Chương 347: Sợ Hãi


Phelps không khỏi thuận theo ánh mắt quân sư ngẩng đầu nhìn lại. Nhất thời, hắn cũng ngây dại. Hắn không thể tưởng tượng, một người lại có thể chiến đấu ghê gớm như vậy. Mà còn với một nghìn chiếc tàu bảo vệ.

- Điên rồi, quả thực là điên rồi …

Phelps kinh hô vài tiếng, hắn không tin vào mắt mình đây là sự thật.

- Quân sư, làm sao bây giờ?

Phelps gọi quân sư lại hỏi.

Quân sư chau mày, cao giọng nói:

- Nhắm toàn bộ vũ khí, giết chết hắn…

Sau tiếng ra lệnh, các chiến hạm xung quanh, bất kể không phải là tàu bảo vệ, đồng loạt hướng tới Long Vũ bắn. Toàn bộ hệ thống vũ khí mở ra, uy lực kinh người. Một thời gian bốn phía vũ trụ hoàn bị vũ khí công kích.

Thét dài một tiếng, toàn thân Long Vũ huy động hỗn loạn nguyên lực, một khí tức kim sắc bao phủ, Thiên Sư pháp kiếm trong tay liên tục phóng ra sáu con Vấn Thiên Thần Long. Trong nháy mắt xông tới phá hủy mấy chiến hạm.

Cứ như thế, hết lần này đến lần khác Long Vũ tấn công. Chỉ trong chớp mắt đã phá hủy hơn mười chiến hạm. Mà bản thân của hắn cũng vẹn toàn không bị tổn hao gì.

Trong tàu chỉ huy, sắc mặt Phelps cùng quân sư lạnh ngắt. Trong hoàn cảnh bây giờ, không nên làm chuyện vô ích. Đối phương là mục tiêu quá nhỏ, hơn nữa tốc độ quá nhanh, không có cách nào tấn công được. Ngược lại lãng phí nguồn năng lượng, còn bị tổn thất mấy chiến hạm.

- Làm sao bây giờ?

Phelps lại nhìn quân sư. Hy vọng hắn có thể nghĩ ra cách giải quyết. Hắn vốn vẫn còn tự tin vào dự tính của mình một lúc. Kết quả quá bất lợi, không thể làm gì đối phương.

- Ta đã quyết…

Trong đôi mắt quân sư hiện lên một sự hiểm độc:

- Truyền lệnh xuống, toàn bộ tàu bảo vệ canh gác, tự mình ta đi gặp người đó.

Phelps suy nghĩ một chút nói:

- Ta cho ngươi thêm một ngàn giáp sĩ….

Quân sư liền gật đầu đi ra ngoài.

Thấy giáp sĩ bên kia đến gần, Long Vũ mỉm cười. Xem ra bọn chúng cũng biết bắn cao xạ đánh muỗi là không có hiệu quả.

Long Vũ mỉm cười, nói:

- Thật đáng hổ thẹn. Các ngươi lập tức rút lui. Nếu không ta sẽ giết toàn quân.

Quân sư đạp không mà đi lên. Đến trước mắt Long Vũ cười một tiếng. Nói:

- Khẩu khí thật lớn…Giết cho ta…

Quân sư ra lệnh một tiếng. Hơn mười giáp sĩ lập tức lao tới Long Vũ.

Long Vũ cười lạnh một tiếng. Thiên Sư pháp kiếm phía bên phải rung lên. Nhằm hướng giáp sĩ lao thẳng tới, tiếng kêu thảm thiết vang lên. Mũi kiếm của Long Vũ tức khắc tiễu sát giáp sĩ. Hóa thành bụi vũ trụ.

- Jack, ngươi tự mình đối địch…

Vẻ mặt quân sư lạnh ngắt ra lệnh.

Jack là đội trưởng đội giáp sĩ, thực lực của bản mười phần vẹn mười lại điều khiển kị giáp mới của gia tộc Tu La tinh vực, càng như hổ thêm cánh.

Quân sư muốn thông qua Jack để đánh giá năng lực chiến đấu của Long Vũ.

Hắn muốn ra tay, nhất định phải biết người biết ta.

Jack nghe vậy, lập tức điều khiển kỵ giáp cao lớn lao tới đánh Long Vũ. Kỵ giáp chiến sĩ hai tay cầm Ly Tử đao chém tới.

Cho dù thân hình Long Vũ ở trong không gian cũng mười phần linh hoạt mà dễ dàng né tránh đòn tấn công của Jack. Lập tức hắn khẽ quát một tiếng lập tức tấn công Jack. Jack không dám khinh thị, vội vàng lấy Ly Tử kiếm chống đỡ. Cổ gắng thoát khỏi Thiên Sư pháp kiếm.

