110:thiên Mệnh Chi Tử, Vương Bá Ngưu Rời Đi!


Người đăng: acma11

Một chưởng toàn lực của Diệp Sơ Thần uy năng phải nói hủy thiên diệt địa, Tiêu
Huyên đột nhiên cắn răng, thiêu đốt toàn thân sinh mệnh lực tạo ra một thủy
chi pháp pháp tắc vòng bảo hộ mới miễn cưỡng đỡ được đại bộ phận lực lượng,
tuy nhiên đại giới là Tiêu Huyên khuôn mặt trở nên già nua, sinh mệnh chợp tắt
sớm tối, còn một chút dư uy ý đồ lan đến Tiêu Huyên, Diệp Bắc liền lấy thân
đón đỡ, tuy chỉ là dư uy nhưng không phải kẻ hèn Quân cấp có thể chống lại,
Diệp Bắc toàn thân bị cháy bỏng, toàn thân không còn một miếng da thịt nào
hoàn hảo, ít nhất một phần ba thân thể đã lộ ra xương bên trong, ngực bụng bị
thủng lỗ chỗ, nội tạng liền lòi ra ngoài.

Da mặt của hắn đã không thấy, chỉ lộ ra một cái đầu lâu trơ trọi máu thịt,
trên đầu lâu còn dính một ít thịt vụn, nhìn sơ qua cảm thấy đặt biệt kinh
khủng.

Cho dù trở nên thê thảm như thế, còn có một tầng hỏa diễm đang đốt cháy thân
thể hắn, da thịt cấp tốc biến mất, máu tươi cấp tốc bốc hơi, Diệp Bắc dựa vào
Quân cấp sinh mệnh cường đại vẫn sống sót. Diệp Bắc dường như không còn cảm
giác đau đớn, miễn cưỡng bò từng bước lại gần Tiêu Huyên giờ khắc này dung
nhang đã biến thành bà lão.

Tánh mạng của hắn thật ra thì đã đem muốn đi đến cuối, nếu không phải Tiêu
Huyên liều mạng thiêu đốt sinh mệnh lực chống đỡ đại bộ phận năng lượng, không
thì giờ phút này Diệp Bắc hài cốt đã không còn.

Giơ bàn tay lộ ra xương trắng hếu sờ vào khuôn mặt già nua nhiều nếp nhăng của
Tiêu Huyên, trong lòng Diệp Bắc cảm thấy chua xót, nếu không phải là hắn, nếu
không phải là Vương Bá Ngưu, tuy hắn vẫn thầm lặng yêu thầm Tiêu Huyên, nhưng
cũng không đến mức như giờ phút này, Tiêu Huyên và hắn chuẩn bị vẫn lạc, dựa
vào độ tàn ác của Diệp Sơ Thần, bọn hắn sợ liền là hồn phi phách tán không thể
vào luân hồi, cho dù không chết cũng bị hắn nhục nhã tra tấn, sống không bằng
chết, hắn không cam lòng, không cam lòng cứ như vậy chết đi, Hắn hận, hận
Vương Bá Ngưu, Hận Diệp Sơ Thần!

''Mẫu thân yêu ngươi, tiểu Bắc!'' Tiêu Huyên cuối cùng mỉm cười xoa đầu hắn,
nàng trút đi hơi thở cuối cùng nói ra tâm tư của mình rồi tử vong.

"Khônggggg!!!!!!!!!!'' Diệp Bắc phẫn hận run rẩy ôm lấy thân hình Tiêu Huyên
vào lòng, ngửa mặt lên trời rống to, vô tận hận ý từ trong thân thể hắn bay
ra, xông thẳng cửu thiên, đâm thủng thương khung!

Cỗ hận ý này rất nồng đậm, phảng phất linh hồn hắn đang bị cừu hận hỏa diễm
thiêu đốt, hơn nữa, khi nhớ tới Vương Bá Ngưu bắt hắn liếm ngón chân, sự ghê
tởm cùng phẫn hận đã đạt tới đỉnh điểm, hắn hận Vương Bá Ngưu còn hơn phụ thân
hắn Diệp Sơ Thần lúc này, hắn không cam lòng, hắn chưa trả thù được Vương Bá
Ngưu, hắn chưa làm xong lời hứa với mẫu thân sẽ cưới nàng, hắn còn rất nhiều
mộng tưởng chưa thực hiện, hắn không thể chết!

Trong lòng hắn bộc phát lên một cỗ khí tức cuồng bạo,ngay cả hư không cũng
không chịu được cỗ khí thế này, nhanh chóng tan vỡ đi....

