Người đăng: acma11
Vương Bá Ngưu tìm hành trở về Huyết Sát Đường, hôm nay thu hoạch tương đối khá
nên hắn khá vui vẻ.
Hắn cũng không vội tung đoạn phim này lên, mà chờ sau khi hắn đích thân mang
''hạ lễ'' tới Diệp gia trong đám tang, kích thích dây thần kinh của Diệp gia
rồi mới tung thêm đoạn phim này, triệt để hủy hoại Diệp gia.
Ngày mai là ngày đám tang nên hôm nay hắn quyết định hẳn tu luyện một ngày,
không làm việc xấu nữa.
Thiên Phú của hắn là tuyệt đỉnh, Võ hồn cũng là Đế cấp võ hồn, tuy Thiên phú
không sánh bằng các thiếu niên chí tôn trong Ngũ vực, nhưng hẳn là không chênh
lệch cho lắm.
Bởi vì hắn có hệ thống chính siêu cấp buff, Làm việc ác càng nhiều, tu vi tăng
càng nhanh; bị người hận càng nhiều, tu vi tăng càng nhanh; giết người càng
nhiều, tu vi tăng đến càng nhanh; thanh danh xấu xa, tu vi tăng đến càng
nhanh.
Đột phá Võ Quân, nhờ có hệ thống, hắn đã lĩnh ngộ được thiên địa chi lực, có
thể mượn thiên địa chi lực thi triển ra võ học có uy năng lớn lao, sức người
có hạn mà thiên địa vô hạn, đã dùng thiên địa chi lực cải tạo thân thể thoát
khỏi xác phàm, tuổi thọ bạo tăng 300 năm, lúc này đây võ giả không chú trọng
vào linh lực nữa, mà chú trọng vào tu linh hồn, linh hồn càng mạnh thì mượn
thiên địa chi lực càng nhiều, lúc đấy thi triển thuật pháp càng mạnh.
Dưới Võ Quân, võ giả tu luyện là Võ lực, Võ lực là tự thân khí huyết tạo ra
năng lượng, mà khi đột phá Võ Quân, bắt đầu dùng thiên địa chi lực thay thế võ
lực thi triển võ kỹ thuật pháp.
Đương nhiên có những võ giả dựa vào huyết mạch hay thân thể một quyền phá vạn
pháp, những người như vậy thường là thiên địa sủng nhi, thiên chi kiêu tử,
thân mang đại khí vận.
Vương Bá Ngưu tuy không có huyết mạch, hay chí tôn cốt gì đấy, cũng không có
thể chất nào siêu ngưu bức, nhưng hắn lại có một trong ba ngàn đại đạo bí
thuật, Đại Cướp Đoạt thuật, hắn chỉ cần đánh bại thiên chi kiêu tử là có thể
cướp đoạt hết thảy ngưu bức thể chất, huyết mạch, thiên phú của bọn hắn.
''Ân, hẳn là bảo tiểu Lý đi sưu tầm thông tin các thiên tài mới nổi, nhất là
phế vật nghịch tập thiên tài, có lẽ sẽ khiến ta có kinh hỷ đâu?'' Vương Bá
Ngưu thầm nghĩ.
''Đúng rồi, còn một lần quay thưởng chưa quay, để xem coi có ra món gì tốt
không.'' Vừa dứt lời, Vương Bá Ngưu bấm vào quay thưởng, bắt đầu quay.
''Đinh....chúc mừng ký chủ mở được Đào Mộ Chung Cực Chí Tôn khí, Chí Tôn
Cuốc.'' Giọng nói hệ thống chợt vang lên.
''Nà...ní?'' Vương Bá Ngưu giật mình, vội vàng dùng Đại Chư Thiên Gíam Định
Thuật vào nó.
Vật Phẩm: Chí Tôn Cuốc
Đẳng cấp:Chung Cực Chí Tôn khí.
