
Ngơ ngác một lúc, mọi người mới nhận ra tiếng thét đó là của nữ tinh linh xinh
đẹp mà Hàn Thạc đang bồng. Nàng đã tỉnh táo trở lại, vẻ mặt hoảng hốt, vừa
giãy giụa vừa không ngừng dùng nắm đấm nhỏ bé của mình mà đấm như mưa vào ngực
hắn.
Hàn Thạc lập tức buông nàng ra, Lục Ma phong bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay,
hai mắt lạnh lùng quan sát bốn phía, tìm kiếm một địa điểm thích hợp để đối
phó xà phát quái.
- Ngươi... ngươi muốn gì?
Nữ tinh linh lúc này lại càng kinh hãi. Nàng nghĩ rằng Hàn Thạc muốn giết
người diệt khẩu, bất giác lùi lại hai bước, trong tay đột nhiên xuất hiện ma
pháp trượng, miệng niệm chú ngữ ma pháp, phát ra một đạo phong nhận lợi hại
nhằm đầu hắn chém tới.
- Quỷ tha ma bắt ngươi đi, sao lại công kích ta?
Hàn Thạc tránh đòn công kích này xong, lập tức nổi giận, nhìn nữ tinh linh
lạnh giọng quát lớn.
Phía đối diện nữ tinh linh so với Hàn Thạc có vẻ còn tức giận hơn, nàng nhìn
Hàn Thạc bằng con mắt căm thù, vừa thở hổn hển vừa la lối:
- Ngươi đã làm gì ta?
Trong lúc cả hai đang hầm hè nhau thì trong đầm lầy nảy sinh biến cố. xà phát
quái đợi mãi không thấy có con mồi nào tiến vào rõ ràng là không còn kiên nhẫn
được nữa. Thân thể đồ sộ của nó từ giữa đầm di chuyển nhanh chóng tiến về phía
đám người Hàn Thạc.
Vừa thấy vậy, Hàn Thạc lập tức gạt bỏ chuyện trước mắt, trông thấy nữ tinh
linh cung tiễn thủ Ni Á ở đằng xa liền khoát mạnh tay gọi lại, chỉ vào nữ tinh
linh hồ đồ kia nói:
Ngươi mau giải thích cho nàng ta đi!
Nói xong, hắn lập tức quay sang chỗ mấy người Đặc Lan Khắc Tư và A Phù Lạp nói
nhanh:
- Xem bộ xà phát quái không chịu nổi cơn đói được nữa nên phải rời khỏi đầm
lầy để đi tìm mồi. Nó đang tiến về đây, mọi người mau tăng cường chú ý vào.
- Hai vị pháp sư, các ngươi nấp trên cây đại thụ chỗ sau hỗ bẫy kia, còn hai
vị kiếm sĩ, tản ra. Tất cả cẩn trọng, đừng để cho xà phát quái phát hiện tung
tích . Hàn Thạc, ngươi và ta tạm thời rời xa một chút, chờ đến lúc xà phát
quái rồi khỏi đầm, chúng ta sẽ chặn đường lui của nó. Rời khỏi đầm lầy, chỉ
cần một mình Hạt Vĩ sư cũng đủ đánh bại nó nên lần này chúng ta có rất nhiều
hy vọng. Chỉ là ta cực lực nhắc nhở thêm lần nữa, tuyệt đối đừng để nó phát
hiện tung tích. Bằng không để nó trở lại được đầm lầy thì chúng ta sẽ vô cùng
khó khăn..
Đặc Lan Khắc Tư bỗng cất tiếng nói to, nhanh chóng chỉ huy mọi người vào vị
trí của mình.
Tại thời khắc khẩn yếu này, mọi khúc mắc đương nhiên cần phải dẹp qua một bên.
Mọi người gật đầu, dựa theo phân phó của Đặc Lan Khắc Tư triển khai hành động.
Hàn Thạc hướng phía Đặc Lan Khắc Tư ra dấu rồi cả hai nhanh chóng triệt thoái
về phía sau, rời khỏi con đường xà phát quái chắc chắn phải đi qua. Thông qua
nguyên ma, Hàn Thạc nắm vững toàn cục hơn những người khác rất nhiều. Hắn nhìn
thấy rõ xà phát quái có vẻ rất cẩn thận. Sau khi lên bờ nó cũng không vội vã
rời khỏi ngay, ngược lại dừng lại tại bờ ao đầm, tựa hồ như đang lưỡng lự nhìn
quanh.
