Quyết Đấu Hỏa Diễm!


Người đăng: acma11

Tiêu Viêm có thể dưới một quyền khủng bố như vậy toàn thân trở ra khiến tất cả
mọi người kinh hãi cùng kinh ngạc, bọn họ không thể tin được Tiêu Viêm lại
cường hãn đến mức độ này, ngay cả sức chịu đựng của thân thể biến thái không
thôi, nhận vô số tổn thương như vậy vẫn sinh long hoạt hổ đứng lên.

Tiêu Mị đứng đằng xa quan sát, vốn dĩ nàng cho rằng Tiêu Viêm liền phải bị
Tiêu Ninh ca ca chém giết nhưng Tiêu Viêm dưới Hắc Long Âm của Tiêu Ninh ca ca
lại không chết, nhìn khí tức của Tiêu Viêm hiển nhiên chỉ nhận một chút thương
thế mà thôi, Tiêu Viêm cường đại khiến tâm tình nàng trở nên phức tạp, lập tức
ánh mắt nàng kinh hãi không thôi nhìn về phía Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm cảm nhận được một đạo ánh mắt quen thuộc nhìn mình, thế là hắn liếc
mắt nhìn lại về phía Tiêu Mị.

“Hừ!”

Tiêu Viêm trong lòng hừ lạnh, Tiêu Mị nữ nhân này ba năm trước kêu gào đòi gả
cho hắn nhưng từ khi đấu khí hắn mất đi thì Tiêu Mị lại trở nên lạnh nhạt với
hắn, hiện rõ bản chất thực dụng của nàng, sau đó Tiêu Mị đột nhiên trở thành
vị hôn thê của Tiêu Ninh, tuy trong lòng Tiêu Viêm không thích nữ nhân này
nhưng hắn không hiểu sao lại đặt biệt ghét cay ghét đắng nữ nhân ham hư vinh
như vậy, Tiêu Mị cũng vậy, Nạp Lan Yên Nhiên cũng thế, chỉ vì hắn Tiêu Viêm
không phải thiên tài liền rời bỏ hắn sao?!

Cho nên khi thấy ánh mắt Tiêu Mị kinh ngạc nhìn mình, trong lòng Tiêu Viêm cảm
thấy tự tôn của mình được lấy lại, trong lòng không khỏi cao ngạo lên.

“Ân……”

Vương Bá Ngưu khẽ liếc Tiêu Mị, sau đó quay sang liếc nhìn Tiêu Viêm, trong
lòng đột nhiên trầm ngâm, thì thầm tự nói: “Đại chiến bắt đầu vai ác cao phú
soái ra nhất chiêu tạo nên các loại cảnh tượng huyễn khốc cực kỳ, vô số người
qua đường ất, người qua đường giáp kinh ngạc cảm thán, trào phúng vai chính.
Vai chính tiếp tục giả heo ăn thịt hổ dùng dao mổ trâu cắt tiết gà ra tay phá
đi nhất chiêu của vai ác cao phú soái khiến vô số người qua đường khiếp sợ,
ngay cả nữ phụ từ lâu đã đi theo vai ác cao phú soái thấy vai chính cường hãn
như vậy thì trong lòng sinh hối hận, lúc này thi vai chính lại lạnh lẽo cười
tiếp tục trang bức……”

Giờ khắc này mặt trời đã lặn xuống tạo nên cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp, ánh chiều
tà nhè nhẹ ấm áp chiếu xuống võ đài tạo nên khung cảnh ấm áp cực kỳ. Mà dưới
cảnh đẹp như vậy một bạch y thiếu niên phóng lên không trung, ngay tức khắc vô
số đạo hư ảo lôi long hiện hình, đây là Thần Long Chiến Hồn Đệ Tam Quyết-Lôi
Long Kiếp Diệt Chỉ, chỉ thấy vô số đạo lôi long mang khí thế hủy thiên diệt
địa từ ngón tay Vương Bá Ngưu bắn ra đánh về phía Tiêu Viêm.

Trong chớp mắt này ánh chiều tà nhè nhẹ lập tức bị nhiều đạo lôi long ánh sáng
áp chế, khiến cả bầu trời đột nhiên sáng rực hẳn lên như ban ngày.

