Chương 350: Chương 27


Metz liếc mắt nhìn Phelps cả giận nói:

- Ngươi cho rằng Hall bị gia tộc ép nên mới từ bỏ nắm quyền hạm đội tinh nhuệ thứ nhất? Nếu ngươi nghĩ như vậy, ngươi sai lầm lớn…

- Vậy là gì?

Phelps nhíu mày:

- Chẳng lẽ các ngươi cấu kết với Hall?

- Không phải vậy.

Metz nói:

- Ngu xuẩn, ta cho ngươi biết. Hall sở dĩ từ bỏ nắm quyền chỉ huy hạm đội này, bởi hắn biết rõ, hắn không thể thắng trận chiến này.

- Không có khả năng?

Phelps nói:

- Chỉ bằng vũ nội yếu ớt này, làm sao chống lại sự xâm chiến của chúng ta.

- Hừ!

Metz khinh cười nói:

- Yếu ớt? Ngươi nhìn kĩ Long Vũ đi…. Các ngươi mấy ngàn tàu bảo vệ cũng không thể ngăn hắn, ngươi cảm thấy được sự yếu ớt sao?

Gương mặt Metz ngượng ngùng, sát mình vào lòng Long Vũ, đáp Phelps:

- Sức mạnh của y, các ngươi tuyệt đối ngươi không hiểu. Ta cần nam nhân như vậy, Phelps, ngươi tính làm gì. Buồn cười, ngươi lại thùy tiên tam xích( dãi chảy dài 3 thước) …”

Long Vũ: đưa tay xuống vỗ nhè nhẹ bờ mông mĩ nhân, nói:

- Đừng như vậy, ngươi sẽ làm hắn kích thích đến chết mất…

Metz quay lại nở nụ cười, thiên kiều bá mị:

- Yên tâm đi, hắn như phế nhân, không dám tự sát đâu.

Nói xong, liếc nhìn khinh thường Phelps, ánh mắt tràn đầy sự khinh bỉ và miệt thị.

Phelps cảm giác tức chết.

Trước kia, tranh giành cùng Hall cũng chưa hề bị sỉ nhục như vậy.

Vốn cho mình là điên loan đảo phượng. Lại không nghĩ rằng, nữ nhân ôm ấp nam nhân khác, chính mình cũng bị lăng nhục.

Hắn âm thầm thề, nhất định một ngày kia, sẽ tự tay giết chết đôi cẩu nam nữ này.

Đương nhiên. Hiện tại, hắn không thể làm được.

- Bây giờ các ngươi muốn gì?

Phelps gượng hết sức cố tỉnh táo lại, nhìn hai người hỏi. Giờ phút này tất cả chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng nhất là mạng sống.

- Ngươi cứ nói?

Metz cười duyên một tiếng, đáp:

- Ngươi cảm thấy kẻ phế nhân như vậy nên giết hay không….Tự ngươi nói.

- Đương nhiên là nên sống!

Phelps nói.

- Là sao?

Long Vũ đến gần vài bước, khẽ cười một tiếng, nói:

- Ngươi cảm thấy ngươi còn có giá trị lợi dụng với ta?

- Đương nhiên có!

Để Phelps này sống được nhiều hơn là mất:

- Ta dù sao cũng là nhị đệ của người thừa kế Tu La tinh vực… Ngươi đừng giết ta, ngươi có thể lợi dụng ta uy hiếp Tu La tinh vực lui binh. Như vậy, vũ nội các ngươi có thể giữ vững.

- Ha ha!

Metz nhất thời nở nụ cười:

- Ngươi thật hài hước… Ngươi thấy Edward sẽ tha chết cho ngươi sau cuộc chiến này? Thật sự buồn cười. Tu La tinh vực mâu thuẫn đã lâu, chiến tranh là phương thức xóa bỏ mâu thuẫn tốt nhất. Đừng nói là ngươi, đem mạng sống Hall ra uy hiếm cũng không đáng. Các ngươi tự xem, ngươi ở gia tộc có thể so sánh địa vị với Hall sao?

- Ta biết, ngươi nhất định sẽ nói với ngoại tộc…

Metz cười nói:

- Đúng vậy, hiện giờ vị trí của gia tộc tại Tu La tinh vực trong nghị viện đang lung lay. Nhưng ngươi nên nhớ, quyền tối cao nghị viện trong tay Edward…. Vả lại, chuyện này, ta nghĩ đại ca thân yêu của ngươi cũng nhân đây mà ra tay.