Vương Bá Ngưu ẩn thân trong hư không, bên tai vang lên hệ thống thanh âm:

''Diệp Bắc cừu hận +100000..''

''Diệp Bắc cừu hận +100000..''

''....''

''Keng...Diệp Bắc hận ký chủ đến tột đỉnh, cỗ hận ý này khiến Thiên Địa phải
biến sắc, vượt qua đã từng chiếm cứ Cừu Hận Chí Tôn Bảng Diệp Sinh, Diệp Bắc
đăng lâm Cừu Hận Điểm đệ nhất nhân.''

''Hệ thống, mở Cừu Hận Chí Tôn Bảng.'' Vương Bá Ngưu âm thầm nói.

Cừu Hận Bảng:
Đệ nhất cừu hận sinh linh:Diệp Bắc-Giới tính:Nam-tích phân:Ba mươi ba vạn!

Đệ nhị cừu hận sinh linh:Diệp Sinh-Giới tính:nam-tích phân:Hai mươi ba vạn!

Đệ tam cừu hận sinh linh:Diệp Thiên Hùng-giới tính:nữ-tích phân:Mười bảy vạn!

Đệ tứ cừu hận sinh linh: Thải Điệp tiên tử-giới tính:nữ-tích phân:sáu vạn!

Đệ ngũ cừu hận sinh linh:Phạm Băng Băng-giới tính:nữ-tích phân:Năm ngàn!

''.....''

Vương Bá Ngưu xem xong Cừu hận chí tôn bảng, âm thầm gật đầu, thầm nghĩ:

"'Xem ra đám sâu kiến này trong thời gian qua có cố gắng, ngoại trừ Diệp Bắc,
thì Diệp Sinh, Diệp Thiên Hùng, Thải Điệp, Phạm Băng Băng bị Vương toàn bộ
nhốt trong Ma Qủy tháp rất tích cực cho ta sinh ra cừu hận điểm, quả thật là
công nhân chăm chỉ a, tiếc là ta không thể thưởng cho bọn hắn!''

Rời khỏi Cừu Hận Chí Tôn bảng, Vương Bá Ngưu khẽ liếc nhìn Diệp Bắc khí thế
đang ngày càng dâng cao, ngày càng cuồng bạo, ánh mắt lóe lên một tia sáng,
mỉm cười nói:

''Không tồi tiểu tử, cuối cùng cũng kích phát ra thủ đoạn ta lưu lại trong
người ngươi, ta phải rất tốn kém Thiên địa chi lực khi dùng Thiên địa quyền
hạn ban cho ngươi cỗ sức mạnh này, muốn kích phát ra thủ đoạn này cần phải có
một viên không cam lòng cùng phẫn hận chi tâm, xem ra ngươi rất hận ta đâu?
Nhưng không quan hệ, ngươi càng hận ta, ta ngày càng cường đại..haha..''

''Với lại, tiểu tử ngươi khi biết được sự thật sợ rằng sẽ sùng bái ta đi?!
Aizz, vì có chút hứng thú với tiểu tử ngươi, ta phải bỏ ra cái giá rất lớn
nha..''

....

Lúc này vận mệnh sông dài từ trong hư không tối tăm rơi xuống một dòng vận
mệnh chi thủy ẩn chứa số mệnh, cơ duyên, mệnh số bàng bạc.

Tại số mệnh, cơ duyên cùng mệnh số khí tức bao phủ khắp người, ý niệm trong
đầu Diệp Bắc trở nên thông suốt, hận ý giờ khắc này cũng bị áp chế, vô số Chí
Tôn Pháp tắc như Thời Gian Pháp Tắc, Không gian pháp tắc, Nhân quả pháp tắc,
Luân Hồi Pháp Tắc, Hủy Diệt pháp tắc, Sinh tử pháp tắc đột nhiên mơ hồ xuất
hiện.

Những áo nghĩa tối nghĩa khó hiểu lúc trước hắn không thể hiểu, giờ khắc này
được thông suốt rõ ràng.

Cảnh giới của hắn tại đây tìm hiểu pháp tắc áo nghĩa đang nhanh chóng tăng
lên.

Ngay lúc cảnh giới của Diệp Bắc đang không ngừng gia tăng, thì từ Sát Lục Ma
Tông địa bàn,
Diệp Bắc linh hồn cùng Sát Lục Ma Tông thiên địa bổn nguyên triệt để hòa hợp
cùng một chỗ, cùng hô hấp, chung Vận Mệnh!

