Người đăng: acma11
Sáng hôm sau, ngọc giản được phân tán khắp Thương Mang Thành, ngay cả Cổ Tôn
Quận Diệp Gia tông tộc, không cần Diệp Sinh nói, Diệp Thiên Lý cũng hung ác
rải khắp Cổ Tôn Quận, thoáng chốc hàng trăm ngàn vạn tu sĩ, phàm nhân đều biết
được, Diệp gia chi nhánh cùng Diệp gia tông tộc đều trở thành chuyện cười.
''Ân, con trai của Diệp Thiên Hùng bị người đội nón xanh, bất lực nhìn vợ mình
bị kẻ gian cường bạo...''
''Đêm tân hôn bị người thay làm chú rể động phòng, còn bị đạp nát tiểu jj,
chậc chậc, đủ cầm thú a...''
''Đậu Xanh rau má tên trời đánh phát tán thứ này, làm hại lão tử quay tay nãy
giờ...Băng Băng nha đầu thân thể quả nuột nà, nhìn gương mặt nàng dâm chưa
kìa, rên rỉ quá to...không được, lão tử lại phải quay tay lần nữa...''
''Fắc du, Diệp gia tông tộc cùng Diệp gia chi nhánh không biết trải qua chuyện
này còn có mặt mũi ra ngoài đường không, hắc hắc.''
''Không được, lão tử phải sao chép thêm phát tán ra ngoài, chuyện vui thế này
không thể chỉ mỗi Cổ Tôn Quận biết, phải khắp Thiên Khung Hoàng Triều đều phải
biết..''
.....
Phải biết nhân ngôn đáng sợ, miệng người truyền miệng rất nhanh, trong thoáng
chốc, cả Thiên Khung Hoàng Triều đều biết.
Năm Châu có một ngàn Vương Triều, Một trăm Hoàng Triều, Mười Thiên Triều, thay
nhau chưởng quản hết thảy Năm châu chi địa.
Một Vương triều ít nhất phải có mấy trăm Võ Vương cấp cao thủ, cùng chục vị
Hoàng giả, ít nhất mấy vị cái thế hoàng giả trấn quốc.
Còn Hoàng Triều ít nhất phải mấy trăm vị Cái Thế Hoàng giả cùng mấy vị dưới
Thần Tôn cảnh cường giả trấn quốc.
Thiên triều ít nhất phải mấy trăm vị cái thế Tôn cấp cường giả, mấy chục vị
Thần Tôn cảnh cường giả giả cùng mấy vị Đế Tôn cảnh cường giả trấn quốc mới có
tư cách xưng là thiên triều, tuy nhiên phải từng có một vị Võ Đế sinh ra trong
phạm vi lãnh thổ mới được phong làm Thiên Triều, cùng các đỉnh cấp gia tộc và
đỉnh cấp thánh địa cùng chung cai quản năm châu, trấn áp hàng trăm ngàn tỉ tu
sĩ, hàng hàng tỷ tỷ sơn hà.
Mà Thiên Khung Vương triều thuộc Đông bắc Trung Châu, là một phương thế lực
lớn, dân cư mấy chục tỷ.
Mà nhất lưu thế lực Cổ Tôn Quận Diệp gia đương nhiên là một gia tộc lớn, có
một vị Tôn giả tọa trấn, mà Diệp gia là cá lớn miệng rộng cắn nuốt nhiều lợi
ích của các thế lực nhỏ khác, nên có không ít địch nhân ngoài sáng và trong
tối, vì vậy chuyện xấu của Diệp gia bị các thế lực khác thi nhau truyền khắp,
đả kích uy tín, danh dự gây dựng mấy ngàn năm của Diệp gia.
Giờ khắc này, Diệp gia chi nhánh...
''Răng rắc...''
Sau khi xem hết đoạn phim trong ngọc giản, Diệp Thiên Hùng bị tức giận đến cả
người run rẩy, sắc mặt dữ tợn đến cực hạn.
''Răng rắc...''
Dưới cơn thịnh nộ, Diệp Thiên Hùng tức giận đến nỗi nghiến răng quá sức, hai
hàm răng trên dưới đều rớt ra, thoáng chốc miệng của Diệp Thiên Hùng đã không
còn răng.
“Khinh ta quá đáng, cẩu tặc khinh ta quá đáng a!”
''Ầm..... ầm...ầm...''
Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa đột ngột phát ra, Diệp Thiên Hùng mạnh mẽ
dùng vô thượng pháp lực bóp nát cả đại điện khổng lồ, phất tay một cái, một
cái động không gian chợt nứt ra, đem mấy phế tích đất đá tống vào trong không
gian biến mất.
''Ta hận a....!'' Vô tận sát khí từ người Diệp Thiên Hùng phát ra, tiếng rống
giận của hắn tạo ra một luồng sóng âm mạnh mẽ san bằng hết thảy cây cối và
cung điện xung quanh phạm vi trăm mét, mà tiếng rống giận rung trời truyền
khắp toàn bộ Diệp Gia, làm vô số tộc nhân kinh sợ không thôi.
Hoàng giả giận dữ, thây chất ngàn dặm, đại địa sụp đổ, đất cằn ngàn vạn dặm
không phải chuyện giật gân.
Võ Hoàng cường giả đã bằng tự thân thể ngao du hư không, nhấc tay xé rách
không gian, nếu Võ Hoàng cường giả chiến đấu ở đại địa sẽ khiến trăm vạn sinh
linh quanh đó oan uổng chết, cho nên Võ Hoàng cường giả trở lên khi chiến đấu
đều ra ngoài không gian mà chiến, nếu không tạo ra sát nghiệp sâu nặng, bị
thiên đạo giáng xuống trừng phạt chết không chỗ chôn.
Đồng thời cũng ngay lúc đó, Diệp gia tộc nhân cùng chúng trưởng lão cao tầng
đều biết được đoạn phim trong ngọc giản, sắc mặt ai đấy đều âm trầm, giận dữ.
Tuy rằng chuyện xấu này là của Diệp Sinh, con trai Diệp Thiên Hùng, nhưng lại
gián tiếp khiến toàn thể Diệp gia chi nhánh, cùng với Cổ Tôn Quận Diệp gia
tông tộc.
Ai bảo Diệp gia chi nhánh cùng Diệp gia tông tộc là đại gia tộc có máu mặt
trong Trung châu đâu?
Con trai của Tộc trưởng chi nhánh bị người thay bản thân động phòng trước mặt
mà không thể phán kháng, bị đạp nát tiểu jj, bị đội nón xanh, không chỉ có
Diệp Sinh cùng Diệp Thiên hùng mất mặt, ngay cả Diệp gia chi nhánh cùng Tông
tộc đều bị liên lụy, bị hàng chục tỷ tu sĩ chế nhạo.
Cái này làm cho bọn họ như thế nào ra ngoài gặp người?
Đi ra đường bị người khác dè biễu châm chọc, xì xào nói xấu sau lưng,.....
Chỉ cần tưởng tượng đến nơi đây, nội tâm tất cả mọi người đều tràn ngập phẫn
nội cùng nghẹn khuất.
“Đại trưởng lão, hiện giờ nên làm cái gì bây giờ?”
Trầm mặc thật lâu sau lúc sau, mọi người đem ánh mắt nhìn về đại trưởng lão,
tộc trưởng đang thịnh nộ, bọn họ cũng không dám hỏi tộc trưởng.
Nghe mọi người hỏi, Diệp Thiên Hà lắc đầu, sắc mặt chán nản nói:
“Bây giờ có thể làm thế nào?”
“Hiện giờ chuyện này đã truyền khắp toàn bộ Thiên Khung Hoàng triều, mà hung
thủ đến giờ cũng chưa tìm ra, mà coi như tìm ra thì như thế nào, đã can đảm
dám trêu chọc Diệp gia và đem tin tức truyền khắp Thiên Khung Hoàng triều, ít
nhất là không để vào mắt Diệp gia chi nhánh của chúng ta phẫn nộ trả thù, hẳn
là đủ thực lực để chống lại lửa giận của Cổ Tôn Quận Diệp gia tông tộc...''
“Cho nên...chúng ta không thể làm gì a……”
Nghe vậy, chúng tộc nhân người nhìn ta, ta nhìn ngươi, không biết nói gì.
Lần này Diệp thị chi nhánh cùng Diệp thị Tông tộc nhất định phải chịu đựng hết
thảy trò cười mà không thể làm gì được.
Nhưng mà, bọn họ tuyệt đối không thể tưởng được, chuyện cười này chỉ là mới
bắt đầu.
Còn có thêm chuyện tàn nhẫn hung ác hơn đang đợi họ phía sau....
Giờ phút này, bên trong phòng riêng của Diệp Sinh.