Nghe Metz phân tích như vậy, Phelps nhất thời yên lặng.

- Ngươi đúng là phế nhân…

Metz khẽ cười nói.

Lời Metz khó nghe nhưng không thể phản bác.

- Nói như vậy, ta chết chắc rồi?

Phelps bình tĩnh lại, hắn nhìn Long Vũ hỏi:

- Các ngươi phí sức như vậy, không phải vì muốn giết cái đồ phế vật này sao? Metz, ngươi hẳn rõ rắng Tu La tinh vực gia tộc rất quy củ, ta chết đi hỗn hợp hạm đội thứ nhất sẽ có người tiếp nhận chỉ huy. Cái chết của ta sẽ không ảnh hưởng đến sức chiến đấu của hỗn hợp hạm đội thứ nhất…

Nói tới đây, Phelps nói:

- Trực giác cho ta biết, các ngươi không muốn giết ta. Đúng không?

- Khôn ra được một chút….

Metz cười nói:

- Phelps, lời nói này của ngươi khiến ta phải nhìn người bằng con mắt khác….Xem ra ngươi cũng không ngu, chỉ là bình thường không có áp lực nên không thể phát huy tài trí. Đúng vậy, chúng ta phí sức như vậy, đích xác không muốn giết ngươi.

- Muốn hợp tác?

Phelps thở dài nhẹ nhõm nhìn Long Vũ nói:

- Ta có thể giúp ngươi đưa toàn quân hỗn hợp hạm đội thứ nhất vào chỗ chết. Nhưng ngươi phải đảm bảo an toàn cho ta.

Long Vũ sũng sờ hạ xuống, lập tức hỏi:

- Ngươi có thể làm thế sao?

- Đương nhiên!

Phelps thấy lời của mình tác động đến Long Vũ nhất thời đã khôi phục chút thường sắc, hắn nói:

- Nếu ngươi hợp tác cùng ta ngươi sẽ thu được một cái lợi vô cùng lớn.

Long Vũ nói:

- Nói tiếp đi.

Phelps thoáng nhìn Metz, đột nhiên nói:

- Khiến nữ nhân này là của ta, ta có thể kết thúc chiến tranh. Đương nhiên, ta cần ngươi hợp tác.

- Đừng nghĩ ngợi nhiều?

Long Vũ cười lạnh một tiếng:

- Phelps, ngươi thật to gan, ta hi vọng ngươi có thể giải thích rõ ràng. Trước mắt, ngươi là tù binh của ta, ngươi không có bất cứ gì để ra điều kiện với ta. Ta có thể giết ngươi bất cứ lúc nào. Trên thực thế, dù không thông qua ngươi, ta cũng có khả năng kết thúc cuộc chiến này.Từ xưa, tà không thể thắng, các ngươi nhất định không có kết cục tốt đẹp..

Metz nghiêm mặt, nín giận nói:

- Xem ra, ngươi rất thành kiến với ta, không muốn buông tha ta, đúng không?

- Không phải!

Phelps có chút đắc ý, vênh váo. Hắn vội xua tay nói:

- Các ngươi hiểu sai ý ta…. Ta vốn định phối hợp hành động cùng Metz. Bất quá cũng không sao, mình ta có thể làm được. Như vậy, nói với ngươi, cho ngươi hay, ta nắm trọng yếu quân sự cơ mật của Tu La tinh vực. Biết người biết ta bách chiến bách thắng. Nếu ngươi biết bí mật này, ta nghĩ chiến thắng với ngươi sau này sẽ dễ dàng hơn.

- Làm sao ta biết ngươi nói thật?

Long Vũ khóe miệng nổi lên một tiếng cười tà.

- Mạng của ta trong tay ngươi, ta có thể sao?

Phelps hỏi ngược lại.

Metz cười nói:

- Cũng không sợ ngươi nói láo, bởi vi Hall sẽ nhanh chóng biết tin chúng ta hợp tác. Muốn giữ mạng, ngươi chỉ có đường thành thật hợp tác với chúng ta.

- Không được!

Phelps nhất thời nóng nảy:

- Ngươi không thể làm vậy. Nếu Hall biết ta và các người hợp tác, ta nhất định phải chết.

- Yên tâm, không thể nào.

