Người đăng: thedeonao01
Qua mấy ruộng ngô với khoai là nên trên một con đường đất, cỏ đã mọc gần hết
đường chắc lâu rồi không có ai đi, theo vệt bánh xe còn xót lại hắn vác con
cá trắm biến dị đó men theo cái vệt xe đó mà đi.
Đi tầm hơn một cây qua mấy chỗ rẽ sau núi với một cánh đồng cũng toàn ngô với
khoai hắn thấy xa xa có một ngôi làng, ban đầu hắn định nướng cá ăn luôn chỗ
có nhiều cây cối ven đường nhưng đến gần mới biết đó toàn là cây xưa.
Hắn thấy vậy thì cũng chả giám lấy củi của nó mà nướng cá, sợ chưa nướng xong
thì hắn đã bị mùi hôi từ khói của nó tỏa ra hun chết rồi . Mà cá khi nướng
chín bằng cái thứ đó có ăn được không, rồi lại vừa mất sức vừa mất công không
ăn được gì.
Đi hơn một cây thì thấy có một ngôi làng đang xa xa trên ngọn đồi phía trước ,
nhà là nhà sàn, có nhà thì mái ngói có nhà thì mái tôn, nhìn kiểu vừa có nét
cổ vừa hiện đại . Thấy có bản làng hắn mới cố đi nên, đến đó biết đâu có ít
gia vị làm một lồi lẩu cá thì …
Sơn nghĩ đến lại nuốt nước bọn ừng ực, lại tăng tốc thêm vài phần một nát sau
đã đến cửa thôn, ở bên dưới chân đồi đã xây một bờ tường khá cao ít cũng có
năm sáu mét, cổng làng cũng được xây rất to ít cũng có đến rộng gần trục mét
có hai lối đi nối cái bản đó với một con đường bê tông đi ra đâu đó hắn cũng
không biết.
Cổng bản xây rất to, bên trên có một tấm biển có ghi “ Bản Tường Xá ” Sơn
cũng không quan tâm nhiều có chỗ chú để ăn uống là được, tiếp tục lại vác con
cá trắm biến dị mà đi . Xác sống vây quanh cái cổng đó cũng đến bảy tám trục
con, thấy Sơn lại gần với thấy mùi máu xa xa thì cả đám xúm lại định ăn thịt
hắn.
Đám đó quần áo nào cũng có, vest có, quần áo thể thao, quần áo vải thổ cẩm
của dân tộc cũng có … chúng lao vào hắn nhưng chỉ chưa đến ba mươi giây cả đám
đã văng ra đầy đất con bị vỡ đầu chết, con thì chân tay không lành lặn mà
không có sức tấn công lại hắn.
- Trời đó đó…. là người …
- Trời anh ta có thể vác con cá to đến vậy …. Bảy tấm trăm cân ấy chứ …
- Mau mau … mau gọi trưởng bản ….
Sơn tiến càng lại gần cái cửa đó thì tiếng bên trong phát ra càng rõ hơn, hắn
cũng hơi bất ngờ vì đám đó còn sống . Hắn cũng không muốn Tóc Tím tốn quá
nhiều năng lượng nên cung không thường xuyên bảo nàng quét xung quanh mà khi
nào cần hắn mới bảo.
- Có ai ở trong không, có thể cho tôi vào chú tạm có được không …
Một nát sau thì của mở ra, một ông già tóc đã bạc trắng, để râu cũng hơi dài
, râu ông ta cũng hơi có màu trắng xám, ông ta là người đi đầu ra khỏi cánh
cửa gỗ của cái bản đó.
- Chào cậu … tôi là trưởng bản ở đây …anh bạn cậu thật là dũng mãnh nha ,
cương thi vây quanh đây mà cậu loáng cái đã giải quyết rồi.
- Bác à …cái cương thi mà bác nói là đám xác sống kia sao.
Ông ta hơi ngớ người rồi theo tay hắn nhìn sau đó gật đầu, thò tay ra bắt tay
với hắn ,có vẻ ông ta làm việc đó rất ít nên có vẻ hơi ngượng ngập.
- Chào bác …con là Sơn quân nhân chẳng may đi lạc đồng đội nên đi qua đây
mong bác cho con vào trong tá túc một ngày.
