- Vâng, có chút nguy hiểm.
Đường Hương Hương nói:
- Sư tôn, hiện tại những người biết không nhiều lắm, tổng cộng chỉ có con và người, cùng với Kim Phượng, Thi Nhân. Con hi vọng người không nói chuyện này với bất cứ ai. Đồng thời con hi vọng người không nên gấp gáp, chuyện đến tình trạng như vậy, chỉ có thể dựa vào anh Vũ tự mình đi giải quyết. Loại chiến đấu cấp bậc giống như bọn họ, chúng ta căn bản là không cách nào tham dự vào được.
- Ta không được, nhưng con có thể.
Tuyết Cơ nói:
- Chẳng lẽ con đã tiếp cận lực lượng của đến Vu thần mà cũng không thể đi trợ giúp tiểu Vũ sao?
- Đúng vậy.
Đường Hương Hương buồn bã gật đầu, nói:
- Sư tôn, anh Vũ là người con yêu thương nhất. Cho dù là có một chút phương pháp xử lí, con cũng sẽ không buông tha. Nhưng trên thực tế, nguy cơ trước mắt của anh Vũ, ngay cả con cũng không giúp được chút nào. Điều con có thể làm chính là giúp anh Vũ thủ hộ thật tốt thế giới sự thật. Đợi chờ tin tức tốt của anh ấy, đợi anh ấy trở về.
- Hương Hương, theo lời con nói thì Bạch Mi tổ sư có vấn đề, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Con có chứng cớ hay không?
Vẻ mặt Tuyết Cơ trở nên vừa khẩn trương vừa sợ hãi.
- Sư tôn, con cảm ứng được Bạch Mi lão tổ cùng Quang Minh Tôn Thần một mực âm thầm qua lại. Hơn nữa, lần trước chuyện Uông Kiếm nổi điên, con liền nghi ngờ là do ông ta một tay dàn dựng
Đường Hương Hương nghiêm túc nói.
- Con nói như vậy, tình huống của Vu Thần Ba Độ cùng Uông Kiếm là giống nhau. Bọn họ đều là bị lực lượng bên ngoài kích thích, lực lượng tăng vọt gấp trăm lần sao? Mà hết thảy chuyện này người khởi xướng chính là Quang Minh Tôn Thần. Về phần Bạch Mi tổ sư, hắn là đồng lõa.
Tuyết Cơ cau mày nói:
- Bạch Mi tổ sư tại sao lại làm như vậy?
- Đúng vậy. Con cũng vậy đang suy nghĩ vấn đề này.
Đường Hương Hương nói:
- Cho đến bây giờ con cũng không hiểu rõ ràng vấn đề này là chuyện gì xảy ra.. .
- Hương Hương bất kể thế nào, ta vẫn cảm thấy chuyện này có chút không thể tưởng tượng nổi. Con cũng biết, Bạch Mi tổ sư lúc này vẫn là người đáng tin cậy của thế giới sự thật. Nếu con nói như vậy, sẽ rất ít có người tin tưởng. Coi như là ta, cũng không thể tuyệt đối tin tưởng, ta cũng sẽ không tùy tiện đi hoài nghi Bạch Mi tổ sư.
Tuyết Cơ suy nghĩ một chút nghiêm túc nói:
- Hương Hương, chuyện này cũng đừng có làm lớn ra, chỉ mấy người chúng ta biết là được.
- Vâng.
Đường Hương Hương nghiêm túc nói:
- Sư tôn, người yên tâm, con hiểu được nên làm như thế nào. Sư tôn, ngày hôm qua con cùng Kim Phượng, Thi Nhân trao đổi với nhau. Anh Vũ có ý là là muốn tập trung ưu thế lực lượng thế giới sự thật để quyết chiến. Con cảm thấy chuyện quan trọng trước mắt là chúng ta phải giám thị Bạch Mi đạo nhân, không cho hắn làm chuyện xấu.
- Chuyện này cứ giao cho ta làm.
Tuyết Cơ chủ động nói.
- Không được!
Đường Hương Hương cự tuyệt nói:
- Quá nguy hiểm. Lấy tu vi của người đi giám thị Bạch Mi đạo nhân, rất dễ dàng sẽ bị ông ta phát hiện, đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện. Con đã đã đáp ứng anh Vũ rồi. Con sẽ giúp anh ấy thủ hộ tốt thế giới sự thật. Nếu như người xảy ra chuyện, sau này làm sao con có thế đối mặt cùng anh Vũ.
- Hương Hương. . .
Tuyết Cơ còn muốn nói chút gì, lại bị Đường Hương Hương cắt đứt:
- Sư tôn. Cứ như vậy đi, không bàn cãi nữa, thế cục trước mắt hết sức nguy hiểm. Chúng ta là người thân cận bên cạnh anh Vũ. Nếu như không thể giúp anh ấy vậy thì cũng đừng tạo ra thêm phiền toái cho anh ấy. Chúng ta hảy cùng nhau mong đợi anh Vũ sáng tạo kỳ tích đi.
- Đúng vậy, con nói đúng.
Tuyết Cơ gật đầu tỏ vẻ đồng ý:
- Tiểu Vũ đích xác là người sẽ sáng tạo ra kỳ tích. Ta tin tưởng lần này, hắn còn có thể trước sau như một loại sáng tạo ra kỳ tích nữa.
…………………………..
…………………………..
Cùng ngày hôm đó, tại Tiên Cảnh gió êm sóng lặng. Thậm chí yên tĩnh đến nổi có chút đáng sợ.
Long Vũ thủy chung cảm thấy đây là sự bình yên trước khi bão táp.
Trong khoảng thời gian này, không chỉ không có tin tức của Ba Độ, ngay cả tin tức cùa Thiên Nguyên cũng hoàn toàn biến mất. Long Vũ mấy lần thử nghiệm, hi vọng có thể liên lạc với Thiên Nguyên, nhưng cuối cùng vẫn bị thất bại.
Kể từ khi Kim Phượng, Thi Nhân rút lui, bên trong Tiên Cảnh chỉ còn lại Tây Vương Mẫu thống soái tiên tướng. Có lẽ là không rảnh đi quản lý, cả Tiên Cảnh liền có chút hỗn loạn. Thậm chí nhiều lần xuất hiện nội chiến.
