Khu Dân Nghèo .


Người đăng: thedeonao01

Xe bọn hắn qua khu đó rồi đi vào một khu nhà khá lụp xụp có vẻ là khu trung cư
của vài trục năm về trước, sơn đã bong tróc và có vẻ được sơn lại nhiều lần
dây điện cũng chằng chịt chứ không như nơi khác được chôn dưới một đường ống
riêng dưới mặt đất.

Khi xe bọn hắn chạy vào bên trong thì có một đám trẻ nhỏ vậy quanh lại xem xét
xe của hắn, tên xăm trổ đó lấy trong balo của hắn ra một gói kẹo nhỏ sau đó
phát cho mỗi đứa một cái rồi đuổi chúng đi.

Dẫn Sơn đi nên tầng trên, đám anh em tầm trục người của hắn cũng léo đẽo theo
sau nên trên tầng hai của cái trung cư đó . Ngó xung quanh thì khu này là khu
tạp thể xây ba cái trung cư quay mặt vào nhau có bốn tầng thôi, cái xe của
hắn đang được đậu ngay bên dưới sân.

Đi qua mấy cái phòng ban công phơi đầy quần áo, đồ đạc vứt nung tung ngoài
cửa nhưng có vẻ không có rác quá nhiều nên cũng có thể tạm chấp nhận ở được .
Đồ nót kiểu dáng nào cũng có treo đầy ban công, đã gần chín giờ nhiều phòng
đã bắt đầu tắt đèn đi ngủ chỉ còn vài phòng còn bật đèn nhưng đóng cửa chỉ có
một đôi dép bên ngoài mà thôi.

Đưa hắn nên đến tầng ba thì bọn tên kia đưa hắn vào một căn phòng rất to ,
cũng có đến khoảng năm sáu trục mét vuông cũng không trừng, cửa đang mở trong
phòng đang có tiếng nữ nhân cùng với tiếng ti vi mở.

Khi đám bọn hắn vào phòng thì đã thấy có ba cô gái ngồi trên xalon xem ti vi ,
trên đó đang mở một bộ phim hài mấy cô đang vừa xem vừa cười đùa có vẻ rất vui
vẻ.

- Mấy đứa mau đứng dậy nào, vào trong nhà xem có gì ăn, hoặc chạy ra ngoài
kia mua anh ít đồ nhậu, anh chiêu đãi anh em một cái.

Mấy cô gái đang định nói gì với hắn thấy hơi đông người thì đi cả vào phí gian
trong, tên kia đưa cho đàn em ít lương phiếu sau đó bảo hắn đi mua ít đồ nhậu
.

- Mời anh ngồi, nhà cửa hơi trật trội anh thông cảm.

Sơn ngó xung quanh nhà một cái sau đó ngồi tạm trên một cái sopha nhìn vào màn
hình tivi xem phim hài đang chiếu kia, tên đại ca kia kéo bọn đàn em ra ngoài
sau đó to nhỏ gì đó rồi cả bọn kia giải tán hết ai về nhà lấy còn hắn thì vào
lại trong nhà.

- Đại ca em là Phúc gà, Anh hút thuốc đi em châm cho . Từ nãy quên vẫn chưa
biết anh tên gì.

Phúc móc bao thuốc xịn nhất của nhà hắn dưới ngăn kéo ra sau đó mở bao đưa cho
hắn rồi giơ bật lửa cho hắn vừa châm vừa nói . Sơn cũng tiếp lấy, rít một hơi
dài sau đó vừa xem phim vừa nói.

- Tao tên Sơn cứ gọi Sơn ca đi, chỗ này cũng khá đấy chứ rộng dãi nhất cái
khu này ấy chứ, cũng sạch đẹp ra phết đấy.

- Một tháng ba mươi cân lương phiếu đó anh đắt gấp ba lần mấy nhà xung quanh
đây, nhà có nhiều người nên mới thuê như vậy.

Đang nói chuyện thì một cô gái bê một mâm cơm ra, cũng khá sơ xài chỉ có vài
món rau với đồ xào.

- Mấy chị em đã ăn cơm chưa ra ăn cơm luôn một thể đi . Vào gọi hai chị với
cầm anh trai rượu nếp ra đây.

Cô em hơi nhìn qua Sơn sau đó hừ với tên Phúc một cái rồi đi vào gọi hai cô
gái kia, lúc này thì tên mà Phúc sai ra ngoài cũng đã mua đồ ăn về hắn chỉ
đưa cho Phúc rồi cũng chạy biến đi đâu.

