Chương 307: Đánh Tới Thiên Ngoại Thiên


Lúc đầu hắn cũng không hề để ý đến những oan hồn lệ quỷ này lắm, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra chúng không đơn giản như vậy, sức chiến đấu của bọn chúng thập phần cường hãn. Nhất là khi mấy trăm oan hồn hợp lại một chỗ, uy lực càng kinh người.

Long Vũ hoảng sợ, vội vàng thúc dục hỗn độn nguyên lực trong cơ thể, nháy mắt đã khai triển Thiên Sư pháp kiếm phát ra hơn trăm đạo kiếm quang bắn tới.

Cùng là chiêu kiếm đó, nhưng hiện giờ Long Vũ không hiểu sao đã nắm giữ được cả quy luật Thiên Đạo. Sau khi xuất chiêu, lực đạo khác hẳn, quỹ tích cũng vậy, uy lực hiển nhiên cũng thay đổi.

Thiên Sư pháp kiếm khiến phong vân biến đổi, âm thanh như thủy triều.

Long Vũ vung tay, Thiên Sư pháp kiếm xẹt qua một tia kiếm mang màu vàng ánh kim. Khí tức trên không trung khẽ rung lên, trở nên cường đại, khiến cho đám oan hồn đó không thể đến gần được Long Vũ.

Vu Thần Ba Độ rất kinh ngạc, không ngờ Long Vũ có tu vi cường đại như vậy.

Hắn hít sâu một hơi, trầm giọng nói:

- Không sai, không hổ là tu luyện Hỗn Quyết, quả thật có đủ thực lực cùng ta giao đấu.

Dứt lời, Vu Thần Ba Độ đột nhiên lộ ra thần sắc quỷ dị, chậm rãi chém ra một kiếm. Một kiếm này tuy rằng nhìn chậm chạp nhưng trong nó có mang theo uy lực vô hạn.

Lúc Long Vũ đang kiệt liệt giao chiến, cảm giác thấy có gì đó rất nguy hiểm. Sau khi nhận thấy kiếm khí nổi lên như bão đột ngột tăng tốc, Long Vũ liền nương theo quy luật Thiên Đạo, lấy phản ứng nhanh như chớp, nháy mắt nghiêng người né tránh.

Long Vũ chậm rãi thở một hơi, thân hình liền xuất hiện ở phía sau lưng Vu Thần Ba Độ.

Vu Thần Ba Độ cười ha ha nói, đầu xoay tròn một trăm tám mươi độ, nháy mắt đối mặt với Long Vũ:

- Khá lắm, tiếp chiêu…

Nói xong lắc đầu thở dài không ngớt, lại bổ ra thêm một kiếm nữa.

Tốc độ chiêu kiếm này không quá nhanh, nhưng lực lượng lại lớn, kiếm khí đập thẳng ra.

Long Vũ không hề tránh né, lại nương theo quy luật Thiên Đạo mà tìm ra sơ hở thoải mái lách qua.

- Ngươi cũng nên tiếp một chiêu của ta đi…

Ổn định thân hình, Long Vũ cũng không nhiều lời, đưa tay đánh ra một đường kiếm.

Thân hình Vu Thần Ba Độ khẽ động, hóa thành thiểm điện né tránh công kích. Lục Thần kiếm chém ra không chút lưu tình, kiếm khí lập tức điên cuồng phát ra. Long Vũ thét lên một tiếng, hóa giải từng chiêu một. Vu Thần Ba Độ tiếp túc vung Lục Thần kiếm ra. Lục Thần kiếm lần này hóa thành hình trăng tròn, sát khí vây quanh nó, dường như sẵn sàng cắn nuốt hết tất cả.

- Một kiếm này là do Tôn Thần truyền thụ cho ta để sát thần. Ngươi hãy lĩnh thử xem…

Vu Thần Ba Độ đột ngột chém xuống một kiếm. Sát khí tụ lại như một đường kiếm đánh tới Long Vũ.

Long Vũ kinh hãi trong lòng. Sát khí mãnh liệt kia chứng minh rằng một kiếm này uy lực to lớn không thể coi thường. Khẽ quát một tiếng, hỗn độn nguyên lực trong cơ thể nháy mắt được kích thích, liên tuc chuyển động xung quanh hắn.

