:quá Đơn Giản


Người đăng: satthukss1

''Oong.''

Trong Chiến Thần Điện - đại điện lóe lên một tia sáng xanh dương,bóng hình
Long Nhất Minh lơ lửng trên không trung.

Trong đại điện lúc này chỉ có Long Qua Nhi đang xếp bằng tìm hiểu Chiến Thần
Đồ Lục phù điêu,nhìn thấy bóng hình Long Nhất Minh,giọng Long Qua Nhi cung
kính:"Điện chủ!''

Long Nhất Minh gật đầu nhẹ một cái,sau đó y nói:''Hãy đến Cốc Yêu Lâm hội họp
cùng ta,có việc cần cậu giúp.''

''Vâng.''

Long Qua Nhi cung kính trả lời.

Long Nhất Minh bóng hình biến mất,Long Qua Nhi liền đi ra ngoài đại Chiến Thần
Điện,y đạp bước lên trời biến mất.

Linh thức trở về thực thể,Long Nhất Minh điều khiển đại bàng bay tới đỉnh một
ngọn núi đá,liền lấy chỗ này làm nơi đặt chân chờ Long Qua Nhi đến và Đỗ Minh
Sinh quay lại.

... ..

Cốc Yêu Lâm bên trong Hồ ly tộc nơi đại sảnh,Hồ ly tộc Hồ chủ Hồ Gia Vỹ tinh
thần sốt sắng lo lắng đi đi lại lại trong đại sảnh,xung quanh các vị Trưởng
lão cũng tinh thần kéo căng lo lắng,khuôn mặt mọi người đều nghiêm trọng vấn
đề âu lo.

Tứ trưởng lão lúc này nói:"Hồ chủ,hay là chúng ta giao ra xác Bạch Hồ Thần.''

Bạch Hồ Thần là tên gọi cho Bạch Hồ Thánh Chủ,cái tên này dùng để thể hiện sự
tôn kính của Hồ Ly Tộc với Bạch Hồ Thánh Chủ.

Nghe Tứ trưởng lão khởi xướng,có người đồng ý,có người không đồng ý.

''Đúng vậy Hồ chủ,chúng ta hiện tại cố gắng cứng quá cũng gãy,Bạch Hồ Thần xác
không bảo vệ được,chúng ta còn thêm mạng đi vào nữa.''

''Tứ trưởng lão,Ngũ trưởng lão,hai ngươi ăn nói kiểu gì vậy,nhờ có Bạch Hồ
Thần chúng ta mới có ngày hôm nay,hai ngươi lại bảo giao xác ngài cho cái lũ
chó chết ở ngoài kia,làm vậy chúng ta khác gì lũ vô ơn rác rưởi.''

''Hừ,Tam trưởng lão ngươi nói hay nhỉ,vậy ngươi muốn cả tộc ta cùng chôn mạng
sao.''

''Thà chết vinh còn hơn sống nhục.''

''Chết vinh còn hơn sống nhục đó là tùy tình hình,bây giờ chúng ta hãy giao
xác Bạch Hồ Thần ra,chờ ngày sau trong tộc xuất hiện cường giả sẽ đòi lại,bây
giờ cứng quá chết,xác Bạch Hồ Thần cũng mất,đúng là vô dụng mà.''

''Ngươi nghĩ rằng bọn chúng sẽ tha cho chúng ta khi có được xác Bạch Hồ Thần
sao,ngươi biết chứ,Hổ yêu tộc cùng Ngưu yêu tộc bị chúng đánh cho thảm thương
hơn nửa tộc dân,nếu không phải Hổ chủ cùng Ngưu chủ chấp nhận sống nhục cho
chúng,thì hai tộc đó đã tuyệt chủng rồi.

Thà chết vinh còn hơn sống nhục lúc này là rất đúng cách,nếu không thể bảo vệ
xác Bạch Hồ Thần,hãy đưa thân xác ngài về cát bụi đi,không thể để thân xác
ngài đưa cho kẻ khác được.''

''Ngươi đúng là cứng nhắc mà,ngươi thử biểu quyết xem có bao nhiêu tộc nhân
đồng ý quyết sách của ngươi chứ.''

''Đã là thành viên Hồ tộc,đều phải có nghĩa vụ bảo vệ Bạch Hồ Thần,xác Bạch Hồ
Thần còn -thân còn,xác mất - thân mất.''

''Ngươi,ngươi... .''

... . ..

Tiếng bàn tán cãi nhau vang lên triền miên,một bên giao Bạch Hồ Thánh Chủ
xác,một bên chí quyết tử.

''Tất cả im miệng cho ta.''

Âm thanh bá khí của Hồ Gia Vỹ vang lên,đánh gãy tất cả âm thanh bàn tán.

