Người đăng: throne0
Vạn Lâm Quận.
Đây là một quận nhỏ nằm gần biển, diện tích địa vực trải dài chín trăm vạn
dặm, coi như là khá lớn trong các quận nhỏ của Thiên Minh Quốc.
Quận này gần biển và có vị trí giao thông quan trọng nên coi như cũng tương
đối trù phú bởi những cuộc vận chuyển và trao đổi hàng hóa giữa các thương
nhân hay thế lực buôn bán thường xuyên diễn ra với nhau ở đủ loại quy mô, đặc
tính này cũng là nguyên nhân làm chức nghiệp như bảo vệ và lính đánh thuê rất
phát đạt.
Tên của quận đến từ việc phần lớn cả quận đều là rừng cây hoang sơ tràn đầy
các loài yêu thú hung dữ, loại tràn đầy các loại hoa quả, kim loại, nguyên
liệu và dược thảo kỳ lạ chất lượng cao, việc khai thác những tài nguyên cũng
mang lại nhiều nguồn vốn cho các thế lực trong quận.
Cũng nhờ những tài nguyên này nên Vạn Lâm Quận cũng nổi về nghề mộc, nghề
thuốc và chế tạo ra các loại đặc sản thơm ngon đặc biệt, nguồn dược thảo trân
quý cũng là nguyên nhân phương diện Tu Luyện nơi này rất tốt.
Sự dồi dào tài nguyên vật liệu, lại thêm vị trí quan trọng nên quận này rất
được quan tâm phát triển, lại thêm Can Lâm Quận là một trong các quận nằm
trong một trong các khu vực phát triển nhất của Thiên Minh Quốc nên nơi này
cùng các quận xung quanh có nhiều cao thủ trấn thủ, điều kiện sống vừa tốt,
vừa lại thuận lợi cho việc tu luyện.
Thêm vào đó là nơi này có đủ loại cảnh quan đẹp mắt, vị trí giao thông quan
trọng và thuận lợi, thêm nhiều loại địa hình kỳ lạ như các đảo bay nên phương
diện du lịch thu hút người cũng phát triển.
So ra thì nơi này trái ngược hoàn toàn với Công Hạ Quận.
Nhưng dù nơi này nghe qua thì có vẻ như thiên đường, thì suy cho cùng tất cả
vẫn có hai mặt, bởi các ưu điểm nổi trội Vạn Lâm Quận nên sự tranh đấu gắt gao
giữa các thế lực lớn nhỏ để tranh giành quyền ảnh hưởng thường xảy ra.
Rất may hầu như tất cả đều là những cuộc ám đấu giữa tầng dưới, các cường giả
Phàm Cảnh trở lên đều bị giám sát nghiêm ngặt nếu cố ý tham gia.
Có điều giả sử họ có tham gia đi nữa thì Thiên Địa Linh Mạch dày đặc ở đây
cũng làm nơi này bền chắc tới mức lạ thường khiến các cường giả Phàm Cảnh khó
có thể tùy tiện gây thiệt hại lớn tới đây.
Mà nếu có ai dám thì cường giả từ các quận xung quanh vây giết, và tệ nhất là
dẫn động con quái vật Long thị gia tộc đến đánh giết.
Bởi khu vực phát triển mà Vạn Lâm Quận nằm trong đó do Thiên Minh Quốc hoàng
tộc và Long thị gia tộc quản lý là chủ yếu, bản thân hai thế lực từng cho ra
đời Tam Nguyên Thiên Cảnh cường giả nên sức ảnh hưởng họ so với các thế lực
khác đều cao hơn một bậc.
Tất nhiên đây là việc tranh đấu giữa các thế lực lớn.
Tuy rằng các thế lực nhỏ phải phụ thuộc họ hoặc tự thân chỉ hưởng được ít lợi
ích so với nguồn tài nguyên giàu có quận này đi nữa thì cái “ít” đó vẫn hơn xa
so với nhiều quận khác của Thiên Minh Quốc.
Ngay cả việc các thế lực nhỏ yếu ở các thành phố và thị trấn thường xuyên cung
cấp linh dược và bảo vật cho việc tu luyện của hậu bối đều rất bình thường,
mặc dù phẩm chất những linh dược này không cao, trong khi khả năng chi tiêu
của thế lực cùng cấp ở quận khác còn xa không bằng.
Tại một nơi nào đó của Vạn Lâm Quận có một thị trấn cỡ vừa có hai mươi vạn
người sinh sống có tên là Thuần Thanh Trấn.