Đối với lần này, Long Vũ cũng lười để ý tới.
Trước đây, hắn cũng đã khuyên qua những chiến tướng Tiên Cảnh này, khuyên bọn họ mau rời khỏi nơi này. Nhưng trên thực tế, bọn họ cũng không có tiếp nhận lời khuyên của hắn.
Những việc nên làm Long Vũ đã làm.
Chính bọn hắn muốn chết, điều này cũng không thể trách ai được.
Sáng sớm, Long Vũ ở Dao Trì tản bộ, thấy Tây Vương Mẫu đang vội vã đi tới. Từ ngày hắn bạo dâm Tây Vương Mẫu, trong khoảng thời gian này, hai người không phải là cừu nhân nhưng còn hơn cả cừu nhân. Cơ hồ liền từ đó tới nay cũng không nói lời nào.
- Tây Vương Mẫu, good morning!
Long Vũ giống như là không có chuyện gì, chủ động lên tiếng chào hỏi.
Tây Vương Mẫu vững vàng nhìn thẳng vào mắt Long Vũ:
- Long Vũ, đừng bày đặt ngoại ngữ với ta. Ngươi chớ quên, ngươi từng đối với ta đã làm gì, ngươi đừng giả bộ giống như không có chuyện gì.
Long Vũ khinh thường khẽ cười một tiếng, nói:
- Ngươi đối với ta đã làm gì, trong lòng ngươi cũng rõ ràng. Khách khí một chút, ta gọi ngươi một tiếng Tây Vương Mẫu, không khách khí, ngươi chính là một tiện nhân. Hơn nữa còn là loại ti tiện. Nếu như không ngoài dự liệu của ta..., hành vi của ngươi sẽ khiến Tiên Cảnh triệt để rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục. Còn có ngươi một mực thầm mến Đại Đế, đáng tiếc ngươi trước sau bị hai nam nhân “trải qua”. . . Ta nghĩ ngươi đã không có thể diện để mà thầm mến Đại Đế rồi.
Tây Vương Mẫu nổi giận, mạnh mẽ dùng tay túm lấy cổ áo Long Vũ:
- Đủ rồi. . . Ta đến tột cùng là đã trêu chọc gì ngươi, sao lại bị ngươi hạ nhục như thế?
Long Vũ khinh miệt nói:
- Nếu như ngươi hiện tại chịu nói cho ta biết Ba Độ ở đâu, có lẽ còn có thể đền bù sai lầm của ngươi. Nếu không, ngươi vĩnh viễn không có cơ hội.
Tây Vương Mẫu nghiến răng nghiến lợi nói:
- Long Vũ! Ta đã bị ngươi làm nhục, đã sớm không cần đến sinh tử, có bản lãnh ngươi hiện tại giết ta đi.
- Tiện nhân dối trá
Long Vũ cười lạnh nói:
- Ban đầu chính là ngươi vội vàng muốn hiến thân, hôm nay lại giả vờ giống như liệt nữ trinh tiết. Bởi vậy có thể thấy được, trước kia lời ngươi nói với ta, chuyện ngươi đã làm với ta cũng chỉ là giả dối.
Giọng Tây Vương Mẫu căm hận nói:
- Không phải là ta lừa ngươi, mà là ngươi quá hổ báo. Thân là con dân trong vũ trụ, ta và ngươi phải nên hiến thân Đại Đế cùng Tôn Thần. Đây hẳn là việc chúng ta cần phải làm.
Long Vũ mỉm cười nói:
- Ta đã sớm nói, ở trong mắt của bọn họ, ngươi chỉ là một con chó để lợi dụng. Đem ngươi lợi dụng, sau khi bị ép khô, ngươi cũng sẽ xong đời. Giống như trước, Tiên Cảnh cũng sẽ đồng thời biến mất.
Nói tới đây, Long Vũ nhìn thẳng mắt nàng, trầm giọng nói:
- Tây Vương Mẫu, ta hi vọng ngươi có thể dừng cương trước bờ vực, quay đầu lại là bờ. . . Nếu như ngươi chịu nói cho ta biết Ba Độ ở đâu, ta có thể cho ngươi hạnh phúc rất vui vẻ. Lần trước lúc ta mạnh mẽ phát sinh quan hệ cùng ngươi, mặc dù ngươi bày ra bộ dạng bị cưỡng bức, nhưng ta biết, ngươi rất vui vẻ. Ít nhất là thân thể ngươi cũng cảm thấy thích thú đúng không?
Tây Vương Mẫu nghe vậy lộ ra vẻ bối rối cực kỳ:
- Ngươi…ngươi nói bậy bạ gì đó. . .
Long Vũ hướng trước mặt nàng dí sát vào một chút, thấp giọng nói:
- Khi ta mạnh mẽ đâm sâu vào, thân thể của ngươi hết sức sung sướng, ngươi thậm chí khát vọng muốn la lên, nhưng là ngươi tự ái nên cố ý ngậm chặt miệng lại. Đây hết thảy cũng là không làm nên chuyện gì, ta cũng biết rồi. . . Hiện tại nghĩ sao? Ta lập tức cho ngươi sung sướng lần nữa?
Tây Vương Mẫu bị Long Vũ lớn mật khiến cho mặt mày đỏ bừng. Đối với nàng mà nói, người nảy thật là khác thường. Ở trước mặt nàng lại có thể nói trắng ra như thế, lớn mật như thế, lại có thế đem những thứ kích thích kia ra trêu chọc nàng.
Trên thực tế, những lời này đối với nàng cũng có chút xúc động nhất định.
- Ta không biết.
Tây Vương Mẫu trầm mặc hồi lâu, buông ra một câu nói thật.
Long Vũ cũng không biết Tây Vương Mẫu không có nói láo. Mặc dù nàng cũng rất muốn biết Vu Thần Ba Độ rốt cuộc ở đâu, nhưng trên thực tế, nàng thật sự không biết.
- Xin ngươi tin tưởng ta, nếu như ta biết, nói hay không nói là quyền lợi của ta. Nhưng hiện tại vấn đề là ta hoàn toàn,từ đầu,luôn luôn cũng không biết.