Hồ Gia Vỹ trầm ngâm nói:"Ta đồng ý quyết sách của Tam trưởng lão,thà chết vinh
còn hơn sống nhục.''

Nói đến đây y dừng,nhìn về Tam trưởng lão,y nói:"Hãy đi đến nơi thờ phụng Bạch
Hồ Thần,nếu có biến liền đốt xác ngài.''

Tam trưởng lão cung kính đáp:"Vâng!''

Tuân lệnh xong,Tam trưởng lão đi ra ngoài đại sảnh,những người khác cũng không
dám bật miệng một câu gì,họ biết vị Hồ chủ này đã quyết định,thì không ai có
thể thay đổi.

... ..

Ở bên ngoài trận pháp,Hắc Liên Thánh Tử thân mặc hắc phục màu đen có các hình
bông sen màu hồng,ngũ quan bén nhọc tinh tế đẹp đẽ,khuôn mặt vuông vắn tuấn tú
hào dũng khí thế,thân ngồi hắc tọa ghế.

Sau lưng có hai đắc lực Hắc Nhật Sứ và Hắc Nguyệt Sứ.

Hắc Nhật Sứ và Hắc Nguyệt Sứ là hai người được đào tạo phụ trợ cho Hắc Liên
Thánh Tử,khi Hắc Liên Thánh Tử trưởng thành ngồi lên Hắc Liên Thánh Thượng vị
trí,cả hai sẽ trở thành trong Hắc Liên Giáo dưới một người trên vạn người.

Hắc Liên Thánh Tử nhìn màn trận pháp đang bị Hắc Thị - Hắc chủ cùng Sát Đạo
Hội -Chủ Tịch công kích,y nói nhẹ:"Đúng là mất thời gian,Nhật Sứ cùng Nguyệt
Sứ,hai ngươi lên làm cho nhanh.''

''Vâng.''

Hắc Nhật Sứ cùng Hắc Nguyệt Sứ cung kính đáp,sau đó xoay người đi lên công
kích.

''Bạch bạch.''

Tiếng chạy gấp gáp vang lên,một hắc bào nhân chạy tiến gần Hắc Liên Thánh
Tử,hắc bào nhân quỳ xuống đất,hai tay chắp thành quyền,cung kính nói:"Một đội
Hắc Sát Quân bị diệt thưa Thánh Tử.''

Hiện tại cả Hắc Thị và Sát Đạo Hội đều đã đầu nhập vào Hắc Liên Giáo,nên liền
gọi y là Thánh Tử.

Hắc Liên Thánh Tử chưa mở lời,một nam tử đã tiến lên,xin đi giết
giặc,nói:"Thánh Tử hãy để Vân Thiên đi xử lý,từ một giọt long huyết ngài
ban,ta đã đạt được tu vi Đại Đạo Thần Vương,hãy để ta xử lý việc này,để thể
hiện công dụng của ta.''

Người này không ai khác chính là Âu Dương Vân Thiên,trận đấu cùng Long Nhất
Minh khiến y tổn hại tâm lý rất lớn,nên liền tìm mọi cách để lên tu vi,thời
gian gần đây đạt được Hắc Liên Thánh Tử ban cho một giọ long huyết,khiến tu vi
tăng cao,bây giờ đã đạt tới Đại Đạo Thần Vương.

Điều này làm cho y rất tự tin về sức mạnh,bây giờ cùng Quân Lâm Chi Thần đấu
cũng có thể,y đang rất muốn thể hiện sức mạnh của mình,đồng thời cũng muốn bám
vào vị Hắc Liên Thánh Tử này,một giọt long huyết được ban đã khiến y manh lên
rất nhiều,nếu có vài giọt đâu,khỏi bàn sự dụ hoặc.

Muốn có vật tốt từ vị Hắc Liên Thánh Tử này,cần phải thể hiện ra công dụng của
mình có đáng người ta đầu tư không.

Hắc Liên Thánh Tử khuôn mặt nghiêm túc lạnh lùng gật đầu nói:"Ừ,hãy đi đi.''

Âu Dương Vân Thiên cúi đầu chắp tay cung kính một cái,sau đó đi tuyển người
giết kẻ xâm lấn.

....

Long Nhất Minh ngồi trên một đỉnh núi,y tay bấm đốt,cả người âm dương nhị khí
chuyển động,y đang dùng ra Tử Vi Chi Đạo.

Cái này là y học được từ việc dùng Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp thôn phệ Lão đà
chủ Tiên Cơ Môn ở Thanh Châu.

''Ừ.''

Long Nhất Minh bỗng kinh ngạc giật mình,khuôn mặt y nở một nụ cười không lành
khó hiểu.

Long Nhất Minh đứng dậy,nhìn về đang chơi đùa Lạc Tâm Tuệ,Hồ Tiểu Trì và Hồ
Bích Lan,y dặn nhỏ nhẹ:''Ba đứa ở đây,ta ra đây một lát sẽ quay về!''

