Chương 232: Chuyện Kinh Thiên


Hắc Minh cảm thấy khí tức của Long Vũ bên cạnh, đôi mắt xanh biếc lộ ra chút giật mình.

Nhìn thấy bị chặn đường, Hắc Minh vung tay hướng Long Vũ đánh tới.

Long Vũ tích tụ đạo lực, Thiên Sư pháp kiếm bắn ra một đạo kiếm khí cường đại. Đồng thời, tay trái vung ra Hỏa Long Quyền. Hai cỗ lực lượng cường đại hợp lại cùng một chỗ, hơn nữa dưới tình huống biên độ tăng trưởng, lực lượng này sợ rằng đạt tới tu vi Đế Cảnh.

Chỉ nghe thấy Hắc Minh kêu thảm một tiếng, cả người ngã xuống mặt đất.

Ngay khi Long Vũ cho rằng mình đắc thắng, Hắc Minh đứng dậy, khóe miệng tràn ra vết máu màu xanh, hừ lạnh nói:

- Cám ơn ngươi làm cho Đại Vu huyết mạch trong cơ thể của ta thức tỉnh.

- Anh Vũ, cẩn thận.

Sau đó Thi Nhân cùng Tứ Kiếm đã chạy tới bên này.

- Long Vũ.

Hắc khí quanh thân Hắc Minh càng đậm, thần trí của hắn dường như cũng thanh tỉnh:

- Ngươi và ta đều là một người như vậy. Vì cớ gì ngươi cùng ta đối lập?

- Nói bậy.

Long Vũ cả giận nói:

- Hắc Minh, cái đồ hỗn trướng này, đem bán thân mình cho Đại Vu, cho nên mới có được lực lượng cường hãn đúng không?

- Ngươi sai lầm rồi.

Khóe miệng Hắc Minh tươi cười:

- Lực lượng của ta đến từ chính mình, là Đại Vu huyết mạch. Long Vũ, ngươi cũng biết tình huống thật sự của dị năng giả.

- Có ý gì?

Long Vũ trả lời:

- Dị năng giả chính là người biến chủng, thuộc loại đột biến gien.

- Ngươi sai lầm rồi.

Hắc Minh cười lạnh một tiếng:

- Nói thật cho ngươi biết. Dị năng giả sở dĩ khác thường, bởi vì có huyết mạch dị năng giả.

- Huyết mạch?

Long Vũ khinh thường nói:

- Huyết mạch cùng gien không khác gì nhau.

- Được rồi. Như ngươi mong muốn, ta sẽ giải thích gien. Ta sẽ nói rõ ràng cho ngươi hiểu.

Hắc Minh cười nói:

- Cái gọi là gien dị năng, kỳ thực chính là Đại Vu huyết mạch. Nói cách khác, toàn bộ dị năng giả trong thiên hạ đều là Đại Vu huyết mạch.

- Ngươi nói bậy.

Trong lòng Long Vũ căng thẳng, tức giận nói:

- Ngươi đang ở đây nói bậy… Theo như ngươi nói, ta chẳng phải là Đại Vu huyết mạch.

- Ha ha...

Hắc Minh cười nói:

- Cuối cùng ngươi cũng giác ngộ. Sự thật là như vậy. Ngươi cũng là Đại Vu huyết mạch. Ngươi cũng là con dân Đại Vu. Hiện giờ có lẽ ngươi không tin ta. Nhưng ta tin tưởng, sau khi Đại Vu huyết mạch trong người ngươi thức tỉnh, ngươi sẽ minh bạch hết thảy.

- Một lời nói bậy.

Sau đó Thi Nhân xen vào nói:

- Hắc Minh, ngươi nói bậy bạ gì đó? Ngươi cho là ngươi nói lung tung, chúng ta có thể bỏ qua cho ngươi?

- Ta không có nói bậy, toàn bộ lời của ta nói đều là sự thật.