Tây Vương Mẫu lần nữa thành khẩn nói.
Long Vũ nghe vậy, cũng không có tỏ vẻ gì.
Tây Vương Mẫu thấy Long Vũ thủy chung cũng không để ý đến nàng, cả giận nói:
- Ngươi rốt cuộc có nghe lời ta nói không? Ta căn bản là không biết. . . Tôn Thần cùng Đại Đế không phải người ngu. Bọn họ tại sao phải đem nơi Ba Độ ẩn thân nói cho ta biết. Bất quá có một chút là có thể khẳng định, Ba Độ giờ phút này đang ở nơi nào đó ở Tiên Cảnh chữa thương. Ta nghĩ cũng không bao lâu nữa, thân thể hắn sẽ phục hồi như cũ. Đến lúc đó, đợi chờ ngươi chính là bị ăn hành. . .
Nghe đến mấy lời này, Long Vũ lúc này mới ngẩng đầu lên, mỉm cười nói:
- Ngươi rất hi vọng ta bị chết sao? Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, bất kể là Ba Độ hay là Tôn Thần, bọn họ đều không thể hủy diệt được ta. Số mạng của ta vẫn ở trong tay ta nắm giữ, mà không phải giống như ngươi chỉ là một con chó.
Tây Vương Mẫu vừa thẹn vừa giận, giọng căm hận nói:
- Ta hận ngươi. . .
Long Vũ khẽ cười một tiếng, bàn tay nắm chặt bộ ngực nàng dùng lực xoa nắn:
- Tiện nhân. . . Ta đối với ngươi đã rất thất vọng. Đối với ta mà nói, giá trị của ngươi cũng chỉ là để cho ta phát tiết.
Tây Vương Mẫu cáu giận nói:
- Buông bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra. .
Long Vũ giương cánh tay đem nàng ôm vào trong lòng, thân thể Tây Vương Mẫu đột nhiên run rẩy mềm mại quỵ xuống. Nàng hiển nhiên không nghĩ tới Long Vũ lại có can đảm như thế.
- Buông ra. . .
ừa lúc đó, hai tay Long Vũ đã luồng vào vạt áo của nàng tùy ý vuốt ve bộ ngực đẫy đà của nàng.
Tây Vương Mẫu chỉ từ chối tượng trưng hai cái. Váy dài đã bị hắn từ phía sau vén lên, bờ mông mượt mà đã bị bàn tay to của hắn nắm chặt.
Ngay sau đó, theo một tiếng rên lên của nàng, thân thể hai người thật chặt chẽ kết hợp lại với nhau.
- Ngươi sẽ không chết được tử tế. . .
Trong không khí chỉ còn lại tiếng thở dốc mê mang của Tây Vương Mẫu.
Sau một lúc, theo một tiếng kinh hô của Tây Vương Mẫu, thân thể nàng kịch liệt co rút, nàng đã tiết thân.
Sau khi xong chuyện, Tây Vương Mẫu mặt đỏ gay, nở nụ cười, yên lặng sửa sang lại quần áo bị xộc xệch. Hiển nhiên, lúc nãy nàng chiếm được sự sung sướng thật lớn. Mặc dù, nàng hết sức để cho tâm tình của mình bình tĩnh, nhưng cái sung sướng này lại thật sự tồn tại.
Long Vũ đặt miệng sát vào tai nàng, nhẹ giọng nói:
- Thoải mái không?
Đôi mắt Tây Vương Mẫu nhắm lại, gương mặt đỏ gau nở nụ cười, hồi lâu mới nói:
- Long Vũ, ngươi cấp cho ta sỉ nhục này, ngày khác ta nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần, trừ phi ngươi hiện tại giết ta đi.
- Ta sẽ không giết ngươi.
Long Vũ khinh miệt nói:
- Đêm đến tự nhiên sẽ có người tới giết ngươi. . . Hơn nữa, người kia khẳng định là Tôn Thần. Giống như bình thường mà, chó săn nào cũng có kết cục như vậy.
…………………………..
…………………………..
Trong một hạp cốc thần bí tại Tiên Cảnh, lấy Quang Minh nguyên lực thúc dục Lôi Điện đang chậm rãi đi tới, mặc dù tốc độ thật chậm, nhưng là lại cố định hướng vị trí Ba Độ đánh tới.
Những Lôi Điện năng lượng cuồng bạo dị thường này, nếu lúc trước không có đạt tới cảnh giới Vu thần, sẽ không có bất kỳ sinh vật nào có thể ở bên trong mà bình an vô sự.
Ba Độ trước kia chính là Vu Thần, hôm nay được bạch quang phù chú kích thích, lực lượng càng hơn trước kia mấy lần. Sau khi những Lôi Điện kia đánh ở trên người của hắn, nhưng có vẻ dường như không có việc gì.
Ầm ầm một tiếng vang nhỏ, cuối cùng một đạo Lôi Điện hướng Ba Độ đánh tới. Ngay sau đó một đạo bạch quang khác một lần nữa dâng lên, tia sáng vạn trượng kia, thậm chí so sánh với mặt trời giữa không trung còn muốn sáng hơn rất nhiều.
- Tôn Thần, ta đã thành công. . .
Trong quang đoàn một cái thanh âm phát ra.
- Ha ha…
Giữa không trung truyền đến một tiếng cuồng tiếu:
- Ba Độ, ngươi quả nhiên không để cho ta thất vọng. . .
Trong quang đoàn, thân ảnh Ba Độ bắt đầu trở nên rõ ràng. Trong đôi mắt của hắn xuất hiện hai ngọn lửa màu trắng, một cổ sát khí nồng đậm nhất thời tản mát ra.
Một lúc lâu, hắn xoay người ngẩng đầu nhìn giữa không trung, chậm rãi nói:
- Tôn Thần, ta cảm giác toàn thân của ta tràn đầy lực lượng. . . Ta tin tưởng, lần này gặp Long Vũ, hắn chết chắc. .
Lúc này, thân ảnh Quang Minh Tôn Thần hiện ra giữa không trung. Hắn âm thầm, tựa hồ không có nghe được lời của Ba Độ. Một cơ hội tốt lớn như vậy, hắn phất ống tay áo, hướng Ba Độ nói:
- Ba Độ, nhớ kỹ, không nên dễ dàng giết chết Long Vũ, ta muốn để cho hắn phải chịu hành hạ. . .