Đây là một loại cảm giác rất huyền diệu!

Sát Lục Ma Tông Thiên Địa Vận Mệnh ý chí gia trì trên người Diệp Bắc.

"Thì ra là thế!"

Trong lòng của hắn đột nhiên hiểu rõ tất cả nhân quả.

Đây là Vương Bá Ngưu bố cục tác thành hắn!

Vương Bá Ngưu biến hắn trở thành Thiên Mệnh chi tử của vùng lãnh địa Sát Lục
Ma Tông, ngoài Vương Bá Ngưu ra, hắn tuyệt đối có chí cao quyền lợi, mà nơi
này lại nằm trong địa bàn Sát Lục Ma Tông, cho nên ngoài Vương Bá Ngưu ra, hắn
tuyệt đối là mạnh nhất.

Diệp Bắc cơ bản có thể đại biểu Vận Mệnh ý chí.

Thay trời hành đạo!

Cái gọi là thiên mệnh chi tử, cũng không phải là vĩnh cửu, mà bản thân hắn bắt
buộc phải ở trong lãnh địa của Vương Bá Ngưu, nếu ra khỏi giới hạn này, hắn
vẫn chỉ là một tiểu Quân cấp võ giả tầm thường, thân phận Thiên Mệnh chi tử
cũng biến mất.

Mà nắm giữ Thiên Mệnh chi tử quyền lực, hắn rốt cuộc biết vì sao Vương Bá Ngưu
phải như vậy.

Tuy là Thiên Địa chúa tể, nhưng Vương Bá Ngưu cũng không thể tùy ý ban phát
quyền năng của mình cho thuộc hạ, thuộc hạ phải đủ tiêu chuẩn mới có thể nắm
giữ quyền năng này.

Muốn trở thành thiên mệnh chi tử, Diệp Bắc phải trải qua vô tận phẫn hận, đau
thương, thống khổ, dưới tình huống thập tử vô sinh Diệp Bắc có một viên không
cam lòng chi tâm, cùng nỗi phẫn hận rất lớn, lúc đó Vương Bá Ngưu mới có thể
cho Diệp Bắc thân phận Thiên Mệnh chi tử!

Trở thành Thiên Mệnh chi tử, biết rõ tất cả nhân quả, Diệp Bắc rốt cuộc quên
hết hận ý đối với Vương Bá Ngưu, hắn khẽ liếc thân thể mình, ý niệm vừa ra,
trong tích tắc thiên địa chi lực vận chuyển, thân hình Diệp Bắc hoàn hảo không
một chút tổn hại.

Lại nhìn mẫu thân, Diệp Bắc phất tay, thân thể già nua của Tiêu Huyên cấp tốc
khôi phục dung mạo như lúc hai mươi, ám thương trong thân thể hoàn toàn được
chữa khỏi, sinh cơ của nàng đang dần kéo lên, một lúc sau Tiêu Huyên mở mắt,
sắc mặt mờ mịt nhìn xung quanh, khi thấy Diệp Bắc hoàn hảo không chút tổn hại
ôm nàng, Tiêu Huyên sờ sờ khuôn mặt hắn, đau khổ nói:

''Tiểu Bắc, chúng ta tới địa ngục rồi à?''

''Mẫu thân, ngươi không chết, chúng ta vẫn còn sống!'' Diệp Bắc ôm chầm Tiêu
Huyên, hung hăng hôn lên môi nhỏ một ngụm.

Tiêu Huyên sắc mặt ngơ ngác, ngó đông nhìn tây, khi thấy Diệp Sơ Thần đứng im
trước mặt mình, mới nghi hoặc hỏi:

''Hắn bị làm sao?''

''Ta quên mất!Còn con hàng này chưa giải quyết!''

Quay đầu lại nhìn Diệp Sơ Thần, Diệp Bắc phất tay, khiến thời gian chi sông
tiếp tục vận chuyển.

Lúc này Diệp Sơ Thần đột nhiên thấy Diệp Bắc Tiêu Huyên đón đỡ một đòn toàn
lực của mình vẫn hoàn hảo, còn đứng đó ôm nhau hôn nhau, sắc mặt hắn kinh nghi
bất định, một lúc sau mới phẫn nộ quát:

''Nghiệt súc, các ngươi cho lão tử đi chết!"

Vô tận Hỏa chi pháp tắc hàng lâm trên đầu Diệp Bắc, Tiêu Huyên sắc mặt tuyệt
vọng ý đồ tiếp tục thiêu đốt sinh mệnh, nhưng Vương Bá Ngưu nắm chặt tay nhỏ
của nàng, khẽ lắc đầu, tự tin nói:

''Không cần, sâu kiến một dạng đồ vật, không thể tổn thương chúng ta.''