Hắc Minh nhìn Long Vũ, giải thích nói:

- Dị năng giả được truyền thừa từ thời đại Đại Vu viễn cổ. Người tu đạo được truyền thừ từ thời kỳ Luyện Sĩ Khí viễn cổ. Người tu phật của Đại Thế Giới được truyền thừa từ Phật giáo viễn cổ. Còn về Phượng Hoàng cùng Long Tộc cũng giống nhau, đều là thần thú năm đó Luyện Sĩ Khí cùng Đại Vu sử dụng. Đây toàn bộ là sự thật.

Nói tới đây, hắn hỏi Long Vũ:

- Vì sao người tu đạo cùng dị năng giả đối lập. Luyện Sĩ Khí thời kỳ viễn cổ chủ động thu thập tinh hoa của trời đất để tăng lực lượng. Mà Đại Vu lấy thủ đoạn tu luyện chính là tự thân cô đọng. Luyện Sĩ Khí chủ động lấy đạo lực từ bên ngoài, còn Đại Vu lại tự thân chủ động phát kích tiềm lực. Tình huống này giống hệt người tu đạo và dị năng bây giờ. Long Vũ, ngươi không phải người ngu, cẩn thận suy nghĩ lời ta nói, tin tưởng ngươi sẽ minh bạch.

Nghe Hắc Minh nói như vậy, Long Vũ lập tức ngây ngẩn cả người.

Thi Nhân cũng vô cùng kinh ngạc.

Đối với lời nói của Hắc Minh, bản năng nàng muốn kháng cự.

Nhưng lời của hắn nói lại vô cùng có đạo lý.

- Long Vũ. Ngươi và ta là cùng một loại người…

Hắc Minh nói.

- Thời đại của Đại Vu sắp đến, ngươi hẳn là cùng ta phấn đấu làm thức đỉnh Đại Vu.

- Ta sẽ không cùng ngươi thông đồng làm bậy.

Long Vũ lắc đầu, tức giận nói:

- Ta không quan tâm lời ngươi nói có phải là sự thật hay không? Nhưng ta biết, hiện tại sau khi Đại Vu xuất hiện, trăm họ lầm than. Đại Vu chính là đối tượng ta tiêu diệt…

- Ha ha…

Hắc Minh khinh thường cười lạnh:

- Thật buồn cười, ngươi cũng muốn tự tiêu diệt chính mình sao?

- Đúng rồi, ta thiếu chút nữa quên mất. Ông nội ngươi, chú của ngươi, cha của ngươi đều là dị năng giả, đều là Đại Vu huyết mạch. Tương lai không phải ngươi cũng muốn giết tất cả người thân của ngươi chứ?

Hắc Minh cười lạnh nói.

- Câm miệng.

Long Vũ nói:

- Người thân của ta sẽ giống như ta, bọn họ đều yêu thế giới này. Bọn họ tuyệt đối không cho phép người tới phá hư.

- Ngươi không hiểu.

Hắc Minh nói:

- Khi Đại Vu huyết mạch thức tỉnh, toàn bộ ý thức đều cải biến. Nói thật với ngươi, Đại Vu huyết mạch tồn tại, chính là muốn đột phá đại phong ấn Đại Vu quật khỏi tại thế giới này. Nơi này ban đầu chính là địa phương của Đại Vu. Đám người Luyện Sĩ Khí chính là từ bên ngoài đến, bọ họ chính là kẻ xâm lược đáng xấu hổ.

- Ta không biết ngươi nói bậy bạ cái gì?

Long Vũ nói:

- Ta không quan tâm nhiều như vậy. Ta chỉ biết, ta là người địa cầu, ta là người Trung Quốc, những chuyện vừa rồi không liên quan gì đến ta.

- Hừ.

Hắc Minh khinh miệt nói:

- Ngươi nói với ta những lời như vậy, là bởi vì Đại Vu huyết mạch trong cơ thể ngươi chưa thức tỉnh. Khi Đại Vu huyết mạch trong cơ thể ngươi thức tỉnh, đến lúc đó ngươi tự ý thức được chức trách của mình. Khi đó, suy nghĩ của ngươi cùng với hiện tại bất đồng. Long Vũ, kỳ thực ta phi thường chờ mong ngươi cùng ta kề vai tác chiến.