- Tôn Thần, tại sao muốn như vậy. . . Để cho hắn thần hình câu diệt, chẳng lẽ không phải là lựa chọn tốt nhất sao?
Vu Thần Ba Độ mở miệng hỏi thăm.
- Hừ.
Quang Minh Tôn Thần khẽ quát một tiếng.
Da mặt Ba Độ một trận run run, nặng nề ứng thanh:
- Được rồi, ta nghe lời ngươi…
- Rất tốt. . . Ha ha…
Quang Minh Tôn Thần trở nên cười dài một tiếng, tựa hồ buông xuống một bụng tâm sự.
Ngừng một chút, Quang Minh Tôn Thần tiếp tục nói:
- Ba Độ, nhớ kỹ, ngàn vạn không nên cãi lại mệnh lệnh của ta, cho dù là chỉ một chút, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Chỉ cần ngươi nghe lời, ta đối với lời hứa của ngươi thì vĩnh viễn hữu hiệu, dưới một người, trên vạn người. . . Tương lai ngươi chính là bá chủ vùng đất mới.
Ba Độ nghe vậy, quanh thân thoát ra bạch sắc hỏa diễm càng ngày càng mạnh, nhưng thân thể hắn thế lại có một tia rất nhỏ run rẩy. Hiển nhiên, sau khi hạ huyết thệ, ở trước mặt Tôn Thần, hắn căn bản không có năng lực chống cự.
- Được rồi, đi đi, đi tìm Long Vũ. . .
Quang Minh Tôn Thần dặn dò một tiếng, liền biến mất. Một khắc kia, bốn phía không khí nhất thời trở nên an tĩnh lại.
- Haiz!
Ba Độ thật sâu thở ra một hơi. Trong một tiếng thở dài này, không biết bao hàm bao nhiêu bất đắc dĩ.
Mặc dù đạt được lực lượng cường đại, nhưng hắn lại đổi lấy sự tự do.
- Long Vũ, hết thảy tất cả đều là do ngươi ban tặng. . . Ta là sẽ không bỏ qua ngươi.
Ba Độ nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình nhất thời xông thẳng lên trời cao.
Một khắc kia, Long Vũ liền cảm ứng được khí tức của hắn.
Tại phía Bắc Tiên Cảnh, Thiên Nguyên đồng thời cũng cảm ứng được khí tức của Ba Độ. Bất quá, lần này, thế nhưng hắn lại lựa chọn lùi bước, cũng không tính đến đây cùng Long Vũ kề vai chiến đấu.
Ba Độ sau trải qua Cửu Trọng Thiên kiếp, lực lượng càng hơn lúc trước.
Trừ phi là Thiên Nguyên tăng lên tới cảnh giới mới, nếu không chỉ cần trong vòng trăm chiêu tất sẽ bại. Duới tình huống như thế, Thiên Nguyên lựa chọn lùi bước.
Mặt Long Vũ liền biến sắc, nghe Tây Vương Mẫu chạy tới nói:
- Vu Thần Ba Độ đã phục hồi như cũ, hơn nữa lực lượng còn lớn trước kia, ngươi đợi hắn đến Tiên Cảnh tiêu diệt sao. . .
Tây Vương Mẫu ngẩn ra, hỏi ngược lại:
- Làm sao ngươi biết, Vu Thần Ba Độ sẽ hủy diệt Tiên Cảnh. . .
- Tôn Thần là đã nói với ngươi như thế nào?
Long Vũ lạnh lùng hỏi.
Tây Vương Mẫu vừa chạm vào ánh mắt lạnh như băng kia, nhất thời trong lòng rùng mình, thấp giọng nói:
- Tôn Thần hắn có thể bảo đảm ta cùng Tiên Cảnh cũng sẽ không gặp chuyện không may.
Long Vũ chỉ là hơi ngẩn ra, lập tức nói:
- Ngươi lại tin tưởng lời nói của Tôn Thần..., thật là quá buồn cười. . .
Long Vũ nhìn Tây Vương Mẫu, hỏi:
- Ta hỏi ngươi, ngươi đến tột cùng có hiểu được Tôn Thần hay không, hắn là hạng người gì ngươi biết không? Dối trá cùng xảo trá chính là những từ dành tặng cho hắn. . .
Tây Vương Mẫu nói thẳng:
- Đây là chuyện của ta không cần ngươi quan tâm. . .
- Ta chỉ là nhắc nhở ngươi một câu, hiện tại vẫn còn kịp, để cho Thất công chúa mang theo một phần tiên tướng rời khỏi đây.
Long Vũ nói.
Tây Vương Mẫu trầm mặc chốc lát, chậm rãi nói:
- Sẽ không đâu, ta tin chắc Tôn Thần sẽ không gạt ta. . .
Trong mắt Long Vũ tinh quang chợt lóe, giễu cợt nói:
- Vậy ngươi chờ chết đi…
Dứt lời, hắn đột nhiên xoay người đi về phía xa. Tây Vương Mẫu cả kinh, đưa tay muốn cản, nhưng bị hắn trừng mắt đảo qua. Không biết sao, trong lòng run lên, bàn tay vừa giơ lên liền khựng lại giữa không trung.
Đi vài bước, cước bộ Long Vũ ngừng lại, bởi vì hắn đã cảm ứng được rõ ràng khí tức vô cùng bạo ngược của Vu Thần Ba Độ rồi.
- Đáng chết, Thiên Nguyên đi đâu rồi. . .
Trong lòng Long Vũ mơ hồ có chút lo lắng.
Từ tình huống hiện tại, Vu Thần Ba Độ hẳn là rất nhanh sẽ tìm tới tận cửa. Nếu hắn một mình ứng phó, tất phải lần nữa tăng lên lực lượng. Nếu không căn bản không có chút phần thắng nào.
- Long Vũ. . . Chúng ta lại gặp mặt.
Long Vũ đang ngây người, trong nháy mắt thân ảnh Ba Độ đã xuất hiện trước mặt Long Vũ.
