Người đăng: thedeonao01
Sơn gật đầu sau đó tên mập đó chạy biến ra ngoài một nát sau thì có một tên
trung liên mập không kém gì tên kia, bụng bia của lão còn to lòi cả ra khỏi
cái áo trắng mà lão đang sơ vin . Khi lão ta vừa vào đến nơi thấy đám thuốc
trên bàn cũng hơi sững một chút nhưng thói quen nghề nghiệp giúp ông ta lấy
lại bình tĩnh tiến nên bắt tay Sơn nói.
- Chào anh . Tôi là Trần Lương ông chủ của khu buôn bán vật tư này rất vui
được gặp cậu, mong sẽ giao dịch vui vẻ.
Sơn cũng thò tay ra bắt với ông ta sau đó cả bọn lại ngồi xuống, nhìn qua cổ
tên Lương mập đó Sơn vẫn còn thấy dấu son áo cũng còn cài lệch cúc, thấy vậy
Sơn hiểu chuyện gì xảy ra cười nói.
- Em tên Sơn, làm phiền ông chủ làm chuyện tốt nha, nay anh em chúng tôi
đến có chút vật tư muốn đổi ít lương phiếu ông anh xem rồi định giá . Nếu
thằng em thấy thỏa mãn thì lần sau sẽ ghé qua nơi này của anh làm ăn.
Nghe Tú với Nam kể Sơn biết trong cái khu căn cứ nhỏ này có rất nhiều khu trao
đổi kiểu này, chủ yếu là do hai tên Tống tư lệnh với cái tên thị trưởng Trần
kia mà thôi nên hắn mới nói như vậy . Lão Lương mập đó thấy Sơn nói vậy thì
hơi nghi hoặc nhưng hơi hiểu ra gì đó thì chỉ cười cười, sau đó nói nhỏ với
tên mập lúc nãy đang đứng một bên.
Tên mập đó đi ra ngoài, Sơn cũng ra hiệu cho Huấn với Cường đổ nốt đống vật
tư trong balo ra bàn, vật tư đổ ra càng nhiều lão Lương mập càng nuốt nước
bọt liên tục . Một nát sau thì tên mập kia đi vào theo sau còn có vài người nữ
nam có nữ có, ít cung có ba bốn người.
Theo sau là một cô gái khá xinh xăn, ăn mặc đồ công sở khá gợi cảm bê một
khay trà mới vào cho bọn hắn . Đây là trà Vân Vụ đặc sản vùng này các chú uống
thử đi, thơm dư vị nửa ngày luôn ấy.
Cô gái kia vào trong thì ngồi cạnh ông ta sau đó rót trà cho bọn hắn, khi
nàng ta cúi xuống thì đôi chút còn thấy bên trong thứ gì lấp lóa màu trắng ,
khiến người xem liên tưởng mơ mộng . Khi rót xong đưa cho mọi người, khi đưa
đến lão Lương thì nàng ta hơi xửng sốt rồi đỏ mặt nói nhỏ vào tai lão Lương
rồi đưa cho lão ta một cái khăn tay.
Lão Lương tiếp lấy sau đó lau lau qua vết son trên cổ nhìn hắn rồi nói.
- Để chú Sơn phải chê cười rồi.
Sơn cũng nhìn hai người họ cười rồi không nói gì, thì ra đôi này đang làm
chuyện tốt thì bị hắn gọi ra ngoài này đây mà . Đám người ba người kia vào
phòng thì bắt đầu phân loại thuốc, BVS, BCS .. thành từng đống nhỏ sau đó
ghi chép lại.
Mất đến gần nửa tiếng thì mới phân loại cũng như tính toán xong, trong thời
gian này thì lão Lương cũng hỏi thăm hắn lai lịch thế nào . Sơn cũng chỉ nói
qua loa chỗ ở của mình trước kia, rồi mình là cái quân nhân thất lạc đội ngũ
sau đó cứu Hải Băng, được nàng ta đưa về căn cứ Hoa Mai này.
Hắn biết chuyện hắn đưa nàng ta về kiểu gì cũng được truyền đi trong giới này
nên cũng trả giấu giếm làm gì, lão Lương mập nghe vậy thì lấy làm hơi hốt
hoảng một chút rồi cũng bảo hắn yên tâm lão sẽ không lấy rẻ hàng của hắn, vì
cửa hàng này chính là chi nhánh của nhà Hải Băng mà thôi.
Lão còn đưa cho Sơn một cái thẻ khách quý lần sau đến thì cứ đưa ra sẽ không
bị chiết khấu khi mua bán, Sơn tiếp lấy thì cũng gật đầu sau đó cho vào túi .