Năm đạo lôi long hư ảnh phóng xuất ra hơi thở cuồng bạo như muốn hủy diệt hết
thảy bao phủ Tiêu Viêm.

Nhìn thấy một màn này, vô số người sắc mặt lóe lên vẻ kinh hãi, bởi vì bọn họ
cảm nhận được trong Lôi Đình năng lượng ẩn chứa Lôi Long hư ảnh này có một tia
thiên uy, khiến những võ giả như bọn hắn đều sợ đầu sợ đuôi, người nhát gan
còn che mắt bịt tai lại bởi vì quá độ sợ hãi.

Thiên Uy dù chỉ một tia cũng không phải phàm nhân có thể khiêu khích, cho dù
thân là Tiêu Viêm cũng không thể chống lại thiên uy, cho nên mọi người dần
không tin tưởng Tiêu Viêm sẽ dưới mấy đạo Lôi Long Kiếp Diệt Chỉ toàn thân trở
ra.

“Chẳng lẽ liền phải kết thúc sao?”

Giờ phút này, không ít người lộ ra vẻ tiếc nuối.

Oanh!

Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên xung quanh Lôi Đài, trong nháy mắt thiên
địa bộc phát ra một cổ lãnh hỏa rét lạnh mạnh mẽ đông cứng năm đạo Lôi Long
Kiếp Diệt Chỉ năng lượng, tuy nhiên Lôi Long kiếp diệt chỉ cường hãn làm sao
có thể bị Cốt Linh Lãnh Hóa đông cứng mãi, cho nên trong nháy mắt Lôi Long
Kiếp Diệt Chỉ năng lượng thiêu đốt Cốt Linh Lãnh Hỏa Năng Lượng, khiến năm đạo
băng năng lượng đang bao phủ Lôi Long Kiếp Diệt Chỉ phải tan rã, biến thành vô
số hơi nước.

Sau đó hơi nước tan đi, Năm đạo hư ảnh Lôi Long cùng Cốt Linh Lãnh Hỏa năng
lượng đều biến mất không thấy, để lộ ra thân ảnh Tiêu Viêm đang đứng ngạo
nghễ, quanh thân hắn hai loại dị hỏa chảy xuôi trong cơ thể, một lửa một băng,
khiến cho Tiêu Viêm lúc này trở nên càng nguy hiểm hơn lúc trước rất nhiều.

Chưa hết, Vương Bá Ngưu còn nhận ra rằng ánh mắt Tiêu Viêm lúc này không còn
vẻ trong trẻo kiên nghị của thiếu niên nữa, thay vào đó là ánh mắt tang thương
đau khổ giống như một lão nhân đã sống biết bao nhiêu năm nếm trải biết bao
nhiêu khổ đau trong hồng trần. Nhìn thấy ánh mắt này cộng với việc Tiêu Viêm
đồng thời sử dụng hai loại dị hỏa và dung hợp nó lại một chỗ không xảy ra xung
đột, Vương Bá Ngưu khẳng định Dược lão xuất hiện, chân chính điều khiển thân
thể Tiêu Viêm chiến đấu.

Tiêu Viêm toàn thân biến hòa kỳ dị khiến tất cả mọi người kinh hãi cùng kinh
ngạc, bọn họ không thể tin được Tiêu Viêm lại cường hãn đến mức độ này, ngay
cả Thiên Uy đều có thể phá diệt.

Tiêu Mị đứng đằng xa quan sát, vốn dĩ nàng cho rằng Tiêu Viêm liền phải bị
Tiêu Ninh ca ca chém giết nhưng Tiêu Viêm lại đơn giản ngăn cản lại Lôi Long
Kiếp Diệt Chỉ, khiến tâm tình nàng trở nên phức tạp, lập tức ánh mắt nàng kinh
hãi không thôi nhìn về phía Tiêu Viêm.

“Tiêu Viêm đường đệ, ngươi toàn lực ra tay đi, đừng để ta thất vọng!” Vương Bá
Ngưu chiến ý như mây mở miệng, nói.

