Người đăng: thedeonao01
Sau khi tiếp đón bạn bè xong Hải Băng cũng có thời gian rảnh quay sang chỗ Sơn
thì hắn đang ngồi cùng một cái bàn với mấy cô gái xinh đẹp, cả bọn đang ăn gì
đó và trò chuyện rất vui vẻ . Đám nữ nhân kia còn liên tục áp sát vào người
tên Sơn nữa, Hải Băng khẽ kéo chiếc váy của mình rồi đi về phía cái bàn đó.
- Nhớ gọi cho em nha . Em chờ anh gọi đó đừng làm em thất vọng.
Tiếng một cô gái xinh đẹp ăn mặc khiêu gợi quay đầu lại nói với Sơn, hắn cũng
vẫy tay đáp lại sau đó đút hết đống danh thiếp nam nam nữ nữ lúc nãy đưa cho
hắn vào trong túi.
- Cũng nhanh chóng hòa nhập ah . Đúng là ngươi chỉ có thể lăn lộn với đám nữ
nhân như vậy mà thôi.
- Là sao, ngươi nói vậy là sao . Nhiều người tiếp cận nói chuyện với ta như
vậy là mị lực của ta cáo đó nha, chứng tỏ ta quá có sức hút với bọn hắn.
- Xi…Cái gì mà mị lực không phải họ thấy ngươi được nhà ta tiếp đón khác hẳn
mọi người nên mới quây quanh ngươi hỏi thăm tại sao đúng không ? Còn ta nói
cái hình tượng của ngươi chỉ hỗn với đám nữ nhân đó mà thôi, ngươi có biết
nàng ta sống phóng túng thế nào không ?
Sơn đang ăn một miếng thịt dê nướng nghe vậy thì ngẩng đầu nên nhìn nàng ánh
mắt nghi hoặc rồi nói.
- Ngươi cũng thật là tài nha vậy mà cũng đoán ra được . Khoan đã ý ngươi nói
mấy cô gái đó là gái sao, hay loại nam nhân nào cũng có thể ngủ . Vậy mà nhà
ngươi cũng có thể mời đến … Aiiizz .. đúng là ..
- Ngươi nói cái gì, nhà ta sao có thể mời gái đến dự tiệc được …Mẹ nhà ngươi
nàng ta là con gái của cấp dưới của Trần thị trưởng, bên ngoài thì tỏ ra kiêu
sa lãnh ngạo thực chất bên trong là cái nữ nhân dâm đãng, nàng ta nuôi mấy
tên mặt trắng liên tục để thỏa mãn cho nàng ta . Ngươi có muốn thì cũng có thể
gia nhập đội ngũ đó.
Nghe thấy Sơn nói vậy thì Hải Băng định cầm một cái nĩa mà đâm vào đùi hắn ,
Sơn thấy vậy thì cầm lấy tay nàng sau đó đưa cho nàng một quả táo bảo nàng ăn
mới khiến nàng hạ hỏa nói tiếp.
Sơn sao không nhìn ra cái nữ nhân khi nãy đã nát be nát bét chứ, kinh nghiệm
bao năm của hắn mà liếc một cái đã thấy ngực của nàng kia đã không biết trùng
tu lại bao nhiêu lần rồi có hai mấy mà đã như vậy thì không biết nàng ta có
một cuộc sống tình dục như thế nào.
- Này không nhẽ nhà cô đi điều tra hết cái đám người đó sao, mà biết rõ như
vậy.
Khi này chỉ còn hai người ngồi một bàn mà thôi, đám người kia biết ý cũng
không ai lại gần tiếp chuyện hai người . Lúc này thì Hải Băng mói nói khẽ.
- Những ai trong thành phô này có tí quan chức ba tôi đều cho người theo dõi
, đặc biệt là người bên phía lão Trần . Anh nhìn có vẻ êm đẹp như vậy nhưng
trong tối thì có rất nhiều chuyện xảy ra.
Sơn nghe Hải Băng nói vậy thì nghiêm túc nhìn nàng, không biết tại sao nàng
ta lại kể với mình chuyện như vậy . Nghe lúc khi nãy thì hắn cũng đã hiểu sơ
qua tình hình nhưng bây giờ nàng ta nói thêm những thông tin như vậy Sơn mới
thấy được hai lão kia đấu tranh không chỉ đơn giản như vậy.
Thấy Sơn cứ nhìn mình chằm chằm Hải Băng đỏ bừng mặt sau đó đâm mạnh một cái
rĩa vào đùi hắn, tuy Sơn không đau nhưng cố giả vờ ui nên một cái sau đó nói
.
