Người đăng: thanhdao0
Sáng sớm khi chân trời vừa lộ ra như tia sáng mơ hồ, Thiên Dương Thành còn
đang lờ mờ trước bình minh.
Thiên Dương Thành, Tiêu thị gia tộc
Mặc dù trời vừa tờ mờ sáng nhưng khung cảnh ở đây rất náo nhiệt những thiếu
niên, thiếu nữ ai nấy điều mang vẻ mặt phấn chấn nhưng cũng xen lẫn những tia
lo lắng.
Trên diễn võ trường rất nhiều đệ tử Tiêu thị giá tộc đùa nghịch, cãi nhau chí
choé một tên mập khoảng 16,17 tuổi lên tiếng nói những người bên cạnh "hôm nay
là ngày gia tộc tiến hành khảo hạch 3 năm 1 lần không biết ai sẽ là người nổi
bật nhất trong thế hệ trẻ lần này đây ."
"Còn phải nói tất nhiên là con trai của tộc trưởng Cực Hàn ca rồi" 1 thiếu nữ
lên tiếng đáp trên mặt còn mang theo sùng kính và ngưỡng mộ
Không riêng gì người này đa số mọi người khi nghe tên cực hàn thì đều mang
theo vẻ sùng kính và sợ hãi.
Bởi vì người tên Tiêu Cực Hàn là đệ nhất thiên tài trăm năm qua 10 tuổi đã là
ngưng khí tầng 3, đừng nhìn tầng 3 mà khinh thường đa số tất cả mọi người 9
tuổi mới có thể bắt đầu tư luyện vì thế trong 1 năm mà ngưng khí tâng 3 thì
chỉ có thể là "yêu nghiệt"
Nhưng khi mọi người đang bàn tán thì phía sau truyền đên tiếng chế giễu " các
ngươi sùng bái hắn làm gì hôm nay bổn thiếu gia cho các ngươi thấy ai mới là
đệ nhất thiên tài của Tiêu gia" người vừa lên tiếng gương mặt tuấn tú khoảng
15,16 tuổi mặc 1 bộ thanh y ( áo màu xanh) hắn là con trai của đại trưởng lão
tên là Tiêu Vĩnh
Trong gia tộc người có địa vị cao nhất dưới tôc trưởng là đại trưởng lão Tiêu
Chấn
"Tiêu vĩnh bớt khoác lác đi ngươi mà cũng đòi so sánh với cực hà..." Một người
nghe xong lên tiếng phản bác nhưng chưa nói xong đã bị Tiêu Vĩnh 1 quyền đánh
bay
Người thiếu niên vừa bị đánh hoảng sợ lên tiếng " ngươi...ngươi ngưng khí tầng
7" nghe người thiếu niên vừa nói mọi người trên quảng trường hít vào một ngụm
khí lạnh có người lên tiếng nói " sao có thể ta nhớ 1 năm trước hắn chỉ là
ngưng khí tầng 4 thế mà 1 năm tăng 3 tầng quá khủng bố"
"Không hổ là thiên tài chỉ đứng sau Cực Hàn ca hắc hắc xem ra khảo hạch năm
nay có trò vui để xem rồi" 1 thiếu niên cười nói
Nghe mọi người bàn tán về mình Tiêu Vĩnh hất cằm kiêu ngạo tiến vào trung tâm
quảng trường căn bản không để những tên này trong mắt
Trong 1 căn phòng trang trọng xa hoa trên chiếc giường một thiếu niên 13,14
tuổi gương mặt tuấn mỹ đến cực điểm mái tóc đen bóng như thác nước chẻ đôi đến
ngang vai mắt phượng, lông mày lá liễu da trắng như ngọc đặc biệt là đôi mắt
đen trong veo nhưng ẩn sâu trong đấy là 1 tia cuồng ngạo ngũ quan phối hợp chỉ
có thể dùng 2 từ để hình dung " hoàn mỹ".