Giới thiệu: Không ngôi mộ nào không thể đào, dù là Thần mộ, Thánh Mộ, Chí Tôn
mộ, cũng không thể thoát khỏi vận mệnh bị đào, đã từng chủ nhân của nó là Thâu
Thiên Ma Thánh ngay cả Chí Tôn mộ cũng đào, chấn động Tam Giới Thần Ma, sau
cùng dám can đảm tranh bảo vật, nên bị ký chủ đời thứ hai Huyết Đao Ma Thánh
giết chết, thu về hệ thống.
Công Dụng: *Xuyên thấu-Bất kỳ tài liệu, cấm chế.
*Tìm bảo-bất kỳ bảo vật bị che dấu hay cấm chế đều không thể tránh khỏi Chí Tôn Cuốc cảm ứng.
*Ẩn nấp-khi đào trộm mộ không gây ra bất kỳ tiếng vang, cũng không bị các pháp bảo cảm ứng hay dò tìm, tuyệt đối ẩn nấp.
''Cmn, hệ thống tuông ra món này không phải muốn hắn trở thành kẻ đào mộ tổ
tiên người khác, trở thành truyền thuyết người gặp người hận người gặp người
đánh đi?'' Vương Bá Ngưu cảm giác mình chưa đủ hung ác, đội nón xanh, trộm xác
vẫn chưa đủ hận bằng đào mồ cuốc mả tổ tông mười tám đời của kẻ địch.
Tuy nói người chết là mọi ân oán tiêu tán, Tu luyện giới kỵ nhất là đụng chạm
mồ mả, nhưng hiển nhiên hệ thống khiến hắn trở thành người gặp người đánh
chuột chạy qua đường.
''Diệp Thiên Lý, qua đây gặp ta..'' Vương Bá Ngưu dùng truyền âm phù, nói.
Chỉ trong giây lát, Diệp Thiên Lý xé rách hư không, xuất hiện bên cạnh hắn,
khẽ quỳ xuống một chân, bàn tay trái đặt lên ngực, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn
Vương Bá Ngưu, lớn giọng hô:
''Thuộc hạ bái kiến Ma Chủ, chúc Ma Chủ vĩnh viễn đẹp trai, vĩnh viễn vô sỉ
như vậy, vĩnh viễn người gặp người hận, người gặp người sợ hãi...chúc thế gian
chìm trong dâm uy của Ma Chủ..''
''Ân, trang phục ta ban thưởng cho ngươi nhìn đẹp nhỉ?'' Vương Bá Ngưu thấy
Diệp Thiên Lý mặc trang phục Superman màu hồng kitty, cảm giác như đang vũ
nhục đôi mắt mình, hắn khẽ lấy bàn tay che đôi mắt lại, cười tủm tỉm, nói.
''Vâng, thuộc hạ cảm thấy hạnh phúc khi mặc bộ trang phục này, quả thật là
tuyệt đỉnh trang phục.'' Diệp Thiên Lý thập phần hài lòng, đáp.
''Ân, lần này ta kêu ngươi đến đây chính là muốn hỏi, các đại gia tộc tông môn
trong Thương Mang thành chôn cất các đời tổ tiên ở đâu?'' Vương Bá Ngưu nghi
hoặc, hỏi.
''Hầu hết đều chôn ở trong Cửu Long Sơn Mạch, được các vị trưởng lão già cổ đế
sắp chết ở lại trấn canh giữ phòng kẻ gian xâm phạm phần mộ tổ tiên.'' Diệp
Thiên Lý kính cẩn đáp.
''Tốt, ngươi đi theo ta, đưa ta đến Cửu Long Sơn Mạch.'' Vương Bá Ngưu chậm
rãi đứng dậy, ánh mắt hưng phấn, nói.
''Không lẽ Ma Chủ ngươi.....?'' Diệp Thiên Lý kinh hãi, run giọng, hỏi.
''Đúng vậy...ta muốn đào mộ tổ tông của bọn họ.'' Vương Bá Ngưu gật đầu, đáp.
Diệp Thiên Lý:''............''
Cửu Long Sơn mạch, dãy núi Tùng Lâm..
Dãy núi Tùng Lâm là một trong những chỗ hội tụ thiên địa linh khí nồng nặc, là
một chỗ tiểu phúc địa tu hành rất tốt, càng lên cao càng xuất hiện rất nhiều
linh dược cùng tài nguyên tu hành, hơn nữa vị trí địa lý nơi đây hiểm trở,
càng là nơi Diệp gia chi nhánh chôn cất các đời tổ tiên, khiến nhiều tán tu
không dám đặt chân lên.