Metz cười nói:

- Hall lần này bỏ quyền chỉ huy hạm đội, trong lòng cũng đã đánh cược. Một số việc không thể nói ra.

- Vì cái gì?

Phelps khó hiểu.

- Bởi vì hắn e sợ thiên hạ bất loạn…

Metz cười nói:

- Hall tính khí kì thật so với người cũng khác gì nhau. Nếu không phải thẩm phán Adams giúp sức, hắn cũng không thể có thành tựu như ngày hôm nay. Trên thực tế, hắn tự cho mình là đúng, ngay cả lời của Adams hắn cũng không nghe. Hắn khát vọng quyền lực hơn người. Mà phụ thân các ngươi Edward rất khỏe mạnh, y không chết các người không thể nổi danh.

- Ý ngươi là Hall muốn giết phụ thân?

Phelps ngã xuống hít một hơi:

- Điều đó sao có thể?

- Tại sao không?

Metz nói:

- Ngươi vốn không biết ca ca cùng cha khác mẹ của ngươi… Hắn đã âm thần chuẩn bị tất cả. Tuy rằng, không tới đường cùng, hắn không ra nước cờ hiểm.

- Được rồi, ta tin!

Phelps nói:

- Cho dù vì bản thân ta cũng sẽ hợp tác chân thành với các ngươi…

- Ha Ha!

Long Vũ cùng Metz nhìn nhau cười lớn.

- Nuốt viên Khỏa dược hoàn này vào…

Metz uốn éo cái mông bước tới, duỗi tay đưa cho Phelps một viên thuốc màu đen.

Viên thuốc có vị rất thơm nhưng cũng làm cho Phelps trông như tuyệt vọng.

- Phệ Tâm đan?

Phelps liếc mắt nhận ra Hắc Ám tinh vực chí bảo. Chính là vật quý giá được kể đến trong truyền thuyết, đã sớm thất truyền. Không ngờ Metz còn cất giữ một viên.

- Ăn hết…

Metz cười nói:

- Đây là cách tốt nhất thể hiện thành ý của ngươi.

Long Vũ nhíu mày:

- Thứ này hữu dụng sao?

- Đương nhiên!

Metz kiêu ngạo mà nói:

- Long Vũ, đây chính là bảo vật của Hắc Ám tinh vực Phệ Tâm đan, là tổ tiên ta bắt được Phệ Tâm thú, dụng kì nội đan, bỏ thêm chín nghìn chín mươi chín loại độc dươc mà luyện thành. Dùng lúc sau, dược liệu đeo bám trong lòng mạch, mỗi bảy bảy bốn mươi chín ngày, một lần Phệ Tam chi phát tác. Nỗi khổ không một người bình thường nào chịu nổi. Phần lớn mọi người sẽ đau đớn đến tự sát.

- Không có thuốc giải sao?

Long Vũ hỏi.

- Có!

Metz cười nói:

- Mình ta biết cách giải…Hắn nuốt viên đan vào, phải nghe lệnh ta nếu không hắn sẽ chịu đau đớn hoặc chết.

- Thật sự khó giải?

Long Vũ không tin:

- Đưa ta, cầm nhìn xem.

Nói xong, Long Vũ tiếp nhận đan dược, cầm nghiên cứu.

Cuối cùng, hắn cho rằng, may ra La Lâm có thể tìm ra chất độc. Hắn thì không được. Bởi vậy có thể thấy vật này rất hữu hiệu.

- Ăn hết!

Long Vũ tùy tay vứt, ở giữa miệng Phelps, hắn đem viên đan này nuốt vào. Phelps có chút uể oải. Chết vinh không bằng sống nhục. Phải sống, còn sống là còn hi vọng.

- Hiện tại, ta sẽ kể lại tình thế của hỗn hợp hạm đội thứ nhất cho các ngươi biết…

Phelps ngẩng đầu nhìn Metz nói:

- Metz ta hi vọng ngươi có thể giải độc cho ta đúng hạn…Nếu không muốn để người khác phát hiện.

- Đồ hỗn trướng!

Metz cả giận nói:

- Metz là tên ngươi được gọi sao? Ngươi nhớ kĩ, từ nay phải gọi là chủ nhân…

- Là chủ nhân!

Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Phelps không còn gì để nói cả, tất cả cho người ta sắp đặt.

