Người đăng: youtuhavefk@
Thông Thiên bổng nhiên quỳ xuống,
“Ngài là Bàn Cổ, cầu xin người cho tôi sống lại, ta chết thật oan uổng. Chỉ vì
con chim chết tiệt kia làm tôi thất thần, nên ngả xuống vực sâu. Chứ tôi không
muốn chết. Tôi còn cha mẹ, người thân, bạn bè, tôi có nhiều việc chưa làm. Cầu
xin ngài! Van cầu ngài!” Thông Thiên dập đầu mấy cái rồi chờ đợi.
“Ta ko thể giúp ngươi sống lại, đáng nhẻ ra ngươi không nên đến đây, nhưng do
vì ta mà tiểu tử ngươi mất mạng nên mới mang ngươi đến đây.” Bàn Cổ nói, và
nhìn Thông Thiên với ánh mắt khác lạ.
“Vì ngài mà tôi chết, tôi chết vì con chim, chăng nhẻ chim đó của ngài nuôi,
nhưng tôi chăng thấy con chim nào quanh đây?” Thông Thiên hỏi.
“Chim đó là ta nuôi, là chim của ta.”
“Ngài có thể cho tôi xem lại con chim đó. Con chim đó có đủ loại màu sắc, mà
nghỉ lại con chim đó to lớn như đại bàng, nhìn rất hùng vỉ.” Thông Thiên nịnh
một chút khi biết đó là chim Bàn Cổ nuôi, hy vọng bàn cổ có thể giúp mình.
Nhưng trong lòng thật ra muốn ăn thịt con chim đó. Nó hại mình rất thảm.
“Ngươi lại muốn xem, còn muốn ăn thịt nó, ko được, ko được. Tiểu tử ngươi thật
kỳ lạ, chẳng nhẻ ngươi là gay! Ta ko phải gay.” Bàn Cổ khuôn mặt kỳ quái nói.
“ Gay gì? Tôi chỉ muốn xem chim ngài, dù sao nó củng hại chết tôi,….Gay, Chim
ngài? Ngài nói con chim đó là con chim kia.” Thông Thiên bổng nhiên xanh mặt.
“Đúng là con chim kia”
“Ngài nói láo, chim kia sao hiện ra được, sao bay được”
“Ta là Bàn Cổ, có gi mà ko thể, mà ngươi ko thấy là con chim đó có bảy màu hả.
Rất hung vỉ, rât oai phong” Bàn Cổ khuôn mặt hiện lên nét tự hào.
“Nhưng chim ngài làm sao đậu trên tay trái?” Thông Thiên nghi vấn.
“Không phải chim đậu trên tay trái, mà tay trái gải đầu chim” Bàn Cổ cổ quái
trả lời.
“Ngài, Ngài,… ta chết vì ngài gải đầu chim ngài?...” Thông Thiên áh khẩu chẳng
biết nói gì.
“HaHa” Bàn Cổ cười lớn.
“Vì thế ta nói ngươi chết vì ta? Haha” Bàn Cổ càn nói càng cười lớn hơn.
Thông Thiên xanh mặt, chết thật oan a, vì Bàn Cổ gải chim mà chết, cái chết
hết nói. Đúng là chuyện trên trời.
Thông Thiên ngẫn người nửa ngày, bổng nhiên nổi giận đùng dùng la hét:
“Ta mấy năm sống trên đời chưa làm việc ác nào, luôn nghỉ người tốt sẻ được
báo đáp, thế mà cuối cùng chết vì Bàn Cổ gải chim. Cái này là thế nào, nếu có
kiếp sau, Thông Thiên tôi xin thề sẻ là kẻ bất thiện.”
Bàn Cổ thấy biểu hiện của Thông Thiên như vậy thì càng cười lớn hơn. Nhưng Bàn
Cổ không biết mình đã tạo ra một nhân vật làm rung động cửa thiên.