14:chuẩn Bị


Người đăng: Duboo

"Cộc,cộc" Tiếng gõ cửa vang lên cùng một giọng nam kèm theo đó

"Thưa quý khách,bữa sáng đã được chuẩn bị"

Tống Đán mệt mỏi nhấc thân thể trần như nhộng của mình dậy vừa đi vừa xoa
đầu,miệng không ngừng ngáp.Hắn có cảm giác bây giờ hạ lưng xuống bất kì đâu
hắn vẫn có thể ngủ tiếp.

"Dùng Xích Viêm không những tiêu tốn Linh lực của mình mà còn ngốn không ít
tinh lực dù hồi đủ Linh lực nhưng tinh thần mình không đủ khả năng duy trì thì
cũng vô dụng.Tí nữa cần phải lên bảng biểu điều chỉnh thời gian hồi phục cả
tinh lực lẫn Linh lực mới đươc" hắn hạ quyết tâm

Khoác vội chiếc áo tắm lên người Tống Đán mở cửa phòng,trước cửa là một nam
phục vụ tầm 20 tuổi đang mỉm cười nhìn hắn đưa tay lên ngực hành lễ,thái độ
cung kính.

"Thưa ngài,đây là bữa sáng của ngài, do một số vấn đề về cung ứng thực phẩm
nên thực đơn có thay đổi một chút so với bản đăng ký của ngài mong ngài thông
cảm.Chai rượu vang này là khách sạn chúng tôi hướng ngài như một món quà xin
lỗi" Nhân viên vừa nói vừa chỉ vào bàn ăn từ tốn nói.

"Được rồi,mang vào đi" Hắn mở cửa để nhân viên phục vụ đưa đồ ăn vào.

"Nếu có bất kì yêu cầu nào khác ngài có thể yêu cầu với quầy lễ tân"

"Tôi biết rồi" Tống Đán lạnh nhạt

"Tôi xin được phép lui,nếu ngài không phiền 1 tiếng nữa nhân viên sẽ lên dọn
dẹp căn phòng"

"Uh,sao cũng được miễn là không được lục lọi đồ của tôi là được"

"Vâng xin ngài yên tâm.Tôi xin phép được lui"

Nhân viên nam cúi đầu hành lễ rồi kéo xe đẩy thức ăn bước ra khỏi phòng

Đi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt xong Tống Đán tỉnh táo lại rồi nhanh chóng
chén sạch bữa sáng của mình,mở chai rượu vang rót ra một chiếc cốc thủy tinh
hắn bắt đầu thưởng thức hương vị của nó.

"Chai rượu trái cây này không đến nỗi tệ,hương vị của nó rất nồng có khả năng
gây chú ý đến bọn quái vật ít nhất so với việc mang vài con gà còn tiện lợi
hơn mà đỡ xảy ra bất trắc hay gây chú ý ngoài mong muốn.tạm thời hiẹn tại mình
chưa muốn ai biết mình có chủ ý đi săn quái vật"

Từ từ nhấm nháp ly rượu Tống Đán bắt đầu vạch ra kế hoạch đi săn lần đầu cửa
mình

"Đầu tiên cần phải tìm bãi săn có lượng quái vật ít đồng thời cũng phải có
đường lui khi xảy ra trường hợp bất trắc.Bọn quái vật này có thể rất mạnh trên
cạn nhưng ít nhất theo dữ liệu mình có thì bọn chúng ko giỏi về thủy sinh.Vậy
mình cần tìm một địa điểm gần hồ hoặc sống lớn là đươc"

Lấy quyển giới thiệu khái quát thành phố mà hắn được phát khi vào thành,Tống
Đán bắt đầu tìm tòi bãi săn phù hợp.

