Người đăng: thedeonao01
Quan sát thấy đã dọa cô nàng đó đủ rồi hắn mới lái xe lại gần cây bàng đó ,
Vân thấy có một cái xe đi lại thì hô hoán ầm ĩ nên cố gây sự chú ý.
Hai cái đèn pha chiếu vào gốc cây ba con xác sống thấy hắn tiến lại thì chạy
bổ lao về phía hắn đòi cắn xé ăn thịt hắn, loáng vài cái bóng đao nhoáng nên
rồi ba cái đầu bay ra sau đó là ba cỗ thi thể ngã năn ra đất máu phun thành
một vũng.
Vân leo xuống rồi ôm lấy chân hắn khóc lóc mặt mày tèm lem mà nói.
- Cầu … cầu .. cầu xin ngươi đưa ta đi thôi . Sau này ta sẽ không như vậy nữa
ta sẽ sửa đổi ngươi bảo ta làm gì cũng được . Ta sẽ không rời đi nữa, cầu
ngươi …
Nghe nàng ta khóc lóc thảm thiết như vậy thì Sơn cười nói :
- Thế nào bên ngoài có vui không ? có muốn đi ra ngoài với ba mẹ nữa không ?
có muốn giở tính đại tiểu thư nữa không ?
Sơn hỏi một đống câu hỏi, Vân thì bên dưới chân hắn khóc lóc mà lắc đầu .
Thấy đã đủ Sơn mới bảo cô ta đứng dậy rồi đưa về lại trong căn cứ . Trên đường
về nàng ta không nói lời nào chỉ im thin thít thỉnh thoảng liếc qua nhìn trộm
sắc mặt của hắn.
Về đến nơi thì trên đảo đã đèn đóm sáng trưng, mọi người đi lại đầy đường ai
mà không biết đi vào đây thì có thể tưởng nơi này không bị tận thế ghé qua nữa
kìa, thấy hắn đi qua ai ai cũng chào hắn một câu . Vân thấy vậy thì mặt mày
hơi nghi hoặc nhưng không giám hỏi gì, về đến nơi thì bố mẹ Vân biết tin chạy
ra đón con gái, Vân thấy bố mẹ thì chạy lại ôm trầm lấy họ.
Cô bạn của nàng ta cũng chạy lại mà ôm lấy nàng ta, Vân nức nở nói :
- Con xin nỗi ba ba mụ mụ … sau này con sẽ nghe lời ….
- Tốt tốt … Cám ơn đoàn trưởng.
Người trung niên là bố của Vân đã ăn mặc khác hẳn tóc tai đã cắt lại gọn gàng
hơn, tuy hơi đen do phơi nắng quá lâu gần cả tháng trên sân thượng nhưng cử
chỉ của cả hai vẫn rất có tố dưỡng vẫn không mất đi phong thái ngày trước .
Nghe mọi người ca ngợi hắn rất nhiều hắn mới tin tưởng lời của Hồng Vân, theo
mọi người gọi hắn đoàn trưởng nên ông ta cũng gọi hắn đoàn trưởng để cảm ơn.
Sơn xua tay không để ý rồi lái xe về nhà hắn ăn cơm, về đến nơi thì cơm nước
đã chuẩn bị xong, tuy hắn bảo thêm mấy người đến giúp việc nhà nhưng mấy cô
gái vẫn tự mình nấu ăn để chiêu đãi hắn như ngày trước.
Một bàn đầy thức ăn đã chuẩn bị sẵn bốn nàng đang ngồi chờ hắn về ăn cơm ,
Phương với Ngân ngồi một bên còn hai chị em Loan Thiến ngồi một bên . Thấy Sơn
về thì mấy nàng nhao nhao đứng nên gọi hắn :
- Ông xã anh đi đâu mà về muộn vậy.
- Lão công hôm nay chị Phương làm rất nhiều món nha, đợi anh mãi đó.
- Hừ hừ .. lúc chiều ta nghe nói hắn có chở một cô gái đi đâu đó không biết
hắn định giở trò gì với nàng ta . Cả buổi chiều bây giờ mới về.
Sơn thấy cả đám nữ nhân nhao nhao hỏi thì ôm mỗi nàng một cái sau đó nhìn Ngân
nói :
- Cái con bé này sao hôm nay lại sang đây, không ở bên đó với lão Lưu sao.
- Ta sang đây chơi với chị Phương không được sao … đã có ba chị xinh đẹp như
vậy phục vụ mà còn không biết đủ.
Thấy Ngân lầm bầm nói vậy Sơn mới ho nhẹ một tiếng nói với mấy nàng vẻ giải
thích.
