Dụ Dỗ Tiểu Nha Đầu


Người đăng: nguyenkhang3633@

“ Thiếu gia, ngươi chọn hàng thật chuẩn, thanh này là nhất giai trung cấp Long
Châu kiếm, là dùng huyền thiết hiếm thấy chế tạo, trọng lượng 30 cân, trên
chuôi kiếm có đính nhất giai linh thú nội đan giúp tăng phúc nội lực phát ra
thông qua kiếm trong công kích coi như là Xuyên Sơn thú nhị giai đều đả thương
được.”

Lão giả kia lập tức giới thiệu nói.

Nhị giai Xuyên Sơn thú là một loại linh thú có phòng ngự cực mạnh, vũ khí bình
thường không thể đả thương được da thịt. Nó có hình dạng giống như một con đại
tê tê vậy có điều trên lương ở mỗi lân giáp điều có đính thêm gai nhọn cho nên
bình thường yêu thú là sẽ không dám dễ dàng cạn chiến với nó.

“ Thanh kiếm này bao nhiêu tiền “

Lưu Nhược Hy hỏi.

Hắn quả thật cảm thấy thanh kiếm này rất vừa ý, nhìn xem bề ngoài nhưng là
tràn đầy đại khí cùng xa xỉ.

“ Chỉ cần tám mươi kim tệ, nếu như thiếu gia quả thật cần mà nói, bảy mươi lăm
kim tệ ta liền để ngươi mang đi.”

Lão giả rất biết nói chuyện.

“ Bảy mươi lăm kim tệ”

Lưu Nhược Hy vừa nghe được lời này lập tức trợn mắt há hốc mồm.

Lần trước hắn lấy được túi tiền từ chỗ Mậu Sơn bất quá là 25 cái kim tệ mà
thôi, song một thanh nhất giai trung cấp vũ khí lại đắt như vậy, chỗ của hắn
còn chưa thể mua được.

Cũng mai khi đi có xin của mẫu thân 100 kim tệ nếu không chắc ngay cả một
thanh binh khí hắn cũng không thể mua được.

Bất quá một trăm kim tệ này là mẫu thân đưa cho nàng con gái nuôi để dành mua
thịt ăn khi cùng Lưu Nhược Hy ra ngoài chứ không phải để cho hắn mua binh khí
a.

“ Ta lại nhìn xem còn có binh khí nào tốt hơn không”

Lưu Nhược Hy tự nhiên không thể lộ ra bộ dạng không có tiền, hắn vốn là một
người sĩ diện, lúc này cố làm ra vẻ trấn định nói.

Lão giả hai mắt tỏa sáng, sau đó cười đối với Lưu Nhược Hy nói:

“ Bổn điếm còn có cực phẩm binh khí ở hậu viện, mời thiếu gia dời bước.”

Lưu Nhược Hy cùng Lang Nhi đi theo lão giả tới hậu viện cửa hàng, sau đó đi
vào một gian phòng khá đẹp đẽ và cổ kín, sau khi đi vào, vô số binh khí phát
tán ra ánh sáng kiến người ta hoa mắt xuất hiên tên ba bức tường trước mặt họ,
mỗi bức tường treo không dưới người mấy kiện binh khí.

“ Nơi này đều là nhất giai cao cấp binh khí trở lên, cũng không thiếu nhị giai
binh khí, thiếu gia ngươi tùy ý xem một chút, có thể hài lòng hay không.”

Lão giả giới thiệu nói.

Lưu Nhược Hy bắt đầu đánh giá nơi này, kiếm, đao, thương, trường kích, phủ,…
Những binh khí này không tệ, nhìn một chút giá tiền niêm yết ở trên, giá thấp
nhất cư nhiên đều trên một trăm kim tệ, đắt tiền nhất lại cao gần năm nghìn
kim tệ.

Khóe miệng hắn không tự chủ co giật vài cái miệng không ngừng lẩm bẩm, trong
lòng đang không ngừng vẻ vòng tròn trù chết tên nào đưa ra mức giá này.

Nếu lão giả biết mình trước mặt vị này thiếu gia đang không ngừng trong lòng
vẽ vòng tròn trù hắn mau chết chắt chắn sẽ Phong rơi đầy mặt . Ta đây là trêu
ai ghẹo ai a, đây chẳng qua là một cái chuẩn thị trường giá mà thôi.