Theo lời của Phelps, hỗn hợp hạm đội thứ nhất từ hỏa lực, phòng ngự chia theo cấp bậc. Chia làm ba cấp bậc chiến hạm, Vương cấp chiến hạm, Đế cấp chiến hạm, Thần cấp chiến hạm. Trong đó, Vương cấp chiến hạm yếu nhất còn Thần cấp chiến hạm mạnh nhất. Thần cấp chiến hạm là Tu La tinh vực nắm quyền, các chiến hạm còn lại là vũ ngoại tinh vực khác nắm quyền.

Thần cấp chiến hạm hơn năm mươi vạn chiến thuyền, nếu toàn bộ cùng công kích, trái đất cũng như hệ mặt trời, hoàn toàn có thể hủy diệt trong tức khắc.

Hiểu được tính năng của chiến hạm, Long Vũ hít sâu một hơi, nhất định muốn bóp chết chiến tranh từ trong trứng trước.

Metz nhìn thấy trong mắt Long Vũ hiện lên kinh ngạc, nàng nói:

- Kì thật, ngươi không cần phải khinh ngạc, trên lý thuyết, suy đoán của ta cũng có cơ sở. Nhưng trên thực tế không đơn giản như vậy, bước nhảy không gian bọn họ không thể giải quyết toàn bộ, giống như vận hành chiến hạm vậy, cần phải có “trùng động” là mười phần lớn nhất. Đương nhiên, bọn chúng rất chậm chạm không thể tấn công trực tiếp, khi bức thiết mới dùng đến. Ta nghĩ chúng ta có thể đi phá hủy “trùng động”. Như vậy, nguy cơ có thể tạm thời bị giải trừ. Câu chuyện kết thúc, xem còn biện pháp khác không, làm cho hỗn hợp hạm đội thứ nhất biến mất trong vũ trụ. Tuy rằng, hỗn hợp hạm đội thứ nhất bị tiêu diệt là tổn thất lớn của Tu La tinh vực, nhưng đối với sĩ khí của chúng là một đả kích rất lớn. Đồng thời, các gia tộc bên ngoài Tu La tinh vực sẽ tạo thành một uy hiếp.

Long Vũ gật đầu nói:

- Ta hoàn toàn đồng ý với ý kiến của ngươi. Nhưng, vị trí “trùng động” còn không xác định?

- Bây giờ còn không thể xác định…

Metz nhíu mày nói:

- “Trùng động” do một đội nghiên cứu đặc biệt của Tu La tinh vực chế tạo. Ngay cả Phelps cùng không rõ.

Long Vũ không khỏi âm thầm nhíu mày, xem ra mọi việc không đơn giản như hắn tưởng.

Metz mỉm cười nói:

- Ngươi không cần quá lo, ắt hẳn có cách giải quyết.

- Phelps không thể lợi dụng quyền hạn để điều tra việc này sao?

Long Vũ đột nhiên hỏi.

Metz nói:

- Không thể được…

Metz giải thích:

- “Trùng động” là chế tạo đặc biệt cơ mật của trung tâm Tu La tinh vực, ngoài tộc trưởng không ai được phép biết.

Long Vũ hỏi:

- Thật sự không được, chúng ta phải chờ “trùng động” hoàn thành, mới có thể ra tay sao?

Metz gật đầu:

- Như thế là một biện pháp tốt, phải mạo hiểm. Ta muốn nhắc là ngoài ngươi ra, người khác không thể hoàn thành.

Long Vũ khẽ cười một tiếng nói:

- Không vấn đề, ta có thể hành động một mình.

Trên mặt toát ra một tia đạm ý cười, Metz cầm tay Long Vũ:

- Ngươi cường đại cũng rất cường thế…… Ta lại may mắn, làm bằng hữu với ngươi, không phải kẻ địch.

Nói xong, Metz chủ động đem thân mình đưa vào lòng Long Vũ. Long Vũ thấy vậy không khỏi thắc mắc:

- Như thế nào? Nghĩ thông suốt sao? Có phải định lấy thân báo đáp…

Metz gật đầu, khuôn mặt thoáng hồng hồng, hiện lên một luồng bất an ngượng ngùng nói:

- Ta nghĩ ta có thể đem thân giao cho ngươi.

Long Vũ liếc mắt nhìn Metz thản nhiên nói:

- Ha ha đêm nay ta thật có diễm phúc, gọi anh đi thôi còn đợi gì nữa.

