Người đăng: nguyenkhang3633@
Lưu Nhược Hy nói truyền liền truyền, cũng không có nói nhảm nhiều, dù sao hắn
đã quyết định muốn làm cho mình trở nên cường đại, đồng thời hiếu kính cha mẹ
cùng cả nhà cùng nhau đi tới đỉnh phong dị giới hưởng nhân sinh chi phúc, truy
cầu cực hạn võ đạo bản thân.
Lưu Ngạn cũng không phải rất nắm rõ tâm pháp Lãng Giang Chân Quyết như Lưu
Nhược Hy, cho nên ghi nhớ những khẩu quyết này có chút phí sức, cho đến hơn ba
lần Lưu Nhược Hy nói xong mới đem toàn bộ nhớ kỹ, sau đó Lưu Nhược Hy lại đem
tinh yếu của Lãng Giang Chân Quyết cho Lưu Ngạn, sau này phải dựa vào tự mình
hắn tu luyện rồi.
Lưu Nhược Hy nhìn Lưu Ngạn đã toàn thân vùi đầu vào trong tu luyện, cũng không
nói gì thêm nữa, trực tiếp thối lui ra khỏi thư phòng, nhẹ nhàng khép lại cánh
của
Lưu Nhược Hy trước tiên trở lại gian phòng của mình, lại thấy nha đầu Lang Nhi
này đang lay hoay trên giường mình không khỏi cười khổ, nha đầu này thật là
giống như một cái keo da chó làm sao cũng không tách đi được.
“ Hy trở về, ôm”
Lang Nhi dùng của mình chưa thành thục ngữ âm nói sao đó dang hai tay về phía
hắn.
Lưu Nhược Hy thấy nàng bộ này ỷ lại dáng dấp thì rất thích thú đi tới bế nàng
lên ôm vào trong ngực một tay còn không ngừng trêu chọc nàng chiếc mũi làm cho
nàng một trận nhe răng loạn cắn.
Sau khi trêu đùa Lang Nhi mệt mỏi cả hai lăng ra giường ngủ.
““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““
Hằng ngày cứ như thế trôi qua, sáng Lưu Nhược Hy sẽ ở sân trước luyện vũ kỹ
còn làn nhi sẽ ngồi một bên không ngừng quang sát có đôi khi còn sẽ vỗ tay
hoan hô, còn buổi tối sau ki đợi Lang Nhi ở trong phòng mình ngủ xong hắn lại
sẽ bắt đầu tu luyện.
Trong quản thời gian này hắn đôi khi cũng sẽ bảo Lang Nhi gọi hắn ca ca chỉ
bất quá cái nha đầu này từ khi được mẫu thân hắn dạy dỗ cùng chăm sóc không
biết tại sao càng ngày càng cơ linh.
Chỉ trong vòng chưa đầy nữa tháng mà đã hoàn toàn biến từ một cái dã nha đầu
thành một cái yêu nữ thích trêu chọc hắn.
Đôi khi có thức ăn nàng thích ăn thì sẽ tới năng nỉ gọi hắn vài tiếng “ca ca”
còn bình thường đều sẽ chỉ gọi hắn là “Hy”. Điều này làm cho hắn vô cùng phiền
muộn cùng bất đắc dĩ.
“““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““““
Thời gian đảo mắt lại trôi qua mười ngày.
Lưu Nhược Hy đi tới thế giới này đã được một tháng, vốn là theo dự tính tốc độ
lúc đầu đột phá đạo kinh mạch thứ nhất mà nói, bây giờ hắn phải dễ dàng xông
phá mười hai đạo kinh mạch, đáng tiếc mấy đạo kinh mạch cuối cùng xông phá dị
thường khó khăn, đến nay hắn chỉ là đả thông được mười đạo kinh mạch.
Tối nay, hắn lại đang chuẩn bị trùng kích đạo kinh mạch thứ mười một.
Nội lực tích tụ đã lâu, tạo thành một đoàn nhiệt lưu mãnh liệt, một đường
không trở ngại đi về phía trước, cho đến thời điểm gặp được quan khẩu.
“ Ầm!”
Toàn thân năng lượng trùng kích lên kinh mạch bị bế tắc.
Đụng chạm kịch liệt khiến cho Lưu Nhược Hy lại một lần lại một lần bị đau đến
tê tâm liệt phế, để cho hắn kêu thảm thiết không dứt. Mồ hôi to như hạt đậu
càng không ngừng chảy đầm đìa, toàn thân đã ướt đẫm rồi, gân xanh trên người
hiện ra dữ dội, lỗ chân lông trong lúc mơ hồ có từng điểm huyết quang, cả
người lộ ra vẻ cực kỳ dữ tợn đáng sợ.
Có đôi khi hắn cũng sẽ hét thảm gây ra nha đầu Lang Nhi một trận càu nhàu
không vui lại lấy chăn bịch lại hai tai của mình dùng chăn cuộn lại như con
mèo nhỏ.
Hắn hiện tại đã là hơn mười lần rồi.
“ ta kháo, lão tử cũng không tin mình hôm nay vận khí như thế kém”
Lưu Nhược Hy cắn răng, lại một lần nữa tụ lực, lại một lần nữa phát động trùng
kích.
“ Ầm!”
“ Phốc!”
Lần này Lưu Nhược Hy cũng không thể thành công, ngược lại bị năng lượng cắn
trả, chấn thành nội thương, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra ngoài.