- Có gì đâu chiều nay có con bé cứng đầu, là cái đại tiểu thư không biết lí
lẽ nên anh đem đi hù dọa một nát cho nàng ta biết sợ mà thu liễm đó mà . Thôi
….Thôi ăn cơm đi lần sau không cần đợi anh đâu cứ ăn trước đi cũng được.
Lúc hắn nói đến đoạn đại tiểu thư không biết lí lẽ thì cứ nhìn về phía Ngân ,
biết hắn nói mỉa mình thì quay sang làm lũng với Phương . Nghe hắn kể như vậy
bầu không khí mới dịu xuống một tí, rồi mọi người cũng bắt đầu ăn cơm.
Hắn ăn cơm lại kể mấy câu chuyện cười mặn khiến đám nữ nhân cười lăn cười bò ,
Phương cứ phải đánh hắn mãi bảo hắn ăn cơm kẻo nguội mới làm hắn thôi kể . Tuy
hắn có ba cái nữ nhân nhưng rất hòa thuận, hai chị em Loan Thiến thì rất hiền
nành thiện lương không có nghĩ ngợi gì cả còn Phương thì được hắn đả thông
tinh thần rất nhiều nên cũng chấp nhận hai nàng kia cùng chung một chồng.
Đêm đến hắn đều đi cày ruộng xới đất chăm chỉ cho ba nàng rất đều đặn, tuy
vậy hắn cũng không cảm thấy mệt mỏi hay xuống sức gì cả mà cảm thấy tâm thần
thoải mái nhiều hơn . Hỏi Tóc Tím mới biết đó có thể là do hắn bước vào cấp
hành tinh cấp 1 nên nhu cầu của hắn hơi cao với chuyện đó.
Sang hôm sau khi tỉnh dậy thì Phương đang trần như nhộng ôm lấy hắn ngủ xay ,
Sơn khẽ kéo nàng ra rồi đắp chăn cho nàng mặc lại bộ đồng phục tác chiến hắn
đi ra ngoài dưới ánh mặt trời hấp thu năng lượng từ dưới mặt đất bốc nên.
Đến bảy giờ thì ba nàng đã dậy, bữa sáng cũng được chuẩn bị xong, A Loan
chạy ra kêu hắn vào ăn sáng.
- Lão công đồ ăn chuẩn bị hết rồi này vào ăn đi cho nóng.
Sơn thấy vậy ào một cái vào tắm rửa đanh răng rửa mặt rồi ngồi ăn sang với đám
nữ nhân, ngó thấy có ba người thì hắn mới hỏi.
- Ơ con Ngân đâu rồi, hôm qua nó ở đây cơ mà.
- Anh còn nói nữa đêm qua lúc anh với A Loan, A Thiến làm chuyện đó kêu to
như vậy con Ngân nó nghe thấy nên đã bỏ về chứ sao.
Hai chị em Loan Thiến đỏ mặt nhìn hắn mà oán trách.
- Cũng chỉ tại lão công quá khỏe đi bọn em không chịu được nên mới như vậy.
Phương nghe vậy thì cũng nghi hoặc nhìn hắn rồi lại nhìn hai nàng, bởi vì dạo
này nàng cũng vậy bị hắn làm cho bủn rủn chân tay mới nghỉ . Mà nàng để ý
không phải hắn làm mình nàng mà đêm nào hắn cũng làm cả ba nàng.
- Lão công dạo này anh dùng thuốc sao mà khỏe như vậy cả ba chị em mà cũng ăn
không tiêu anh là sao . Anh đừng dùng thuốc nha cái đó rất hai cho sức khỏe
nha, sau này hai đứa phải tiết chế anh ấy không để anh ấy quá sức mà hại sức
khỏe.
Sơn đang uống một ngụm sữa liền phun hết xuống đất, hắn liền để lại cốc sữa
ôm chạy lại ôm Phương để nên đùi mà nói.
- Cái gì mà dùng thuốc chứ, nam nhân của em mạnh mẽ như vậy mà em không
thích sao lại còn nghi ngờ là dùng thuốc nữa . Hôm nay anh sẽ cho em không
xuống được giường nữa thì thôi.
Sau khi đánh vào mông Phương vài cái thì hắn bế nàng nên phòng bắt đầu giở trò
lưu manh cầm thú hai nàng Loan Thiến bên dưới thì cười bò sau đó là từ sáng
đến trưa trong phòng toàn phát ra những âm thanh khiến người ta phải đỏ mặt.
