Chương 237: Hậu Thổ Nương Nương Tại Huyền Môn? ...


Tuyết Cơ nhìn nhìn Hắc Thiên Ma Thần, cuối cùng dừng lại trên người Đường Hương Hương, nàng cảm giác trong lời nói Hắc Thiên ẩn chứa chuyện gì đó. Đường Hương Hương cũng không tự giác được có chút khẩn trương. Còn vẻ mặt Bạch Mi thì hờ hững.

- Hắc Thiên, ngươi nói rõ ra được không?

Long Vũ cũng cảm thấy có chút không ổn.

- Không thể trả lời.

Hắc Thiên Ma Thần cười nói:

- Nhóc con, ta không hi vọng bị người giết chết sớm như vậy. Ta còn muốn từ trên người ngươi tìm chút vui thú.

- Ngươi nói bậy bạ gì đó?

Đường Hương Hương cuối cùng cũng không chịu đựng được:

- Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ta sẽ giết anh Vũ? Đúng vậy, ta bây giờ có chút chán ghét anh ấy, nhưng dù sao anh ấy cũng là cháu của sư tôn. Coi như nhìn trên thể diện của sư tôn, ta cũng không thể nào giết anh ấy.

- Vậy sao?

Khóe miệng Hắc Thiên Ma Thần cười cười:

- Có lẽ, trong tương lai, ngươi đem cả sư tôn của mình giết chết.

- Ngươi…

Thân thể của Đường Hương Hương run rẩy.

- Ngươi tiếp tục nói bậy, cẩn thận ta không khách khí với ngươi…

Đôi mắt Đường Hương Hương đã hiện lên sát khí.

- Không được vô lễ.

Bạch Mi đạo nhân quát một tiếng:

- Hương Hương, đây là khách quý của Huyền Môn chúng ta, không được vô lễ. Như vậy đi, ngươi lui ra ngoài trước đi.

Trong lòng Đường Hương Hương tức giận. Nhưng Bạch Mi đạo nhân đã nói, không thể không rời đi.

Tuyết Cơ ôn nhu nói:

- Hương Hương, lát nữa ta sẽ tìm con.

Đợi cho Đường Hương Hương rời đi, Long Vũ nghiêng đầu nói với Hắc Thiên Ma Thần:

- Hắc Thiên, ngươi rốt cuộc có ý gì? Hương Hương sao có thể thương tổn đến chị Tuyết Cơ cùng với ta.

- Đừng quá tự tin.

Hắc Thiên cười nói:

- Sự tình không đơn giản như ngươi tưởng tượng…

- Cho dù là ta đa tình, Hương Hương có thể thương tổn ta. Nhưng tuyệt đối cô ấy sẽ không thương tổn chị Tuyết Cơ.

Long Vũ nghiêm mặt nói:

- Lời ngươi vừa nói rốt cuộc có ý gì?

So với Long Vũ, Tuyết Cơ bình tĩnh hơn một chút. Nàng ngẩng đầu nhìn Hắc Thiên hỏi:

- Có phải ngươi cảm thấy Hương Hương sẽ bị tẩu hỏa nhập ma?

- Không phải vấn đề tẩu hỏa nhập ma.

Hắc Thiên Ma Thần nói:

- Nha đầu kia tu luyện Vô Tình Thiên Đạo, nhất định sẽ thành công. Điểm này ta có thể khẳng định.

- Vậy ngươi có ý gì?

Tuyết Cơ truy vấn.

- Được rồi, đừng hỏi nữa.

Bạch Mi đạo nhân lên tiếng giải vây cho Hắc Thiên:

- Có một số việc các ngươi chưa cần biết. Được rồi, các ngươi cũng đi ra ngoài đi. Đúng rồi, tiểu Vũ, ngươi ở lại thế giới sự thật bao lâu, ta hi vọng ngươi có thể nói chuyện thuận lợi cùng với Long Phi. Dù sao ông ta cũng là ông nội của ngươi.

- Vâng, con biết.

Long Vũ có chút không cam tâm:

- Bạch Mi đạo nhân, con nghĩ người cũng biết ý tứ của Hắc Thiên. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

- Thực xin lỗi, việc này không thể nói.

Bạch Mi đạo nhân thở dài:

- Nếu tương lai xảy ra chuyện gì, đó cũng là thiên số. Được rồi, các ngươi đi đi, ta cùng lệnh chủ Hắc Thiên gặp lại, muốn uống thêm vài chén.

- Bạch Mi đạo nhân? Con...

- Tiểu Vũ, chúng ta đi.

Tuyết Cơ vội vàng kéo Long Vũ, mang hắn ly khai.

……………………………..

……………………………..

Khi trong phòng chỉ còn Hắc Thiên Ma Thần cùng Bạch Mi đạo nhân, Bạch Mi đạo nhân thở nhẹ một tiếng:

- Cô ta thật sự là Hậu Thổ sao?

- Đúng vậy.