“ Ta dựa vào, thiếu chút nữa muốn mạng nhỏ của lão tử rồi”
Lưu Nhược Hy một đầu lúc này mới ngã xuống đất, toàn thân trở nên suy yếu vô
lực.
Cứ bộ dạng như vậy, Lưu Nhược Hy híp mắt lẳng lặng nằm một đêm.
Ngày thứ hai khi hắn tỉnh lại, tinh thần lại trở nên chấn hưng lên, phảng phất
giống như chưa từng bị thương, đây là may mắn có công năng tự khôi phục của
Cửu Chuyển Nguyệt Luân công
Lưu Nhược Hy thứ đậy nhìn xung quanh phòng tìm Lang Nhi nhưng không phát hiên
cái này nha đầu. Hắn vừa mới ra khỏi phòng, lập tức phát hiện Lang Nhi đã sớm
thức dậy đeo bám hắn mẫu thân đòi ăn rồi.
Lưu Nhược Hy đã thành thói quen cái này nha đầu bản tính cũng không có gì cảm
thấy lạ, đối với nàng cười cười nói:
“ Lang Nhi chào buổi sáng”
Lưu Nhược Hy nói xong, một bên đi vào phòng tắm rửa mặt xúc miệng.
Ở dị giới mọi người thường xúc miệng bằng một loại đặc thù dịch thuốc khá
giống kem đánh răng chỉ bất quá nó không có vị the mà thay vào đó là có mùi
hương nhẹ như lá trà và mật ong vậy chỉ là nó cũng không phải rất ngọt thôi,
đánh răng thì bằng một loại bàn chải tạo ra bởi lông của linh thú nhất giai
Bạch Tuyết Cự Hùng loại ,này linh thú long chúng trời sinh không thấm nước bởi
vậy rất dễ làm sạch, còn về phần đồ dùng làm sạch thân thể là một loại thảo
dược đặc thù có mùi hương diệu nhẹ được nấu lên sau đó pha với ít nước cốt hoa
rồi tắm sẽ rất thơm.
Lang Nhi đang ăn xoay mặt qua, trong miệng còn đang tràn đầy thịt, cười rực rỡ
nói:
“ Chào buổi sáng Hy”
Lưu Nhược Hy vừa lúc nhìn thấy nụ cười này của nàng, khóe miệng không khỏi co
giật vài cái
Lang Nhi một khuôn mặt trắng thuần, không có một tia son phấn trang điểm, trời
sinh da thịt mềm mịn tinh tế, mắt đẹp cong cong như nguyệt nha, cái miệng ảnh
đào nhỏ nhắn lại mượt mà mỏng hồng, bên cạnh có hai má lúm đồng tiền nhợt nhạt
trong rất đáng yêu chỉ là nếu ai nhìn nàng như thế xem là dễ bắt nạt thì chắn
chắn phải ăn thiệt thòi.
Bất quá giờ khắc này miệng nàng nhưng là đầy thịt nở nụ cười không khỏi làm
cho Lưu Nhược Hy một trận buồn cười.
Lưu Nhược Hy thấy Lang Nhi đang ăn thì cũng không nói gì vào phòng tắm súc
miệng tắm rửa sau đó lại ra ngoài cùng Lang Nhi và mẫu thân hắn Lương Nguyệt
ăn sáng.
Nửa canh giờ sau, Bên ngoài sân nhà Lưu Nhược Hy một bên đạp vô ảnh bộ, một
bên phong ngừng tránh né cái kia Lang Nhi nha đầu bắt tới hắn.
Lang Nhi nhìn bộ pháp kỳ dị của Lưu Nhược Hy thì là thích thú vô cùng hằng hay
mỗi khi hắn luyện tập thì nàng sẽ lại tìm cách bắt lấy hắn, chỉ cân bắt trúng
Bất quá đang lúc Lưu Nhược Hy cùng Lang Nhi đang mải mê một tu luyện một đuổi
theo, ở trong một gian phòng truyền đến một trận tiếng cười sảng khoái:
“ Ha ha, ta thành công”
“ Ngạn ca, ngươi làm sao vậy”
Theo đó liền nghe thấy thanh âm của Lương Nguyệt.
Lưu Nhược Hy vừa mới dừng bước, phụ thân của hắn liền từ trong nhà chạy ra.
Lưu Ngạn lúc này giống như một hài tử vừa được một cái kẹo mà hưng phấn, một
mặt “ mau khen ta! Mau khen ta” dáng vẻ, hướng về phía Lưu Nhược Hy nói:
“ Nhi tử, cha đã thành công, ta thành công rồi”
Lưu Nhược Hy đầu tiên là sững sờ, sau đó vui mừng:
“ Cha, ngươi đã đả thông toàn bộ kinh mạch rồi”
Lời này của Lưu Nhược Hy lập tức khiến cho Lưu Ngạn cười xấu hổ:
“ Nào có nhanh như vậy, chỉ là vừa đả thông đạo thứ nhất kinh mạch mà thôi, cố
gắng của mười ngày qua rốt cục có hiệu quả, ta tin tưởng không đến nửa năm nữa
ta nhất định lại có thể tiếp tục tu luyện, ha ha.”
Lời nói này của phụ thân hắn nhưng là không khỏi làm cho hắn sửng sốt. Đây
không phải là lúc đầu ta mới xuyên qua dự tính thời gian đả thông kinh mạch
sao?