''Nương tử....sao ngươi dại dột thế...ngươi không thể bỏ ta mà đi.....'' Diệp
Sinh thống khổ ôm lấy Phạm Băng Băng, nhìn nàng hấp hối sắp chết, nàng chính
là tự đoạn tâm mạch của mình tự tử.
Phạm Băng Băng ôn nhu nhìn hắn, hai bàn tay run rẩy vuốt ve khuôn mặt hắn,
dùng hết sức lực, nói lời trăn trối.
''Sinh ca....tuy lúc đầu ta phản đối gả cho ngươi, nhưng từ khi bước chân vào
Diệp gia, bái thiên bái địa bái cha mẹ, bái phu thê, ta sống cũng là Diệp gia
người, ta chết cũng là Diệp gia quỷ, nay thiên hạ đều biết chuyện xấu của ta,
ta cũng không còn trinh trắng nữa, ta cũng không còn mặt mũi đối mặt với
ngươi, đối mặt với gia đình ngươi cùng gia đình ta, ta sống mà cũng không bằng
chết a, ta xin lỗi ngươi ta không làm tròn bổn phận của một nàng dâu, ta không
thể chăm sóc ngươi quãng đời còn lại, ta ích kỷ chết trước..''
''...Mong ngươi tha lỗi cho ta....Phu.....quâ...n.....'' Pham Băng Băng hai
mắt chảy xuôi nước mắt, nhìn hai mắt Diệp Sinh chảy dài huyết lệ, nàng đã nhận
ra tình cảm của hắn dành cho nàng, nàng thống khổ trừng hai mắt, đầu nghẻo qua
một quên, chết không nhắm mắt.
Đến tận lúc chết, nàng mới thật lòng gọi hắn một tiếng ''Phu Quân''
''Không...............'' Diệp Sinh ngửa mặt lên trời gào thét, cuối cùng hình
như là tâm tình quá kích động, cả người căng cứng gồng lên địt thúi một cái,
đầu ngã gục trước ngực Phạm Băng Băng, chết không thể chết lại..
Mà lúc này, Diệp Thiên Hùng nghe thấy tiếng hắn gào thét, chạy tới phòng của
hắn, chứng kiến hết thảy.
Diệp Thiên Hùng phun một ngụm máu, cũng ngã gục trước phòng của Diệp Sinh.
''không tốt, tộc trưởng...'' Một hạ nhân phát hiện Diệp Thiên Hùng ngã xuống,
sợ hãi gào thét.
Thoáng chốc, cả Diệp gia náo loạn.
.......
''Đinh....Toàn thể Diệp gia tông tộc đều hận muốn ăn thịt lột da ký chủ, toàn
thể Thiên Khung Hoàng Triều đều biết việc ác của ký chủ...ác ma điểm 50000, Ma
Đầu 80000exp.''
''Đinh....Phạm Băng Băng vì không chịu nổi thủ đoạn của ký chủ, tự đoạn tâm
mạch chết..ác ma điểm 1000, ma đầu 600exp..''
“Đinh...vì quá đau đớn, phẫn nộ, thống khổ, sỉ nhục, Diệp sinh ợ rắm một cái,
tử vong...ký chủ nhận được ác ma điểm 1200, ma đầu 2000exp..”
''Đinh..võ Hoàng Diệp Thiên Hùng không chịu nổi thủ đoạn xấu xa bỉ ổi của ký
chủ, máu nóng nghịch lưu ngất xỉu, đặt biệt Diệp Thiên Hùng phun ra tâm huyết
nên tu vi rớt xuống một tiểu cảnh giới, ..ác ma điểm 12000, Ma đầu điểm
15000exp.''
''Đinh...Ma Đầu đẳng cấp tăng cấp 4-Ma tử lớn lên, chiến lực tăng một ngàn
lần, hệ thống quay thưởng 1 lần.''
''Đinh...hệ thống xét thấy ký chủ làm vài cọc việc ác quá tuyệt vời, quá kinh
diễm, từng cọc từng cọc việc ác nối tiếp nhau gây ra hậu quả kinh bạo, khiến
vô số nạn nhân vô tội bị dính ma chưởng của ký chủ, hơn hai mươi mấy vạn tộc
nhân Diêp gia chi nhánh cùng Diệp gia tông tộc thống hận ký chủ, quả là có
phong thái ma đầu, hệ thống tăng ký chủ tu vi lên hai tiểu cảnh giới không bị
tác dụng phụ..chúc ký chủ cố gắng phát huy.''