Đám nhân viên kia cũng đã kiểm kê xong sau đó đưa biên lai cho tên Lương mập.
Lão ta xem qua rồi sau đó cũng đưa cho hắn tổng cộng ước tính đống đó có giá
năm vạn cân lương phiếu, Sơn hơi cau mày rồi nói.
- Được ông anh tính như vậy thì thanh toán đi anh em còn đi ăn cơm nữa . Bận
bịu cả ngày nay rồi.
Lão Lương đó thấy hắn nói vậy thì gọi người sau đó nói.
- Mấy chú bán cho anh số vật tư lớn như vậy, để cảm tạ tối nay mời mấy người
ăn một bữa được chứ.
- Không cần đâu ông anh, bọn em mới vào đây nên đi ăn qua sau đó còn đi thăm
thú ở đây đôi chút . Để lần khác đi ông anh.
Được được đây là sdt của anh lần sau đến thì cứ nháy trước cho anh, anh sẽ ra
tiếp đón các chú . Sơn tiếp lấy tấm card visit ông ta đưa cho, tên mập kia di
ra đã quay lại trong tay cầm một cái phong bì bên trong có vẻ khá dày, lão
Lương tiếp được đưa cho hắn.
- Đây là năm vạn tiền lương phiếu, chú kiểm tra lại đi xem có thiếu xót gì
không.
Sơn kéo cái dây buộc mở túi ra móc một tờ lương phiếu nên rồi ngắm nghía ,
trên tờ tiền đó có in hình tòa thành này, rồi có một ngọn núi hoa mai phía
sau, họa tiết hoa mai bốn góc, hai mặt là mặt của hai người đàn ông.
Xem qua Sơn lại đút vào bên trong túi rồi quay ra nói với lão Lương.
- Không cần phải xem xét đâu ông anh . Thôi nhé tạm biệt thằng em đi đây.
Nói rồi Sơn ra hiệu cho đám Đạt với hai tên bọn Tú ra ngoài, lão Lương thấy
vậy thì cũng cùng tên mập kéo nhau đưa bọn hắn ra tận ngoài cửa chính của cái
ngân hàng này.
- Đi nhé lần sau nhớ gọi cho anh nha.
Lão Lương thấy bọn hắn nên xe vẫn cố vẫy tay với bọn hắn rồi nói, Sơn cũng
vẫy tay đáp lại sau đó quay ra nhìn hai tên Tú với Nam nói.
- ở đây vẫn có sóng điện thoại sao mà tên đó còn đưa cho anh cái card.
- Lúc đầu thì không có nhưng Tống tư lệnh đưa quân đội đến thì đã nối lại các
trạm phát sau đó tự tạo nhà mạng, nhưng xung quanh đây hơn một km mới có sóng
gọi được thôi anh à . Đi quá xa hơn một km căn cứ là không còn sóng rồi, thẻ
sim ở đây cũng quản lí rất nghiêm ngặt.
Sơn nghe vậy thì cũng gật đầu, nhìn ngó xung quanh trời đã bắt đầu tối đền
đóm được bật nên từng tấm áp phích cửa hiệu, logo biển quảng cáo vẫn đầy màu
sắc như vậy, đèn led vẫn sáng nhiều màu như thế, khung cảnh ở đây nó cứ vẫn
nhộn nhịp như ngày trước tận thế, đôi lúc cũng thấy lính tráng vẫn thi thoảng
trên đường cầm súng tuần tra.
Bọn hắn đây là đang đi đến một nhà hàng gần đây để ăn tối, Sơn hỏi hai tên
kia xem chỗ nào đắt nhất hắn rồi thì hai tên đều nói nơi đó, để chiêu đãi mấy
đứa với lần đầu tiên đến đây nên hắn đã kéo cả bọn đến đó ăn cơm.
Quanh co vài ngã rẽ cũng đến được cái nơi đó, nhà hàng đó khá to gần với trục
đường lớn nhất trong căn cứ, phải nói là khá đắc địa, đèn đóm rất rực rỡ .
Đến nơi thì bọn hắn dừng xe lại ngoài bãi đậu sau đó cả đám kéo nhau vào trong
, bên ngoài có người hướng dẫn bọn hắn đậu xe rồi tiếp đón bọn hắn vào bên
trong.
Tiếp đón khá tốt hắn bo cho một trăm lương phiếu, bây giờ tận thế trả ai quan
tâm ngươi ăn mặc hay đi xe gì mặc đồ có sang trọng hay không mà chủ yếu ngươi
phải có tiền hay không . Thấy hắn có tiền như vậy cả đám nhân viên tiếp đón
rất liềm nở, Sơn thuê hẳn một gian phòng riêng biệt cho cả bọn.