Lúc này Vô Tận Hỏa chi Pháp tắc hung hăng đập xuống đầu Diệp Bắc, nhưng khi
gần chạm tới thân thể bọn hắn thì Hỏa pháp tắc chi lực đột nhiên hoàn toàn
tiêu tán, biến mất khỏi thiên địa, mà Diệp Bắc sắc mặt trêu tức nhìn Diệp Sơ
Thần, ngang ngược nói:

''Làm sao? ngươi là đang gãi ngứa cho ta à thân ái phụ thân, khí lực của ngươi
đâu, ngươi yếu ớt như đàn bà thế, chẳng lẽ chỗ kia của ngươi không được, hèn
gì ngươi mười năm không chạm tới mẫu thân, thì ra chỗ đó không được.''

''Ngươi..Nghiệt súc!'' Diệp Sơ Thần căm tức đến mặt đỏ bừng, liên tục đánh ra
vô số chưởng, nhưng đều không ngoại lệ đều tan biến trước khi chạm tới người
Diệp Bắc.

''Qùy xuống!" Diệp Bắc lạnh lùng nói.

''Mơ tưởng...'' Diệp Sơ Thần chưa kịp nói xong, hai chân hắn không nghe bản
thân sai sử liền quỳ xuống, sắc mặt Diệp Sơ Thần kinh hãi khó hiễu nhìn Diệp
Bắc, hắn không hiểu tại sao bản thân không nghe sai sử liền theo lệnh Diệp Bắc
cấp quỳ gối.

''Tự tát mặt mình cho đến khi ta bảo ngừng!" Diệp Bắc cười lạnh, tiếp tục ra
lệnh.

''Không..gg..'' Diệp Sơ Thần hai bàn tay không tự chủ vả vào mặt mình, cho đến
khi hắn bị tát thành đầu heo, toàn bộ hàm răng đều rơi rụng, máu tươi đầy mặt
thấm ướt quần áo, Tiêu Huyên không đành lòng ôm chặt lấy Diệp Bắc ý bảo hắn
ngừng tay, Diệp Bắc mới ra lệnh dừng lại.

''Tội của ngươi đáng lẽ ra nên phải bị tra tấn ngàn vạn năm, tuy nhiên vì
ngươi là phụ thân ta, cộng thêm mẫu thân can ngăn ta sẽ tha thứ cho ngươi một
con đường sống, nhưng...''

''Tội chết có thể miễn, tội sống lại khó thể tha!''

''Thứ nhất,ta sẽ phế bỏ cái đó của ngươi, coi như trừng phạt nho nhỏ, việc thứ
hai, trở về gia tộc, không cần biết ngươi làm bằng cách nào, di chuyển toàn
tộc đến Sát Lục Ma Tông địa bàn, nếu chậm trễ đại sự, sống không bằng chết!''

Nói xong Diệp Bắc phất tay phế bỏ cái đó của Diệp Sơ Thần, đem Thiên Địa khóa
xích khóa lại toàn thân Diệp Sơ Thần, rồi mới đuổi hắn rời đi.

Nắm giữ thiên mệnh chi tử quyền năng, Diệp Bắc rốt cuộc biết ý đồ của Vương Bá
Ngưu, liền thuận tay sai Diệp Sơ Thần mang toàn tộc đến đây.

Một khi toàn tộc Diệp gia đi vào Sát Lục Ma Tông địa bàn, thì mệnh của bọn
hắn, tư duy, suy nghĩ, tình cảm, cảm xúc của bọn hắn không phải do bọn hắn nắm
giữ, mà là Vương Bá Ngưu nắm giữ!

''Hảo tiểu tử, thay ta quản lý lãnh địa, và nhanh chóng xâm chiếm Cổ Tôn Quận
Thành và các quận thành khác, mau chóng mở rộng cương thổ, từng bước cắn nuốt
Thiên Khung Hoàng Triều, ta có việc phải rời khỏi Tinh vực này một thời
gian!'' Vương Bá Ngưu gật đầu, âm thầm truyền âm, sau đó hắn lôi kéo Tàng
Thiên Cơ, Ngạo Thiên tiểu tử, Alucard tiểu tử cùng một số Vương cấp đệ tử
trưởng lão tiến đến Tu Chân Thế giới.


Đại Ma Đầu Hệ Thống - Chương #110