''Đinh, ký chủ cưỡng bức, bức ép con gái nhà lành phải tự tử chết không nhắm
mắt, hệ thống đánh giá cao ký chủ tà ác, Ký chủ đạt được Thành tựu: Nữ nhân
Chung kết nấm mồ, từ nay ký chủ làm việc ác đến nữ nhân sẽ khiến nữ nhân tổn
thương tinh thần to lớn, khiến nữ tử chịu tâm tình tiêu cực đến cực hạn, tỷ lệ
tự tử vì ký chủ gia tăng 50%....''
“Đinh, ký chủ thay người khác động phòng, hủy hoại khả năng sinh sản, sỉ nhục
tinh thần bằng cách đội nón xanh, nay khiến vợ Diệp Sinh chịu sỉ nhục phải tự
tử, ngay cả Diệp Sinh cũng ợ rắm chết, hệ thống đặt biệt tặng ký chủ thần cấp
thân pháp bí thuật: Lão Vương cái thế chi thuật
''Cmn, ai dám rống bên tai lão tử...đều cấp lão tử tìm chết!!'' Hơn tám giờ
sáng nhưng Vương Bá Ngưu đang nằm ngủ nướng, trong mơ mơ thấy mình đại náo
thiên cung, trước mặt Ngọc hoàng đại đế quỳ trước mặt hắn, nghe hắn nói: Thiên
đế Vương tọa người có đức có tài mới có quyền ngồi lên, năm nay đến bổn ma
ngồi, ngươi phục hay không phục?'' ngọc hoàng sai mã đức tinh quân cầu cứu,
hắn nộ rống chân đạp thái thượng lão quân, tay tát Phật tổ như lai, nữ oa, tây
vương mẫu, hằng nga, cửu thiên huyền nữ quỳ phục dưới chân hắn hát chinh
phục,...đang say giấc mộng đẹp đột nhiên nghe tiếng hệ thống thông báo, tỉnh
cả ngủ.
''Đậu xanh, xem ra tiểu lý tử có cố gắng a..phải thưởng hắn mới được..'' Vương
Bá Ngưu thầm nghĩ, hôm qua hắn chỉ kêu rải khắp Thương Mang thành, nhưng nhìn
hệ thống thông báo hắn biết tiểu lý tử đem tin này truyền khắp Thiên Khung
hoàng triều, khiến hắn đạt được hệ thống khen thưởng dày như thế này.
''Khí linh, mở giao diện nhân vật..'' Vương Bá Ngưu hài lòng, nói.
Túc chủ:Vương Bá Ngưu
tuổi: mười chín
Thiên phú: Đế Cấp võ hồn Thôn Phệ.
Huyết mạch: không
Chủng tộc: nhân loại
căn cốt: tuyệt đỉnh
tu vi:Võ Quân cảnh đỉnh phong!
Linh Hồn tu vi: Hoàng Hồn đỉnh phong(Linh hồn tu vi phân biệt là: Phàm Hồn đối
ứng Đại Võ tông trở xuống, Hoàng Hồn đối ứng võ quân cảnh, Huyền Hồ đối ứng võ
vương cảnh, Địa Hồn đối ứng Võ Hoàng cảnh, Thiên Hồn đối ứng Võ Tôn, Vũ Hồn
đối ứng Võ đế, Trụ Hồn đối ứng Võ Tiên, Hồng Hồn đối ứng Tiểu thánh cảnh,
Hoang Hồn đối ứng Đại Thánh cảnh, Thần Hồn đối ứng Võ Thần cảnh, Chí Tôn hồn
đối ứng chí tôn cảnh....)
Thiên phú: nhìn thấu nội tâm.
Công pháp: Chiến Thiên Đấu Địa đại pháp, Ngưu Ma Cửu Biến, Thánh Ma đại pháp,
đại chư thiên giám định thuật, đại cướp đoạt thuật,..
Võ kỹ: Sơn Hà Ấn, Thiên Vương Thần Quyền,..
Chiến thú: không
Đạo lữ: không
Ma Đầu đẳng cấp: cấp 4-Ma Tử Lớn Lên.
Ác Ma Điểm:Tám mươi hai ngàn....
Vũ khí: Trượng Linh Hồn, Hắc Ám áo choàng...
P/S: cầu Kim Phiếu, đậu,...bố cáo lệnh,,,có gì buff nấy ^^^
Cầu đại gia bao nuôi a....hứa mỗi ngày đều có chương !