Linh Thảo Đường


Người đăng: nguyenkhang3633@

Chợ ở Thanh Dương trấn là trung tâm của cả trấn, cùng Lưu gia bất quá cách một
dặm đường, đi chưa tới một khắc đồng hồ đã đến.

Lưu Nhược Hy còn là lần đầu tiên thấy loại thị trường giao dịch kỳ dị này,
nhất thời nhiều hứng thú tùy tiện đi dạo một chút. Nhìn xung quanh phố lớn ngõ
nhỏ tiếng rao hàng của thương nhân, trên đường phố chút kỳ dị vật sức rực rỡ
muôn màu, xung quanh còn giăng rất nhiều to to nhỏ nhỏ lòng đèn đường chắc hẳn
nơi đây đêm tối sẽ phi thường xinh đẹp. Lưu Nhược Hy cản thấy cái thế giới này
thật đúng là thú vị, thật giống như trong phim cổ trang ti vi thường chiếu.

Lưu Nhược Hy trong lòng buồn chán lập tức bị khung cảnh nhộn nhịp xung quanh
cho quét hết, hắn hôm nay liền muốn hảo hảo buông lỏng một chút, liên tục tu
luyện nửa tháng, mặc dù không cảm thấy nhàm chán nhưng mà một vị khổ tu mà
không buông lỏng, lại là phương pháp tu luyện không thích hợp nhất với hắn.
Lưu Nhược Hy trước sau như một cho rằng mọi việc điều phải kết hợp với nghĩ
ngơi cùng thư giản hợp lý mới đạt hiệu quả cao nhất.

Lưu Nhược Hy đi dạo khắp nơi trên phố, xem phía đông một chút, xem bên tây một
chút, phảng phất như một cái hiếu kỳ bảo bảo chưa từng thấy qua nhân sự, thấy
gì cũng là một bộ dáng kỳ quái không hiểu, khiến cho người ta cảm thấy hết sức
buồn cười.

Đi dạo hơn nửa ngày Lưu Nhược Hy cảm thấy mình bụng cũng có chút đói, vì vậy
ghé vào một cái quản nhỏ ven dường, trước quán có treo một tấm vải ghi “ Đệ
nhất thịt chó Thanh Dương trấn”

Vừa bước vào quán hắn nhưng là liền gọi hai đĩa thịt chó một nướng, một nấu
canh ăn thử. Dù sao đi nữa cũng là thịt chó dị giới nha. Mùi vị chắc chắn cũng
không tệ đi.

Nữa canh giờ sau, Lưu Nhược Hy từ trong quán bước ra một bộ thỏa mãn vẻ mặt
còn không ngừng xoa bụng tạo cho người ta có một loại không hợp cảm giác. Một
vị đường đường anh tuấn tiêu soái thanh niên lại phải ăn thịt chó.

Lại nói, ở thời đại của hắn thịt cho nhưng là được xem là khá mắt trong các
loại thịt nhưng ở Thanh Dương trấn này thịt chó chỉ là thứ để cho những cái
kia cùng khổ người ăn thôi, thậm chí so với thịt lơn thì còn phải kém hơn vài
phần vì ở thế giới này nhưng là không có những loại kia thuần chủng chó là mà
một dạng giống như chó hoan, linh cẩu một dạng sinh vật.

Bởi vậy những này có bình thường nhưng là người người kêu đánh, có khi thịt
chúng còn rất ít người ăn trừ những kia cùng khổ người.

Ở thế giới này, người ta ăn chủ yếu là dê bò các loại gia súc, hoặc là gà vịt
có đôi khi còn sẽ ăn thịt một số cấp thấp linh thú kèm với rau cải hay một số
phổ thông loại dược liệu kiếp trước có thể kiếp này nhưng chỉ xem như nguyên
liệu dùng nấu thức ăn tẩm bổ thôi.

Ra khỏi cửa tiệm, Lưu Nhược Hy một đường đi tới trước một chỗ cổ lâu tương đối
to lớn, nhìn trên tấm biển điêu khắc ba chữ to phong cách cổ phác thương kính
hữu lực 'Linh Thảo đường'.

Lưu Nhược Hy tìm tòi một chút trí nhớ, biết đây là một chỗ chuyên thu mua tiêu
thụ linh thảo duy nhất của Thanh Dương trấn

Ở Thiên Linh đại lục, linh thảo chia ra làm thập giai, cấp bậc càng đi lên,
giá trị linh thảo càng cao, bình thường nhất giai linh thảo giá trị ở 10 kim
tệ trở lên, nhị giai linh thảo giá trị một ngàn kim tệ trở lên, tam giai linh
thảo giá trị một vạn kim tệ trở lên, đến linh thảo tứ giai cơ hồ phải mười vạn
kim tệ trở lên rồi, hơn nữa bình thường vẫn là có tiền mà không mua được, về
phần linh thảo ngũ giai tới thập giai giá trị càng thêm không thể đo lường.