Làm Long Vũ giật mình, trên mặt Ba Độ lại không có có một chút biểu hiện nào. Bất quá sát khí nồng đậm kia cũng là so với trước kia càng thêm cường hãn hơn.
Dưới trạng thái điên loạn Ba Độ cũng lợi hại như vậy, hôm nay hắn thanh tỉnh, vậy thì còn lợi hại cở nào?
- Long Vũ, ta biết giờ phút này ngươi nhất định rất kinh ngạc. . . Nhất định đang suy nghĩ, tại sao ý thức của ta lại có thể khôi phục rõ ràng như vậy?
Ba Độ khẽ cười một tiếng, nói:
- Nói thật với ngươi, nói cho ngươi hay, đây đều là ân trạch của Tôn Thần.
Long Vũ lập tức hừ một tiếng nói:
- Ba Độ, ngươi cho rằng Quang Minh Tôn Thần thật sự đối tốt với ngươi? Ngươi bị sử dụng làm vũ khí rồi, tác dụng của ngươi chính là kích thích ta không ngừng tăng lực lượng lên. Chỉ có thế thôi. . . Nói lời không khách khí một chút..., ngươi thủy chung rồi cũng sẽ chết trên tay ta. . . Trừ phi ngươi có thể dừng cương trước bờ vực.
Vu Thần Ba Độ căn bản không để ý tới Long Vũ, lạnh lùng nói:
- Được rồi, đừng khích bác ly gián nữa. . . Ai đúng ai sai, trong lòng ta rất rõ ràng. Cái khác không nói đến, riêng câu nói sau cùng của ngươi đã có chút buồn cười. Trước kia, tu vi của ta đích xác không bằng ngươi, nhưng hiện tại, ta nắm chắc có thể tiêu diệt ngươi. . . Dĩ nhiên, Tôn Thần có ý tứ là không thể cho ngươi chết thống khoái. . . Ta phải từ từ chơi đùa ngươi, hành hạ ngươi. . .
Lời của Vu Thần Ba Độ làm Long Vũ không khỏi chán nản. Nhìn tình huống hiện tại, bất kể hắn nói cái gì, Ba Độ cũng là sẽ không tin tưởng.
Hơi do dự một chút, Long Vũ nhất thời tế ra Thiên Sư pháp kiếm hướng đầu Vu Thần Ba Độ chém tới.
Tốc độ công kích của Long Vũ khiến Vu Thần Ba Độ có chút kinh ngạc. Nhưng loại công kích trình độ này, Vu Thần Ba Độ căn bản là không để vào mắt. Hắn tiện tay phát ra một đạo Vu lực, cấp tốc nghênh đón mũi kiếm kia.
Hai cổ lực lượng chạm vào nhau, Long Vũ nhất thời cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ vô cùng đánh tới đây, hắn căn bản không cách nào chống lại. Ầm ầm nổ vang, thân thể Long Vũ giống như là lá cây bị gió lớn thổi lên, bay ra ngoài.
Vu Thần Ba Độ mới vừa đánh bay Long Vũ, còn đang đắc ý, đột nhiên một con Vấn Thiên Thần Long hiện tại phía sau hắn, gầm thét tiến tới.
Mới vừa đứng vững thân thể, Long Vũ cười ha ha nói:
- Ta sao lại dễ dàng bị ngươi đánh bại…
Lời còn chưa dứt, con Vấn Thiên Thần Long đã bị Vu Thần Ba Độ tiêu diệt.
Vu Thần Ba Độ bị Vấn Thiên Thần Long của Long Vũ đánh lén, không khỏi thẹn quá hóa giận, lạnh lùng nói:
- Ngươi dám đánh lén. Tốt. . . hôm nay sẽ làm cho ngươi ăn chút đau khổ, cho ngươi biết một chút lợi hại của Vu Thần Ba Độ ta.
Long Vũ hét lớn:
- Có bao nhiêu bản lãnh, ngươi cứ thi triển ra. . .
Vu Thần Ba Độ hắc hắc cười lạnh nói:
- Ngươi còn tưởng rằng ta còn là Ba Độ trước kia sao?
Hắn vung tay lên, một đạo bạch quang hướng Long Vũ đánh tới. Nhất thời Long Vũ chỉ cảm thấy mình như bị vây trong một vùng chân không, áp lực bốn phía truyền đến, khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu. Hắn liền tranh thủ lấy Thiên Sư pháp kiếm chém tới.
Khóe miệng Vu Thần Ba Độ mỉm cười, lắc đầu nói:
- Không có tác dụng đâu, chỉ vô dụng mà thôi.
- Vậy sao?
Long Vũ khẽ cười một tiếng, Hỗn Độn nguyên lực toàn lực bộc phát ra, chợt đánh về phía đạo bạch sắc kia. Theo một tiếng ầm vang, bởi vì lực lượng chênh lệch nhau, Long Vũ thành công phá vỡ thế công của Vu Thần Ba Độ.
Đồng thời Long Vũ khẽ quát một tiếng, hai tay nắm chặt Thiên Sư pháp kiếm, trong nháy mắt hướng Ba Độ chém tới. Lấy tu vi của Vu Thần Ba Độ tự nhiên là biết chiêu này của Long Vũ rất lợi hại. Mặc dù công kích như vậy đối với hắn mà nói vẫn không coi là cái gì, nhưng ít nhất vẫn khiến hắn không dám giống như vừa rồi, tùy ý đối phó Long Vũ.
Chỉ thấy Vu Thần Ba Độ cũng giơ tay đánh ra một đạo Vu lực, hóa thành một đạo hàn quang đón nhận kiếm quang của Long Vũ.
- Ầm…
Theo một tiếng vang kinh thiên động địa thật lớn. Chỉ là một kích này, cả người Long Vũ giống như hư thoát. Đối với hắn mà nói, một kích vừa rồi hoàn toàn là tiêu hao lực lượng cực đại trước nay chưa từng có.
Hắn hít sâu một hơi, Hỗn Độn nguyên lực trong cơ thể nhanh quay ngược trở lại, lập tức khôi phục.
Sắc mặt Vu Thần Ba Độ biến đổi. Tay trái hắn hướng phía trước chúi xuống, chợt vội vã xuất ra một cỗ Vu lực bạch sắc.