- Được …được chứ … cậu muốn ở đây bao lâu cũng được …chúng tôi cũng lâu nắm
rồi không gặp được một người sống đến đây . Suốt ngày phải nhìn cái đám xác
sống đó mà lão ruột.
Rồi ông ta với đám trai trẻ trong bản kéo Sơn vào trong, mấy người nam canh
cổng thì đều mặc đồ thổ cẩm, tay cầm gậy gộc côn bổng họa hoàn nắm mới có
người cầm theo một cái thanh đao, nhưng thanh đao đó nhìn là biết nó đã rất
cổ rồi, độ sắc bén cũng không tốt cho nắm.
Mấy người thấy hắn vác con cá thì đều rạt sang một bên, trưởng bản thấy vậy
nói.
- Sơn à có cần người mang xe đến chở con cá này giúp cháu không, nó to quá
cháu có sợ không ….
- Không sao bác à … con vác được, con vác nó từ cái sông cạnh vách núi bên
kia về đây đó bác . Từ nhỏ con đã có sức khỏe khác thường nên mới được đạc
biệt tuyển vào quân đội.
Thấy trưởng bản hỏi như vậy Sơn mới nói lấm liếm đi để cho mọi người bớt nghi
ngờ chút ít.
- Cái gì con cháu đi từ bên đó về đây sao, trên đường đi có gặp xác sống
không.
- Có chứ nhưng cháu giải quyết hết rồi …mà ở đó có rất nhiều khoai với ngô
sao mọi người không thu hoạch.
- Aiizzz được rồi đi đi … theo ta về nhà rồi nói …
Sơn thấy vậy thì mới đi theo ông ta nên trên bản, trên này cũng có rất nhiều
nhà sàn nhưng toàn được cách tân hiện đại, xây nhà rất đẹp toàn bằng gỗ quét
véc ni bóng loáng, hắn còn nhìn thấy bồn nước năng lượng mặt trời, dây điện
, đèn đường đủ cả.
- Móa đây có phải là cái bản không nữa, nó còn không khác gì dưới thành phố
cả.
Sơn nói thầm trong lòng như vậy, Sơn và lão trưởng bản đi đến đâ mọi người
chạy ra xem đến đó, thành phần nào cũng có, nam có nữ có, trẻ con cũng có
…. Tất cả đều chào trưởng bản cung kính sau đó được ông ta phất phất tay sau
đó lại rời đi.
Chỉ có mấy đám trẻ con là đi theo sau hắn sờ sờ mó mó vào con trắm to tướng
hắn vác trên lưng . Một nát thì cũng đến một cái nhà sàn, trước sân được nát
gạch đỏ, hoa cỏ xanh tốt tỏa mùi bốn phía, dưới gầm nhà sàn cũng rất sạch sẽ
đang có một con chó con nằm ở đó.
- Đến nơi rồi anh bạn có muốn tắm rửa gì không … ta sẽ cho người đưa cậu đi.
Sơn vứt con cá xuống đất, ngủi ngửi người mình, tuy cái áo tác chiến đó
không bẩn, cũng phần nào xử lí bớt mồ hôi của hắn nhưng đã lâu hắn chìm trong
nước, lại còn vác con cá nên trên người cũng hơi có mùi lạ . Sơn gật đầu rồi
nói.
- Vậy bác chỉ con chỗ tắm là được … với làm phiền bác làm cái gì cho con ăn
với từ hôm qua đến giờ con vẫn chưa ăn gì.
- Được được …. Ra chỗ kia ..ở đó có nước sạch đó, muốn có nước nóng thì đợi
một nát.
Sơn nhìn theo tay ông ta chỉ thì thấy chỗ góc vườn có một cái nhà tắm xây rất
cầu kì ốp đá làm giả chỗ đó thành một hòn giả sơn vậy, Sơn gật gật đầu rồi
mới đi ra đó . Bên trong khá hiện đại vòi hoa sen, bình nước nóng, điện đóm
đầy đủ có cả một cái bồn tắm rất lớn.
Sơn đang định xả nước vào bồn tắm thì phát hiện trên thành bồn tắm có một cái
quần nót viền zen đen, hắn cầm nên xem xét thì đó là một cái quần nữ, lắc
lắc đầu để không nghĩ kì quái hắn vứt nó sang một bên sau đó xả nước âm ấm rồi
bắt đầu cởi quần áo.