Hắc Thiên Ma Thần nghiêm túc gật đầu:

- Tuyệt đối không sai, nha đầu kia chính là một trong mười hai tổ vu Hậu Thổ. Năm đó chúng ta liên thủ phong ấn mười hai Tổ Vu, Hậu Thổ chính là người đứng mũi chịu sào. Cô ta bị chúng ta liên thủ đánh nát, sau đó Bồ Đề Kim Phật lấy thần thông mở ra Lục Đạo Luân Hồi, mạnh mẽ đem linh hồn cô ta vào trong thông đạo Luân Hồi. Haiz, không nghĩ cô ta lại có thể chuyển sang kiếp khác… Xem ra đây đều là số mạng.

- Là vậy.

Bạch Mi đạo nhân cảm khái một tiếng nói:

- Tại vận mệnh trước mặt, những người như chúng ta có thể làm cái gì?

Dừng một chút, Bạch Mi đạo nhân nghiêm túc nói:

- Hắc Thiên, Hương Hương là một nữ nhân của tiểu Vũ, ta hi vọng ngươi không cần làm ẩu.

- Ngươi lo lắng cái gì? Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tìm Hậu Thổ trả thù?

Hắc Thiên Ma Thần khinh miệt cười:

- Ngươi cũng quá coi thưởng Hắc Thiên ta. Hậu Thổ tuy từng giết chết người yêu của ta, nhưng ta cũng đã đánh nát cơ thể của cô ta, sau đó lại một tay đưa cô ta vào vòng luân hồi, như vậy là ta đã báo thù rồi. Hậu Thổ lúc này… Không đáng để ta xuất thủ, trừ khi cô ta chính thức thức tỉnh.

- Ngươi định làm thế nào?

Hắc Thiên hỏi:

- Chuyện này sớm hay muộn cũng được giải quyết. Ngươi muốn giấu diếm mãi sao?

- Chuyện này thực đau đầu.

Bạch Mi đạo nhân thở dài một tiếng:

- Nếu không thể giải quyết được ổn thỏa, chuyện này chỉ có thể giấu diếm.

- Đúng rồi, ta xem nha đầu kia dường như khó chịu với Long Vũ?

Hắc Thiên hỏi:

- Có phải tiểu tử đó rất hoa tâm, nha đầu kia tức giận sao?

Nói tới đây, Hắc Thiên lập tức nở nụ cười:

- Thật sự là thế sự khó liệu. Ai có thể nghĩ rằng Hậu Thổ nương nương rung trời chuyển đất lại biến thành một cô gái ghen tuông.

Bạch Mi đạo nhân cũng mỉm cười.

Nhưng mà hắn vẫn đem tình huống Long Vũ cùng Đường Hương Hương nói cho Hắc Thiên. Sau khi xong việc, Bạch Mi đạo nhân cau mày:

- Hắc Thiên, ngươi nói trong cơ thể Long Vũ có vu chủng Chúc Dung?

- Hẳn là không.

Hắc Thiên Ma Thần nói tiếp:

- Mới đầu nhìn thấy Tử Kim trong cơ thể hắn, ta cũng có chút hoài nghi. Nhưng hiện giờ xem ra, hắn không phải. Nếu trong cơ thể hắn có Vu chủng Chúc Dung, lấy tu vi của ngươi và ta, không có khả năng không cảm ứng được.

- Nhưng trong cơ thể của hắn có huyết mạch Đại Vu.

Bạch Mi đạo nhân cảm khái một tiếng:

- Ta cho rằng, hi vọng đem thiên hạ thương sinh ký thác trên người của hắn, rốt cuộc là đúng hay sai?

- Việc này là chuyện của ngươi, ta không muốn quản.

Hắc Thiên Ma Thần ngẩng đầu hỏi:

- Trong cơ thể của hắn có sinh mạng đặc thù, ngươi thấy sao? Đúng rồi, còn có con mèo nhỏ kia nữa.

- Nhìn không thấu.

Bạch Mi đạo nhân nói:

- Luôn nhìn không ra, vì thế trước mặt tiểu Vũ ta cũng không nói gì.

- Ta có thể khẳng định, hai đồ vật kia, đều không phải ở thế giới này.

Hắc Thiên Ma Thần nói:

- Có lẽ nó đến từ một vị diện khác.

- Vị diện khác?

Bạch Mi đạo nhân lắc đầu nói:

- Khả năng này không lớn. Ngươi cảm thấy có dạng lực lượng có thể đột phá hạn chế của vị diện.

Nói tới đây, tay hắn chỉ chỉ bầu trời:

- Ta nghĩ cho dù là Tiên Cảnh, gia hỏa này cũng không có được lực lượng như vậy.

- Trên lý luận chính xác là như vậy, nhưng mà mọi việc đều có thể là ngoài ý muốn.

Hắc Thiên Ma Thần nói:

- Hai dạng đồ vật trên người hắn, ngoại trừ giải thích như thế, không thể giải thích thế nào khác.

- Việc này ta không quản.

