11:lửa Giận


Người đăng: Duboo

Vừa tiến được mấy bước bỗng "Phốc"một kiếm xuyên qua người tên vạm vỡ,hắn qiay
đầu nhin tên gầy gò "Mày..." chưa kịp nói xong thì gục tại chỗ.

Tên gầy gò nhìn cỗ xác ánh mắt giễu cợt nói nhỏ:"Mình mày chết là được đừng
lôi thêm tao" rồi quay về phía Tống Đán giọng cung kính:"Vị đại ca này,em vì
có mắt không tròng mới hướng đại ca chĩa kiếm"

Hắn ánh mắt tán thưởng nhìn tên kia:" Đủ tàn nhẫn,đủ cơ trí kẻ như mày mới có
khả năng đạt được nhiều thứ trong thời kì tận thế này"

Tên gầy vui vẻ đáp:"Đại ca quá khen"

"Thôi nói chuyện chính,ở tòa nhà này còn có ai nữa không?"

"Vâng thưa đại ca còn 3 tên trong đó là tên lão đại cũ của em,bọn chúng đang ở
tầng 11 phòng hội nghị số 4 ạ" tên này thành khẩn

Tống Đán đi lại gần nhìn tên này:"Ừ,tốt lắm tao đã hứa cho mày sống thì phải
giữ lời" tên này vui mừng bỗng "Crac.." hắn vỗ vai tên gầy 1 cái,tên này vô
lực ngã xuống.

Tống Đán nhìn hắn nói:"Yên tâm mày sẽ sống chỉ là liệt toàn thân thôi,mùi máu
nồng vầy dù bọn quái vật khứu giác không quá nhạy bén chắc cũng đủ ngửi
thấy,chúc may mắn"

Rồi đi về phía Thi Hà mặc lệ ánh mắt oán độc tên kia đang nhìn hắn.Cô nàng lúc
này đang xõa người dưới đất ngơ ngác nhìn hắn,Tống Đán ngồi xuống vỗ vãi nàng
nhẹ giọng:"Ở bên ngoài đợi tôi,tôi còn việc phải làm" rồi xoay người bước đi

"Cẩn thận nhé" giọng Thi Hà vang lên sau lưng

Tống Đán men theo cầu thang bộ đi lên tầng 11,nơi này dành cho họp và tổ chức
sự kiện nên các phòng rất rộng,mỗi phòng đủ sức chứa vài trăm người.Đứng ngoài
cửa phòng 5 hắn đã ngửi thấy mùi máu tanh cùng tiếng nam nữ hoan ái bên trong.

Mở cửa bước vào phòng trước mặt hắn là 2 tên nam nhân đang sung sướng cùng 2
nữ nhân phía dưới phía trên bục có đặt 1 chiếc giường lớn,trên giường 3 nữ
nhân lõa thể không ngừng uốn éo, kiêu khích người đàn ông cao to mình đầy cơ
bắp bên cạnh mắt nhắm lim dim.

"Mày là thằng nào?"một tên đang sung sướng bất chợt nhìn Tống Đán quát

"Roẹt,phốc" luồng máu nóng phót ra,Tống Đán chớp nhoáng cầm con dao nhỏ liền
cắt đầu của 2 tên gần nhất,những nữ nhân kia hoảng sợ hét lên "Aaaaa.."

Tên cao to chợt tỉnh giấc mở mắt kinh ngạc,hoảng sợ nhìn khung cảnh xung quanh

"Mày hẳn là lão đại nhỉ?" Tống Đán điềm đạm hỏi

Tên kia tỉnh táo lại nhìn hắn vẻ mặt thận trọng:"Tôi là Điềm Tuấn không biết
thuộc hạ của tôi đắc tội gì với vị đại ca này mà để đại ca phải ra tay"

Hắn bước lại gần tên kia bỗng nhiên ánh mắt của Tống Đán chú ý đến 2 thi thể
ven tường,nếu nhớ không nhầm đó là 2 anh em nhà họ Dương hàng xóm hắn,trong
trí nhớ đó là một gia đình bất hạnh cha mẹ 2 người chết trong tai nạn để lại 2
anh em,cả 2 người sống bằng tiền trợ cấp cùng tiền bảo hiểm của cha mẹ quá
cố,người anh ít hơn Tống Đán 2 tuổi còn người em gái mới 16 tuổi.Dù khó khăn
nhưng 2 anh em luôn vui vẻ yêu thương lẫn nhau nhiều lúc hắn cảm thấy ganh tị
vì điều đó

"Chào anh Đán,hôm nay anh đi làm sớm thế" tiếng nói dễ thương đầy nhí nhảnh
của cô em gái hàng xóm văng vẳng bên tai hắn lúc này.