Thuần Thanh Trấn nhìn như phồn hoa và đẹp đẽ nhưng trong Vạn Lâm Quận giàu có
thì nơi đây không khác một nơi nhà quê.
Thị trấn này có một chi nhánh của Long thị gia tộc, đây cũng là Phân gia có
gia đình kia gặp phải hiểm cảnh bởi bàn tay độc ác của Long Bá Thiên.
Từng có một thời gian phân gia này bị vài thế lực bên ngoài hay phân gia khác
trào phúng bởi việc gia đình kia dám ra tay với Long Bá Thiên, khiến cho cả
Phân gia này bị liên lụy từ trên xuống dưới, làm bao nhiêu tích lũy việc gia
trưởng Phân gia này tích góp nửa đời bỏ biển hết.
Tuy rằng Phân gia này và gia đình kia chịu tiếng xấu, nhưng dù sao cao tầng
phân gia này hiểu rõ tình cảnh thực sự nên gia trưởng cũng không trách móc gì
họ, nhưng gia đình này cũng tự ý thức tự tách ra lên núi sống bởi họ không có
mặt mũi gì nhìn với gia tộc mình.
Thuần Thanh Trấn từng có nhiều thế lực tranh chấp với nhau trong việc độc
chiếm thị trấn này, nhưng giờ những gì còn lại là Phân gia của Long thị gia
tộc và một thế lực võ đường có quan hệ tốt với nhau.
Chưa hết là thế lực của phân gia này cũng lan tới Hạ Thạch Thành – một thành
trì lớn có một trăm vạn người sống, là trung tâm của cả phạm vi mười vạn dặm
quanh thành trì này.
Hiện tại, không còn ai dám trào phúng phân gia này như trước kia nữa, bởi
nhiều năm gần đây gia đình kia đột ngột quật khởi làm cho Phân gia này ngày
càng mạnh hơn, thậm chí tiêu diệt các thế lực thù địch trong và ngoài thị
trấn, phát triển thành ra đến Hạ Thạch Thành làm cho Phân gia như ánh mặt trời
ban mai vô cùng mạnh mẽ như thể không có gì đánh đổ được.
Đặc biệt nhất là đứa trẻ mười bảy tuổi của gia đình kia quật khởi mạnh mẽ,
đánh bại nhiều cao thủ trẻ tuổi và lão thành bất bại, gặp phải đối thủ mạnh
hơn cũng bằng vào mưu kế phản công giết ngược lại.
Danh tiếng người trẻ tuổi này tuy phóng mắt khắp Vạn Lâm Quận phồn hoa coi như
là tạm được, nhưng trong phạm vi mười vạn dặm nơi đó thì hắn đã một truyền
thuyết sống mang đầy tính truyền kỳ rồi.
Hạ Thạch Thành
Gần trung tâm thành có một tòa phủ đệ lớn có gắn bảng chữ “Long Phủ”, đây là
tổng bộ mới nhất của Phân gia Long thị gia tộc chuyển đến bởi Thuần Thanh Trấn
không còn đủ điều kiện để chứa đựng một con quái vật lớn như họ nữa.
Nhưng nhiều thành viên già lão của Long gia vẫn ở lại Thuần Thanh Trấn để trấn
thủ thị trấn quê hương họ đã ở mấy chục năm nay.
Dù vậy thì toàn bộ hạch tâm trọng yếu của Long gia đều đã chuyển lên Hạ Thạch
Thành, ở nơi đó điều kiện tốt hơn nhiều so với Thuần Thanh Trấn để bồi dưỡng
thế hệ trẻ mạnh hơn, để họ không ngừng quật khởi và làm Long gia ngày càng
phát triển hơn.
Trong một căn nhà yên tĩnh tại Long Phủ, một thanh niên trẻ tuổi đang ngồi xếp
bằng thu nạp linh khí tự nhiên làm cho cơ thể hắn trở nên phát sáng.
Hắn có mái tóc ngắn màu nâu, khuôn mặt thanh tú đầy kiên định, hàng lông mày
dựng thẳng uy nghiêm, làn da có chút hơi đen có những vết sẹo minh chứng cho
sự quật khởi trong chiến đấu của người thanh niên này, thân hình không quá
cường tráng nhưng lại rắn chắc cơ bắp.
Từng nhịp thở, từng chuyển động của người thanh niên ngày càng toát ra khí thế
mạnh hơn, bên trong cơ thể hắn đang diễn ra sự thay đổi lớn lao khi từng tia
nguyên tố Địa hệ được quán nhập vào trong cơ thể ngày càng nhiều hơn, dẫn đến
vô tận tiểu vũ trụ trong cơ thể, từng cái đều vô biên vô ngần ẩn chứa đủ loại
thế giới quan bình thường nhất đến kỳ lạ nhất xảy ra biến động lớn.