Bạch Mi nói:

- Ta chỉ hi vọng Long Vũ có thể ngăn cản đại kiếp nạn lần này. Đương nhiên, năm đó Luyện Sĩ Khí có làm quá với Đại Vu. Nhưng Vu Tộc quá dã man, lãnh huyết. Nếu để bọn chúng thống trị Huyền Cảnh một lần nữa, Huyền Cảnh cùng thế giới sự thật không có một ngày bình yên.

- Nhưng Huyền Cảnh vốn là của bọn họ.

- Vậy thì làm sao?

Bạch Mi đạo nhân nói:

- Là chính bọn họ không quý trọng, không thể oán hận được ai. Hiện giờ Huyền Cảnh cùng thế giới sự thật đã phát triển thế này, ta không hi vọng cục diện đang tốt lành lại dao động. Hắc Thiên, ta không biết năm lệnh chủ Phương Thiên Địa các ngươi xảy ra chuyện gì. Ta chỉ hi vọng ngươi có thể trợ giúp ta…

- Không có khả năng.

Hắc Thiên quả quyết cự tuyệt:

- Tâm tư của ngươi ta hiểu được. Nhưng ta phải nói cho ngươi biết. Đừng nói là ta, cho dù là Cửu Huyền Nhân Hoàng cũng không thể nhúng tay vào việc này.

- Đương nhiên, hắn có thể an toàn trở về hay không còn chưa nói được.

Hắc Thiên Ma Thần nâng chén rượu một hơi uống hết nói:

- Nói thật với ngươi, đã nhiều năm không có dạo chơi tại thế giới sự thật. Nếu đã đến đây, ta phải đi dạo chơi một chút, nhìn xem thế giới sự thật phát triển thành dạng nào.

…………………………….

…………………………….

Ban đêm.

Đường Hương Hương một mình đứng trên đỉnh núi, tâm tình có chút hỗn loạn. Vừa nãy trong lời của Hắc Thiên Ma Thần, luôn làm cho tâm tình của nàng lo lắng.

Nàng lần nữa tự nhủ, nàng không có khả năng thương tổn anh Vũ cùng Tuyết Cơ. Nhưng mỗi lần hồi tưởng lời nói của Hắc Thiên, trong lòng nàng không hiểu sao có chút sợ hãi.

Đến tột cùng nàng sợ hãi cái gì?

- Hương Hương.

Vân di đạp không mà đến, nàng thản nhiên nói:

- Hương Hương, đang suy nghĩ gì đấy? Yên tâm đi, lấy tình huống của con, tu luyện Vô Tình Thiên Đạo đạt tới cảnh giới cao nhất cũng không có vấn đề gì. Tin tưởng ta, không bao lâu nữa, con cùng tiểu Vũ có thể ở cùng một chỗ.

- Con lo lắng không phải là việc này.

Vân di là người Đường Hương Hương tin tưởng nhất. Nàng do dự một chút, đem lời nói của Hắc Thiên nói cho Vân di.

Vân di nghe vậy, sắc mặt hơi đổi, nàng vội vàng hỏi:

- Hắn ta là ai?

- Hình như tên là Hắc Thiên Ma Thần.

Đường Hương Hương không rõ tình huống tại Huyền Cảnh. Cho tới bây giờ không biết thân phận cùng địa vị của Hắc Thiên Ma Thần.

- Là Hắc Thiên?

Sắc mặt Vân di đại biến:

- Sao hắn có thể đến đây? Đúng rồi, hắn còn nói gì với con?

- Còn có chuyện gì nữa sao?

Đường Hương Hương thở dài:

- Vân di, không biết tại sao, khi con nghe hắn nói như vậy, trong lòng con vô cùng sợ hãi. Con rất sợ hãi, nhưng con không biết con sợ cái gì?

- Hương Hương, hãy nghe ta nói, chúng ta cần phải rời khỏi Thái Huyền Sơn.

Vân di nói.

- Vì sao phải rời khỏi Thái Huyền Sơn? Vì cái gì?

Đường Hương Hương nghiêng đầu hòi:

- Vân di, hiện giờ thế cục không ổn, vì sao con phải rời khỏi đây. Hơn nữa, nếu như Đại Vu thực sử hủy diệt Huyền Cảnh cùng thế giới sự thật, Đường gia chúng ta cũng không thể may mắn thoát khỏi.

- Hương Hương, không nên nói nhiều như vậy. Nghe ta, nhất định chúng ta phải mau chóng ly khai khỏi Thái Huyền Sơn. Sau này ta sẽ giải thích với con.

Vân di lo lắng nói.

- Không được.

Đường Hương Hương nói:

- Con không thể rời khỏi Thái Huyền Sơn, trừ khi người nói lý do hợp lý.

- Hương Hương, chuyện này ta cũng không biết phải giải thích với con thế nào. Nhưng xin con tin tưởng ta, ta tuyệt đối sẽ không hại con. Ta làm như vậy, chỉ muốn tốt cho con.

Vân di nói:

- Thật sự nếu không đi, ta nghĩ con sẽ gặp nguy hiểm.

Đặc Thù Không Gian - Chương #237