Do lường trước được Ly Tử kiếm sẽ va chạm kiếm thể của Long Vũ, phần năng lượng phía trên lập tức bị Thiên Sư pháp kiếm hút hết. Jack hoảng hốt, vội khởi động bảo vệ, tuy nhiên nó chẳng thấm vào đâu.

Còn chưa chờ hắn hoàn hồn Long Vũ khẽ quát một tiếng, Thiên Sư pháp kiếm đã đâm vào trong lồng ngực kỵ giáp chiến sĩ. Kiếm khí lợi hại xuyên thấu qua lớp hợp kim chiến giáp đâm trúng tim Jack. Lập tức mất mạng.

Quân sư sợ ngây người, hắn không nghĩ tới Jack lại không thể đỡ nổi một kiếm của Long Vũ. Hắn không khỏi thì thào lẩm bẩm: “Thực lực của hắn rõ ràng đã đạt tới mức thượng thừa và đến cảnh giới cao nhất.”

- Mọi người cùng nhau tiến lên!

Không biết tại sao trong lòng quân sư cũng có chút sợ hãi. Hắn vội vàng phất tay ý bảo mọi người cùng nhau tiến lên.

Đối mặt với đoàn kị giáp chiến sĩ, Long Vũ nhìn quân sư cười, nói:

- Các ngươi căn vốn không phải đối thủ của ta.

Quân sư kinh hô một tiếng:

- Mọi người cùng nhau tiến lên, giết hắn cho ta. Ai có thể giết hắn ta sẽ trọng thưởng….

Long Vũ cười nói:

- Trọng thưởng tất có dũng phu, bản thân ta muốn nhìn ai sẽ đi tìm cái chết trước.

Quân sư nghiến chặt răng, hai tay vung lên, lập tức có mấy trăm kị giáp chiến sĩ cùng nhau khởi động Quang Thương hướng tới phía Long Vũ. Cùng một lúc, bốn phía đã tràn ngập khí xác tiêu điều.

Long Vũ hừ lạnh một tiếng, Thiên Sư pháp kiếm quét ngang xung quanh, trước người đã hình thành một lớp khí bảo vệ. Lập tức đòn tấn công của kị giáp chiến sĩ bị Long Vũ phong tỏa. Rốt cuộc công kích của bọn chúng không tiến lên được thêm chút nào.

Quân sư giận dữ, trong tay tạo ra một cây trường thương, thân hình giống như tia chớp bình thường, trong nháy mắt lao tới đâm Long Vũ. Long Vũ không chút e ngại, khẽ quát một tiếng, giơ Thiên Sư pháp kiếm lên chém tới.

- Ầm.

Một tiếng nổ vang lên, trường thương của quân sư bị Thiên Sư pháp kiếm chém thành hai đoạn. Quân sư nhún mình vụt lên, vội định thân, tức giận nói:

- Khá lắm Long Vũ, có thể hủy được vũ khí của ta…

- Thiên la địa võng…

Quân sư lui về phái sau vài bước, hét lớn một tiếng với thuộc hạ. Trăm kỵ giáp chiến sĩ lập tức lợi dụng năng lượng tứ phía tạo một cái lưới lớn.

Đối mặt với cái gọi là thiên la địa võng, Long Vũ chỉ mỉm cười. Lúc này, cổ tay hắn nhẹ nhàng dịch chuyển, giơ lên phía địa võng như đã được truyền dạy chém liên hồi.

Cường đại hỗn độn nguyên lực tỏa ra công kích dài ba xích (1m), trong nháy mắt công phu này đã đánh tan cái gọi là thiên la địa võng.

Long Vũ thét lớn một tiếng, bất thần đáp xuống, thẳng hướng quân sư đánh tới. Quân sư không khỏi kinh hãi, vội vàng bay vút về phía sau bỏ chạy. Cùng lúc đó, mười mấy kị giáp bên cạnh hắn lập tức đánh úp lại, làm cho quân sư thoát khỏi nguy hiểm.

Long Vũ không muốn dây dưa nhiều với bọn chúng, một kiếm đâm tới, sau đó đạp không vụt lên, lao thẳng đến quân sư. Quân sư thấy Long Vũ từ không trung đuổi theo, kị giáp chiến sĩ từ bên cạnh lập tức tránh thoát, một tia sáng từ trường thương lao tới hướng Long Vũ.

Long Vũ cười lạnh một tiếng, nghiêng người, lập tức Thiên Sư pháp kiếm từ bên phải đâm tới, kiếm đâm thẳng hướng quân sư. Quân sư co mình lại, chợt thấy vai trái bị đau, lại bị Long Vũ đâm trúng.

Thấy thế mấy kị giáp binh lập tức xông vào, che phía trước quân sư. Long Vũ bay vút lên, Thiên Sư pháp kiếm quét ngang, lập tức những kị giáp bị chém làm hai đoạn.