Nửa tiếng sau,hắn gấp quyển sách lại và tổng kết:"Có 3 địa điểm phù hợp,một là
con sông lớn phía Đông Nam cách thành 10km nhưng dòng nước sông này chảy rất
siết cho nên không phù hợp với việc ngâm mình ẩn núp được.Thứ 2 là hồ chứa
nước phía Tây Bắc cách đây khoảng 40km đường đi đến khá thuận tiện tuy nhiên
địa điểm quá xa.Còn một trang trại nuôi cá quy mô khá lớn ngoài phía Nam thành
tầm 8 km có lẽ phù hợp với mình hơn.Thôi quyết định trại cá này"

Chọn địa điểm xong Tống Đán nghĩ tiếp đến dụng cụ mang theo:"Cố gắng mang càng
ít càng tốt để tránh bị chú ý,mình hiện tại có vài con dao nhỏ nhưng những thứ
này chưa đủ khả năng tạo sát thương trí mạng với bọn quái vật mình vẫn cần một
thứ vũ khí có lực sát thương lớn hơn.Khốn khiếp,đôi kiếm kia của mình bị thu
rồi nếu không thì chẳng cần phải suy nghĩ làm gì,không biết phải tìm đâu ra
đây.Hiện tại toàn thành có lệnh giới nghiêm vũ khí chắc giờ chỉ thông qua kênh
riêng mới mò được vũ khí mong muốn" rồi hắn đưa tay sờ khẩu súng lục đen bóng
của mình lầm bẩm:" Có cũng như không,không sử dụng được vậy cầm chỉ tổ mang
họa sát thân".

Mặc quần áo chỉnh tề chùm kín mặt mũi như mọi khi,Tống Đán bước ra khỏi khách
sạn đi về phía quầy rượu hôm nọ.Trên đường hắn chú ý thấy sự bất thường bên
trong thành phố hôm nay,tờ rơi chieu mộ binh lính tiếng mời chào vang khắp mọi
nơi,nhặt một vài tờ rơi lên đọc.

"Quân khu 2 chiêu mộ những con người yêu nước,sẵn sàng chiến đấu vì gia
đình,dân tộc.Khi tham gia bạn sẽ được bao ăn 2 bữa cuối hàng tháng sẽ được
phát 15kg gạo,miễn phí chỗ ở cùng chi phí sinh hoạt phát sinh hoạt phát
sinh,tuyển không giới hạn.

Độ tuổi tuyển chọn nam từ 13-70 tuổi,nữ từ 15-60 tuổi không phân biệt giàu
nghèo,lập đủ quân công bạn có thể được thăng hàm và hưởng ưu đãi tốt hơn.Nhanh
đăng ký để hưởng chế độ ưu đãi nào"

"Lực lượng phòng vệ tại chỗ thành phố Z đặc biệt tuyển..."

"Nhanh nhanh quân đoàn tác chiến số 3 đặc biệt chiêu mộ..."

Nhìn mấy tờ chiêu mộ hắn nhếch môi coi thường:"Hừ! Chỉ sợ chưa kịp nhận gạo đã
phơi xác trong bụng quái vật rồi,làm quái gì có ưu đãi tốt như vậy trong tận
thế,nhìn qua cũng biết có bất thường làm sao 1 đứa trẻ 13 tuổi có thể cầm súng
lên hay một ông lão 70 tuổi còn có thể chiến đấu cơ chứ.Rõ ràng bọn họ đang cố
gắng đưa những thành phần vô giá trị ra chiến trường để giảm gánh nặng về chi
phí sinh hoạt"

Tống Đán cau mày:"Nhưng ít nhất mình biết một điều nữa là nội bộ cấp cao của
thành phố không hề yên ả một chút nào,tuyển quân sĩ không chỉ để chuẩn bị loại
bỏ những thành phần vô dụng mà còn là củng cố quyền lực cho một bộ phận nào
đó.Nếu quả thật nội bộ bình ổn có lẽ đây sẽ là 1 lệnh tham gia bắt buộc chứ
không phải là tự nguyện dành giật thế này,không đơn giản chỉ tuyển mộ thế này
nếu vậy số lượng người đăng ký sẽ không nhiều vì ai cũng biết họ chuẩn bị phải
chiến đấu với cái gì".