Nguyên tố Địa hệ dẫn động từng tia năng lượng nhỏ nhất của vạn vật vũ trụ,
không ngừng đi sâu vào các tiểu vũ trụ trong cơ thể người thanh niên, dần dần
theo thời gian với việc nguyên tố Địa hệ ngày càng nhiều thì ngày càng có
nhiều sự liên kết giữa các bộ phận trong cơ thể, các tiểu vũ trụ ngày càng
được định hình rõ ràng bởi nguyên tố Địa hệ.
Nếu ai nhìn vào được bên trong cơ thể người thanh niên này thì có thể thấy
hình ảnh mơ hồ các tế bào, mạch máu và xương cốt các loại đang hòa hợp với
nhau thành một thể, mặc dù hình ảnh đó không phải là thật nhưng nó cũng biểu
thị cho một góc tương lai trên Tu Luyện Chi Lộ.
Ngay lúc nguyên tố Địa hệ tích lũy dày đặc nhất xung quanh hắn, ngươi thanh
niên đột nhiên mở to mắt mình ra, để lộ con ngươi màu đen ẩn chứa một tâm hồn
mạnh mẽ, trần đầy nghị lực không bao giờ bỏ cuộc.
[VÙ]
Hắn điên cuồng kết thủ ấn, không ngừng quán nhập nguyên tố Địa hệ dồi dào xung
quanh vào cơ thể, làm cho cơ thể ngày càng mạnh mẽ và biến đổi nhiều, theo đó
là năng lực tương ứng với thuộc tính trong người ngày càng mạnh mẽ, có thể
thấy sàn nhà xung quanh hóa thành kim loại đặc thù, hay một vài cây cổ mọc ra
do từng đợt sinh khí mạnh mẽ người thanh niên này tỏa ra.
Thuộc Tính Kim và Thuộc Tính Mộc, hai thuộc tính khắc chế với nhau lại hiện ra
từ người thanh niên này, những người mang theo thuộc tính khắc chế trong người
thường cũng thuộc loại thể chất đặc thù, tùy vào mỗi người mà thuộc tính khắc
chế có thể là gánh nặng tuyệt đối hoặc có thể là căn cơ tạo thành một siêu
cường giả.
Dù sao chỉ có sự khắc chế mãnh liệt mới tạo ra được chiến lực mạnh liệt, bởi
vật cực tất phản, sự khắc chế mãnh liệt sẽ trở thành sự hòa hợp mãnh liệt,
những người này mà đồng cấp cực kỳ khó bị đánh bại, thậm chí có thể vượt cấp
khiêu chiến.
Tuy đây cũng không phải nguyên nhân tất cả khiến người thanh niên này mạnh như
vậy, nhưng nếu nói đây là một trong những căn cơ quan trọng nhất của hắn thì
hoàn toàn chính xác.
- Ngưng!
Hắn quát một tiếng, quá trình quán nhập nguyên tố kết thúc, dẫn đến lượng
nguyên tố Địa hệ dày đặc vừa nãy tan biến đi về với thiên địa, việc kim loại
được tạo ra hay cây cỏ mọc lên xung quanh cũng ngưng lại.
Lúc này xung quanh hắn chỉ có những loại kim loại và cây cổ kỳ lạ sinh ra từ
quá trình đột phá của hắn, tuy rằng hắn biết những thứ này hiện tại phẩm chất
hay giá trị còn thấp, nhưng những thứ này chính là minh chứng thành quả đợt bế
quan lần này của hắn thành công như thế nào.
- Đến lúc phải ra rồi, mọi người giờ này chắc sốt ruột lắm đây.
Người thanh niên đứng lên, từng động tác đều tỏa ra khí thế mạnh mẽ, tuy rằng
hắn mới chỉ đột phá lên cảnh giới Đại Thể đỉnh phong, nhưng e rằng ít cường
giả Đại Thể viên mãn có thể khiêu chiến được với hắn.
Dù sao người thanh niên đạt được kỳ ngộ nghịch thiên nên cách thức Tu Luyện
không giống với người bình thường, dẫn đến từ căn cơ hay chiến lực đều hơn một
mảnh lớn, thậm chí hắn đã có lĩnh ngộ về thế giới tự nhiên dù còn chưa bước
lên cảnh giới Tam Nguyên Phàm Cảnh.