Xung quanh bờ đầm lúc này tồn tại một sự bình an giả tạo .Mọi người trước khi
rời đi đều đã lấy hết những gì có giá trị của đám ma thú vừa bị đồ sát. Thi
thể bọn chúng cũng đã sớm được vứt vào những hố bẫy rất lớn được chuẩn bị hoàn
hảo từ trước. Cái đầu của mỹ phụ xà phát quái cứ lúc lắc đi lúc lắc lại, ngó
nghiêng vài vòng, đôi mắt ướt long lanh có vẻ có chút mê hoặc, tựa hồ không
hiểu được tại sao lúc này lại không nghe thấy tiếng người hay thú nào đi đến.
Một lát sau, dường như nghĩ không thông, xà phát quái rốt cục cũng rời khỏi
đầm đầy, đi về phía nhóm của A Phù Lạp đang mai phục. Cũng thông qua nguyên
ma, Hàn Thạc phát hiện sau khi được Ni Á khuyên bảo, nữ tinh linh vừa rồi còn
tỏ vẻ rất phẫn nộ kia cuối cùng cũng đã bình tĩnh lại, hào hứng nhìn sang bên
này khiến Ni Á phải nhiều lần khuyên can mới miễn cưỡng lui ra phía sau, nhưng
lại không chịu rời đi quá xa.
Xà phát quái hết sức cảnh giác, chậm rãi tiến về phía trước. Hàn Thạc cùng Đặc
Lan Khắc Tư đi vòng qua sau lưng nó đến bờ đầm, cắt đứt đường lui. Sau đó cả
hai dùng ánh mắt hội ý, đồng thời vô thanh vô tức từ phía sau tiến tới gần xà
phát quái, đợi thời cơ xuất thủ.
Cuối cùng, sau khi rời xa đầm lầy khoảng hơn mười thước, thân hình của xà phát
quái đột nhiên chao nghiêng một cái rồi phần đầu lọt thỏm vào hố bẫy được bố
trí trên đường
Sau khi lọt xuống, qua lúc hoảng hốt xà phát quái nghiêng phần cơ thể đã lọt
vào hố bẫy, đồng thời thân rắn phía trước lại vặn vẹo, từng bước từng bước dần
dần thoát ra khỏi hố bẫy.
Đúng lúc này, trên không trung thuỷ long, thiểm điện đột ngột xuất hiện, ầm ầm
đánh xuống xà phát quái. Ni Á đứng ở phía trước không xa, cũng giương cung,
bắn ra liên tiếp mấy mũi trường tiễn.
Cạnh đó, hai người Qua Đăng hợp lực chặt đổ một thân cây cao. Chỉ nghe thấy ầm
một tiếng rồi cả thân cây to lớn thình lình đổ sập về phía xà phát quái.
Lúc này, xà phát quái ý thức được rằng mình đã sa vào mai phục. Chân sau của
nó bỗng nhiên toàn lực đạp vào thân cây đại thụ ở bên cạnh một cách thần kỳ,
thân thể vốn đang ở dưới hố bẫy đột ngột bay vọt lên cao, "ba" một tiếng, một
lần nữa quay trở lại mặt đất.
Thân cây mà hai kiếm sỹ chặt đổ tưởng đã rơi trúng vào người nó, giờ lại rơi
vào đáy hố bẫy phát ra phát ra tiếng ầm ầm vang dội.
Thuỷ long của A Phù Lạp đánh trúng thân thể của xà Phát quái cũng không gây ra
được vết thương gì, chỉ thấy xà phát quái nhẹ nhàng lắc đầu vẫy đuôi một cái,
đánh tan thành bọt nước văng ra tứ phía. Tuy nhiên, lôi điện đánh trúng lại
làm cho xà phát quái đau đớn, kêu lên một tiếng thê lương.
Mấy mũi tên do Ni Á bắn ra chỉ có một mũi trúng được vào phần mềm trên cổ xà
phát quái, nhưng cũng chỉ cắm sâu được vài tấc, không tạo thành thương tổn trí
mạng. Vận động của xà phát quái vẫn mãnh liệt như trước cho thấy nó cũng không
bị ảnh hưởng gi quá lớn.
Chịu đợt công kích đầu tiên, xà phát quái lập tức lùi lại, nhanh chóng quay
đầu, không cố gắng tìm cách đánh trả những người công kích mà hướng thẳng về
phía đầm lầy bò đi, xem ra nó có ý định lui vào bên trong ao đầm rồi mới quyết
định sau.