- Bọn hắn đi đâu, sao không bảo ở đây uống rượu một thể.

- Em đã chia tiền cho bọn hắn rồi chắc là ra quán nhậu ngoài kia uống rồi ,
anh ăn đi.

Sơn tiếp lấy bát đũa hắn đưa cho sau đó để lại xuống mâm, miệng vẫn hút cái
điếu thuốc, tay thì đang dùng điều khiển chuyển kênh nhưng mà nó là mở đĩa
nên chuyển trả thấy kênh nào.

- Đại cá à anh mới vào đây nên không biết xem ti vi giờ chỉ có mở đĩa thôi ,
truyền hình hàu như không có, chỉ có tầm 12h trưa thì mới có kênh tin tức do
ban lãnh đạo thành phố ở đây phát mà thôi.

Hắn xắp bát đũa xong thì ba cô gái kia cũng dắt díu đẩy nhau ra bên ngoài ,
thấy có người lạ thì ba nàng hơi có chút ngại ngùng.

- A anh hai sao hôm nay có việc gì mà mua nhiều đồ ăn thế này.

Cô bé vừa nói là cô bé vừa bê mâm cơm ra lúc nãy, thấy có đồ ăn trên bàn cô
bé bốc một miếng thịt lợn nướng bỏ vào miệng sau đó là cười toe toét . Sơn
cũng thấy hành động của cô bé đáng yêu thì cũng cười theo.

- Cái con bé này, đũa bát có không dùng.

Nhìn bộ dạng của tên Phúc Gà này có vẻ rất thương yêu cô bé đó ,cái vẻ mặt
hung ác khi nãy trước anh em đã biết đâu mất sạch.

- Đây là bạn anh, tên anh ấy là Sơn . Còn đây là hai cô vợ của em, cô ấy là
Anh Thư, cô ấy là Đỗ Trang, đây là em gái em là Nguyễn Lan Anh, trước đó nó
mới tốt nghiệp cấp ba chuẩn bị học đại học thì ….aizzz

Theo tay Phúc chỉ thì cô Anh Thư là người khá nhỏ nhắn đáng yên, cô thứ hai
là Trang thì mặt mày cũng hiền lành trắng trỏe, con cô bé vừa ăn kia là em
gái hắn Lan Anh . Nhìn cô bé đó hắn lại nhớ đến cô em vợ Ngân của mình.

- Anh làm cùng anh em sao, anh ấy rất ít khi đưa người về nhà mà mời lại ăn
cơm nha . Anh chắc là người thứ hai hay ba gì đó.

Hắn cũng hơi kinh ngạc tí xíu về hai vợ của Phúc, nhưng nghĩ lại có tiền thì
mấy vợ có xá là gì đâu, nghe thấy Lan Anh nói vậy thì Sơn hỏi.

- Thật vậy sao, vậy anh là khách quý của anh trai em rồi.

Cô gái nghe vậy thì lại cười cười mà thôi, Phúc đưa cho hắn một chén rượu mời
hắn uống.

- Cám ơn đại ca hôm nay đến nhà em, mời anh một li.

Sơn thấy hắn nhiệt tình như vậy thì cũng chỉ tiếp hắn uống rượu chứ không ăn
uống gì, tên kia tiếp hắn mãi Sơn mới nói là hắn đã ăn từ trước khi gặp phải
hắn . Phúc cũng không ép tiếp mấy cô gái ăn đồ ăn thoải mái, mấy nàng có vẻ
cũng ít khi ăn được như vậy nên cũng rất không khách khí.

Nhìn cảnh gia đình nhỏ của tên này có vẻ hạnh phúc êm đẹp như vậy thì Sơn cũng
thấy vui vui chút trong lòng, mấy cô gái ăn xong thì cũng tránh vào trong cho
bọn hắn nói chuyện.

- Cuộc sống cũng khá nha, dư thừa còn nuôi được hai vợ với em gái cơ mà.

Sơn cười cười nhìn hắn rồi nói, Phúc cũng cười cười theo hắn rồi nói.