Ngoài sử dụng tiền để mua kim tệ ra ở đây còn sửa dụng một loại đặt thù khoán
vật để trao đổi, nó gọi là Linh thạch, bên trong linh thanh có ẩn chứa linh
khí thông qua đó có thể giúp võ giả không ngừng nân cao tu vi của mình.

Linh thảo đường ở Thanh Dương trấn chỉ là một cái tiểu tiểu chi nhánh của Linh
thảo đường trên toàn đại lục, cũng chỉ có mua bán nhị giai linh thảo, bình
thường đến linh thảo tam, tứ giai trở lên cũng sẽ để vào trong hội đấu giá do
Hoàng gia người đến tổ chức tiếng hành, chỉ có như vậy mới có thể xuất ra giá
trị càng cao hơn.

Ở Thanh Dương trấn có không ít dong binh đoàn, mạo hiểm giả đều đến Đại Hoang
sơn mạch ở phụ cận tìm kiếm linh thảo, sau đó đem đến linh thảo đường đổi lấy
kim tệ, nếu như người khác vận khí tốt, đạt được linh thảo tam giai, thậm chí
tứ giai trở lên vậy thì phát tài.

Chỉ bất quá Đại Hoang sơn mạch nhưng lại là có không ít linh thú, phía bên
ngoài thường xuyên gặp được một chút linh thú cấp thấp, đây có lẽ là không có
nguy hiểm gì, nếu như hướng bên trong xâm nhập, gặp phải linh thú cao cấp, đây
chính là muốn mất mạng.

Cho nên người nào nếu như mang theo mơ ước tìm kiếm linh thảo cao cấp thì đó
là không thực tế, bởi vì thường thường chưa tìm được linh thảo, trước tiên đã
bị linh thú cường đại phân thây rồi.

Lưu Nhược Hy do dự một chút, vẫn là hướng linh thảo đường đi vào.

Của trước, hai tên thị nữ dáng điệu không tệ khom người cung kính nói:

" Hoan nghênh quang lâm"

Lưu Nhược Hy nhìn thoáng qua phía trước hai thị nữ, thầm khen:

" Hai tiểu mỹ nữ này so sánh với hoa khôi Đại học còn tốt hơn nhiều."

Đi vào Linh thảo đường, trong đại sảnh rộng rãi sảng khoái tràn đầy mùi vị
linh thảo nồng nặc, chỉ là hơi hô hấp một chút đều cảm thấy tinh thần chấn
động. Mùi hương liệu ở đây có vị đạo giống thuốc Nam mà trước đây hắn ở địa
cầu thường dùng.

Lưu Nhược Hy từ quầy bên phải nhìn lên, chỉ thấy từng gốc linh thảo kỳ dị mà
chưa từng thấy qua bị đưa vào trong quầy, nhìn mà hoa cả mắt, nhìn một vòng
chuyên khu nhất giai linh thảo, lại chạy đến chuyên khu nhị giai.

Ánh mắt của Lưu Nhược Hy rơi vào một gốc cây linh thảo màu đỏ không chút ánh
sáng nào, nhìn lên thuyết minh ở phía trước.

" Nhị giai đê cấp linh thảo, Nhưỡng Âm thảo, giá trị 1500 kim tệ, linh thảo
thủy thuộc tính, có thể làm thuốc luyện đan, có thể trợ giúp võ giả ám thuộc
tính, thuỷ thuộc tính hấp thu, có thể tăng trưởng chân khí, giúp chữa thương
lại có công dụng hồi khí…

" Ta dựa vào, một gốc phá linh thảo lại mắc như vậy "

Lưu Nhược Hy ở trong lòng không ngừng nhổ nước bọt nói. Phải biết khi nãy một
phần thịt chó của hắn ăn cũng chỉ có 15 đồng tiền, 100 đồng tiền mới bằng một
ngân tệ, mà 100 ngân tệ mới bằng một kim tệ. Mà cái này cái gì phá Linh thảo
vậy mà tới 1500 Linh thảo như vậy ít nhất cũng đủ để người thường ăn được mười
năm. Cái này mẹ nó cũng quá hố đi.

Tiếp theo, hắn lại đưa ánh mắt phóng đến một gốc linh thảo khác, hắn thấy được
một gốc cây linh thảo quen thuộc.

" Nhị giai đê cấp linh thảo, Thiên niên sâm, giá trị 1800 kim tệ, linh thảo
không thuộc tính, có thể làm thuốc luyện đan, bổ sung khí huyết, có thể tăng
trưởng nội lực, kéo dài thọ nguyên…"

" Cái nhân sâm này tối thiểu có 1000 năm đi, lại chỉ là nhị giai đê cấp linh
thảo, vậy linh thảo nhị giai trung cấp chẳng phải là phải hơn ngàn năm, thậm
chí vạn năm"

Lưu Nhược Hy không khỏi chặc lưỡi hít hà thầm nghĩ.

Kỳ thực, Lưu Nhược Hy chỉ đoán đúng một bộ phận, linh thảo trừ chú ý đến năm
tuổi ra, chủ yếu vẫn là lấy công hiệu của nó mà phân định phẩm giai, công hiệu
càng rõ rệt, phẩm cấp lại càng cao.