- Ầm Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, sát khí của Vu Thần Ba Độ đụng vào lớp phòng ngự của Long Vũ, chỉ là do hai cỗ lực lượng này có lực lượng ngang nhau nhưng lại bất đồng, khiến chúng hóa giải lẫn nhau, nên nhanh chóng đều bị biến mất.

Vu Thần Ba Độ hít sâu một cái, sắc mặt nghiêm nghị nói:

- Ngươi rốt cuộc đã có được kỳ ngộ gì… Tu vi ngươi rõ ràng là ngang với ta, nhưng vừa rồi lực lượng ngươi lại mạnh hơn ta…

Vu Thần Ba Độ lại chém ra thêm một kiếm, kiếm khí xơ xác tiêu điều điên cuồng tiến tới.

Kiếm mang của Long Vũ nhanh chóng va chạm với công kích của Vu Thần Ba Độ phát ra tiếng nổ kịch liệt.

Nhưng ngay khi Long Vũ vừa thở phào nhẹ nhõm thì Vu Thần Ba Độ lại đánh ra một Hoành Mâu kiếm. Long Vũ quát lên một tiếng, lúc này cũng không tránh né, dùng Thiên Sư kiếm pháp chống lại công kích của Vu Thần Ba Độ.

Một tiếng nổ cực lớn vang lên, Ba Độ nhanh chóng lui lại phía sau tránh xung kích của vụ nổ hai cỗ lực lượng tạo ra. Đợi khi thân hình vững lại, Vu Thần Ba Độ hơi kinh hãi nói:

- Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

- Đợi đến khi ngươi chết, ta sẽ nói cho ngươi biết. Ta tin rằng đến lúc đó ngươi sẽ rất kinh ngạc.

Long Vũ thét lớn một tiếng, toàn thân bao phủ bởi màu vàng ánh kim chói lọi, nháy mắt triệu hồi ra hai con Vấn Thiên Thần Long điên cuống đánh tới Vu Thần Ba Độ.

Vu Thần Ba Độ cười lạnh, nhảy lên nhanh như chớp, toàn thân tràn đầy lực lượng, thân kiếm gào rít, chém xuống một kiếm thế tựa lôi đình.

Long Vũ lập tức triển khai phòng ngự hướng Vu Thần Ba Độ điên cuồng đánh tới, Hỗn Độn nguyên lực cường đại nương theo quy luật Thiên Đạo, kết thành một cái lưới cực lớn, vây lấy lấy hắn ở bên trong.

Vu Thần Ba Độ thét lớn một tiếng, lách người tránh qua, phát tay lại chém ra một kiếm, sát khí như vạn mã đánh thẳng về phía Long Vũ.

Long Vũ điên cuồng thét lên giận dữ, khởi động kiếm quyết, màu vàng ánh kim phát lên chói lọi. Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, đẩy cả Vu Thần Ba Độ lẫn Long Vũ lui về phía sau.

Lúc này, hai người đều không giấu thực lực của mình, cả hai đều đã tung ra những lực lượng sở trường của mình.

Khóe miệng Vu Thàn Ba Độ tràn đầy máu, mà thân hình Long Vũ cũng lảo đảo muốn ngã, sắc mặt có chút tái nhợt.

- Hừ, chẳng có gì hơn… Ngươi cũng chỉ có thể giao chiến ngang tay với ta thôi, nhưng không có cách nào có thể tạo ra thương tổn với ta đâu…

Ba Độ lau đi máu ở khóe miệng, trong lòng trở nên yên tâm.

- Sao vây?

Đang lúc đắc ý, đột nhiên lệ quang cấp tốc quét về phía sau. Ba Độ cảm thấy nguy hiểm, lập tức vội vàng né tránh kiếm khí chém xuống. Hắn quay đầu nhìn lại, đã thấy vẻ mặt đằng đằng sát khí của Long Vũ xuất hiện ở sau lưng mình.

- Hảo tiểu tử, thiếu chút nữa thì ngươi thành công rồi.