Giờ khắc này, Dãy núi Tùng Lâm đón tiếp hai vị khách không mời mà tới.
Diệp Thiên Lý ôm Vương Bá Ngưu chui vào không gian thông đạo, trong nháy mắt
xuyên toa ngàn dặm, đặt chân lên dãy núi Tùng Lâm. Còn Vương lão cùng một tên
võ hoàng khác được Vương Bá Ngưu ra lệnh trấn thủ Ma Điện.
Hết cách, làm chuyện xấu chỉ có Diệp Thiên Lý phù hợp tác phong của hắn, đưa
theo hắn tiện hơn hai người kia.
"Thưa Ma chủ, Tùng Lâm dãy núi theo tin tức thuộc hạ có được chính là nơi chôn
cất lịch đại tổ tiên Diệp gia, mục tiêu là ở phía trên đỉnh cao nhất Tùng Lâm
dãy núi.'' Diệp Thiên Lý giơ ngón tay chỉ hướng đỉnh núi cao nhất, cung kính
nói.
''Ân, đi thôi.'' Vương Bá Ngưu gật đầu, nhảy lên lưng Diệp Thiên Lý. Diệp
Thiên Lý lăng không mà bay, dùng tốc độ nhanh nhất bay tới đỉnh núi.
Khi tới đỉnh núi, thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là từng ngôi mộ to lớn
khác nhau trải đều khắp đỉnh núi.
Không gian bốn phía mùi nhang khói nồng nặc khiến Vương Bá Ngưu không tự giác
mà dâng lên vẻ khó chịu.
Khẽ đánh giá hoàn cảnh xung quanh, ánh mắt Vương Bá Ngưu chòng chọc nhìn về
phía ngôi mộ to nhất.
Diệp Phá Thiên chi mộ.
Ánh mắt hắn gắt gao mà nhìn chằm chằm khối mộ bia mang nặng không khí tang
thương cổ xưa ấy, bên trong ánh mắt hắn lấp lánh ánh sao.
“Diệp Phá Thiên, chính là hắn……”
Vương Bá Ngưu thở sâu, nhảy xuống từ trên lưng Diệp Thiên Lý, chậm rãi đi đến.
Diệp Phá Thiên, chính là người sáng tạo ra Diệp gia chi nhánh. Cũng chính là
một vị Võ Tôn cường giả.
Nghe đồn mấy ngàn năm trước, Diệp Phá Thiên chính là một vị thanh niên Chí Tôn
vang vọng Thiên Khung Hoàng Triều, tuổi mới bước qua năm trăm đột phá Võ Tôn
cường giả, từng là trong Ngũ vực trẻ tuổi nhất Võ Tôn, thân mang đại khí vận,
đại cơ duyên, đại nghị lực thanh niên Chí Tôn.
Nhưng vì bất hòa với ca ca mình, Diệp Phá Thiên nhất mạch rời đi Diệp gia, đi
vào Thương Lãng thành sáng tạo ra Diệp thị gia tộc chi nhánh.
Võ Tôn cường giả, thọ mệnh mười vạn năm, nhưng Diệp phá Thiên sống chưa đủ một
phần trăm thọ nguyên, lại thân ôm trọng thương trở về Diệp gia, tự lập ngôi mộ
cho mình, từ đó không có tin tức gì.
Có nhiều cường giả tông tộc tự thân hàng lâm muốn mạnh mẽ đi vào để xem lý do
hắn chết, cùng với ôm tâm tư nhặt bảo nhưng đều trọng thương trở về, dù là Võ
Tôn cường giả cũng không ngoại lệ.
Ngàn năm trôi qua, mọi người dần quên đi Diệp Phá Thiên sự tích cùng ngôi mộ
của hắn.
Nhưng hiện tại, Vương Bá Ngưu cùng Diệp Thiên Lý ôm ý nghĩ trộm mộ hàng lâm
nơi đây.