Vu lực của Vu Thần Ba Độ vốn là Hắc Ám, nhưng sau khi trải qua Quang Minh Tôn Thần cải tạo, hôm nay Hắc Ám vu lực cũng trở nên chính trực hơn nhiều.
Cấp bậc lực lượng Hỗn Độn nguyên lực của Long Vũ mặc dù rất cao, nhưng dù sao cường độ lực lượng cũng không đủ, huống chi Hắc Ám Vu lực của Vu Thần Ba Độ đã thay đổi tính chất. Cho nên cũng không có chút kết quả có lợi nào.
Hai cỗ lực lượng dây dưa ở chung một chỗ, trong khoảnh khắc liền tiêu tán.
Thần sắc Vu Thần Ba Độ lạnh lẽo, hừ một tiếng, khẽ lay động đầu vai, hai tay nắm lại, cũng không có bất kỳ hoa lệ gì, trực tiếp lấy lực lượng cường đại đánh tới.
Long Vũ vội vàng triệu hồi ra hai cái Vấn Thiên Thần Long ngăn chặn. Nhưng theo mấy thanh âm phát ra, Vấn Thiên Thần Long hắn gọi ra đã bị quyền kình của Ba Độ oanh thành bã vụn. Dù vậy, quyền kình của Ba Độ vẫn không dừng lại, tiếp tục hướng Long Vũ đánh tới.
Trong lòng Long Vũ rất rõ ràng sự chênh lệch của song phương. Nếu bị quyền kình đánh trúng, mình khẳng định không ngăn cản được, lập tức vội vàng hướng bên cạnh tránh né.
Quyền kình của Vu Thần Ba Độ giống như có thể khống chế được, dựa vào tâm thần, Ba Độ có thể linh hoạt điều khiển quyền kình kia. Long Vũ thấy đường lui của mình cũng đã bị phong kín, không thể lui về sau được nữa, liền lấy lực lượng toàn thân ra nghênh đón, trong miệng đồng thời quát lên:
- Đến đây đi, xem một chút Quang Minh Tôn Thần rốt cuộc cho ngươi bao nhiêu lực lượng. . .
Trên thực tế, trong lòng Long Vũ cũng không phải là rất lo lắng.
Nếu Vu Thần Ba Độ bị Quang Minh Tôn Thần khống chế, vậy hắn không có khả năng dễ dàng ra tay giết chết mình.
Tác dụng tồn tại của Vu Thần Ba Độ, bất quá chính là để thúc đẩy hắn tăng lên lực lượng. Quang Minh Tôn Thần sẽ không cho phép Ba Độ đối với hắn nặng tay.
Ám kim sắc quang mang chói mắt lộ ra, nhất thời kiếm quang phô thiên cái địa hướng Vu Thần Ba Độ điên cuồng, dũng mãnh lao tới.
Sau một hồi thượng cẳng tay hạ cẳng chân, Long Vũ cuối cùng cũng phá vỡ quyền kình này.
Lấy tu vi hiện tại của Long Vũ lại có thể phá vỡ quyền kình của Ba Độ, khiến hắn vô cùng kinh hãi. Đồng thời hắn phát hiện một lực lượng gào thét đánh tới trước mặt, khiến cho hắn càng thêm biến sắc. Hắn thật sự nghĩ không ra tu vi Long Vũ rõ ràng thấp hơn mình, vì sao hắn còn có thể phát ra công kích cường đại như vậy.
Khiến hắn phiền lòng nhất chính là Hỗn Độn nguyên lực của Long Vũ khiến cho hắn cảm giác được từng đợt không thoải mái.
Vu Thần Ba Độ vội vàng thu hồi quyền đầu, quanh thân hắn tản mát ra bạch quang chói mắt. Một đoàn bạch sắc hỏa diễm khổng lồ từ trong cơ thể thoát ra, đem cả người hắn bao bộc vào bên trong. Hắn muốn ngạnh kháng công kích của Long Vũ.
- Ầm!
Theo một tiếng nổ lớn vang lên, từng đạo quang hoa chói mắt bắn ra chung quanh. Mà sóng xung kích này từ trung tâm vụ nổ hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra.
Long Vũ không nhịn được ngửa mặt lên trời hét dài. Hắn không đợi bạch quang vây quanh Vu Thần Ba Độ tiêu tán, lần nữa phát ra công kích.
Một kích vừa rồi của Long Vũ mặc dù không thể tổn thương được Vu Thần Ba Độ. Nhưng lại nhận ra được một vài nhược điểm của Ba Độ, thí dụ như là ánh mắt.
Công kích mạnh mẽ dị thường kia lại một lần nữa bức tới, nhất thời khiến Vu Thần Ba Độ nổi trận lôi đình. Kể từ khi gần như có lực lượng vô địch, cho tới bây giờ hắn chưa bao giờ bị bức đến tình trạng như thế này.
Vu Thần Ba Độ nổi giận, hắn gầm thét một tiếng, thuấn di tránh ra. Công kích của Long Vũ nhất thời thất bại, điều này làm cho lực lượng đánh ra không có mục tiêu.
Đồng thời, xung quanh Long Vũ xuất hiện một cổ nhiệt lưu.
Long Vũ nhất thời hoảng sợ, liền tranh thủ xuất ra Hỗn Độn nguyên lực bao phủ toàn thân, lúc này mới có chút cảm giác thoải mái.
Lúc này, bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng cười lạnh:
- Hắc hắc, Long Vũ, trước kia không phải ngươi cũng là người chuyên dùng lửa sao? Cho ta xem xem, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu bản lãnh? Ngươi lại lần nữa có thể tự bảo vệ mình thoát khỏi lửa của Vu thần hay không?
Long Vũ ngẩng đầu hướng không trung nhìn lại, chỉ thấy Vu Thần Ba Độ lúc này đang trên không trung, nhanh chóng phất tay hướng xuống đánh ra vô số bạch sắc hỏa diễm, đây chính là Vu hỏa kinh người.
Long Vũ quả thực không tin sự thật trước mắt. Hắn cho tới bây giờ vẫn không ngờ Ba Độ lại có thể tu luyện thành công Vu hỏa.