Dược Lão hừ lạnh một tiếng, bị một tiểu bối khiêu khích khiến hắn cảm thấy
nhục nhã, cho nên sắc mặt Dược Lão âm trầm bay tới Vương Bá Ngưu, dưới hai
chân lão đột nhiên xuất hiện hai cỗ dị hỏa một băng một hỏa biến thành kim
liên hình thái nâng thân thể Tiêu Viêm lên bầu trời, sau đó Tiêu Viêm bước
từng bước một tới bên cạnh Vương Bá Ngưu, mỗi một bước của Tiêu Viêm tựa như
chầm chậm lại tựa như thật mau, giờ khắc này Tiêu Viêm giống như Hỏa Thần hàng
lâm nhân gian, cường đại bễ nghễ vô song.

Đứng cách Vương Bá Ngưu chỉ còn hai mét, từ trong hai tròng mắt Tiêu Viêm đột
nhiên xuất hiện hai đóa hỏa diễm hình thái một băng một hỏa, sau đó hai loại
hỏa diễm này bắn qua từ trong mắt Tiêu Viêm.

“Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên!”

Tiêu Viêm gầm lên một tiếng, ngay tức khắc tất cả mọi thứ xung quanh Vương Bá
Ngưu đều hóa thành băng hỏa biển lửa, sau đó Băng Hỏa biển lửa lan tràn trực
tiếp bao phủ Vương Bá Ngưu, Băng Hỏa hai loại dị hỏa năng lượng quỷ dị kết hợp
lại sinh ra năng lượng bạo tăng không phải một cộng một đơn giản vậy, cho dù
là Vương Bá Ngưu cũng cảm giác huyết dịch của mình vừa bị đông cứng lại vừa bị
thiêu đốt, nếu không phải Vương Bá Ngưu tu luyện Huyết Ma Thần Công thì sợ
rằng nếu là người khác thiêu đốt huyết dịch liều mạng gặp phải một đòn này
không phế cũng tàn với Dược Lão, quả nhiên gừng càng già càng cay, Dược Lão
ánh mắt độc ác, liếc một cái liền biến hắn vận dụng thiêu đốt huyết dịch bí
pháp để tăng cao thực lực.

Vương Bá Ngưu ánh mắt lạnh lẽo, gầm lên một tiếng:

''Thần Long Chiến Hồn Đệ tứ quyết-Hỏa Long Chi Nộ!''

Vương Bá Ngưu vừa gầm lên thì ngay tức khắc quanh thân,hắn đột nhiên xuất hiện
hư ảnh Cửu Trảo Hỏa Long ngạo nghễ đứng đó, sau đó dưới tâm niệm của Vương Bá
Ngưu thì từ trong miệng Cửu Trảo Hỏa Long phun ra Thái Dương Chân Hỏa thành
biển lửa nhanh chóng đẩy lùi Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên biển lửa của Tiêu
Viêm.

Giờ phút này tất cả mọi người đồng loạt kinh hô thấy hai người dùng dị hỏa
quyết đấu, một người thì dùng hai loại dị hỏa tạo ra băng hỏa lưỡng trọng
thiên biển lửa đánh đi, còn một người thì triệu hồi hư ảnh Cửu Trảo Hỏa Long
phun ra Thái Dương Chân Hỏa tạo thành biển lửa đánh lại, giờ phút này hai
người bọn họ đang liều mạng thi triển hỏa chủng, xem ai kiệt lực thì sẽ bị hỏa
chủng của người kia đẩy lùi, sau đó bản thân phải gánh chịu ba loại hỏa chủng
đánh úp lại, thập tử vô sinh.

''Không thể nào?!' Giờ khắc này, Tiêu Viêm đột nhiên phun ra ngụm tinh huyết,
sắc mặt kinh hãi nhanh chóng thuấn di ra đằng sau tránh né ba loại đạo hỏa
phản ngược lại, tuy thành công né tránh nhưng hơi thở của hắn uể oải một mảng
lớn, hiển nhiên tiêu hao rất nhiều khí lực cùng đấu khí.

Giờ phút này tất cả mọi người đều nhìn ra được giữa hai người đấu quyết dị hỏa
thì hiển nhiên là Tiêu Ninh hoàn toàn chiếm cứ thượng phong.

P/S: Hôm nay bận đi chơi lễ nên viết hơi ngắn có 1k7 chữ, ngày mai ta viết bù
lại nhé mọi người!


Đại Ma Đầu Hệ Thống - Chương #152