“ Nhất giai cao cấp Ngân Long thương trọng lượng 40 cân, giá bán 3890kim tệ.”

“ Nhất giai cao cấp Thanh Hoa kiếm, trọng lượng 20 cân, giá bán 180 kim tệ.”

“ Nhị giai đê cấp Phá Thạch phủ, trọng lượng 40 cân, giá bán 1500 kim tệ.”

“ Nhị giai đê cấp Tam Xoa Quỷ kích, trọng lượng 35 cân, giá bán 1800 kim tệ.”

Lưu Nhược Hy mở ta mắt nhìn những vũ khí này, thoạt nhìn đều vô cùng bất phàm,
đáng tiếc hắn hiện tại tài chính nhưng là có hạn chỉ đành lắc đầu thở dài, một
bô tiếc nuối dáng vẻ.

Lão giả kia nhưng là khóe miệng co giật, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ những
này binh khí vị này thiếu gia còn không đê vào mắt sao.

“ Thiếu gia,ngài phải biết ở Thanh Dương trấn liền kể ra là binh khí của ta
đầy dủ chủng loại cùng chất lương là tốt nhất, những thứ này đều là do luyện
khí đại sư Phong lão nổi danh nhất trong trấn chúng ta luyện chế, ta nơi này
chính là chi nhánh tiêu thụ nhiều nhất của lão nhân gia ông ta, nếu như ở chỗ
của ta không tì được binh khí thích hợp, ngươi đến chỗ khác chưa chắc đã tìm
được”

Lão giả kia sợ mất đi một cái như vậy đại tài chủ, hướng về phía Lưu Nhược Hy
tự quảng cáo cho bản thân của tiệm ở Thanh Dương trấn có bao nhiêu ngưu bức.

Bất quá, hắn nói cũng là lời thật, Phong lão gia tử là tam giai đê cấp luyện
khí đại sư duy nhất của Thanh Dương trấn, ở Thanh Dương trấn cũng chỉ có hắn
một người có thể luyện thành nhị giai cao cấp binh khí.

“ Ta hiểu, chỉ có điều muốn tìm một thanh tam giai Binh khí, vừa tay không
biết ở đây có hay không”

Lưu Nhược Hy cố tình đáng tiếc nói.

Binh khí bình thường chia làm Phàm, Huyền, Linh, Thánh, Thần cùng Cổ Thần Khí
sáu cái đại cấp bật, phàm binh bình thường chỉ chính là nhị giai binh khí,
Binh khí chính là chỉ tam, tứ giai binh khí, ngũ giai tới lục giai binh khí
thông linh tự mang ý chí có thể nhận chủ liền được xưng là linh khí, mà thất
giai đến bát giai khí linh ngư thực là thánh khí, cuối cùng cửu đến thập giai
khí linh có trí tuệ sơ khai hoặc cao hơn xưng là thần khí, còn về Cổ Thần Khí
nhưng là vạn năm khó gặp tương truyền ở Thượng Giới từng xuất hiện qua mấy món
bất quá chuyện này để sau lại nói.

Phàm binh, ở trên đại lục tùy ý có thể thấy được, ngay cả địa phương nhỏ như
thanh dương trấn điều thấy không ít, mà Binh khí liền cực kỳ trân quý, giống
như Thanh Dương trấn cái nơi vắng vẻ bần cùng này lại càng khó gặp, cho dù có
Binh khí đều là trấn tộc chi bảo của các đại gia tộc, về phần linh khí cái này
liền chỉ chút ít tông môn cường đại mới có thể có được, mà thánh khí nghe nói
chỉ trung vực mới có mấy kiện còn về thần khí dường như ở Thiên Linh đại lục
chưa từng xuất hiện qua.

“ Binh khí cấp bậc này ở đây ta thật không có, phải biết rằng Phong lão cả đời
cũng chỉ là mới chế tạo qua ba kiện Binh khí, phân biệt bị Lưu, Hoàng gia hai
nhà đoạt được, mà một cái khác thì được Phong lão xem như tác phẩm đắc ý nhất
Xích Hà Trường Thương được cất giữ để bảo tồn, đó là cực kỳ trân quý, ta xem
thiếu gia ngươi cũng đừng hi vọng rồi”

Lão giả thật là uyển chuyển luyến tiếc nói.