Ngươi thanh niên bước ra căn phòng yên lặng này, hắn thấy ngoài đó có một nhóm
người đang đứng cách hắn không xa, ai nấy cũng đều biểu lộ nét mặt vui mừng vì
họ nhận ra hắn trở nên khác hẳn so với một bậc lớn thế nào.
Họ đều tiến lại vây quanh hắn nói ra những lời chúc mừng.
Đặc biệt được người thanh niên để ý nhất trong nhóm người này là một ông lão
tân hình cường tráng, một đôi vợ chồng trung niên huyết khí tràn đầy dắt theo
một cô gái nhỏ nhắn mười bốn tuổi xinh đẹp.
Cô gái nhỏ này tóc màu trắng như tuyết, đôi mắt màu xanh lam đẹp đẽ trong
trẻo, thân người uyển chuyển mảnh khảnh nhìn hơi yếu đuối, nhưng người xung
quanh ai đều kính nể cô gái này bởi đây không chỉ là em gái của người thanh
niên này, mà bản thân cũng cực kỳ mạnh mẽ, đã một bước vào cảnh giới Đại Thể
và sỡ hữu chiến lực vượt qua cảnh giới.
- Tốt lắm, so với ta dự đoán còn mạnh hơn không ít! Hai con sinh ra một đứa
cháu thật tốt làm sao, Long Thương, Diệp Lan!
Ông lão cường tráng cười, hắn là Long Kỷ Minh – gia trưởng của Phân gia Long
thị gia tộc tại nơi này, cũng đồng thời là ông nội của người thanh niên này.
- Đây là phúc của Long gia chúng ta, dù thế nào đi nữa có một đứa con thế này
đủ làm con mãn nguyện rồi.
Long Thương mỉm cười, trong ánh mắt thoáng hiện giọt lệ, nhớ lại từ ngày bị
người đó đánh không còn nhận dạng được, một thân tu vi bị sụt giảm nghiêm
trọng, gần như vĩnh viễn không thể nào tu luyện lại nếu như không có đứa con
này của mình.
- Thương ca nói đúng, ai không tự hào khi con mình đạt được thành tựu không
ai sánh kịp được?
Diệp Lan cũng thoáng giọt lệ, bà từng bị người đó phế thẳng một thân tu vi
xuống cảnh làm người thường yếu ớt, phải chịu nhiều khinh nhục, cũng may nhờ
đứa con này mà bà đã bắt đầu tu luyện lại được, mặc dù hiện tại mới chỉ là
cảnh giới Tiểu Thể đỉnh phong, nhưng bà tin rằng mình không chỉ có thể phục
hồi cảnh giới cũ mà còn đi xa hơn.
- Hì hì, con nói đúng mà, Long Vũ Quân ca mà đã đột phá chẳng khác Thăng Long
vọt ra ngoài chín tầng trồi.
Cô gái nhỏ nói, mang theo nụ cười hồn nhiên và khuôn mặt đáng yêu khiến người
ta ai cũng muốn nhéo.
- Đứa nhỏ bắt đầu biết tâng bốc hơn rồi nhỉ? Đừng nói với anh và mọi người là
em đạt được Thuộc Tính “nịnh hót” khi lên cấp Đại Thể đó, Huyền Liên?
Long Vũ Quân cười ấn tay lên trán Huyền Liên, làm cho cô gái chu môi một cái.
- Long Vũ Quân ca này, lại chọc muội nữa là sao vậy?
Tiếng cười đùa xung quanh vang lên, rồi Long Vũ Quân đi theo nhóm người đến
một phòng ăn, họ đã chuẩn bị một bữa tiệc lớn để chúc mừng Long Vũ Quân đột
phá thành công.
Tại nơi đây ngoài toàn bộ người Phân gia Long thị gia tộc thì còn có những thế
lực khác của Hạ Vũ Thành cùng người của võ đường có quan hệ tốt với gia tộc họ
khi còn ở Thuần Thanh Trấn nhỏ bé kia.
Bữa tiệc tràn đầy mỹ vị, rượu ngon, tiếng nói và tiếng cười đầy ắp, cảnh tượng
vô cùng hạnh phúc và nồng ấm.
Cho tới tận nhiều giờ sau, khi bầu trời về khuya thì Long Vũ Quân nằm ngửa
trên mái nhà phủ đệ ngắm bầu trời tinh không vô tận, giờ phút này hắn đang suy
nghĩ rất nhiều chuyện, dẫn đến biểu cảm hắn dần dần từ bình an sang giận dữ.