Một cơn giận dữ xông thẳng lên đầu Tống Đán

"Mày giết 2 người họ phải không?"

"Không hiểu vị đại ca này có ý gì?" Điềm Tuấn lơ đễnh câu hỏi

Tống Đán ánh mắt như bốc cháy nhìn Điềm Tuấn gằn ra từng
chữ:"Tao...Nói...Mày...Giết...Họ...Phải...Không?"

"ĐM mày tao giết đó thì sao" tên này rút 1 cây đao lớn từ dưới gối ra chỉ
hướng về hắn giận dữ: "Giết thì giết làm gì nhau nào,mịa kiếp con em bị tao
hiếp rồi tự sát còn thằng anh bị tao giết nốt cho có đôi đó thì làm sao
nào,mày cũng chuẩn bị đi theo bọn nó đi" rồi bật ra khỏi giường nhằm hướng
Tống Đán chém tới.

Tống Đán bất động lạnh lùng nhìn Điềm Tuấn vung đao lao tới,tay hắn nắm chặt
lại gân nổi lên cuồn cuộn,Điềm Tuấn giáng một đao từ giữa đình đầu hạ xuống
Tống Đán lách nhẹ người qua 1 bên nhẹ nhàng tránh thoát rồi lấy tay hướng cổ
họng Điềm Tuấn chộp tới.

"Mày..." Điềm Tuấn muốn nói nhưng không nói nên lời hắn bỏ đao ra cố gắng vận
sức gỡ tay Tống Đán nhưng vô ích.

"Con bé là một đứa dễ thương nó luôn lễ phép,tôn trọng với người xung quanh kể
cả là với một thằng vô dụng như tao,anh nó là 1 đứa rất thối nhưng luôn yêu
thương em gái,nó bỏ học để đi làm kiếm tiền nuôi con bé,tao rất khâm phục
nó.Mày là ai,ai cho mày quyền quyết định sinh mạng bọn họ" Tống Đán nghiến
răng nghiến lợi nói,ánh mắt hắn hiện lên từng tia máu

Bỗng 1 luồng hơi ấm kì là truyền vào cánh tay đang bóp chặt cổ họng Điềm
Tuấn,"Xì..xì" cánh tay hắn bốc khói quỷ dị

"Phùng" một ngọn lửa màu đỏ bùng lên bốc cháy trên tay hắn,kì lạ là Tống Đán
không cảm nhận được sự nóng dát gì,ngọn lửa men theo tay rồi lan khắp người
Điềm Tuấn ,"aaaaa" Điềm Tuấn Gào thét giãy giụa trong vô vọng.Vài phút sau thứ
còn lại chỉ là 1 đống tro tàn

Hít 1 hơi sâu Tống Đán bình tĩnh lại ngọn lửa cũng dần tiêu thất,hắn quay đầu
bước ra khỏi căn phòng

"Xin.in khoan" một giọng nói run rẩy vang lên

Tống Đán dừng lại nhìn sang,bên đó là khoảng chục cô gái trẻ xinh đẹp,lõa thể
đang tùm tụm nhau run rẩy hoảng sợ

"Có chuyện gì?" Tống Đán lạnh lùng nhìn cô gái vừa nói

"Anh có thể dẫn tôi ra khỏi đây không,bố tôi là cục trưởng Công An ông ấy sẽ
cho anh mọi thứ.Nếu anh muốn tôi cũng sẽ làm người tình của anh" cô gái tự tin
lên rồi nói


Đại Kỷ Nguyên - Chương #11