- Không cần phải nói hưu nói vượn trước mặt ta.

Long Vũ giương đôi lông mày, lạnh giọng nói:

- Hôm nay, ta sẽ cho ngươi chết.

- Ha ha…

Hắc Minh lạnh lùng cười:

- Đại Vu huyết mạch của ta đã triệt để thức tỉnh, các ngươi không giết được ta. Sự cường hãn cùng tốc độ của Đại Vu tuyệt đối không phải các ngươi có khả năng tưởng tượng. Tái kiến.

Vừa nói dứt lời, thân hình Hắc Minh liền hóa thành một tia chớp màu xanh bỏ chạy.

Tốc độ cực nhanh, cho dù Thi Nhân hóa thành bản thể cũng không thể nhìn thấy bóng lưng.

- Anh Vũ, đừng đuổi theo nữa, không kịp đâu.

Bộ dáng Thi Nhân có vẻ nặng nề.

- Thi Nhân. Em có cảm thấy lời hắn nói là thật không?

Long Vũ hỏi.

- Em không biết.

Thi Nhân nói:

- Bây giờ có thể xác định Hắc Minh biến thành Đại Vu là hoàn toàn chính xác. Điểm này không thể nghi ngờ.

- Anh muốn đi tìm Hắc Thiên, Hắc Thiên nhất đỉnh biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ.

Long Vũ cắn răng nói.

- Anh Vũ, xem ra anh đã tin lời Hắc Minh. Nếu không anh cũng không nóng nảy như vậy.

Thi Nhân lo lắng nói:

- Không nên tin lời khùng điên của Hắc Minh.

- Nha đầu, cần gì phải nói dối.

Ngay lúc này, Hắc Thiên Ma Thần xuất hiện trước mặt Long Vũ, hắn nhìn thoáng qua Thi Nhân, cười nói:

- Ngươi biết rõ, toàn bộ điều Hắc Minh vừa nói chính là sự thật, ngươi tại sao phải dấu diếm? Ngươi lo lắng Long Vũ sẽ trở thành Đại Vu.

- Hắc Thiên… Lệnh chủ, ngươi nói cái gì? Ý của ngươi là Hắc Minh không phải nói láo, mà là sự thật?

Long Vũ hỏi.

Hắc Thiên Ma Thần âm u nói:

- Haiz… Sự tình đều đã như vậy, ta cũng không muốn giấu diếm ngươi. Lời nói của Hắc Minh, toàn bộ đều là sự thật. Đại Vu huyết mạch chính là dị năng giả, dị năng giả chính là Đại Vu huyết mạch. Nhưng mà Đại Vu huyết mạch không nên thức tỉnh sớm như vậy. Ta xem huyết mạch của Hắc Minh chính là được máu tươi của thần thú kích thích…

- Cửu Vĩ Thiên Hồ?

Long Vũ dường như nghĩ tới Mỹ Diễm.

Hắc Thiên Ma Thần gật gật đầu, nói:

- Có lẽ đúng là như vậy…

- Không đúng.

Long Vũ nói:

- Nếu vì nguyên nhân này, tại sao trong huyết mạch Đại Vu trong cơ thể của ta cũng thức tỉnh mới đúng. Nhưng vì sao ta không có cảm giác gì?

- Việc này không khó giải thích.

Hắc Thiên Ma Thần nói:

- Cửu Vĩ Thiên Hồ là mãnh thú, cho nên máu tươi của ả ta có thể kích thích tính tàn bạo, giết chóc của Đại Vu. Mà ngươi bất đồng. Phượng Hoàng cùng Long Tộc từ thời xưa hoàn toàn là thú thần hiền lành, an tường…

- Hắc Thiên, vậy ngươi nói cho ta biết, ta phải làm gì bây giờ?

Long Vũ thực sự buồn bực.

- Ngươi đang lo lắng…

Hắc Thiên Ma Thần khẽ cười một tiếng:

- Nếu ta đoán không sai, trong lòng ngươi vô cùng lo lắng. Ngươi lo sợ tương lai ngươi sẽ đối lập với bằng hữu, tự tay phá hủy Huyền Cảnh cùng thế giới sự thật, đúng không?

