Người đăng: thedeonao01
Sơn vừa hút thuốc dọa tên đó vài câu ai ngờ cái thằng này lại yếu tim như vậy nghe đến ăn thịt người thì đã ngất bố nó rồi , vừa tức vừa buồn cười hắn lại vào trong xe lấy một trai nước khoáng khác ra dội nên mặt tên đó .
Vừa tỉnh dậy thì hắn đã ôm lấy chân Sơn rồi khóc rống nên :
- Đại ca ơi anh nhìn em đi thịt em làm gì có đâu , cả tháng nay em không ăn uống đầy đủ nên gầy chơ xương anh nhìn này xương sường em nhô cả ra đây nè , thịt em không ngon đâu …
Tên đó vừa ôm chân hắn vừa vạch cái áo phông đã bẩn bê bết của hắn nên cho Sơn xem , đẩy chân một cái khiến tên đó ngã năn tên Sơn mới cầm cái súng lục trong hòm ra giơ về phía hắn rồi nói :
- Con mẹ mày có im mồm không , ông cho mày một nhát bây giờ , lằng nhằng mặc cả với ông sao . Nói mau bọn mày là bọn nào , từ lỗ lẻ nào chui ra đây .
Thấy cái họng súng đen ngòm chĩa về phía mình , tên đó nuốt mọt ngụm nước bọt sau đó nói:
- Đại ca anh có thể cho em xin một cái điếu thuốc được không .
Tên Sơn không biết nói mẹ gì hơn , trong cái hoàn cảnh đó mà nó vẫn không biết thế nào mà nó còn xin thuốc mình không có giác ngộ mẹ gì khi mình là tù binh , nhìn cái ánh mắt bản bết cùng máu mũi chảy ra , Sơn không nổi cáu với nó nữa mà châm cho nó một điếu thuốc rồi đưa cho nó , tiếp được rít một hơi rồi nó mới nói :
- Em tên là Hoàng Hải , có nghĩa là biển màu vàng đó anh . Ngày trước nhà em gần một con sông đầy phù sa nên bố em đạt tên …
- Dừng dừng tao biết rồi , chuyện trước đó thì kệ đi . Sao chúng mày lại tấn công tao .
- Đại ca anh đừng hiểu lầm nha …. Em không có chủ ý tân công anh , là mấy thằng kia đòi bắn chết anh lấy cái con xe bọc thép S5 này , em khuyên họ là đến hỏi thăm anh nhưng chúng nó đánh em rồi bắn anh . Mọi chuyện em không có liên quan .
Nói rồi hắn chỉ cho hắn cái vắt thâm tím trên mắt ý là chỗ đó là do bọn kia đấm hắn rồi quẹt quệt máu mũi rít một hơi thuốc rồi nói tiếp :
- Chúng em là người của sơn trang Hồ Điệp cách đây vài trục km thôi , em là cái thằng trong đội đi tìm vật tư mà mẹ nó là pháo hôi cho chúng nó thì đúng hơn . Mẹ chúng nó toàn bắt em đi trước làm mồi câu xác sống với việc nặng nhọc khuân vác toàn do em làm , sống như một con chó vậy anh à.
- Cái gì căn cứ , ở gần đây sao , có đông người không súng đạn thế nào .
Nghe thấy Hải kể về cái sơn trang kia thì giọng hắn đề cao vài phần hỏi . Hải nghe hắn hỏi thì nói :
- Sơn trang Hồ Điệp anh à , có năm trăm sáu trăm người gì đó anh à , có bảy đội kiếm vật tư anh à , bọn em thuộc về đội kiếm vật tư của ông chủ Vương . Ông ta là người có đội kiếm vật tư nhiều nhất cũng như có súng đạn nhiều nhất còn lại là của ông chủ Hoàng cùng lão Trần thọt .
Hắn nghĩ con mẹ nó cái Sơn Trang có ba trăm người mà nghe cái thằng này kể mẹ nó đã có ba cái phe phái rồi hỏi thêm tên đó thêm nhiều thông tin về nơi đó nữa thì hắn cũng đại khái hiểu được tình hình bên trong cái sơn trang đó .