Nhớ lại tình cảnh cha mình bị đánh thừa sống thiếu chết không ra gì ở Tộc Hội
Long thị gia tộc mười năm trước, nhớ lại tình cảnh mẹ mình điên dại trong
nhiều năm bởi đòn công kích kia, rôi cảnh mình phải chịu tàn phế một thời gian
không làm gì được gì, khiến hắn cảm thấy vừa bất lực vừa căm phẫn.
- Long Bá Thiên, chắc chắn sẽ một ngày ta cho ngươi nếm cảm giác gia đình ta
phải trải qua nhiều năm nay, cái chết là quá nhân từ với loại người như
ngươi!!!
Trong lúc Long Vũ Quân đang giận dữ thì từ trên không xuất hiện một con đại
bàng màu xám bốn cánh nhỏ bé và từ phía sau xuất hiện một con sói màu đen lớn
có viền vàng khắp người.
- Tiểu Bằng, Tiểu Hắc…
- Bình tĩnh dùm cái đi Long Vũ Quân, ta thấy xém nữa là ngươi phun lửa từ
miệng rồi đó.
Tiểu Bằng nói bình thản, lộ ra vẻ lão đời nhưng Long Vũ Quân biết có đánh chết
hắn cũng nhìn ra cái bộ mặt khoác lác của Tiểu Bằng, dù sao về tuổi tác thì
Tiểu Bằng chỉ coi như là còn trẻ trong tộc hắn thôi, chứ không phải lớn gì.
Chỉ là một siêu cấp Yêu Thú giờ chỉ còn lại linh hồn phải ẩn trốn một kỳ vật
hắn đạt được.
Tiểu Hắc cũng sửa một tiếng, như thể nó có phần lo lắng cho Long Vũ Quân vậy.
Rốt cuộc Long Vũ Quân cũng giảm nộ hỏa mình xuống, hắn biết bây giờ mình chưa
có thực lực đó, hắn tiến bộ thì chẳng lẽ một thiên tài được hưởng dụng vô số
tài nguyên của Long thị gia tộc như Long Bá Thiên lại không tiến bộ?
- Ba năm. Đó là thời gian người phải tìm cách trở thành cường giả trong Phàm
Cảnh nếu muốn có cơ hội đối kháng với Long Bá Thiên… Rất khó!
Tiểu Bằng lên tiếng.
- Ta biết, nhưng với ta thì ngày nào hắn còn sống thì những ký ức thê thảm đó
vẫn sẽ còn ám ảnh gia đình ta!
Long Vũ Quân nói nghiêm nghị.
Tiểu Hắc như hiểu được cũng gầm theo, biểu lộ một loại đồng ý.
- Dù sao ta cũng chả ưa kẻ như vậy, nhưng nếu muốn bắt kịp kẻ kia thì chúng
ta không thể ngồi yên bế quan được, như vậy rất không hiệu quả.
- Vậy thì chúng ta đi ra ngoài Hạ Vũ Thành, đi khắp Vạn Lâm Quận và các quận
khác, chỉ có tôi luyện trong chiến đấu mới có thể giúp con người ta tiến bộ
nhanh thôi!
- Ngươi đã chuẩn bị từ biệt gia đình mình chưa đó? Chưa kể là cô nhóc kia cứ
nài nỉ theo ngươi nữa.
- …Ông nội hay cha mẹ không có vấn đề gì, chỉ là bên ngoài quá nguy hiểm với
Huyền Liên, mà e rằng ta cũng khó chiếu cố được nó, dù sao việc khổ cứ để
người anh trai này chịu đựng, ta cũng không muốn đứa nhỏ ngây thơ biến đổi
thành một con người tàn khốc…
- Tùy ngươi, nhưng Tiểu Hắc chắc chắn phải đưa đi theo ngươi để tôi luyện,
con sói biến dị này sẽ tốt hơn nếu nó được tung hoành thế giới bao la bên
ngoài kia.
Long Vũ Quân gật đầu với Tiểu Bằng, Tiểu Hắc thông linh nghe được đối thoại họ
cũng gầm lên một tiếng vui sướng.
Long Vũ Quân lại một lần nữa nhìn về phương xa, như thể hắn nhìn thấy được
Long Thành cách Vạn Lâm Quân hơn mấy ngàn dặm từ đây, Long thị gia tộc và Long
Bá Thiên chính là ở nơi đó.
Lúc này, nội tâm của Long Vũ Quân như một mảnh núi lửa bùng phát.
- Ngươi từng nói Phân gia chúng ta là một đám rác nên biết thân phận hèn kém
của bản thân ư? Ta sẽ cho ngươi thấy ngay cả một người như ta cũng có thể đạp
lên đầu mấy kẻ tỏ ra cao cao tại thượng như ngươi!!!