- Đúng vậy.

Long Vũ không chút kiêng dè:

- Hiện tại ngươi đã chứng thực, dị năng giả chính là huyết mạch Đại Vu, chẳng lẽ ta không lo lắng sao?

- Ngươi sai lầm rồi.

Hắc Thiên Ma Thần cười nói:

- Trong cơ thể của ngươi chính xác có huyết mạch Đại Vu. Nhưng không phải dị năng giả nào cũng có thể thức tỉnh.

Nói tới đây, Hắc Thiên cười cười:

- Thời đại thượng cổ, mặc dù Đại Vu yếu nhất cũng có lực lượng Cửu Đỉnh. Nhưng ngươi nhìn lại thực lực dị năng giả tại thế giới sự thật, lực lượng cực mạnh cũng chỉ là lục đỉnh. Việc này có ý nghĩa thế nào?

- Ta biết.

Thi Nhân xen vào nói:

- Trải qua truyền thừa nhiều đời, độ tinh khiết của huyết mạch Đại Vu ngày càng thấp. Cho nên, không phải toàn bộ huyết mạch Đại Vu đều thức tỉnh.

- Đúng rồi.

Hắc Thiên tiếp tục đề tài:

- Có thể huyết mạch Đại Vu thức tỉnh chỉ là một phần ngàn, thậm chí ít hơn.

- Ý của ngươi là, ta cùng cha ta, chú của ta nữa, không hẳn biến thành Đại Vu?

Long Vũ hỏi.

- Cũng có thể nghĩ là như vậy.

Hắc Thiên Ma Thần cười nói:

- Nguyên bản Hắc Minh rất căm hận Huyền Môn, chính cừu hận đã kích thích huyết mạch Đại Vu của hắn. Hơn nữa với máu của Cửu Vĩ Thiên Hồ, hắn mới nhanh chóng trở thành như vậy. Đây chỉ là một trường hợp, không nên quá lo lắng.

- Ngươi có đủ năng lực giết chết Hắc Minh. Tại sao ngươi không xuất thủ?

Long Vũ giống như chất vấn.

- Được rồi, ta hỏi ngươi vì sao ta phải ra tay giết chết Hắc Minh?

Hắc Thiên Ma Thần cười lạnh nói:

- Long Vũ, ta cảm thấy ngươi có chút thú vị, nhưng cái này không có lý do ngươi không có chút nào lễ phép. Nếu ta nguyện ý, nháy mắt ta đều giết chết các ngươi, thân hình cụ diệt…

- Ngươi…

Long Vũ còn định bật thêm vài câu, lại bị Thi Nhân ngăn lại:

- Anh Vũ, trước mặt lệnh chủ Hắc Thiên Ma Thần, anh thật sự có chút làm càn.

Long Vũ dường như cũng ý thức mình có chút quá đáng. Muốn hung hăng càn quấy, phải xem mình có năng lực không đã. Ít nhất, trước mặt Hắc Thiên Ma Thần, hắn còn không có tư cách như vậy.

- Ta xin lỗi.

Long Vũ nói.

- Tốt lắm.

Hắc Thiên Ma Thần nói:

- Nam tử hán đại trượng phu nên như vậy, co được dãn được. Nếu một ngày, tu vi của ngươi mạnh hơn ta, cho dù ngươi đem ta dẫm nát dưới chân, ta không một câu oán hận.

- Tin tưởng sẽ có một ngày như vậy.

Long Vũ nói.

- Ha ha…

Hắc Thiên Ma Thần mỉm cười:

- Tốt lắm, ngươi thực sự không tệ. Ta cũng vậy, rất chờ mong ngày nào đó được nằm dưới chân ngươi…

- Bằng hữu của các ngươi đã tới, ta sẽ không quấy rầy các ngươi…

Hắc Thiên Ma Thần cười nói:

- Bao giờ ngươi rời khỏi Huyền Cảnh, ta còn phải tới tìm ngươi.