Trong đó có bốn cái phe phái một là chủ nhà đầu tiên của cái sơn trang hồ điệp đó , sau đó là ba tên ông chủ khác cùng đám vệ sĩ đến đó chú ngụ cùng lúc mạt thế buông xuống . Ba tên ông chủ kia thì thỉnh thoảng chia ít vật tư họ kiếm được cho ông chủ sơn trang coi như tiền thuê , bốn tên chia sơn trang làm bốn góc sau đó như ăn ý đều giữ địa bàn của mình mà không xô sát .
Ban đầu chỉ có khoảng gần trăm người nhưng sau đó hết đồ ăn đám bọn hắn cử người đi tìm vật tư rồi liều mạng có thêm súng cũng như cứu thêm được nhiều người hơn , đem họ về sơn trang , nếu đám người đưa về sơn trang muốn sống thì chỉ có nước là nha hoàn tôi tớ chồng trọt hoặc mua vui cho đám chủ nhân trong đó mà thôi . Lúc ban đầu thì ai cũng phản kháng nhưng đánh đập cũng như giết tróc cùng khát vọng muốn sống khiến họ nhận mệnh .
Cái tên Hải này ban đầu cũng được họ cứu hắn còn có cái bạn gái nữa là nha hoàn cho nhà lão Vương chính vì muốn cứu nàng ta ra ngoài nên hắn mới liều mình xin tham gia công việc đi kiếm vật tư để kiếm lương thực chuộc nàng ta ra . Cái vé lương thực đó là do cả bốn tên cầm đầu trong đó nghĩ ra vì tiền tệ nay đã không còn tác dụng , phiếu lương thực được bọn hắn in ra bằng với số vật tư chúng kiếm về rồi phát lương cho mọi người làm tiền tiêu .
Và theo tên Hải được biết thì lão Vương đó là kẻ có nhiều súng đạn nhất , lão luôn có dã tâm muốn thâu tóm tất cả cái sơn trang đó về tay mình nhưng không được vì đám còn lại đấu đá với lão cũng rất căng .
- Đại ca tất cả êm biết chỉ có nhiêu vậy , tuy em không có ý tấn công anh nhưng em trong tụi với bọn họ tấn công anh nên khó tránh khỏi anh sẽ giết em mong anh có thể cho em một cái chết thống khoái . Mong anh đừng ăn thịt em , em gầy nắm … huhu.
Nghe hắn nói lẫm liệt như vậy rồi lại thấy hắn khóc tu tu Sơn phì cười rồi nói :
- Được tao tạm tha cho mày , tao sẽ đến cái Sơn Trang đó xem thế nào nếu mà tao biết mày nói rối tao thì tao sẽ nột ra mày ra sau đó xẻo từng miếng thịt cho xác sống ăn rồi bắt mày nhìn .
Tên Hải tái mặt lại rồi gật đầu vẻ hiểu ý hắn , nhưng hắn vẫn cố lấy dũng khí cố gắng nói :
- Đại ca anh vào đó có thể cứu nàng ra giúp em được không , đây là ảnh của nàng .
Nói rồi hắn cúi đầu xuống ngó ngó vào túi áo , theo chỗ hắn chỉ Sơn lấy ra một tấm ảnh chụp trong túi áo hắn ra , đó là một tấm ảnh chụp một tên mặt mày khá bình thường ăn mặc trải chuốt sang trọng , cạnh hắn là một cô gái xinh xắn đáng yêu . Không kìm được Sơn hỏi một câu :
- Có phải trước đó nhà chú mày rất giàu đúng không .
Tên Hải quay ra nhìn hắn sau đó nghi hoặc nói với hắn :
- Nhà em cũng bình thường anh à , mẹ em mất sớm , có bố em nuôi em , bố em là ông chủ công ty xây dựng nhỏ trị giá cũng mấy trục triệu đô .
Như chợt hiểu ra Sơn gật đầu rồi nói :
- Thì ra là vậy , thảo nào người yêu của chú mày xinh như vậy . Anh vào đó xem thế nào nếu giúp được anh sẽ giúp , nhưng đó là chuyện sau này , còn giờ thì chịu khó một nát .
Nói rồi Sơn kiếm mấy sợi dây chói tên Hải lại sau đó lại chói hắn vào ghế xe , tuy đau nhưng tên đó không dám nên tiếng kêu la sợ Sơn sẽ đổi ý mà giết hắn ngay tại chỗ . Cột xong tên Hải hắn dọn dẹp súng đạn của đám đó ném hết nên xe sau đó lái xe quay lại chỗ đám người của Phương.