Đang mải suy nghĩ Tống Đán chợt nhìn sang bên đường ở đó là một hàng dài người
ăn xin dang quỳ lạy chìa bát mong được 1 nắm cơm,trẻ nhỏ 2,3 tuổi có,mẹ bồng
con thơ có,cụ già tóc bạc trắng đầu cũng chẳng ít.

"Thì ra là vậy,bọn họ điều phối toàn bộ nguồn lương thực của thành phố nhằm
gây ra tình trạng thiếu lương thực như vậy số người tham gia sẽ tăng nhanh
chóng,thảo nào thực đơn bữa sáng của mình bị thay đổi" hắn như chợt tỉnh ngộ.

"Chú ơi,chú có thể cho cháu thứ gì ăn được không?" Bỗng một cô bé tầm 8 tuổi
đang cõng một bé trai tầm 2 tuổi trên lưng chạy lại chỗ Tống Đán lấy tay nhíu
quần hắn nhìn hắn với đôi mắt mong chờ đáng thương.

Hắn tỉnh táo lại cúi nhìn đôi chị em này một lúc rồi thở dài rút trong túi áo
ra 2 thanh lương khô đưa cho cô nhóc:"Cầm lấy"

"Cảm ơn chú,con cảm ơn" Cô bé mừng rỡ rối rít rồi nhanh chóng chạy vào một góc
tường bẻ lương khô đút cho đứa bé trai đang mê man không biết do ốm đau hay lả
đi vì đói.

"Chẳng nhẽ không còn lối thoát,không chắc chắn phải có nhưng có lẽ mình chưa
tìn thấy"

Hắn ngửa mặt lên nhìn trời đôi mắt ưu tư.

"Tống Đán" một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng hắn.

Tống Đán quay đầu nhìn lại,thân ảnh rất quen đây không phải Thi Hà thì còn là
ai nữa.

"Đây rồi,thì ra anh ở đây" Thi Hà chạy lại phía hắn khuôn mặt vui vẻ

Tống Đán khuôn mặt không cảm xúc đáp lại:"Ừh,xin chào"

Thi Hà xì mũi giọng vẻ hơi oán trách:" Hừ! Đáng nhẽ anh phải nói như kiểu rất
vui được gặp lại cô rồi nở thêm một nụ cười chứ"

"Điều đó cần thiết không?" Hắn hỏi ngược lại

"!!!"

"Cô mới tham gia quân đội đấy à?" Tống Đán bắt đầu chú ý đến bộ quân phục Thi
Hà mặc trên người,bộ quân phục này may rất đẹp,khá bó làm tôn lên hết vẻ quyến
rũ mê người của cô nàng ngực đầy đặn,mông nở nang đáng nhẽ thằng cha may bộ
quần áo này nên cho thăng làm tướng ngay lập tức vì đã tạo ra một vũ khí cơ
thể người vô cùng nguy hiểm thế này.

"Đúng vậy,bật mí với anh này bây giờ tôi là đại úy đó.Hiện tại tôi công tác
bên lực lượng quản lý đô thị" Thi Hà vui vẻ

"Trước kia cô từng tham gia quân đội à?" Tống Đán dò hỏi.

"Chưa từng" Cô nàng lắc đầu

"Vậy thế quái nào họ cho cô giữ cái nhàn hạ sung sướng như vậy.Hay cô..." Hắn
nhìn cô nàng híp mắt nói

Thi Hà nghe đến đó chợt hiểu,cả người như bị ném vô hố lửa mặt đỏ gắt tức giận
nhìn Tống Đán nói:" Khốn khiếp nhà anh,anh nghĩ tôi là thể loại còn gái gì.Dù
có chết tôi cũng không bao giờ làm cái việc đó để sống nhé,tại bác tôi là phó
tham ủy quan khu nên tôi mới được đặc cách thôi.Anh,không ngờ anh..." vừa nói
cô nàng vừa giậm chân đôi mắt ngấn lệ đầy nghẹn khuất.