- Cũng tạm ổn anh à trước đó cùng em gái chạy chốn tứ phía sau đó mới vào
được trong thành này, đi theo hai anh em là Đỗ Trang em nhiều lần cứu cô ấy
nên cô ấy lấy em để báo đáp . Còn Anh Thư trước ở cạnh nhà em, lúc đi qua khu
dân nghèo tình cờ gặp cô ấy bị đánh em cứu giúp tìm công việc cho cô ấy . Mấy
người ở với nhau lâu lâu nên rơm mới bén lửa anh à.

- Thì ra toàn là anh hùng cứu mĩ nhân a.

- Thì vậy đó anh có hai cô ấy bốn người cũng sống có chút dư giả một chút ,
lương tựa nhau mà sống thôi mà anh . Hai cô ấy đi làm văn phòng kế toán lương
cũng hơn năm mươi cân, em gái em thì buôn bán quần áo cũng kiếm được kha khá
, em thì đi làm công nhân chăn nuôi gia súc, đám anh em lúc nãy cũng vậy đó
anh . Tháng cũng được bốn trục cân, giả đụng là thỉnh thoảng anh em túng quẫn
mới làm một nhát thôi anh à.

Sơn nghe vậy thì cũng hiểu đôi chút vậy gia đình bình thường như nhà hắn này
một tháng cũng chắc tiêu hết có hơn trăm lương phiếu là cùng, từ đó hắn cũng
có thể đại khái áng trừng được số tiền lương phiếu hắn có cùng mức sống ở đây
.

Ở đây vật tư vẫn khá đầy đủ điện nước vẫn có, lương thực cho người dân vẫn
khá xung túc, còn không biết cái chỗ khu ngèo mà hắn nói thì thế nào thôi.

- Cái khu nghèo đó ở đâu sao anh đi mà chưa thấy nhỉ.

- Khu đó là khu phía Tây anh à đa phần là người già trẻ con li tán người thân
, thành phố xây riêng một khu cho họ ở, thi thoảng thì được chính quyền thành
phố phát lương thực cho họ . Sinh hoạt ở đó rất khó khăn, tệ nạn cũng rất
nhiều, chính quyền đang cố tách họ ra kiếm việc làm cho họ.

Sơn nghe vậy thì chỉ hơi cười mà thôi, nghèo gì chứ sống như vậy là còn tốt
rồi còn có người bảo vệ cho đồ ăn, chứ như những chỗ hắn từng đi qua kia xem
có khổ hơn vậy gấp cả trăm lần, muốn có đồ ăn thì toàn phải lấy máu hoặc mạng
ra mới đổi được.

- Thế nào ở đó có đông không, có khoảng bao nhiêu người.

- Có ba bốn ngàn gì đó anh à.

Sơn nghe vậy thì ngẫm lại với cái số đó so với thành phố này nhằm nhò gì ,
nuôi báo cô đám đó cũng không sợ.

- Đại ca anh cần tìm nữ nhân giải tỏa sao, mấy cái nhà còn mở đèn kia với có
đôi dép bên ngoài là anh có thể vào đó ngủ với nữ nhân trong nhà đó đấy anh à
.Cũng có năm đến mười cân một đêm thôi mà nữ nhân đa phần sạch sẽ ban ngày làm
nhà máy hay công ty văn phòng … tối về làm thêm kiếm ít tiền thôi . Nếu thấy
hợp thì có thể thành vợ chồng luôn nữa kìa, ở đây có vài cặp như vậy rồi đó
anh.

- Thật sao thích vô nhà ai cũng được sao, không có bị cảnh sát bắt đấy chứ.

- Anh yên tâm đi ở đây nó vậy đấy . Anh cứ đi xem nhà nào vừa ý thì vào, ngủ
qua đêm cũng được.

Sơn cũng hỏi được nhiều chuyện biết thêm nhiều về khu này rồi thấy đã muôn hắn
cũng đứng dậy chào Phúc sau đó định ra về.

- Khoan Sơn ca anh đợi em một nát đây là sdt của em, có việc gì cần em làm
anh cứ gọi cho em nha.
Sơn tiếp lấy mảnh giấy sau đó nhét vào túi bắt đầu xỏ giầy vào sau đó rời đi.

- Thôi không cần tiễn, biết nhau rồi lần sau có dịp lại trò chuyện sau . Về
đi bà xã đang chờ ngươi kìa.

Phúc nghe hắn nói vậy thì cười ngượng nghịu sau đó chào tạm biệt hắn, Sơn châm
lại điếu thuốc vừa hút vừa quan sát lại cái khu nhà đó thêm một lần.


Đại Ca Thời Mạt Thế - Chương #91