- Tai cô nhìn góc này xinh đẹp quá tôi không cầm lòng được mà phải đứng hình
một nát cũng không được sao.
Nghe lời nói như vậy của hắn thì tiếp đó là liên tiếp quyền đấm cước đá của
Hải Băng dưới bàn nên người hắn, đám một nát thì Hải Băng bớt ngại ngùng mới
nói.
- Cái tên cận vệ thân tín nhất của lão Trần khi nãy nhìn anh sau đó lăn ra
đất, hắn bị sao vậy có phải do anh làm không.
- Tôi làm sao có thể làm được như vậy chứ . Cô nghĩ tôi là siêu nhân sao.
- Ngươi đừng có nói rối ta khi đó ta ở bên nhìn rất rõ, tên kia cứ chằm chằm
nhìn ngươi sau đó hắn ngã ra đất ôm đầu . Khi hắn tỉnh thần lại mới nhìn ngươi
với ánh mắt đầy sợ hãi, ta đoán chắc chắn do ngươi làm, có phải ngươi có một
năng lực đặc biệt nào đó có thể ảnh hưởng đến sóng não tức thì không . AH..
đúng rồi là công năng đặc dị sao.
Sơn đang uống một ngụm nước nghe vậy thì phun hết ra ngoài, hắn lấy một cái
khăn tay lau lau rồi nhìn nàng ta nói.
- Cô lại xem nhiều phim quá rồi đó, cái gì mà công năng đặc dị chứ.
- Hừ.. hừ vậy ngươi đã làm gì để tên đó ngã ra đất.
Sau một hồi liên tục Hải Băng hỏi hắn vấn đề đó khiến hắn không thể chịu được
nữa mới chém gió một câu như vậy.
- Đúng vậy tôi là người có công năng đặc dị trong đội dị nhân của đội đặc
cảnh số 31 số thứ tự của tôi trong đội ngũ là 13 . Tôi có khả năng dùng sóng
não ảnh hưởng đến người đối diện trong phạm vi 5m, 1 tháng tôi chỉ có thể
phát công hai lần mà thôi.
Hải Băng nghe hắn nói như vậy thì ánh mắt lại nghi ngờ vài phần nhìn hắn sau
đó nói.
- Có thiệt không đây . Ngươi thử làm thử với ta xem sao.
- Được nha, tôi phát công xong cô không được tránh tôi đâu nha.
Hải Băng nghe vậy thì gật đầu sau đó cũng nhìn chằm chằm vào Sơn, chắc nàng
ta nghĩ phải nhìn chằm chằm vào mắt thì mới ảnh hưởng được như tên vệ sĩ kia .
Sơn không nhìn vào mắt nàng ta mà nhìn chằm chằm vào bộ ngực tương đối lớn của
nàng được ôm sát vun cao bởi bộ váy kia.
Sơn dùng mấy sợi tinh thần lực bao quanh ngực của nàng cảm giác đó thật tuyệt
, còn thích hơn khi hắn dung tay xoa bóp, bỗng Hải Băng hơi ah nên một tiếng
khiến mọi người xung quanh ngó lại đây.
Thấy không có chuyện gì thì cả đám lại quay đi, tránh ánh mắt của mọi người
nàng ta nhìn hắn với ánh mắt căm giận sau đó che ngực mà nói.
- Tên chết tiệt ngươi …ngươi….
Sơn sắc mị mị nhìn nàng sau đó nói.
- To thật à nha không nghĩ đến của cô lại đàn hồi như vậy, ít cũng phải cỡ D
đi à nha . Không trách ta được đó là do cô bảo ta làm mà thôi, ta cũng đâu có
muốn nhìn đâu, aizz thật là.
Hải Băng nghe vậy thì mặt mày xấu hổ đỏ bừng mà nhìn hắn, định mắng hắn thêm
vài câu nhưng nàng lại nghĩ ra gì đó mà nói.
- Ngươi có thể phát công thật sao, vừa rồi là năng lực cửa ngươi sao . Ngươi
có thể đến phòng thí nghiệm để ta nghiên cứu được không, xem cái đó nó hoạt
động ra sao.
- Cái gì muốn tôi làm chuột bạch cho cô thí nghiệm sao, mơ đi cô em tôi vào
đó không bị cô hành chết mới lạ . Với cả cô không nghe thấy tôi nói rồi sao ,
một tháng tôi có thể phát công hai lần thôi đó, hôm nay đã dùng hết rồi còn
đâu.