Vu Thần Ba Độ vội vàng thu hồi sự khinh bỉ trong lòng, giọng căm hận nói:

- Rốt cuộc ngươi làm thế nào mà bá đạo như vậy?

Nói xong, đột nhiên Vu Thần Ba Độ hai tay cầm kiếm, hai cỗ lực lượng khác nhau thoát ra từ trong tay bao vây lấy Lục Thần kiếm.

Vu Thần Ba Độ cười lạnh một tiếng, hai mắt đột nhiên hóa thành màu đỏ, Lục Thần Kiếm mạnh mẽ đánh ra, phát lên tiếng kêu gào thảm thiết.

Vu Thần Ba Độ chém Lục Thần kiếm xuống, Lục Thần kiếm nháy mắt hóa thành tấm màn màu đen che lấp cả bầu trời, hướng thẳng tới Long Vũ đánh xuống, sát khí vô hạn ẩn giấu trong tấm màn màu đen đó.

Tấm màn đen tán ra sát khí kinh người khiến người ta vô cùng ngột ngạt. Long Vũ biến sắc, hắn biết một kiếm này có ẩn chưa uy lực rất lớn.

Long Vũ không hề chậm trễ, toàn thân lóe lên Ám Kim Quang Hoa chói lòa. Hắn phi thân lên, Thiên Sư kiếm pháp đánh ra một đạo kiếm quang. Kiếm quang gào rít rung trời, hướng Vu Thần Ba Độ nghênh đón.

Sắc mặt Vu Thần Ba Độ đại biến, không dám có chút khinh suất.

Nếu nói lúc trước, hai người mới công kích thì lúc này mới là giao chiến thực sự. Bất kể là lực lượng hay chiêu thức, cả hai người đều sử dụng lực công kích cực hạn.

Kiếm quang màu vàng ánh kim đánh vào tấm màn đen của Lục Thần kiếm, nhất thời hóa thành vô số mảnh nhỏ. Một trận nổ ầm ầm vang lên, cuối cùng cả tấm màn lẫn kiếm quang đều biến mất.

Săc mặt Vu Thần Ba Độ trở nên khó coi.

- Ta sẽ không chịu thua đâu!

Vẻ mặt Ba Độ trở nên có chút điên cuồng. Nói xong, hắn dùng kiếm quyết bổ đến đầu Long Vũ, một kiếm này không có gì hoa mỹ, nhưng trong kiếm khí ẩn chứa sát khí cường đại không gì sánh được.

Long Vũ giống như lôi bạo, quần áo phần phật như cuồng phong, toàn bộ hỗn độn nguyên lực trong cơ thể đều điều động, Thiên Sư pháp kiếm trong tay bắn ra quang mang chói mắt, giữa không trung xẹt qua một đạo ánh sáng, hướng Vu Thần Ba Độ điên cuồng đánh xuống.

Hai đạo nhân ảnh trong nháy mắt giao nhau, Vu Thần Ba Độ cùng Long Vũ giống như dừng lại trong thời khắc đó. Lúc này mọi thứ đều ngừng lại, binh khí hai người giao nhau, đồng thời đâm trúng bả vai đối phương.

- Long Vũ chớ có càn rỡ!

Đúng lúc này, giữa không trung xuất hiện âm thanh của Quang Minh Tôn Thần. Một bàn tay khổng lồ màu vàng chụp thẳng đến Long Vũ, Long Vũ thấy thế vội vàng tránh né.

Lúc này bàn tay liền tóm lấy Ba Độ, nháy mắt biến mất.

Long Vũ tính truy kích nhưng lại phát hiện khí tức đối phương đã hoàn toàn biến mất.

Thoáng do dự, Long Vũ đành tạm thời bỏ qua truy kích. Hắn tính toán sau khi phục hồi thương thế, hiển nhiên sẽ tới Thiên Ngoại Thiên giải quyết chuyện này.

………………………………..

………………………………..

Trong tiếng chuông du dương, Quang Minh Tôn Thần cùng Huyết Anh Đại Đế chậm rãi đi ra, đi phía sau là vài người thân mặc Huyền y, vẻ mặt già nua trang nghiêm, các đệ tử của Thiên Ngoại Thiên đi sát phía sau.