- Ah … ah.
Sơn đang vừa cởi cái quần nót thì có một tiếng hét vang nên, hắn quay lại thì
phía sau hắn có một cô gái đang đứng khi nào trên tay đang cầm khăn tắm với
quần áo, lúc nãy là nàng ta hét .Sơn không mặc gì quay ra sau đó cả hai đều
sững người, hắn thì nghĩ sẽ không ai vào đây, còn cô gái không nghĩ hắn lại
thoát hết đồ.
Cô gái từ trên mặt hắn liếc nhìn xuống bên dưới thấy cái vật to lớn của hắn
thì yết hầu hơi cử động rồi đỏ bừng mặt nói.
- Sao sao ngươi không mặc quần áo chứ …Đây đây là quần áo ông Chứ bảo ta đưa
cho ngươi…
Nàng ta quay mặt đi sau đó đưa quần áo ra phía sau bảo hắn cầm, Sơn tiến lại
lấy quần áo rồi thổi nhẹ vào tai cô gái nói.
- Thế nào thấy của anh có kích thích không … kích thích có thể cùng tắm chung
nha.
- Ngươi … ngươi biến thái ah…
Thấy hắn lấy quần áo thì nàng cũng chạy ra bên ngoài, Sơn cũng lấy quần áo
sau đó đi vào tắm, tắm nước ấm làm hắn thoải mái nên không ít . Một nát sau
thì hắn tắm xong sau đó lau người mặc quần áo rồi đi ra ngoài.
Bộ quần áo đó rất vừa với hắn toàn bằng vải thổ cẩm, áo cộc tay cài cúc và
một chiếc quần sóc, nhìn vải thổ cẩm đó mặc cũng rất lạ mắt . Sơn lau đầu sau
đó đi nên nhà, trưởng bản vẫy tay cho hắn trèo nên sau đó hai người ngồi gần
một cái cửa sổ.
Trà đã được ông ấy pha từ khi nào, rót cho Sơn một chén rồi ông nói.
- Uống đi cho ấm bụng, cơm cũng xắp nên đây rồi ..
Sơn gật gật đầu cám ơn rồi tiếp lấy chén trà trưởng bản đưa cho, uống một
ngụm, trà vào miệng một vị chát nhẹ, thơm mát trong khoang miệng tản đi sau
đó nuốt xuống dư vị đọng lại hắn lại cảm thấy ngọt.
- Đúng là trà ngon nha bác.
- Ukm đặc sản vung này đó cháu.
Một nát sau thì cơm cũng đã được mấy cô gái bê nên, Sơn phát hiệ có hai cô
gái trẻ ăn mặc rất xinh đẹp, khí chất khác hẳn với mấy cô còn lại . Trong đó
có một cô gái khi nãy mang đồ thay cho hắn, thấy hắn nhìn thì mặt đỏ bừng
quay đi không nhìn hắn.
- Hia đứa cũng ngồi ăn luôn một thể đi cũng đã trưa rồi còn gì.
Hia cô gái xinh đẹp đó đang bê đồ ăn nghe ông Chứ nói vậy thì cũng ngồi xuống
cùng bàn với hai người sau đó xắp bát đũa cung kính đưa cho ông ta.
Ông ta vuốt tròm râu ở cằm rồi nói với Sơn.
- Cháu gái bác đấy, ngoan nắm, tháng nào cũng về thăm bác không như cái
thằng cha nó …. Aizz . Vậy mà .. không biết nó còn sống không nữa … mong cho
nó không bị việc gì sớm về được đây đoàn tụ với chúng ta …
- Ông ,ông ba cháu nhất định còn sống … nhất định rồi ba cháu sẽ về đây với
ông cháu mình.
Tiếng nói đó là của một cô gái ngồi cạnh hắn, người khá nhỏ nhắn cao một mét
bảy cũng không trừng, mặt mày khá trẻ con, da rẻ trắng trẻo như trứng gà bóc
không một vết muỗi đốt, tóc được cột đuôi gà phía sau . Lúc này nàng đang
nhìn ông mình mà nói, ở góc hắn nhìn nghiêng khuôn mặt nàng phải nói là ở góc
hắn nhìn nàng quá đẹp.