- Nhớ kỹ, phải tin tưởng bản thân mình.

Nói xong, Hắc Thiên Ma Thần liền biến mất.

Một lát sau, Thi Nhân cau mày:

- Là mẹ tới…

Thi Nhân vừa dứt lời, Long Vũ cũng cảm ứng được khí tức của Dao.

Sau khi Dao đến, Long Vũ cùng Thi Nhân đem tình huống đơn giản nói lại một lần. Dao chau mày, trên mặt có chút lo lắng. Nàng ngẩng đầu nhìn Long Vũ nói:

- Tiểu Vũ, chuyện này không nên truyền ra ngoài. Nếu người tu đạo tại Huyền Cảnh biết dị năng giả là huyết mạch Đại Vu, tin tưởng dị năng giả liền gặp tai ương.

- Vâng.

Thi Nhân cũng nói:

- Người tu đạo nhất định sẽ bắt giết dị năng giả, không cho họ thức tỉnh huyết mạch Đại Vu.

Trong lòng Long Vũ phát lạnh:

- Nói như vậy, anh sẽ trở thành đối lập với Huyền Cảnh. Mà cha của anh, còn chú của anh nữa, cũng sẽ trở thành đối tượng bị người tu đạo tại Huyền Cảnh đuổi giết.

- Đúng vậy.

Thi Nhân cau mày nói:

- Nhưng vấn đề bây giờ, chúng ta không nói, nhưng chưa chắc Hắc Minh sẽ không nói.

- Yên tâm, Hắc Minh cũng chưa đủ thời gian để nói lung tung.

Dao phân tích:

- Bây giờ Hắc Minh còn chưa chống vững thế lực, hắn không thể có lực lượng tuyệt đối bảo vệ huyết mạch Đại Vu. Hắn không thể nào làm lộ chuyện này ra ngoài.

- Hắc Thiên…

Long Vũ lo lắng.

- Hắc Thiên sẽ không nói.

Dao dường như rất hiểu Hắc Thiên Ma Thần, nàng nói:

- Hắc Thiên vừa chính vừa tà. Nhưng mà ta tin tưởng hắn sẽ không nói lung tung.

Thi Nhân đột nhiên hỏi:

- Mẹ. Mẹ rất hiểu biết Hắc Thiên Ma Thần sao?

- Mẹ cùng hắn ta quen biết... Nhưng mà... Hắc Thiên kỳ thực là một tên hỗn đản.

Dao cắn răng nói:

- Sau này ở trước mặt mẹ, đừng có nhắc tới tên hỗn đản đó.

Thi Nhân âm thầm nhíu mày, nghĩ thầm mẹ mình cùng Hắc Thiên chắc chắn có làm việc gì dấm dúi. Cũng có thể Hắc Thiên ăn vụng rồi bỏ của chạy lấy người. Bằng không, tại sao mẹ mình không muốn nhắc tới Hắc Thiên.

…………………………….

…………………………….

Rất nhanh, ba ngày đã trôi qua.

Trong ba ngày này, Long Vũ an bài đệ tử Thiên Đường truy tìm tin tức của Hắc Minh, đồng thời cũng chú ý đến tin tức của Đại Vu.

Hắc Minh dường như bốc hơi tại Huyền Cảnh. Có một chút tin tức tốt là, đến nay không có thông tin dị năng giả là huyết mạch Đại Vu bị truyền ra.

Long Vũ tính toán mấy ngày nữa phải đi tới thành Đoan Mộc, sau đó quay về thế giới sự thật. Hắn tính toán mình cùng với ông nội Long Phi nói chuyện một chút, hơn nữa nói cho ông ta biết tình huống của dị năng giả.

Hắn có một loại dự cảm, Hắc Minh có thể sắp tiến vào thế giới sự thật. Hắn nhất định không bỏ qua cơ hội lợi dụng dị năng giả.

- Tiểu Vũ, cậu theo tôi một chút.

Ngay khi Long Vũ đang trầm tư, âm thanh của Dao cắt đứt suy tư của hắn.

Đặc Thù Không Gian - Chương #232