Vu Thần Ba Độ không ngừng đánh toàn bộ Vu hỏa về phía Long Vũ, nhưng không một đạo nào đánh trúng vào người Long Vũ, điều này khiến Long Vũ cảm thấy vô cùng kỳ quái. Lúc đầu hắn còn không biết Vu Thần Ba Độ rốt cuộc là đang làm cái gì, nhưng lập tức Long Vũ liền phát hiện một chuyện vô cùng quan trọng. Vốn là nhìn bạch sắc hỏa diễm giống như không có quy luật nào tùy ý rơi xuống, trong khoảnh khắc đã tạo thành một trận pháp huyền diệu, đến khi Long Vũ phát hiện ra thì mình đã hoàn toàn bị trận pháp này vây khốn.
Lúc này Long Vũ đã phục hồi lại tinh thần, không cần suy nghĩ, đem Hỗn Độn nguyên lực trong cơ thể thúc dục phát ra tạo thành một đạo bình chướng quanh thân.
Đồng thời, Long Vũ nắm chặt Thiên Sư pháp kiếm, một đạo quang mang màu vàng lần nữa phá vỡ không gian, xen lẫn tiếng phá không hướng Vu Thần Ba Độ trên không trung bắn tới.
Vu Thần Ba Độ lúc này đang bày trận, mắt thấy công kích của Long Vũ sắp đi tới, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, giơ tay lên chính là một quyền đập tới.
Sau một trận ầm ầm nổ vang, thân hình Vu Thần Ba Độ chẳng qua chỉ lệch đi đôi chút, công kích của Long Vũ không thương tổn chút nào đến hắn.
Ở trong tình cảnh này, Long Vũ vô cùng buồn bực.
Lần đầu tiên trong đời, trong tim của hắn bắt đầu sinh ra một cỗ cảm giác vô lực.
Cũng may trong lòng Long Vũ còn có một điểm mấu chốt, đó chính là Ba Độ không dám thật sự giết chết hắn. Vì ngăn cản trận pháp của Ba Độ, Long Vũ lần nữa hướng Vu Thần Ba Độ công kích tới. Đến lúc này Long Vũ đã hoàn toàn bất kể cái gì là trình tự quy tắc, công kích nào có thể sử dụng, toàn bộ đều đem ra hết.
Vu Thần Ba Độ cũng bị Long Vũ hoàn toàn chọc giận, hắn tạm thời ngưng bố trí trận pháp. Bấm lên một pháp quyết cổ quái, một đạo bạch lôi hướng Long Vũ bắn tới.
Kiếm mang của Long Vũ bị Ba Độ mạnh mẽ làm nổ tung. Nhưng xu thế vẫn không giảm, tiếp túc bổ tới Long Vũ, hung hăng đập trên người hắn.
Nhất thời Long Vũ bị đánh bay, nằm trên mặt đất.
Ba Độ tiếp tục hoàn thành trận pháp của mình. Long Vũ tức giận ngược lại cười:
- Ba Độ, có bản lãnh ngươi giết ta đi. . . Hừ, đến bây giờ ngươi còn chưa giác ngộ. Ngươi nhiều nhất cũng chỉ là công cụ bồi luyện ta. Ý tứ của Quang Minh Tôn Thần rất đơn giản, mục đích tồn tại của ngươi chính là vì thúc đẩy giúp ta tăng lên tu vi. Còn có, đừng tưởng rằng ngươi thật sự khôi phục bình thường. Ý thức của ngươi chỉ tạm thời được tôn linh vị đạo mà thôi. Trên thực tế, tận trong xương máu ngươi, ngươi vẫn là một kẻ điên, một cổ hành thi tẩu nhục. Ở trong mắt Tôn Thần, ngươi ngay cả tư cách đảm nhiệm làm người chết thế cho hắn cũng không có. . . Quá bi ai. . .
Lời này của Long Vũ quả thật không sai.
Mới đầu, hắn cũng có chút kỳ quái, Vu Thần Ba Độ đến tột cùng là như thế nào lại thanh tỉnh.
Hiện giờ cũng đã nhìn thấu mâu chốt trong đó. Bản thân Ba Độ thật ra thì ý thức vẫn không có hoàn toàn thanh tỉnh. Giờ phút này tình huống của hắn bất quá là do Quang Minh Tôn Thần lấy đại thần thông tạm thời trấn áp sự điên cuồng của hắn. Căn bản là kéo dài không được bao lâu.
Quang Minh Tôn Thần sở dĩ làm như vậy, cũng là vì tăng lên lực chiến đấu của Ba Độ.
Ở trong mắt Quang Minh Tôn Thần, tất cả mọi người đều là con cờ.
Chỉ có tánh mạng hắn mới là cao quý.
Vu Thần Ba Độ bị Long Vũ mắng một trận trở lên tức giận. Không đợi Vu Thần Ba Độ mở miệng, Long Vũ lần nữa nắm chặt Thiên Sư pháp kiếm, chuẩn bị công kích.
Long Vũ ở trong trận la mắng:
- Ba Độ, có bản lãnh thì giết ta đi. . .
Vu Thần Ba Độ nói có chút uy hiếp, hắn lạnh lùng:
- Muốn chết. . .
- Không sai, thật sự là ta muốn tìm chết, có bản lãnh ngươi giết ta đi.
Long Vũ vẫn như cũ khiêu khích không ngừng.
- Không chết cũng phải lột da của ngươi.
Ba Độ nổi giận, nhưng là trong lòng còn sót lại một tia lý trí nói cho hắn biết, thật sự hắn không có quyền giết chết Long Vũ.
Bỏ qua những lời nói lúc trước của Long Vũ, thật sự hắn không dám tự tiện giết chết Long Vũ. Chuyện này là do Tôn Thần năm lần bảy lượt dặn dò.
Theo một đạo pháp quyết cuối cùng, trận pháp đã hoàn thành, một ngọn lửa tường nhất thời bay múa. . . Khí lưu cực nóng khiến cho trước mặt Long Vũ một trận mông lung.
Trong Vu hỏa của Ba Độ ẩn chứa đại lượng sát khí. Long Vũ vội vàng phong bế kinh mạch toàn thân, để tránh những sát khí trong Vu hỏa kia đến thiêu đốt cơ thể.
