1:ma Vuơng Ra Tù


Người đăng: Acgiaacbao

U ám con hẻm bên trong, một cậu bé tay cầm bánh bao nhai như sói đói. Đứng dậy
sau khi ăn xong thằng bé phủi bụi quay đi vào u ám con hẻm, trái ngược với bên
kia đông đúc nhân.
Quang Tiến đây nhân vật chính, 5 tuổi hài tử cha mẹ tai nạn giao thông qua đời
hai anh em không có nương tựa nơi.
Nhân trong dòng họ không ai nhận nuôi, phải xông pha đường phố lộ.
Đi đến nơi ánh đèn liên tục chớp tắt, hắn thấy một cái nam nhân cao to đang
"hoạt động " cùng một cái tiểu hài tử.
Mà hắn cũng chả quan tâm truyện thường ở u ám hẻm, bất quá tiểu hài tử kia là
hắn muội muội.
2 giây bất động hắn rống lớn cầm một cái mộc gậy xông về phía nam tử, và dễ
đoán kết cục mộc gậy xuyên qua nam tử cổ họng.
Chẳng quan tâm huyết nhân nam tử hắn lê bước về phía muội muội, nhưng hắn muội
muội cơ thể đã lạnh lẽo lúc nào không hay.
Cặp mắt đầy huyết tơ hắn ngửa mặt nhìn thiên thét dài, lúc ấy cũng là lúc mà
hắn nghe thấy cảnh sát còi hiệu.
Vì giết người cố ý lại không có gia thế lực, thay vì trại cải tạo hắn trực
tiếp tiến vào nhà giam với mức án 10 năm tù.
10 năm sau, ngục giam Tân Bình tại cổng một nam tử không được tuấn tú mấy
nhưng khí chất điềm đạm làm bao cô gái xi mê.
Đi được vài bước một bàn tay lớn vỗ hắn cái vai, xoay lại một cái đại hán đầu
trọc nhìn chằm hắn.
Xoay hẳn cơ thể hắn gỡ nhẹ bàn tay thô ra khỏi vai, bên kia đại hán đã nhìn
chằm đến đỏ mắt.
Bỗng đại hán quỳ xuống dập đầu, hét lên sắt son lời thề:
-"cảm ơn ngươi lão đại, ta Thiết Giáp sau này ra tù sẽ kiếm ngươi báo đáp"
Liếc nhàn nhạt hướng đại hán đầu trọc, hắn cười nhẹ một cái hiếm thấy gật đầu.
Không quan tâm tên đại hán khóc như một cái tiểu hài tử, hắn đi về phía cổng
lớn . Gần qua đi hai bảo an đại hán hắn hé môi, một sự việc không thể tin
được. Hai đại hán bảo an khuôn mặt dữ tợn, một bên châm thuốc bên còn lại bật
quẹt. Mẹ kiếp, đây là cái đạo lý gì a.
Đứng trước đường cái rít thuốc, một con mô tô tốc độ cao hướng hắn tiến. Lúc
này mô tô đã ở đối diện hắn, nam tử trên mô tô leo xuống hướng hắn cúi đầu.
Cầm lấy mũ bảo hiểm quăng đi hắn leo lên xe chạy một khoảng cách dài, hắn đi
đâu? Con đường này không lầm thì có một cái đại nghĩa trang, đây là hắn đi
thăm muội muội sau 10 năm dài.
Cầm một bó hoa lan hắn chậm rãi để lên nền đá cẫm thạch, đây là hắn muội muội
thích nhất hoa. Hắn còn nhớ lần đó khi đi ngang một vị phu nhân, hắn muội muội
đã đứng đằng sau vị phu nhân đó rất lâu. Vì vị phu nhân đó xài nước hoa hương
lan a, từ việc đó cho nên hắn đã hái một bó đến đây.
Ngửa mặt lên nhìn thiên, hắn lẩm bẩm :
-"Hệ thống, ta sẵn sàng rồi "
Trong hắn đại não một giọng nói lạnh băng :
-"Xuyên qua Dị Giới vị diện bắt đầu sau 10..9..8..7.."
Sự việc xảy ra vào lúc hắn vào tù được hai ngày đầu, lúc đó hắn rất chán nản
thậm chí còn có tự sát suy nghĩ bỗng nhiên một giọng nói trong hắn đại não cất
lên :
-"Tuyệt vọng đạt 100%, hệ thống [Đại Ma Vuơng ] nhận chủ"
Giọng nói này....của ai, hắn đang rất chán nản mặc kệ giọng nói hắn cầm lại
mảnh thuỷ tinh bắt đầu cắt cổ tay.
Một lần cắt...hai lần...ba lần bỗng hẳn chuyền sang bực bội biểu cảm, vì sao
vết cắt này không chảy máu. Một lần nữa giọng nói đó lại vang lên:
-"Kích hoạt thành công gene Ma Vương, thỉnh ký chủ không gây ra sát thương tiếp "
Hả....cái méo gì? Do dự một lát hắn nói nhỏ trong đại não :
-"Ngươi là thứ gì thế? "
Một lát tưởng như đã thất bại đàm phán giọng nói kia lại vang lên :
-"ta là [Ma vương hệ thống ] của ngài thưa boss "
Ấy sao xưng hô boss rồi? Ta cần kết thúc chuyện này, hắn nói :
-"Hệ thống này, ta không phải cái gì đó Ma vương cho nên đừng làm phiền ta đi theo muội muội "
Hệ thống tức thì vang lên giọng nói làm hắn đứng hình :
-"Boss muốn hồi sinh muội muội không?
Trong mắt hiện lên một tia điên cuồng hắn cắn răng đến chảy máu rống lên :
-"Ta muốn "
Hệ thống lại nói về điều kiện hồi sinh cần cái gì mà health crystal của một bộ
tộc trong Dị Giới vị diện làm hắn đau cả đầu, hắn khẩn trương hỏi :
-"Vậy làm sao để lấy được? "
Mặc dù giọng nói vang lên vẫn lạnh nhạt nhưng vẫn không dấu được sự khinh
thường :
-"Boss sức mạnh chưa đạt đến võ sĩ chưa thể xuyên qua vị diện khác "
Trầm mặc một hồi lâu, hắn bình tĩnh điềm đạm trả lời :
-"10 năm sau, cho ta chừng đó thời gian ta nhất đinh đạt đến tiêu chuẩn đó "
Hắn biết việc này không thể gấp, 10 năm rèn luyện xương máu hắn không thể tin
được sự phát triển của bản thân mình đã đạt đến {Võ sư/Huyền cấp }.
Dù biết được đã đạt tiêu chuẩn nhưng hắn biết mình vẫn còn kém cho nên hắn đã
chuẩn bị rất nhiều, rất nhiều vì hắn muội muội vì hắn máu mủ ruột thịt và vì
sự thất bại của một người anh trai.
Trở về hiện tại, hệ thống đã hoàn thành đếm ngược. Đầu tiên hắn thấy một cái
hố đen rồi sau đó là một bãi cỏ, rồi hắn thấy toàn thân đau nhức rồi cảm thấy
mệt mỏi rồi ngủ thiếp đi.
Giọng nói lạnh nhạt của hệ thống vang lên :
-"Boss xuyên qua Dị giới thành công nhận được lễ bao tân thủ, 2 rút thưởng vé vật phẩm "


Đại Ma Vuơng Tại Dị Giới - Chương #1