"Được rồi cho tôi xin lỗi là tôi hiểu nhầm cô được chưa" Hắn thở dài vỗ vai cô
áy náy nói

"Được rồi người ta tha thứ cho anh thay vào đó phải chiêu đãu tôi cái gì mới
được" Thi Hà tỉnh táo lại vui vẻ nói.

"Cô biết tình hình hiện nay của thành phố chứ?" Tống Đán nghiêm túc hỏi

Cô nàng sụp mi xuống,mắt đượm buồn nhẹ nhàng đáp:"Biết đôi chút"

"Họ định tiếp tục đến khi nào thì dừng?"

"Tôi không biết,tôi mới chỉ bên trong quân ngũ chưa được 1 ngày với lại những
thông tin đó là những thông tin tối mật chỉ có hàng ngũ cao cấp mới được biết
thôi"

"Vậy bọn họ khi nào thì bắt đầu?"

"Tôi không hiểu ý anh" Thi Hà mơ hồ

"Kế hoạch tiêu diệt quái vật đấy,đừng bảo với tôi rằng cô không biết vấn đề
này" Tống Đán lạnh nhạt.

"Không rõ nhưng tôi nghe đồn thì chắc khoảng 10 ngày nữa thì họ sẽ bắt đầu
chiến dịch càn quyét.Hiện bên tôi chỉ chịu trách nhiẹm tuyên truyền với ổn
định người dân trong khoảng thời gian này thôi" Thi Hà trung thực nói.

"Được rồi,cảm ơn giờ tôi phải có việc.Nếu có việc gì cần tôi giúp thì xuống
phía khách sạn cuối đường tìm tôi"Tống Đán nói

"Tôi sẽ tìm anh,nhớ không được chạy đi đau đó" Thi Hà giọng kiên định

Hắn quay đầu bước về phía quán bar bên kia Thi Hà nhìn theo bóng lưng cô độc
đó bất giác có một chút nhớ thương,chút cảm xúc phức tạp không nói nên lời.

Vào quán bar,Tống Đán chọn vị trí cũ dựa người xuống,quán vẫn đông khách như
ngày thường có côn đồ,có phú ông,có quân nhân hay đơn giản là vài người ăn mày
đi vào mong kiếm chút đồ thừa nhưng đa số đều bị đuổi đánh ra ngoài.Xã hội là
vậy có những thứ đôi khi không dành cho một số người nào đó với những nơi hỗn
loạn thế này thì càng thấy rõ được giới hạn về giai cấp xã hội,kẻ có tiền thì
có thể gọi thêm tiếp viên bồi rượu,kẻ ít hơn đơn giản là uống để say rồi về,ở
đây không có khái niệm tận thế chỉ có hưởng thụ có thể nói những địa điểm thế
này là nơi an toàn nhất của con người ít nhất là về mặt tinh thần.

"Cho một ly như cũ"

"Vâng thưa ngài"

"Tôi cần một lời giới thiệu,cậu có thể giúp tôi chăng?" Tống Đán đặt lên bàn 2
tờ 100 đô nhìn nam phục vụ Đinh Hạo hôm qua nói.

"Bất kì yêu cầu gì,chúng tôi sẽ cố gắng đáp ứng" Đinh Hạo mỉn cười

"Tôi cần giao dịch vũ khí cậu có đối tượng chứ?" Hắn nghiêm túc hỏi

Đinh Hạo nghĩ ngợi một lúc rồi từ tốn đáp:" Ngài biết đấy lệnh giới nghiêm vũ
khí toàn thành được ban ra phàm là buôn vũ khí đều bị ném đi lao động khổ sai
hoặc tử hình,may mắn là tôi có biết một tên buôn khá uy tín nếu ngài tin tưởng
thì đợi tôi xong việc ở quán rồi chúng ta cùng đi"

"Ok,tôi sẽ đợi"


Đại Kỷ Nguyên - Chương #14