Đồng thời, hắn lấy Hỗn Độn nguyên lực ở quanh thân tạo lên một đạo bình chướng.
Bởi vì lực lượng khác biệt, Vu hỏa của Ba Độ tạm thời còn không cách nào công phá được bình chướng của Long Vũ. Bất quá chuyện này cũng chì còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, thì cũng không được bao lâu, bình chướng của Long Vũ cũng sẽ bị phá tan.
Tình huống như vậy khiến trong lòng Vu Thần Ba Độ một trận ba động, kết quả như thế hoàn toàn ngoài dự tính của hắn.
Khẽ thở dài một tiếng, sau đó hắn hướng Long Vũ nói:
- Long Vũ, ngươi thật cho là ta không làm gì được ngươi sao?
Lúc này thân hãm trận, trong hai mắt Long Vũ bắn ra quang mang tràn đầy sát khí, hắn tàn bạo nói:
- Ba Độ, ngươi chính là một con chó, có bản lãnh ngươi giết ta đi.
Long Vũ nói đi nói lại vẫn là mấy câu nhục mạ đó..., bất quá mấy câu nói đó tất cả đều nói trúng vào điểm yếu của Ba Độ. Trong lòng Ba Độ phẫn nộ tới tột đỉnh.
- Long Vũ, Xem như ngươi lợi hại, bất quá ta sẽ đi chứng thực những lời của ngươi. . .
Không biết làm sao, Ba Độ đột nhiên liền buông tha hỏa trận công kích Long Vũ.
Long Vũ sửng sốt một chút, tiếp tục khích bác ly gián:
- Ba Độ, ngươi có thể đi chất vấn Tôn Thần. Ngươi hỏi hắn một chút, rốt cuộc là hắn có mục đích gì. . . Hỏi hắn một chút, tương lai ngươi có kết quả gì.
- Long Vũ, ngươi khích bác ly gián, đối với ta mà nói không có chút ý nghĩa nào, bất quá ta sẽ đi chứng thực. . .
Ba Độ cười nói:
- Lần sau khi chúng ta gặp lại, ta nhất định sẽ được phép giết chết ngươi. Đến lúc đó hãy xem xem, ngươi làm sao lớn lối.
Nói xong, thân ảnh Ba Độ biến mất.
Long Vũ khinh thường cười khẽ:
- Nếu thật ngươi được phép giết chết ta, ta gọi ngươi bằng bố hai tiếng luôn.
- Chờ để làm con trai ta đi…
Thanh âm Vu Thần Ba Độ xa xa truyền đến.
…………………………..
…………………………..
Ba ngày sau, khi Ba Độ biến mất, Tiên Cảnh lần nữa trở lại sự yên lặng. Tây Vương Mẫu đối với lần này dương dương tự đắc, bởi vì tình huống trước mắt vừa đúng xác minh lời của nàng. Quang Minh Tôn Thần thủ tin, Ba Độ xuất hiện cũng không có mang cho Tiên Cảnh bất kỳ tai nạn nào. Ngược lại, Long Vũ lại bị thua trong tay Ba Độ.
Mấy ngày qua, Tây Vương Mẫu không ngừng dùng phép khích tướng kích thích Long Vũ tu luyện. Nhưng Long Vũ cũng là chẳng quan tâm. Hiện tại hắn đã hoàn toàn xác định, Ba Độ không dám giết mình. Coi như mình không tu luyện vậy thì như thế nào?
Dĩ nhiên, Long Vũ cũng biết chuyện sẽ không chỉ đơn giản như vậy. Lấy tính cách của Quang Minh Tôn Thần nếu không đạt mục đích, hắn sẽ không bỏ qua. Hắn tin tưởng chỉ trong mấy ngày tới Ba Độ nhất định sẽ có động tĩnh mới.
Quả nhiên, ở ngày thứ tư thời điểm, Thất công chúa mang theo một đội tiên tướng chật vật trở lại. Báo xưng Ba Độ đang lấy đại thần thông không ngừng hủy diệt Tiên Cảnh. Bất kể là kiến trúc hay là tiên tướng, chỉ cần ở hắn trong phạm vi tầm mắt đồ hết thảy cũng bị hủy diệt. Ngay cả Thất công chúa bọn họ cũng suýt nữa ngộ hại. Quả nhiên, vào ngày thứ tư, Thất công chúa mang theo một đội tiên tướng chật vật trở lại. Báo Ba Độ đang lấy đại thần thông không ngừng hủy diệt Tiên Cảnh. Bất kể là kiến trúc hay là tiên tướng, chỉ cần ở trong phạm vi tầm mắt hắn đều bị đồ sát. Ngay cả Thất công chúa cũng suýt ăn đòn.
Nhìn mặt nữ nhi dính đầy tro bụi, Tây Vương Mẫu tựa hồ có chút khó mà tin tưởng Ba Độ sẽ ở trong Tiên Cảnh càn rỡ. Ngoài tức giận, nàng cũng không để ý đến đề nghị của Thất công chúa, tính đi tìm Ba Độ chất vấn. Hắn rốt cuộc là muốn làm cái gì?
- Đợi một chút…
Long Vũ gọi Tây Vương Mẫu lại, lạnh lùng cười nói:
- Làm sao ngươi còn không rõ, tất cả chuyện này đều là Quang Minh Tôn Thần an bài. Hắn nghĩ bức bách ta mau sớm tăng lên tu vi đi đối phó Ba Độ. Cho dù ngươi đi tìm Ba Độ cũng không có có bất kỳ ý nghĩa gì. Ta khuyên ngươi, hãy tỉnh lại đi. . .
Ánh mắt Thất công chúa nhìn chằm chằm vào Long Vũ, nàng thử dò xét:
- Anh Vũ, cứu cứu Tiên Cảnh đi. . . Em cầu xin anh, hiện tại chỉ có anh có thể ngăn cản Ba Độ.
- Em sai lầm rồi!
Long Vũ nói:
- Cho dù là anh cũng không ngăn cản được Ba Độ. . . Nhưng anh có một đề nghị, em có thể mang theo tiên tướng đi tới Huyền Cảnh hoặc là thế giới sự thật tị nạn. Ít nhất, Ba Độ còn chưa phá tới Huyền Cảnh.