Sau khi Lưu Nhược Hy đi dạo một vòng, ở trước quầy một gã lão giả cười hỏi:

“ Thiếu giá có chọn trúng linh thảo nào không”

“ Ha hả, ta cái kia liền tùy tiện xem một chút”

Lưu Nhược Hy có chút ngượng ngùng không tiện đáp nói.

Phải biết hắn một đời trước kia đường đường là người khai sáng ra mới một hình
thức luyện võ.

Được người trong giới võ thuật thời đó xem là thái sơn bắc đẩu như vậy tồn
tại.

Bản thân hắn lúc trước còn có thu qua mấy cái đồ đề còn gợi ý cho họ khai sơn
lập phái chiêu thu môn sinh đem nguyên lý võ đạo mà hắn tìm ra đưa đến người
yêu võ ở địa cầu.

Nhưng giờ đây vào một cái tiệm thuốc mua linh thảo cũng không có tiền đây
không phải quá mất mặt sao.

“ Không sao”

Lão giả khẽ gật đầu nói, trên mặt không có chút thần tình nhìn không vui nào.

Sau khi dạo qua một vòng, Lưu Nhược Hy cũng không có ý tứ chỉ nhìn không mua,
đang ở lúc hắn muốn xoay người rời đi.

Lão giả kia không biết từ đâu móc ra một quyển sách đưa tới trước mặt Lưu
Nhược Hy nói:

“ Đây là Linh thảo bài danh phổ mà bổn điếm miễn phí biếu tặng, mời thiếu gia
lấy về xem một chút, nếu có linh thảo thích hợp có thể đến mua ở chỗ chúng ta,
hoặc là có linh thảo tốt cũng có thể cung cấp cho chúng ta, giá tiền của Linh
thảo đường chúng ta tuyệt đối công bằng hợp lý. “

Lưu Nhược Hy hai mắt tỏa sáng, mừng rỡ nhận lấy Linh thảo phổ, cảm ơn một
tiếng mới rời Linh thảo đường, trong lòng âm thầm phát cho lão giả một tắm
người tốt thẻ.

Có Linh thảo phổ này, Lưu Nhược Hy liền có thể lý giải được chủng loại, công
hiệu cùng với hình dáng của linh thảo trên địa lục này. Chờ sau khi hắn đả
thông mười hai đạo kinh mạch, hắn không thể thiếu muốn tìm một chút linh thảo
bồi bổ thân thể, gia tăng một chút nội lực, dễ dàng tấn cấp, hoặc là cũng có
thể lấy ra bán kiếm tiền mua mấy cái nha hoàn thị nữ.

Đầu năm nay bên trong Thanh Dương trấn mỹ nữ vì gia đình khó khăn phải bán
thân hay một it thôn quê cô gái bị bọn buôn người cướp tới bán cũng là không
ít. Giá cả nhưng là cũng rất phải chăn nha, thông thường một cái tỳ nữ giá sẽ
giao động trong khoảng 5 kim tệ tức là bằng hô bình thường nông gia tiền sinh
hoạt một năm.

Một đời trước Lưu Nhược Hy nhưng là một cái nghiêm cứu võ đạo cuồng nhân nên
ngoài của hắn thu mấy cái đồ đệ ra hắn cũng không có tiếp xúc cái khác nữ hài
tử. Kể cả cái kia cái gì nữ oa chuẩn bị cùng hắn đám cưới hỏi hắn cũng không
biết mặt nàng chỉ nghe nói nàng nhưng là rất đẹp thôi.

Lưu Nhược Hy vui vẻ đem Linh thảo lục cất vào trong ngực, đang chuẩn bị đi về
lại phát hiện trước đường phố lại có một đống người chen chúc nhau. Lưu Nhược
Hy tò mò, hướng về trong đám người đi tới.

Chỉ thấy một cô gái tóc dài mặc y phục đơn giản bố y cuộn người bên trong
chiếc lòng, tóc dài che dấu dung nhan của nàng, chỉ từ thân thể của nàng là có
thể khẳng định cô gái này hẳn là tầm 10 tuổi, ở trước chiếc lòng giam nàng
treo một cái chỉ bài, trên đó viết mấy chữ nguệch ngoạc to lớn “ Bán dã nữ vừa
bắt được từ Đại Hoang sơn mạch, giá 10 kim tệ”

Ở Thanh Dương Trấn, trừ đại gia tộc cùng số ít tiểu thương có đầu óc buôn bán
ra, những bình dân bình thường mỗi ngày đều được ăn no mặc ấm đều coi như là
không tệ rồi, gia đình nghèo khó một chút, người chết đói cũng không phải là
chuyện lạ gì, nhưng đây là lần đầu tiên họ thấy có người đem một cô gái nhốt
vào trong lòng đem bán.

Phải biết ở trên Thiên Linh đại lục chuyện này cũng không phải không có chỉ là
ở Thanh Dương trấn chuyện như vầy lại là chưa từng xảy ra mà thôi.


Cửu Thế Thần Quân - Chương #8