- Tàng Thư Các


Người đăng: throne0

U Minh Vực, Phong Đô Qủy Điện.

Một đứa trẻ sáu tuổi đang chạy tung tăng trên đường đá rộng lớn.

Ở hai bên đường đá là thảm cỏ có các loại kỳ mộc và dược thảo trân quý vô giá
được bày biện như cây cảnh tỏa ra luồng hương khí đầy sinh khí làm xung quanh
có chút sáng rực, như rằng để đối kháng với sự âm u bên ngoài.

Từng kỳ trân dị thảo được trồng trên thần thổ mà lại bị coi như cây vườn, thực
sự là thủ bút quá lớn và quá xa xỉ. Nếu bất kỳ một mảnh gỗ nhỏ của các loại kỳ
trân này mà ở bên ngoài sẽ dẫn tới không biết bao nhiêu náo động lẫn chém giết
để tranh giành.

Thế mà giờ đây từng luồng hương sinh khí thơm phức lại là những gì mà đứa trẻ
này hít ra thở vào mỗi ngày.

Từng luồng khí không ngừng làm sạch sẽ và thanh tẩy mầm mống bệnh tật, bồi đắp
sinh lực cho từng cơ quan nội tạng đề cao kháng thể, thậm chí là cải thiện cơ
thể lẫn vẻ đẹp ngoại hình của đứa trẻ.

Đứa trẻ này có mái tóc màu đen dài gần tới cổ, hàng lông mi dài óng ánh, đôi
mắt đen trong trẻo nhưng lại sâu thẳm và làn da hồng hào mịn màng.

Nhìn từ ngoài thì đứa trẻ này còn xinh đẹp hơn các bé gái nữa.

Thế nhưng đứa trẻ nhìn xinh hơn các bé gái này lại thể hiện thể chất như một
con quái vật nhỏ hình người không hợp thói thường tí nào. Mỗi bước chân là vọt
hơn mấy chục mét và mỗi lần chân chạm đất lại phát ra lực lượng vạn cân.

Nếu không phải do nguyên liệu làm đường đá bất phàm và mảnh đất này vô cùng
đặc biệt thì giờ này cả giờ này chỉ có loạn thạch bay tung té trong một khu
vườn tan tành thành từng mảnh.

Đứa bé cứ chạy trên con đường, đi qua không biết bao nhiêu dặm, băng qua không
biết bao con đường và điện phủ xa hoa cực độ rồi lại ngừng trước một tòa nhà
to lớn bảy tầng cao bảy dặm và rộng mười dặm có biển hiệu đề ba chữ trên đó:

“Tàng Thư Các”

Nếu đặt ở Trái Đất thì tòa đại điện này ngang với cả một thành phố rồi.

Thế nhưng trong Phong Đô Qủy Điện thì nó lại nhỏ bé không đáng kể.

Tuy rằng đứa trẻ thường xuyên đến đây nhưng nó vẫn chỉ là một đứa trẻ nên đôi
lúc cũng có chút cảm thán trước sự to lớn của tòa nhà này.

- Cả một tòa nhà cỡ này lại nằm trong một cung điện, chả lẽ tòa cung điện này
còn to hơn cả một quốc gia siêu lớn ở Trái Đất ư!?

Tia ý thức mờ mịt nằm sâu bên trong thức hải đứa bé lóe sáng cảm thán một chút
rồi lại ngấm tắt chìm sâu vào bên trong.

Hiển nhiên là tia suy nghĩ này không có ảnh hưởng gì đứa bé hết.

Đứa bé bước từ từ một cách dễ thương lên trước cánh cổng lớn không biết bao
lần so với nó.

Cánh cổng có điêu khắc hai quỷ dữ lực lưỡng ở hai bên cổng, ánh mắt lẫn khuôn
mặt dữ tợn nhìn chằm chằm về phía trước tỏa ra khí tức cực kỳ hãi nhân có thể
dễ dàng đè chết cả một cường giả.

Thế nhưng khí tức này lại không một chút nào chạm lấy đứa trẻ nên đứa trẻ
thuận lợi đến gần và mở cánh cổng khổng lồ để đi vào bên trong.

Khác với bên ngoài là không gian bên trong này lại còn lớn hơn không biết bao
nhiêu lần so với bên ngoài.

Bên trong này có cảnh sơn mạch rộng lớn trải không thấy cuối, những con sông
chảy nhẹ nhàng róc rách qua từng cánh rừng to lớn hoang dại, trên tầng mây dày
đặc có mặt trời to lớn chiếu rọi xuống, thảm thực vật ở đây vô cùng tươi tốt,
có các loại dị thú quý hiếm hoặc bay lượn hoặc sinh sống bình dị.

Tàng Thư Các của Phong Đô Quỷ Điện là cả một Tiểu Thế Giới độc lập, những thư
tịch bí điển thay vì được bày biện trong các kệ sách như một thư viện bình
thường thì lại được cất giấu trong từng hạt cát, gốc cây, dưới sông, trên núi,
trong hang,… hoặc cả các Giới Trong Giới với những thư tịch bí điển quan
trọng.