Đáng tiếc, trước mặt nó là Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư đã chờ sẵn. Đấu khí màu
trắng sữa mạnh mẽ cùng Lục Ma Phong bén nhọn gầm rú, đều hướng vào xà phát
quái là mục tiêu, trong nháy mắt hiện ra trước cổ và mặt của xà phát quái.
Đợt công kích vừa rồi không làm cho xà phát quái quá vất vả, nhưng khi đối mặt
với sự xuất thủ của Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư thì bỗng nhiên nó cảm giác
được sự uy hiếp của cái chết đang đến gần. Hai thế công này khí thế hung mãnh,
bên trong ẩn chứa sát khí bá đạo làm cho một cao cấp ma thú như xà phát quái
cũng phải dồn tất cả sức lực để chống đỡ.
Thân thể đồ sộ của nó bỗng chốc có sự biến hóa, xà phát đột nhiên bay khắp
trời, tạo thành hơn trăm ngàn con tiểu xà cuồng vũ trong không trung, giống
như những xúc thủ (xúc tu) dày đặc ngăn cản công kích của Đặc Lan Khắc Tư và
Hàn Thạc.
Đấu khí màu trắng sữa của Đặc Lan Khắc Tư cùng Lục Ma phong của Hàn Thạc lao
thẳng vào giữa đám phi xà. Chỉ thấy một màn huyết vụ giăng khắp nơi, những
đoạn thân rắn bị chém nhỏ bay tán loạn, rơi xuống mặt đất kêu "lộp bộp".
Trong lúc cần kề với tử vong, xà phát quái cũng chỉ còn cách hy sinh một phần
thân thể, thế công của hai người đồng thời bị cản lại, hoàn toàn không thể
tiếp cận chỗ yếu hại của nó. Đám tiểu xà tuy bị chặt đứt trên mặt đất nhưng
vẫn vặn vẹo di chuyển về phía Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư, tìm cách cắn vào
thân thể bọn họ.
- Hừ, muốn chết! - Đặc Lan Khắc Tư hừ lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một
thanh trường kiếm, nhưng không phải là thanh kiếm bản rộng đã bị Lục Ma phong
đánh thủng trước đây.
Toàn thân hắn được bao phủ bởi đấu khí màu trắng, đi đến đâu thì nơi đó đất đá
bay tán loạn, những tiểu xà đến gần hắn đều bị nổ tung, từ từ tiến thẳng về
phía xà phát quái. Ở phía đối diện, một thân ảnh như thiểm điện bay tới, chính
là hạt vĩ sư sớm đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước, duy trì tốc độ tương đương với
Đặc Lan Khắc Tư cũng nhằm phía xà phát quái.
Hàn Thạc thì đứng bất động tại chỗ, nhắm mắt tập trung toàn bộ tinh thần điều
khiển Lục Ma Phong. Chỉ thấy đám tiểu xà nhung nhúc trên đầu xà phát quái rít
lên đau đớn rồi biến thành một mảng huyết vũ bay khắp trời. Lục Ma phong vô
cùng sắc bén, không gì cản nổi, trong chốc lát đã khiến cho hơn một nửa đám xà
phát trên đầu xà phát quái bị chém đứt.
Đám mạo hiểm giả đứng đằng xa, vừa thấy xà phát quái bị chặn mất đường lui,
bây giờ lại bị trọng thương, đồng loạt từ phía sau dũng mãnh xông lên. Mọi
người hợp lực cùng công kích. Lúc này Đặc Lan Khắc Tư và hạt vĩ sư vô cùng
hung mãnh đã tiến sát đến trước mặt xà phát quái, Đặc Lan Khắc Tư hóa thành
một màn đấu khí màu trắng, mỗi lần chạm vào đều chém cho xà phát quái huyết
nhục bay tứ tung.
Còn hạt vĩ sự bản thân cũng là cao cấp ma thú tương đương, lại chiếm địa lợi
nên cũng không có gì phải cố kỵ, nó thoải mái bay vòng quanh xà phát quái, lợi
trảo sắc như đao nhọn để lại trên thân thể xà phát quái vô số vết thương sâu
hắm lộ xương trắng hếu. Cho đến khi đám tiểu xà trên đầu bị Lục Ma Phong của
Hàn Thạc chém đứt toàn bộ, xà phát quái đột nhiên trở nên vô lực phản kháng,
thân hình đang vặn vẹo kịch liệt dần dần trở nên yên lặng.