Metz không chớp mắt, chăm chú nhìn trầm ngâm, do dự, hồng nhuận môi anh đào vài lần đóng mở, lại cũng không nói. Long Vũ mắt hiện lên cực nóng, cười đáp:

- Xem ra em nhận lời Kafir đề nghị….

Nói xong, bàn tay to của hắn đã muốn phủ tại kiều đồn nàng.

Metz mềm nhũn, tâm hồn thiếu nữ bối rối, buông tay, nhỏ giọng sẳng giọng:

- Đợi chút nữa, anh phải nhẹ nhàng một chút….Metz tuy rằng nổi danh từ xưa nhưng em cũng là một nữ tử đàng hoàng …

Long Vũ đưa nữ nhân lên, để nàng nằm nghiêng, bỏ chiếc áo khoác, để lộ ra cái bí mật lớn nhất của thân thể nữ nhân. Chỉ thấy nàng dáng người thon thả, uyển chuyển, thướt tha thướt tha, bộ ngực căng phồng bị quấn chặt lộ ra một rãnh nhỏ, mông uốn thành từng đường từng nét, cùng lưng áo kích thước mảnh khảnh làm cho ai nhìn cũng ham muốn.

Metz khẽ nâng tay, cực nhanh liếc Long Vũ một cái, thấy hắn không chớp mắt, tâm hồn người thiếu ngữ nhất thời rạo rực, ôn nhu nói:

- Còn không qua đây…

Long Vũ mỉm cười, phủ thân thể xuống, chóp mũi lại, không ngừng hít lấy thanh nhã say lòng thơm mùi nữ nhân, miệng càn giễu cợt nói:

- Trời sinh vưu vật, anh chưa thể tin đây là thật.

Mắt Metz long lanh, khẽ cắn lời hắn:

- Có phải mình ngọc hay không anh thử qua chẳng phải sẽ biết sao?

Long Vũ không khách khí, đem nữ nhân kéo vào trong lòng.

Khuôn Metz như lửa đốt, rặng mây đỏ trải rộng, tim đập như sấm, mắt đẹp ngập nước, giọng nàng thấp nỉ non:

- Nhẹ một chút…

Đôi mắt Long Vũ hiện lên một tia giảo hoạt ý cười, đối rủ xuống bàn tay nhỏ của Metz nói:

- Yên tâm đi, anh cũng không phải cái hạng người mới lần đầu…

Long Vũ duỗi tay nắm hết cả eo thon, thuận thế cúi đầu, phủ đôi môi ngậm một đóa hoa kiều diễm trước mắt, nhất thời miệng đầy ngọt hương. Metz lần này sao chịu được khiêu khích, tâm hồn thiếu nữ mơ mơ màng màng, môi đào nóng bỏng ý nói hùa, cảm giác lòng đang phiêu diêu.

Bàn tay Long Vũ chậm rãi mà lên, nhẹ nhàng đặt trên hai vú tròn trịa, vò nhẹ, hết sức kích thích. Thoáng chốc, quấn ngực đã bay xuống khỏi mình.

Metz thở hổn hển, vòng eo mảnh khảnh tuyệt vời vẹo lên vẹo xuống, kéo mông đẹp theo đó đong đưa. Lồng ngực cảm giác ngứa ngáy mà khoái cảm không nói lên lời. Nháy mắt đã truyền khắp toàn thân.

Long Vũ một bên hôn môi đào thắm, một bên nhanh chóng cởi bỏ áo trong, thân thể hoàn mĩ lộ ra. Đôi mắt Long Vũ nhãn tình sáng lên, quả thực thật đẹp.

Metz ôn nhu nhìn về phía trước dịu dàng nói:

- Anh Vũ, từ giờ trở đi, em là của anh…

Nói xong câu đó, Metz liền ngượng ngùng nhắm mắt lại, tùy hắn tiến công.

Long Vũ không do dự, đem đùi của nàng tách ra, động thân tựu đâm đi đâm vào. Trải qua vài giờ mưa gió, Long Vũ cùng Metz ôm nhau ngủ.

Toàn bộ quá trình xếp hình, Long Vũ nhận được nhiều chỗ tốt. Năng lượng không gian tinh thuần của nàng bồi bổ cho hắn rất nhiều

Đặc Thù Không Gian - Chương #350