Đằng trước có một thôn xóm nhỏ có gần trăm ông bà lão đang làm ruộng, đang câu
cá hoặc chèo thuyền chuyên chở đồ đạc qua lại.

Nhìn thoáng quá cảnh vật tường hòa, bình dị cùng thôn xóm chỉ có những ông bà
lão như vậy làm người ta nghỉ đây chỉ là một vùng làng quê bình thường.

Nhưng đây là ở trong Tàng Thư Các của Phong Đô Qủy Điện, ai trong các ông bà
lão này là người thường? Họ là những lão bất tử sống hơn nghìn năm có thực lực
vô cùng khủng bố có thể dễ dàng tiêu diệt vài siêu cấp thế lực nếu xuất động.

Chỉ là do họ tuổi già sức yếu và huyết khí khô kiệt theo năm tháng nên họ lựa
chọn sống ẩn cư và cũng chỉ có những người cực mạnh trong đó các lão bất tử đó
mới được phép sống ở đây để thủ hộ cho Tàng Thư Các trân quý.

Chưa kể đây còn không phải tất cả, bởi đa số những người sống trong thôn xóm
đều là những lão bất tử mới vào thời kỳ suy bại sống được gần vạn năm tuổi mà
thôi. Trong khi tại nơi đây, ở trong núi rừng thâm sâu, ở trong các đáy hồ sâu
thẳm còn có những lão bất tử còn thực lực mạnh hơn gần đất xa trời đã sống hơn
mấy vạn năm tuổi rồi.

Bản thân trong làng xóm này có đông đúc người thủ hộ cũng ẩn chứa các loại thư
tịch bí điển ở những nơi không ngờ nhất và khuất khỏi khả năng nhìn thấy nhất.
Bởi vì những thư tịch bí điển do những lão bất tử này cất giữ đều là các pháp
quyết tu luyện và pháp môn chiến đấu đỉnh cao đủ làm động lòng các siêu cấp
thế lực ở thế giới ngoài kia.

Những ông bà lão này thấy đứa trẻ sáu tuổi đang chạy đến thì đều nở nụ cười
hiền hậu và cúi đầu chào một cách tôn kính.

- Con chào các ông, các bà.

Thế nhưng đứa trẻ này làm sao hiểu được ý nghĩa sâu xa đằng sau những cử chỉ
ấy chứ? Thế nên nó chỉ đáp lại bằng những cử chỉ và câu chào mặc cho thân phận
cao hơn những lão bất tử này không biết bao nhiêu lần.

Đứa trẻ men theo con đường quen thuộc của xóm nhỏ này mà tiến về một ngôi nhà
lớn nhất nhưng vẫn giữ cái nét đơn sơ giản dị ở nơi làng quê.

Từ trong cánh cửa đi ra một ông lão tuy rằng râu và tóc đã bạc phơ nhưng khác
với những người ở đây thì lão vẫn còn rất sung mãn và tràn đầy huyết khí. Tuy
là nhìn qua thì nhìn chả khác gì một ông lão thôn quê bình thường, nhưng nếu
lão xuất hiện ở Càn Thiên Đại Lục thì người nào người nấy đều lo chạy nhanh
nhất có thể khỏi tầm mắt của lão chứ chả ai muốn ở lại trở thành bãi máu hết.

Thế nhưng khi nhìn thấy đứa trẻ sáu tuổi kia chạy đến thì lúc này lão lại nở
ra khuôn mặt hiền từ như một ông lão thấy cháu ruột của mình vậy.

Đứa trẻ vừa nhìn thấy ông lão thì khuôn mặt tươi lên hẳn.

- Ồng Phạm Hải!!

Đứa trẻ gọi lớn từ xa.

- Nào nào, cháu ngoan Bá Luân, ông giúp được gì cho cháu nào? Cháu muốn đọc
loại thư tịch nào? Mới gần đây Tàng Thư Các có bổ sung một số loại sách mới,
cháu muốn đọc không?

Đứa trẻ sáu tuổi hiển nhiên là Hồn Bá Luân của sáu năm sau. Tuy rằng sinh ra
trong danh môn vọng tộc với thân phận cao hãi nhân thế này, nhưng Hồn Bá Luân
lúc này vẫn không khác gì nhiều so với những đứa trẻ sáu tuổi hồn nhiên khác
lắm.

Hồn Bá Luân dừng lại trước Phạm Hải, tỏ ra một vẻ lúng túng một chút rồi lại
nhanh chóng lấy hơi.

- Cháu muốn tìm hiểu về Tu Luyện Giả, xin ông đấy!

Lúc Hồn Bá Luân vừa nói xong thì Phạm Hải có chút do dự nhưng khi nhận được
một luồng thần thức quét đến thì sự do dự đó biến mất trong thoáng chốc rồi
lão gật đầu với Hồn Bá Luân.