Cái phòng đó cũng tương đối rộng, bên trong có một cái bàn xoay khá to trải
khăn, cốc chén đũa bát chỉnh tề nhìn đã thấy đẹp mắt . Mấy tên theo Sơn từ
trước đến giờ cũng ít thấy cảnh như vậy thì cũng hơn hở mà ngồi xuống sau đó
sờ xoạng nhìn ngó xung quanh.
Sơn thì ngày trước tràng diện nào mà chưa thấy qua chỉ cười cười nhìn đám bọn
hắn sau đó ngồi xuống bàn châm điều thuốc sau đó giở menu, thấy món nào thuận
mắt là hắn gọi . Nhân viên ghi đồ ăn cho hắn thì mỏi tay ghi chép mặt mày thì
giãn ra theo từng câu nói của hắn.
Sơn gọi thấy cũng tầm tầm đưa menu cho bọn kia để cho chúng gọi, đám Đạt vói
Huấn thì đều bảo hắn tùy tiện gọi được rồi sau đó lại đưa cho Tú với Nam.
- Trời má cái món gì mà phượng hoàng tung cánh đắt vậy trời, hai trăm cân
lương phiếu bằng mẹ gần tháng lương của anh em mình rồi còn gì.
- Đâu xem nào móa đắt vậy.
Huấn với Đạt xem xong thì không giám gọi thêm gì nữa hắn bảo mãi gọi món nào
đắt nhất mà hai tên muốn ăn cả hai mới nuốt nước miếng rồi gọi một con heo sữa
quay, Sơn đã gọi rồi nên thôi không còn gọi thêm gì nữa.
Tiếp đó là đồ ăn bắt đầu đưa nên, bọn hắn cũng không cần ăn tráng miệng tráng
mẽo gì cả, đồ ăn với rượu ngũ lương thượng hạng đưa nên là ăn là uống thôi.
- Nào được rồi cạn chén nào mấy đứa bữa cơm đầu tiên vào Hoa Mai thành mong
sau này mọi việc sẽ luôn thuận lợi.
Tất cả lại chúc tụng nhau sau đó lại ngồi ăn uống tiếp, đồ ăn đưa nên đã chật
cứng cả bàn, đúng là thành lớn đồ gì cũng có, món chay món mặn đồ tươi ngon
, ăn bữa này đúng là ngon nhất mà bọn hắn từng ăn từ trước đến giờ.
Khi trước đi bôn ba, tránh né xác sống chủ yếu toàn ăn mì tôm với đồ hộp là
chính sau này Sơn tạo căn cứ thì mới có thêm rau tự trồng mà ăn, đồ tươi thì
cũng khá ít, cũng không phong phú như thế này.
Đồ ăn hết lại được bê nên, nhân viên ra vào nườm nượp bê đồ ăn cho bọn hắn ,
thấy đám bọn hắn ăn nhiều như vậy thì ai cũng vui vẻ mà phục vụ liên tục rót
rượu . Do ở đây khá sang trọng nên cũng không có kiểu kêu gái ngồi tiếp rượu
nên cả bọn cũng không có khí thế cho nắm.
Một bữa cơm mà ăn từ sáu giờ tối cho đến tám giờ, vỏ trai rượu cũng xếp đầy
dưới đất tên nào tên đấy cũng xay bét nhè còn môi hắn và Huấn còn tỉnh . Sơn
thì không nói vì hắn đã có thể uống rượu như nước rồi, còn Huấn ngay từ đầu
đã nói không uống được nhiều nên cũng không ai ép.
Ăn xong thì Sơn gọi người thanh toán, cô gái phục vụ sau khi tính toán xong
thì báo với hắn.
- Thưa tiên sinh, tất cả của ngài hết một ngàn tám chăm năm bảy lương phiếu
ạ.
Tú với Nam đang mơ mơ ngồi nghe thấy vậy thì nhảy bắn nên, ngoáy ngoáy lỗ tai
nói.
- Hết bao nhiêu cơ … một ngàn tám a . Trời bằng anh em ta lương nửa năm mẹ nó
rồi còn gì.
Sơn liếc mắt ra hiệu cho Huấn cho hai thằng đó ngồi im rồi tiếp lấy hóa đơn
sau đó rút hẳn hai ngàn lương phiếu đưa cho cô gái phục vụ nói.
- Còn thừa tặng tặng cho em gái phục vụ tốt lần sau bọn anh lại đến.
Cô gái tiếp lấy lương phiếu hơi run run sau đó cảm tạ hắn, đám Sơn ăn xong
thì đi ra ngoài nhà hàng đó vì đám kia quá xay Sơn bảo Huấn đưa chúng về còn
mình thì lái xe đi xung quanh Hoa Mai thành thăm thú.