Hải Băng nghe hắn nói vậy thì cứ nhìn hắn đầy nghi hoặc mà thôi, cả hai người
lại nói chuyện với nhau cũng như cùng ăn không để ý đến mọi chuyện xung quanh
. Đám nam thanh nữ tú kia cũng không ai làm phiền cả chỉ thi thoảng có vài ánh
mắt ghen ghét đổ về phái hai bọn họ mà thôi.
Đám nam thanh nữ tú đó cũng nhân dịp bữa tiệc tối của nhà họ Tống mà kết giao
lẫn nhau nhiều hơn, đến khuya thì Hải Băng tiễn đám người kia về . Về gần hết
thì lão Trần kia cũng được lão Tống tư lệnh đưa tiễn, Hải Băng cũng tiến lại
cung kính chào cũng như tiễn lão về.
Tên cận vệ bị Sơn cho một vố kia vẫn đứng ngoài sân đang đứng cạnh chiếc
limousine màu đen đợi lão Trần, hắn thấy Sơn ngay cửa thì ghé tai lão Trần
nói gì đó, lão ta nghe vậy thì liếc ra nhìn Sơn sau đó mỉm cười nhìn hắn .
Sơn thấy vậy thì cũng hơi cúi người sau đó cười với lão coi như cả hai đã chào
nhau.
Lão ta bước nên xe rồi rời đi cùng đám thân vệ của mình, Sơn được lão Tống
giữ lại đến cuối buổi tiệc, đám người kia ra về hết thì ông ta mới mang hắn
ra đình nghỉ mất lúc nãy, Hải Băng cũng lẽo đẽo theo sau.
Mấy người ngồi xuống xong cô gái pha trà khi trước cũng pha xong thì cúi người
sau đó rời đi, nhấp một ngụm trà thì Tống tư lệnh mới nên tiếng.
- Thế nào tối nay có vui không, kết giao được nhiều bạn không.
- Vui chú à, cháu cũng ít khi được tham gia tiệc đông người như vậy . Cả
buổi tối bồi Hải Băng nói chuyện nên cũng không ai giám đến nói chuyện kết
giao cùng bác à.
Lão Tống nghe hắn nói vậy thì liếc nhìn con gái sau đó nói.
- Tốt .. Tốt … tốt a.
Hải Băng như hiểu ý gì của ba nên đánh nhẹ ông ta một cái đầy oán trách, lão
Tống liếc lại nhìn hắn sau đó nói.
- Không vòng vo nữa, chú muốn kể với cháu chuyện này . Chuyện là như thế này
trước quân doanh của chú cũng gần đây cách vài trục km thôi, bên đó là xưởng
chế tạo vũ khí đạn dược . Chú là người trực tiếp quản lí nơi đó và quân khu
ngay cạnh để bảo vệ, được tin dịch xác sống bùng phát chú mới kéo hai vạn
người sang bên này ngăn chặn cũng như bảo vệ nơi đây . Ban đầu còn liên lạc
được với chính phủ nhưng về sau thì mất hút, biết mọi chuyện đã không xong
nhưng chú vẫn cố thủ bên này chứ không rời về quân doanh . Bên quân doanh bên
kia thì còn khoảng năm sáu ngàn người mà thôi chia ra bảo vệ cũng như sản xuất
ở xưởng . Một tuấn trước còn liên lạc được với họ nhưng gần đây không liên lạc
được nữa, của người trực tiếp sang nhưng cũng không có hồi âm gì . Chú muốn
cháu cùng một toán người của chú sang bên đó thăm dò giúp chú xem thế nào.
- Cháu sang bên đó thăm dò sao, sao chú khôn cử vài máy bay trực thăng sang
đó quan sát có phải an toàn không . Với cả người của chúng đông như vậy đi một
vài ngàn người sang đó thì có sao.
- Aiiizz… Chuyện không đơn giản như cháu nghĩ đâu, bên đó là nơi cũng cấp vũ
khí đạn dược cho chúng ta, nếu mà không còn nơi đó thì bên này sẽ không còn
súng đạn mà dùng, đa phần thi quần lớn thì đều dùng súng đạn mà giải quyết .
Chú đã cử ba trực thăng sang đó mà cũng không có kết quả, giờ thì không còn
mà cử sang . Hôm nay não Trần sang đây là để hỏi việc đó, lão ta rất xảo trá
nếu chú cử một toán người sang đó có lẽ não ta sẽ loan tin ra khiến mọi thứ
hỗn loạn nên để gây sức ép nên chú . Chú thì không sợ mấy thứ đó chỉ sợ bên
kia xảy ra chuyện gì bên này không có tiếp ứng đạn dược như trước thì sớm muộn
gì nơi này cũng bị xác sống tập kích.