- Được rồi, ông sẽ giúp.

- Cảm ơn ông nhiều lắm, chỉ là xin ông đừng nói cho phụ thân và mẫu thân con
biết, con không muốn bị ăn đòn đâu.

- Ha ha, tất nhiên rồi… thế nhưng ông không chịu trách nhiệm nếu tự phụ thân
và mẫu thân con phát hiện ra nhé?

- Dạ dạ.

Nhìn đứa trẻ ngây thơ đối thoại với mình như vậy cũng làm lão hơi cắn rứt
lương tâm chút khi lừa một đứa trẻ nhỏ như vậy. Nhưng đã có lời và cũng theo
nguyện vọng đứa trẻ này nên lão cũng đành phải đáp ứng theo.

- Con vào nhà với ông nào.

- Dạ.

Tu Luyện Giả tuy rằng rất khó đạt được nhưng dù sao thì thế giới cũng có một
hệ thống tu luyện hoàn chỉnh, lượng dân cư đông đúc và bản thân Tu Luyện Giả
cũng có nhiều đẳng cấp nên phóng mắt khắp mỗi khu vực trong phạm vi ức dặm
cũng đã rất nhiều chứ đừng nói tới cả Càn Thiên Đại Lục hay đỉnh cao thế lực
như U Minh Thiên Điện.

Thành ra những loại sách nói về Tu Luyện Giả có rất nhiều và được lưu truyền
rộng rãi trong giới phàm nhân. Những loại sách phổ biến tất nhiên là không có
pháp môn tu luyện hay nói gì một cách chi tiết cặn kẽ về họ lắm nhưng vẫn cung
cấp lượng thông tin hữu ích cho người thường.

Những loại sách về Tu Luyện Giả trong căn nhà của Phạm Hải tất nhiên là bất
phàm rồi. Bởi vì lão là người thủ hộ mạnh nhất của Tàng Thư Các, là một những
cường giả đỉnh cao ít có đối thủ trên Càn Thiên Đại Lục nên các loại thư tịch
đặt trong tay lão thì lại đúng là an toàn nhất.

Dù sao thì đây là một vị trưởng lão lâu đời và cực kỳ trung thành của U Minh
Thiên Điện, dù có chết vì U Minh Thiên Điện thì lão cũng chả do dự tí nào.

Ở trong căn nhà đơn sơ này ngoài nội thất rất bình thường ra thì ở trong một
căn phòng có chứa vài kệ tủ bằng kỳ mộc bền chắc tồn tại trường tồn theo thời
gian.

Phạm Hải đưa Hồn Bá Luân vào căn phòng này và lấy từ trong một kệ sách một
cuốn sách mới mẻ phát sáng có tiêu đề:

“Những Điều Cơ Bản Về Tu Luyện Giả”

Đây là một trong các loại sách nói về Tu Luyện Giả cực kỳ phổ biến trong ngoại
giới, có điều đây là bản chính thức lưu hành trong Tu Luyện Giới có nói đầy đủ
những huyền ảo của Tu Luyện Giả mà phàm nhân dù có trí tuệ và bỏ ra bao nhiêu
đời đi nữa vình viễn không hiểu trừ khi bước lên con đường đó.

Nếu cuốn sách này chỉ có nội dung như bản phổ biến ở ngoại giới thì nó chả
đáng một xu nào để làm giấy vụn chứ đừng nói được đặt tùy tiện một nơi nào đó
trong Tàng Thư Các.

Nhưng quyển sách này lại được đặt trong Tàng Thư Các của U Minh Thiên Điện,
đại đệ nhất thế lực của Càn Thiên Đại Lục nên cùng một tiêu đề nhưng nội dung
đều đã qua chỉnh sửa có bổ sung vô số huyền ảo và đạo tu luyện cực kỳ độc đáo
và trân quý có thể dẫn dắt con người vào Tu Luyện Lộ vừa dễ hơn vừa mạnh hơn
so với người cùng cấp rất là nhiều.

Vừa nhìn thấy cuốn sách phát sáng đó thì Hồn Bá Luân vừa háo hức không thôi.

Phạm Hải cầm cuốn sách trong tay rồi phất tay để nó bay vào tay của Hồn Bá
Luân, có thể thấy được ánh sáng của cuốn sách giảm dần rồi tắt đi hẳn.

- Con cứ đọc thoải mái đi, ông sẽ ở đây để giải đáp bất cứ thắc mắc nào.

- Dạ, con cảm ơn ông Phạm Hải nhiều lắm.

Nói xong thì Hồn Bá Luân mở ra cuốn sách này, đập vào mắt nó không phải là chữ
viết hay hình vẽ, mà là một loạt hình ảnh chân thật không ngừng trôi vào thức
hải rồi hiện ra các cổ tự và ảnh tượng khắc sâu vào thức hải Hồn Bá Luân.


Đại Hoang Chí Tôn - Chương #4