''Vâng sư phụ.''

''Vâng,ca ca đầu trọc.''

Lạc Tâm Tuệ,Hồ Bích Lan cùng Hồ Tiểu Trì ngoan ngoãn trả lời.

''Vèo.''

Long Nhất Minh bay cực nhanh rời khỏi đỉnh núi,trong lòng y nói thầm:"Chúng ta
sắp gặp lại nhau rồi Âu Dương Vân Thiên,lần này ta sẽ nhân danh công lý của
ta,đưa ngươi hình phạt án tử.''

Y thử bói toán bản thân sẽ gặp phải gì sau một thời gian ngắn nữa,kết quả y
bói ra Âu Dương Vân Thiên.

Lần trước để Âu Dương Vân Thiên chạy nhưng là để một cái ác chạy thoát cùng
hai nhiệm vụ ngon ơ bị mất,lần này y quyết cho Âu Dương Vân Thiên chôn mạng ở
đây.

. . . ..

Trên một chiếc chiến hạm màu đen,Âu Dương Vân Thiên dẫn theo Sát Đạo Hội ba vị
Bất Hủ Đại Thần,cùng hơn một trăm Hắc Sát Quân.

Từ lần thua trong tay Long Nhất Minh,y suy nghĩ mọi việc đều lấy chắc chắn
toàn vẹn làm đầu,khinh thường địch rất dễ gãy thuyền.

Y lần này dẫn theo ba Bất Hủ Đại Thần có hai người quen biết với Long Nhất
Minh đó là Ngọc Chẩm Chu cùng Tôn Hào,cuối cùng một vị gọi Tuyền Cơ.

Tuyền Cơ là Sát Đạo Hội một vị Bất Hủ Đại Thánh,khuôn mặt mị lực xinh đẹp
tuyệt trần,đôi mắt hút hồn long lanh,vẻ đẹp này mang đến sự chết người vô
hình.

Tuyền Cơ tu luyện là Huyễn Ảnh Chi Đạo,võ học công pháp là Huyễn Nữ Đại Pháp.

Âu Dương Vân Thiên đứng ở đầu thuyền,y nói nhẹ:"Tí nữa hãy để ta thử xem kẻ
địch thế nào,ba ngươi đừng xen vào.''

Y vừa đột phá Đại Đạo Thần Vương,nên tinh thần đang rất sung mãn,giờ tìm đối
thủ thử lực là niềm hào hứng rất vui mừng với y.

Ngọc Chẩm Chu cùng Tuyền Cơ cung kính chấp hành nói:"Vâng,thiếu chủ.''

Riêng Tôn Hào lại không có biểu hiện gì,y trung thành là Hắc Thị cùng Hắc Liên
Giáo,chứ không phải Sát Đạo Hội.

''Phừng.''

Bầu trời xuất hiện một con hỏa long kích thước to lớn che lấp bầu trời,hỏa
long khí thể hủy thiên diệt địa lao mạnh xuống chiến hạm.

''Boom.''

Đòn đánh quá bất ngờ và mạnh mẽ,chiến hạm nổ tan thành vạn mảnh,Hắc Sát Quân
hơn trăm người thành bụi đen.

Chỉ có Ngọc Chẩm Chu,Tôn Hào cùng Tuyền Cơ còn sống,Âu Dương Vân Thiên đã tan
nát người chết.

Ngọc Chẩm Chu,Tôn Hào cùng Tuyền Cơ da thịt bong tróc,xương cốt đứt gãy,rất
đau đớn.

''Bạch bạch.''

Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên,tăng bào trắng thuần khiết không nhiễm hạt
bụi,khuôn mặt nhân từ cùng đôi mắt hiền hậu,khí sắc thuần mỹ đẹp đẽ,khí thế
nhẹ nhàng thêm phần thanh cao,chính là Long Nhất Minh.

Y hiện tại so với lần đầu gặp Ngọc Chẩm Chu và Tôn Hào đã khác biệt rất
nhiều,Ngọn Giáo Bóng Tối,Như Lai Thần Chưởng,Demon's Extract,Tam Đao cùng các
võ học khác tu luyện mắc cấp,y đã mạnh hơn rất nhiều.

Ngọc Châm Chu,Tôn Hào cùng Tuyền Cơ dùng ánh mắt kinh hãi nhìn về Long Nhất
Minh,cả ba cùng kinh hãi nói:"Long. . Nhất. . . . . Minh.''

Họ không thể tin được sự mạnh mẽ của hòa thượng này,một kích đả thương ba
người họ cùng diệt sát toàn bộ chiến hạm người,quá kinh khủng.