Hỗn độn nguyên lực kết hợp với Thiên Sư pháp kiếm phát huy sức mạnh không gì cản được. Kị giáp chiến sĩ tuy mạnh nhưng không cách nào ngăn cản được sức mạnh của Long Vũ lúc này. Khí phách ngút trời, Long Vũ quát lên một tiếng lớn kiếm đâm thẳng tới hướng quân sư.

Quân sư giữ mình, thân mình chịu kình lực của Thiên Sư pháp kiếm, lập tức chậm lại. Long Vũ cũng không thu hồi kiếm, mà được thể chém ngang, làm cho quân sư chật vật chạy thoát ra ngoài.

Kình phong từ phía sau vụt lên, Long Vũ cũng không quay đầu lại.

Cổ tay đem Thiên Sư pháp kiếm quay lại chặn hậu. Mấy đường sáng đánh lén bị kiếm quang chặn lại.

Thiên Sư pháp kiếm không ngừng, thuận theo tình thế quay người xoay cổ tay, Thiên Sư pháp kiếm từ sau vút thẳng về hướng quân sư, khó có thể né tránh. Quân sư đưa ra một cây trường thương đâm thẳng hướng Thiên Sư pháp kiếm.

Nghe tiếng trường thương vỡ tan quân sư không khỏi hoảng hốt, toàn thân nóng bừng, hắn xòe tay thủ trưởng, từ đằng sau Thiên Sư pháp kiếm thế như trẻ tre đâm xuyên vai phải hắn. Long Vũ hiệu triệu Thiên Sư pháp kiếm quay lại, quân sư kêu một tiếng đau đớn, suýt thì không thể đứng vững.

Kị giáp chiến sĩ tận mắt thấy mạng của quân sư bị Thiên Sư pháp kiếm uy hiếp nên không dám tiến tới, chỉ sợ Long Vũ chém một kiếm mà khó giữ tính mạng. Long Vũ kiếm chỉ quân sư lạnh nhạt nói:

- Dẫn Phelps cút khỏi đây, nếu không ta tiêu diệt toàn quân.

Quân sư thở dài một tiếng:

. Ngươi thật sự rất mạnh. Nhưng sức ngươi không thể chống cự được sự xâm lấn của Tu La tinh vực…. Ngươi không thể tưởng tượng sức mạnh của chúng ta. Ta biết phải đối diện như nào với mấy ngàn vạn quân?. Thôi. Ta thua rồi giết ta đi…

Long Vũ hừ lạnh một tiếng, không giết quân sư. Mặc hắn mà bỏ đi.

Hắn xoay người trong nháy mắt, quân sư hô vang:

- Chúng tướng sĩ, giết cho ta…

Kị giáp chiến sĩ sửng sốt, lập tức đồng loạt lao tới Long Vũ.

Long Vũ tức giận, hai mắt tỏa sát khí, giơ Thiên Sư pháp kiếm về hướng đám người quân sư giết tới.

Thiên Sư pháp kiếm tung bay như rồng như hổ giữa bầy dê.

Thấy có trên trăm kị giáp chiến sĩ xúm lại, Long Vũ cười khinh miệt, quanh mình tỏa ánh kim sắc, trong nháy mắt tản ra.

Tức khắc mười người biến mất một cách lạ lùng.

Tức khắc, nhất loạt mọi người lui về sau.

Bọn họ vốn là chiến sĩ, lúc lâm trận vốn không nên khiếp sợ địch. Nhưng kẻ thù trước mắt quá mạnh, bọn họ không thể tưởng tượng, kị giáp vững chắc trong nháy mắt phá hủy hoàn toàn.

Với sức mạnh như vậy, không người nào tại Tu La tinh vực có thể cản được.

Kẻ địch trước mắt đã vượt qua cả thần linh.

Long Vũ quay đầu lại nhìn, cười đắc ý, kết quả đúng như dự liệu. Hắn chỉ muốn làm họ kinh hãi. Chỉ sự sợ hãi mới giải quyết được vấn đề.

Long Vũ buông tay, tiến nhanh về phía trước, Thiên Sư pháp kiếm tỏa ánh hào quang. Hắn đã làm kẻ địch kinh sợ, mỗi đường kiếm đi qua đều khiến vài chục giáp sĩ tan thành tro bụi. Trong chớp mắt cả trận địa hỗn loạn, lao tới phía quân sư. Quân sư không thể ngờ chỉ với một kiếm trong tay có thể phá tan cả vạn quân tiến tới ngay trước mình, toàn thân run sợ.

Long Vũ không cho hắn cơ hội sống, Thiên Sư pháp kiếm như Linh xà đâm tới giữa lồng ngực quân sư.

Thân hình quân sư bất động rồi ngã xuống. Long Vũ nhân cơ hội khẽ quát một tiếng:

- Quân sư đã chết còn không ngừng tay.