Quang Minh Tôn Thần đi đến trước điện, lúc này ngồi xuống giường đã được chuẩn bị. Huyết Anh Đại Đế cùng các vị bô lão ngồi xuống xung quanh hắn, Quang Minh Tôn Thần hướng Long Vũ hô:

- Ngươi cũng ngồi xuống đi…

Nói xong chỉ đến một chỗ ngồi trong điện.

Long Vũ khẽ cười một tiếng, nói:

- Ngươi đoán ta sẽ….

Quang Minh Tôn Thần ngẩng đàu nhìn lên trời, khóe miệng lộ vẻ mỉm cười:

- Cái gì cần tới cũng sẽ tới…

Long Vũ cũng không khách khí, tiến lên ngồi xuống.

Hắn nhìn như vậy, rốt cuộc là có ý tứ gì?

Long Vũ vừa ngồi xuống, chỉ thấy Vu Thần Ba Độ từ phía dưới đi tới, rạp người khúm núm, cung kính nói:

- Ba Độ xin ra mắt Tôn Thần, Đại Đế…

Âm thanh của Ba Độ rất lớn, vang lên thật xa.

Quang Minh Tôn Thần mỉm cười, phất tay tỏ ý với Ba Độ.

Vẻ mặt Huyết Anh Đại Đế vẻ mặt cũng hững hờ.

Nhìn một vòng quanh điện, Quang Minh Tôn Thần cao giọng nói:

- Chư vị, hiện giờ ác ma đang tìm đến Thiên Ngoại Thiên, các ngươi hãy thi triển bản lĩnh, là cơ hội hàng yêu phục ma rất tốt.

Noi xong liền vung tay, tiếng trống hùng hậu bỗng dưng vang lên làm nhiệt huyết người ta sôi trào. Trong hư không, mây mù dày đặc chậm rãi tiêu tán, mấy vạn đệ tử Thiên Ngoại Thiên xuất hiện.

Chậm rãi dựng Kiếm Minh lên, Ba Độ đứng dậy quát lớn:

- Long Vũ, ngươi chính là ác ma, hãy để mạng lại…

Long Vũ nhìn về phía tiếng nói phát ra, chỉ thấy thương thế Ba Độ đã khỏi hẳn, hơn nữa khí tức đầy vẻ quang minh chính đại, rất khác so với lúc trước. Cách đó mười thước, hắn dựa theo gió đứng, tay nắm Lục Thần Kiếm, kiếm khí hào hùng.

- Tôn Thần, ngài không nghĩ là ta sẽ tự tìm đến cái chết chứ?

Long Vũ cười cười:

- Cũng tốt, nhiều người như vậy sẽ giúp ta luyện tập, ta rất thích… Muốn cho ngài biết, mặc dù là ta tu luyện Hỗn Độn Quyết Thiên Cảnh, nhưng vẫn sẽ không khiến cho lực lượng Thiên Đạo phản ứng cùng chú ý.

Lời này vừa nói ra, trên mặt Quanh Minh Tôn Thần nhất thời có chút không vui.

Vẻ mặt Huyết Anh Đại Đế vẫn hờ hững như cũ, giống như những việc này hoàn toàn chẳng liên quan đến hắn chút nào.

Chợi nghe thấy âm thanh kinh thiên, một đạo kiếm quang lóe lên tận trời, nguyên lai là Ba Độ đã bắt đầu công kích Long Vũ. Long Vũ tất nhiên nghênh chiến.

Chiêu đầu qua đi, trong lòng Long Vũ rùng mình, ngưng thần quan sát, tu vi Ba Độ tựa hồ tăng lên. Xem ra Tôn Thần cũng chăm chỉ mua thuốc lắc cho hắn.

Ai cũng không để ý tới khóe miệng Huyết Anh Đại Đế hiện lên một tia cười vui mừng. Con ngươi nhìn chăm chăm vào hai người giữa sân, đối với biểu hiện của Long Vũ âm thầm gật đầu.

Mà lúc này ở giữa sân, hai người đã giao chiến với nhau hơn mười hiệp. Kiếm khí tung hoành, ánh sáng chói lòa.

Đặc Thù Không Gian - Chương #307