"Cốc cốc"
Bên ngoài phòng 1 lão già áo xám gõ cửa lên tiềng nói " thiếu gia đã đến giờ
khảo hạch gia tộc"
"Vâng... Lam bá bá" bên trong phòng thiếu niên tuấn mỹ đẩy nhẹ cái chăn ngồi
dạy
Một nô tỳ tay cằm bồn rửa mặt đi đến bên cạnh thiếu niên mặt ửng đỏ nói" thiếu
gia bồn rửa mặt đây ".
" Ngươi sao vậy nhìn ngươi không được khoẻ lắm a" thiếu niên thấy nô tỳ đỏ mặt
quan tâm hỏi ,thấy vậy người được gọi là làm bá bá cười cười thiếu nữ thấy vậy
lúng túng nói " không ...không sao"
"Hai ngươi ra ngoài trước đi ta thấy y phục đã" tuấn mỹ thiếu niên thấy vậy
cười nói
"Vâng" Lam bá và nô tỳ chấp tay cung kính nói
"Kéttt" cửa phòng mở ra 1 bạch y (áo trắng) thiếu niên bước ra khí chất siêu
phàm thoát tục như tiên nhân.
"Đi thôi " thiếu niên cười nói, lam bá và nô tỳ nghe vậy cũng kính đi theo sau
.
Trên quảng trường có 5 chiếc ghế trên ghế có 5 người ngồi vị ngồi đầu tiên là
1 trung niên nam tử gương mặt có nét giống với thiếu niên tuấn mỹ bạch y,khí
thế nằm tử trung niên bàng bạc như hải lưu ( nước chảy) không giận mà uy nếu
khó thu liễm khí tức mà nói chắc chắn những đệ tử xung quanh đã bị chấn cho
học máu . Vị này khó ai khác là tộc trưởng triệu tôc 1 trong tam đại cường giả
của Thiên Dương Thành tên là Tiêu Thiết Lãng cảnh giới đã là " hữu hình cảnh
đại viên mãn"
Bên cạnh ông là 1 lão giả tóc trắng khí thế như rồng tu vi là hữu hình cảnh
đỉnh phong chỉ cách nữa bước là đại viễn mãn vị này là đại trưởng lão Tiêu
Chấn.
Theo thứ tự bên phải qua là nhị,tam và tứ trưởng lão tử vi hữu hình cảnh trung
kỳ.
Những đệ tử khi nhãn mục rơi trên 5 ngươi này thì đều có chung cảm xúc là kính
sợ
Trên quảng trường 1 thiếu niên bạch y tiến vào khí chất như tiên tất cả mọi
ánh mắt đều rơi trên người thiếu niên này có sùng bái,kính sợ và không thể
không ganh tỵ mà ánh mắt ghen tỵ này khó ai khác là Tiêu Vĩnh con trai Đại
trưởng lão hắn nhìn Tiêu Cực Hàn đằng đằng sát khí nếu ánh mắt có thể giết
người thì Tiêu Cưc Hàn đã chết 100 lần
Tiêu Cực hàn tất nhiên nhìn thấy ánh mắt giết người của tiêu vĩnh nhưng hắn
cũng không để ý khoé miệng chỉ nhích lên 1 nụ cười khinh bỉ
Sau đó cúi chào 5 người trên ghế 5 người gật đầu cười
" Hàn nhi càng ngày càng có khí chất nhưng không biết võ đạo thế nào hay chỉ
được cái vẻ ngoài mà thôi" đại trưởng lão nhìn tiêu cực hàn châm chọc nói
Tiêu cực hàn ánh mắt sắc lạnh nói " đại trưởng lão không cần nhọc lòng cái
danh đệ nhất thiên tài của ta không phải tự nhiên mà có a"
Đại trưởng lão nghe xong khuôn mặt giật giật thầm nghĩ" được lắm tiểu tử hôm
nay cho ngươi biết ai mới là đệ nhất thiên tài của tiêu gia" nghĩ vậy ông nhìn
xuống người tiêu vĩnh nở 1 nụ cười gian tà.
"Được rồi bắt đầu khảo hạch đi" Tiêu Thiết lãng dõng dạc nói.