Thấy xe của hắn quay đầu đi vào đảo sinh thái chứ không chạy theo đường quốc lộ Hải mới nghi hoặc hỏi hắn :
- Anh zai đường đi về sơn trang bên kia cơ mà , anh định đi đâu đó.
- Đưa mày về chỗ ở của tao .
Bật bộ đàm nên thì hắn đã nghe thấy tiếng Phương hỏi vẻ no lắng :
- Ông xã , ông xã anh có đó không , có thì mau trả lời đi , anh có sao không chúng em nghe thấy tiếng súng bên đó , có cần bọn em qua không .
- Ông xã mau trả lời em đi ông xã .
- Anh đây , anh không sao bên đó có xảy ra chuyện gì không em .
- Anh làm em sợ muốn chết gọi anh mãi mà không thấy trả lời , bên em không sao đã giải quyết hết đám xác sống rồi , giờ bọn em đang đi từng nhà khám xét cũng như tiêu diệt nốt đám xác sống còn kẹt lại trong đó .
- Ukm anh đến chỗ em ngay đây .
Sơn hỏi nàng vị chí sau đó lái con S5 đó thẳng tiến đến vị chí của nàng . Tên Hải nghe hắn nói chuyện biết bên hắn còn có đồng bọn thì cũng ngậm mồm không dám hỏi han gì , chạy xe một nát thì cũng đến gặp đám người của Phương .
Thấy xe hắn Phương đang chỉ đạo mọi người thì cũng dừng lại chạy lại xe hắn đang định hỏi thì thấy một người trong xe nàng hơi đánh mắt về phía đó ý muốn hỏi hắn . Sơn xuống xe cởi bớt dây chói cho Hải rồi kể cho nàng sơ qua về việc hắn bị bắn , điều đó khiến cho Phương như nổi điên đấm đá tên Hải túi bụi vừa đấm vừa chửi :
- Mẹ mày dám bắn nén chồng bà may mà chồng bà mạng lớn mặc áo chống đạn không đã bị chúng mày giết rồi còn đâu .
Hải vừa ôm đầu vừa lăn lộn liên tục hô :
- Chị gái tha mạng , chị gái tha mạng .
- Mẹ ai là chị gái của mày , bộ chông tao già năm hả thằng kia .
Nghe thấy hắn gọi chị gái thì Phương càng đánh mạnh tay hơn , khiến hắn càng hét nên thảm thiết hơn :
- Không phải chị gái mà là em gái xinh đẹp ơi mau tha tha cho tôi , không phải tôi bắn đại ca đâu mà là bọn người đi cùng tôi chúng bắn anh ấy .
Đánh đấm một nát cũng mỏi mệt , lại nghe hắn gọi em gái xinh đẹp thì Phương mới ngừng tay lại không đánh hắn nữa , cả đám thấy có người lạ thì đều xúm lại hỏi han hắn . Hắn nhìn Phương rồi hơi bất ngờ sao nàng cũng trở nên thô bạo cùng lưu manh như hắn từ bao giờ vậy , có lẽ ở chung với hắn lâu nên nàng cũng lây từ hắn sang , hay là đó là tính cách thật của nàng đã được ẩn đi rất lâu mới đây gặp nhiều chuyện làm nàng lại bộc phát nó ra .
Cho dù đó là do đâu đi nữa hắn vẫn thích nhìn nàng như thế này hơn , thấy nàng trưởng thành hơn , thành thục hơn chứ không còn lương thiện quá mức như lần đầu họ gặp nhau . Nàng như vậy thì mới có thể sống sót lâu hơn trong cái thế đạo này , thấy hắn nhìn mình chằm chằm Phương mới đỏ mặt đánh hắn rồi nói :
- Ông xã anh nhìn gì kinh vậy mặt em có dính gì sao , mọi người đang nhìn kia kia .
Cả đám bên ngoài cười ầm nên , Sơn hơi tỉnh lại sau xuy nghĩ thì nói :
- Không có gì , anh chỉ thấy vợ anh hôm nay xinh quá mức mà thôi .
- Đáng ghét ,…
Nghe thấy mấy câu chua loét đó cả đám lại cười ầm ỹ rồi lại hỏi Sơn về việc lúc nãy , nghe Sơn kể sơ qua việc đó biết hắn xuýt chết thì cả đám đều nhìn về tên Hải chằm chằm vẻ muốn cho hắn một trận .