Tại phòng chỉ huy, Phelps thấy sư phụ mình chết thảm nhất thời kinh sợ.

Hắn vội vàng ra lệnh các chiến hạm bảo vệ xung quanh bao bọc để không cho Long Vũ bất kì cơ hội nào.

Đồng thời, hắn truyền lệnh, đưa kì hạm bảo vệ lớn nhất đến.

Long Vũ chặt bỏ thủ cấp quân sư giấu đi, lập tức một ánh sáng kim sắc tỏa ra xung quanh, bắt đầu đại sát tứ phía. Không lâu sau, toàn bị kị giáp chiến sĩ theo sau quân sư bị tiêu diệt. Trong đó, toàn bộ kị giáp chiến sĩ biến thành tro bụi không để lại vết tích.

Không có một giọt máu nào xung quanh.

Nhưng vẫn cảm thấy mùi máu tanh vô cùng.

Một nỗi sợ lan tràn trong lòng mọi người.

Long Vũ tiếp tục phá hủy hàng trăm chiến hạm. Trong lúc chiến đấu, Phelps chỉ huy tác chiến không làm Long Vũ tổn hại mà còn tàn phá hơn mười chiến hạm. Không thể khống chế được.

Long Vũ muốn khủng bố không khí xung quanh. Thấy đã được được mục đích, hắn tự mình thu chiêu. Thu hồi Thiên Sư pháp kiếm, bồng bềnh trong vũ trụ lớn tiếng nói:

- Bọn ngươi nhanh chóng cút đi, nếu không muốn có kết cục như quân sư…

Đang ở trong vũ trụ nhưng trong phạm vi trăm dặm, tiếng nói của Long Vũ ai cũng nghe thấy. Ngay cả nhân viên trong chiến hạm cũng nghe thấy. Bọn họ cảm giác như một âm thanh văng vẳng trong đầu.

Đạt được mục đích.

Long Vũ đem đầu quân sư vứt cao lên, một kiếm chém thành hai khúc, máu bắn tung tóe khắp nơi. Trong lúc này, Phelps như gặp quỷ thần, kinh hãi vô cùng.

Hoàn thành mọi chuyện, Long Vũ khẽ cười một tiếng nói:

Bọn ngươi tự thu xếp cho ổn thỏa…

…………………

…………………

Trở lại Huyền Môn, Long Vũ mang bên mình camera không gian ba chiều cỡ nhỏ giao cho La Lâm. Để La Lâm cắt nối, biên tập thành tư liệu phát tại Huyền Môn.

Năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, cùng Tiên Cảnh, toàn bộ cường giả đều quan sát hình ảnh của Long Vũ. Mọi người vô cùng tán thưởng Long Vũ. Đồng thời, đối với nguy cơ chiến tranh đã bị đẩy lùi.

Xong việc, Metz hẹn một mình Long Vũ ra nói chuyện. Nàng mỉm cười nói:

- Sức mạnh của ngươi đã vượt qua sức tưởng của ta. Sau khi xem ngươi cùng Phelps giao chiến ta thấy được ta hợp tác với ngươi là sáng suốt. Ta thật may là mình đã ra quyết định sáng suốt.

Long Vũ cười nói:

- Quân sư rất bình thường.

- Ta biết!

Metz cười nói:

- Phelps vốn là bùn lầy không đỡ được tường. Nếu không phải phụ thân hắn chống đỡ, hắn chỉ là phế nhân. Hơn nữa, người bên cạnh, trừ mẫu thân hắn ra còn lại đều là kẻ vô dụng. Lúc này, Adams cùng Hall đã có kế hoạch hoàn bảo, để cho Edward đem giam giữ toàn bộ gia tộc mẫu thân của Phelps…

- Đây chính là cơ hội của chúng ta!

Long Vũ cười nói:

- Nội chiến là vũ khí tốt nhất.

- Quả như ta dự đoán. Hall không trơ mắt nhìn Phelps đưa Hạm đội bậc nhất vào chỗ chết.

Metz cười nói:

- Ta cảm thấy hắn mau chóng triệu gọi Phelps về.

- Để ta cùng nói chuyện hợp tác với hắn?

Long Vũ hỏi.

- Đúng vậy!

Metz cười nói:

- Người thông minh bao giờ cũng hiểu chuyện. Nếu Phelps nguyện ý hợp tác với ngươi, trận chiến này chúng ta đã thắng một nửa.

- Rất khó…

Long Vũ nói:

- Ta đã thử qua, kì hạm xung quanh Phelps phòng ngự rất mạnh, trực tiếp phá bỏ…

- Ta có thể giúp ngươi!

Metz cười nói.

- Ngươi giúp ta?

Long Vũ khẽ cười một tiếng:

- Có thể chứ?

Đặc Thù Không Gian - Chương #347