Đặc biệt là Ngọc Châm Chu cùng Tôn Hào,hai người thật sự không thể tin được
mới bấy lâu còn cùng Long Nhất Minh đánh cái ngang tay,hiện tại đã cách biệt
rất nhiều khoảng cách.

Long Nhất Minh ánh mắt nhìn về ba người,y mỉm cười không lành nói:''Các ngươi
sẽ không biến mất khỏi thế gian này đâu,ta sẽ cho ba ngươi tồn tại.''

Nghe lời này của Long Nhất Minh,ba người Ngọc Chẩm Chu,Tôn Hào cùng Tuyền Cơ
như bám được nhánh cỏ cứu mạng,cả ba khuôn mặt tốt sắc lên nhiều.

Nhìn thấy sắc mặt của ba người biểu hiện,Long Nhất Minh cười tiếu ý,đưa tay
trái dựng thẳng chỉ bầu trời,y hô lớn:"Hãy trả lời tiếng gọi của ta,Ngọn Giáo
Bóng Tối.''

Bầu trời bỗng chốc xuất hiện tối đen,trên trời cao một vọng xoáy xuất hiện
trực chỉ vị trí của Long Nhất Minh,một luồng màu đen tối tăm năng lượng như
dòng điện đi ra từ vòng xoáy bắn thẳng xuống vào tay trái Long Nhất Minh.

Nguồn năng lượng tối tăm kết thành một vũ khí song đầu giáo trên tay trái của
Long Nhất Minh,đây chính là Ngọn Giáo Bóng Tối.

Ngọn Giáo Bóng Tối được Frankenstein sáng tạo dựa trên Vũ Khí Linh Hồn của
Noble,hấp thu của hàng vạn sinh linh chết vì bệnh tật,chiến tranh. . . . . mọi
cái chết để tạo ra,Ngọn Giáo Bóng Tối có thể không ngừng hấp thu thân xác và
linh hồn của sinh linh để lớn mạnh bản thân.

Nó không đơn thuần là vũ khí,mà là một sinh vật sống.

Ba người Ngọc Chẩm Chu,Tôn Hào và Tuyền Cơ nhìn thấy Ngọn Giáo Bóng Tối,cả ba
đều cảm nhận một điều chẳng lành sắp xảy ra với minh,cả ba ánh mắt cầu sống
quay sang nhìn đang nắm giữ một ngọn giáo tà ác Long Nhất Minh,cả ba gấp gáp
sợ hãi cầu xin đủ lời:

''Nhất Minh thánh tăng,ta đồng ý làm nô bộc cho ngài suốt cuộc đời còn lại.''

''Ta biết mọi thông tin về Sát Đạo Hội cùng Hắc Thị liên minh với một Hắc
Giới,chỉ cần cho ta sống sót,ta sẽ tùy ý ngài sai khiến.''

''Chỉ cần được sống,ta sẽ mãi mãi trung thành với chủ nhân.''

... ..

Tiếng cầu xin da diết sợ hãi của Ngọc Chẩm Chu,Tôn Hào cùng Tuyền Cơ vang lên
thao thao bất tuyệt,nhưng Long Nhất Minh lại chẳng động tâm một chút nào.

Công lý của y là tuyệt đối,không có sự khoan dung nhân từ cho kẻ nghịch lại
công lý của y.

''Vù.''

Long Nhất Minh ném ra Ngọn Giáo Bóng Tối vào người Ngọc Chẩm Chu,với hiện
trạng thương tật cùng tâm lý sợ hãi cực độ bây giờ,Ngọc Chẩm Chu không cách
kháng lại,chỉ có thể gào thét:"A"

Ngọn Giáo Bóng Tối tỏa ra một luồng tối tăm năng lượng bao phủ cả cơ thể Ngọc
Chẩm Chu,rất nhanh cả cơ thể y biến mất,Ngọn Giáo Bóng Tối cắm xuống mặt
đất,từ trên Ngọn Giáo Bóng Tối tỏa ra nguồn hào quang tối đen hắc ám hơn.

''Cái gì.''

Tôn Hào cùng Tuyền Cơ run sợ thất thanh hô,cả hai sợ hãi cực độ.

Long Nhất Minh đưa tay trái ra hấp lực,Ngọn Giáo Bóng Tối bay trở về tay y.

Y có thể cảm nhận được Ngọn Giáo Bóng Tối đã mạnh hơn trước và nó đang sùng
sục rung động trực chỉ Tôn Hào và Tuyền Cơ,đây là đòi ăn.

Long Nhất Minh yêu chiều Ngọn Giáo Bóng Tối,nói:"Yên tâm sẽ là của ngươi.''

''Vèo.''

Long Nhất Minh lướt người cực tốc,chớp mắt xuất hiện đến Tôn Hào cùng Tuyền
Cơ,hai cú đâm giáo kết liễu hai người.


Đại Công Lý Hệ Thống - Chương #40