- Ông xã em không chịu được nữa rồi.. a a a
- Trời sao anh khỏe vậy …
- Tha cho em đi sau này em không dám nghi ngờ anh nữa …
Làm đến trưa thì hắn mới mồ hôi đầy người mặc một cái quần cộc đi xuống dưới
nhà tắm giặt, bỏ lại Phương đang mệt bủn rủn chân tay nằm trên giường . Hia
chị em Loan Thiến chuẩn bị đồ ăn cho hắn sau đó chạy nên phòng thu dọn bãi
chiến trường giúp hai bọn họ.
- Trời không ngờ lão công khỏe thật nha, chị Phương chị có mệt không.
- Chị có ăn gì không bọn em bảo người làm cho.
- Không chị không ăn đâu, cái tên chết tiệt đó làm chị bủn rủn cả chân tay
thật đây này.
Sau khi thấy nàng mệt lả Sơn mới ôm nàng vào lòng bỏ qua cho nàng rồi kể cho
nàng tại sao dạo gần đây hắn có nhu cầu cao với khỏe như vậy là một phần do cơ
thể hắn đã bước vào cấp hành tinh cấp 1 . Phương lúc này mới biết nguyên nhân
, sau đó là oán trách đánh hắn mấy đấm vì hắn đã làm nàng thành ra như vậy.
Sơn ăn bữa trưa với chị em Loan Thiến, thấy hai nàng nhìn hắn là lạ Sơn mới
nên tiếng nói.
- Thế nào vẫn hoài nghi lão công sao . Tối nay nha, tối nay lão công sẽ
chứng minh cho hai chị em thấy.
- Không phải như vậy nha …
- Hai đứa em hôm nay đến tháng anh muốn thì chỉ có thể giúp anh bằng tay mà
thôi.
Sươn nghe vậy thì hơi xịu mặt xuống nhưng nhó ra gì đó thì nói nhỏ vào tai hai
nàng làm hai nàng đỏ bừng mặt xoa miệng rồi cùng đánh hắn một cái . Đã ăn xong
xuôi hắn mới lái xe đến chỗ xưởng chế tạo vũ khí, chỗ đó đang làm thêm khảm
đao cũng như chế tác lại mấy cái xe tải đi chở vạt tư.
Lão Lưu kiếm được vài tên nhanh nhẹn biết hàn xì nên đã hàn lắp thêm mấy khung
thép nên đầu giúp xe đâm cũng như cản xác sống tốt hơn . Lão Lưu còn kiếm được
mấy tên chuyên sản xuất vũ khí lạnh về chế tạo cho hắn một cây cung gấp nhỏ
gọn khi gần có thể mở ra khi không thì nó chỉ như một cái hộp nhỏ vậy.
Rất phù hợp rắt sau lưng, dây cây cung đó được làm từ gân con Mập Thi đó ,
Sơn thử có một nhát cây cung đó rất bền cũng như sữ bật rất lớn.
- Thôi ta dùng vũ khí nóng được rồi, mang cái cung này cho ai biết dùng thì
phát huy công dụng tốt hơn ta.
- Cậu yên tâm lão Lí đã đem cho tên biết bắn cung đó một cây cung mới rồi nó
cũng chế tác y như cái này nhưng thêm nhiều phụ kiện đi kèm hơn mà thôi . Có
mỗi một tên biết bắn cung thôi, là cái tên lần trước bắn Tay Đao đó, hỏi mới
biết nó trước đó là tuyển thủ quốc gia bộ môn đó.
Sơn tí thì cũng líu lưỡi không ngờ cái thằng đó lại kinh như vậy, thấy lão
nói đến thế rồi Sơn cũng thu lấy rồi rắt vào một túi tác chiến bên hông.
- Dặn dò mọi người đến chiều tôi có chuyện muốn bàn.
- Là chuyện gì mà khẩn cấp vậy, không nhẽ lại có người cầu cứu sao đoàn
trưởng, đám đó có gần đây không.
- Không phải cái lão này hỏi nhiều thế nhỉ, Tóc Tím đã xác định được phi
thuyền thứ hai kia gần đây rồi chúng ta mau mau nên đường đến đó xem xét xem
thế nào . Có vớt vát được gì thì tốt, mà lão sao hỏi nắm thế nhỉ có cái thuộc
hạ nào như lão không hỏi thượng cấp như tra khảo phạm nhân ý . Thôi mau đi đi
không tối mất.
Lão Lưu hơi xoa đầu cười cười rồi cũng chạy biến đi thông báo cho mọi người ,
Sơn thì cầm mấy mũi tên răng Thi Khuyển mà bắn thử cây cung mới chế tạo