“ Đã như vậy,ta đây liền tùy tiện ở bên ngoài chọn một kiện đi, dù sao cũng
chỉ là binh khí dùng để tập chuyện nếu không tìm được tốt nhất vậy không bằng
tùy tiện chon một thanh vậy”

Lưu Nhược Hy rất tùy ý nói.

Lời này khiến cho lão giả thành thực bị kinh hãi:

“ Thiếu gia là công tử nhà ai, binh khí lại tùy tiện chọn, đây không phải xem
tiền như rác sao?”

Lưu Nhược Hy ra đến bên ngoài cửa hàng, chọn lấy thanh nhất giai trung cấp
Long Châu kiếm kia.

“ Lang Nhi, ngươi trước cho ca ca mượn ít kim tệ khi nãy mẹ nuôi cho ngươi lát
ca ca dẫn ngươi đi ăn thịt thế nào”

Lưu Nhược Hy hạ giọng hướng về phía Lang Nhi dụ dỗ nói.

Lang Nhi lúc đầu còn tưởng của hàng binh khí là nơi bán cái gì rất ăn ngon địa
phương không ngờ lại là một nơi toàn những thứ kim loại bỏ đi khiến cho nàng
nãy giờ rất là không vui, một bộ khó chịu vẻ mặt không ngừng kéo áo Lưu Nhược
Hy. Nếu để lão giả biết nàng xem của hắn nhất giai, nhị giai binh khí là đồ bỏ
thì không biết sẽ có cái gì biểu lộ nữ. bất quá nhưng hẳn là rất đặc sắc đi

Hiện tại nghe được Lưu Nhược Hy dụ dỗ như thế nào sẽ lại từ chối, lập tức từ
bên hông lấy ra cột ở thắt lưng túi tiền đưa cho Lưu Nhược Hy.

Nàng thật ra cũng không phải rất quan tâm cái gì tiền chỉ là mẹ nuôi nói cái
này có thể đổi lấy rất nhiều thị nên nàng mới miễn cưỡng cầm theo giờ ca ca
muốn cùng nàng đổi nàng đương nhiên vạn phần đồng ý rồi.

Lang Nhi trả tiền, Lưu Nhược Hy cầm cự kiếm, mà lão giả kia tặng kèm một cái
vỏ kiếm cho Lưu Nhược Hy, trên vỏ kiếm còn đính ba viên màu lam đá quý trong
rất xinh đẹp, coi như là khuyến mãi lần đầu tiên mua hàng ở đây.

“ Lang Nhi, mới vừa rồi cám ơn ngươi, bây giờ ca ca dẫn ngươi đi ăn thật nhiều
thịt thế nào"

Lưu Nhược Hy lần nữa cường điệu nói. Hắn cho tới bây giờ không có thói dụ dỗ
tiền nữ hài tử, đây còn là lần đầu tiên, lại còn là cái tiểu nha đầu, cài
không phải làm cho hắn ngượng ngùng đến chết rồi.

“ Ừ, đi ăn thịt”

Lang Nhi liên tục gật đầu, vẻ mặt rất vui vẻ, tay nhỏ nắm lấy tay Lưu Nhược Hy
vừa đi vừa “hừ hừ” tiểu khúc. Nàng trong lòng là vô cùng vui vẻ, cảm thấy ca
ca đói với nàng thật là tốt lại muốn cùng nàng đổi những cái kia không ăn được
kim loại lấy thịt.

Phải biết trước kia nàng cùng dã lang ở trong rừng cũng không ít lần tập kích
nhân loại, có khi còn lấy được trên người họ tiền tài cũng bảo vật chỉ là của
nàng lang quần cũng không có con nào thèm để ý đến chỉ tập trung tìm những thứ
ăn được mà thôi.

“ Ân vậy chúng ta đi thôi”

Lưu Nhược Hy vuốt mũi của Lang Nhi một cái, dẫn đầu đi trước.

Lang Nhi cũng chay theo phía sau của Lưu Nhược Hy, lại đưa tay sờ sờ mũi của
mình, phòng má lên cau mũi lại một cái trong lòng không ngừng lẩm bẩm “ Hư ca
ca, xấu ca ca cứ vút cái mũi của Lang Nhi sau này nhở xẹp xuống không còn đánh
hơi tốt thì sao?”


Cửu Thế Thần Quân - Chương #14