Sơ Lâm Tu Luyện Giới.


Người đăng: hoang_peter

Một ngày một đêm trôi qua, Đỗ Hoàng như một bức tượng từ trong nhập thần tỉnh
lại, quanh hắn, âm phong dần ngưng, không khí giảm dần cuồng loạn, vụ khí tản
dần đi, bỗng nhiên hắn mở mắt ra.

Linh Linh nhìn bề ngoài hắn không có gì thay đổi nhưng đôi mắt hắn lại mang
cho người khác cảm giác hắn là người từng trải rất nhiều sự việc, đôi mắt
không phù hợp chút nào với thanh niên 22-23 tuổi. Trong mắt hắn Linh Linh cảm
nhận được tuế nguyệt vô tình đồng thời còn cảm thấy hắn có 1 niềm tin kiên
định sẽ vượt qua hết thảy.

Linh Linh bỗng cảm thấy mình không cô đơn nữa, mình sẽ không phải trải qua
những năm tháng buồn chán, nàng đã nhìn thấy ánh sáng le lói trong cuộc đời
đơn độc 1 màu tối của mình.

“Chúc mừng anh vượt qua tâm kiếp nha!” Linh Linh nở một nụ cười thật đẹp.

Đỗ Hoàng đôi mắt hồi phục thanh minh như mọi khi, nhoẻn miệng cười:

“_uhm, cũng là nhờ kinh nghiệm muội dạy, sắp tới muội có thể đi ra ngoài rồi,
nào nói cho ta biết làm sao để trở thành ký chủ của muội nào.”

“… hoàng đế không vội mà thái giám đã vội rồi sao? Để em chuẩn bị tinh thần
đã, ngày mai em sẽ nói cho anh, hahaha” Linh Linh biến mất sau tiếng cười
chuông bạc.

“ Sặc, em bảo ai là thái giám hả ?” Đỗ Hoàng buồn bực xuýt thổ 3 lít máu, may
mà hắn đạo tâm vừa tăng tiến do trải qua ma kiếp nên không sao vẫn nuốt xuống
được, haha.

--------------ka là dãy phân cách---------------------------

Ngày hôm sau, chờ Đỗ Hoàng đi làm về, Linh Linh mới nói chuyện với Đỗ Hoàng về
kế hoạch của cô và hỏi thăm dự định của hắn. Để sang tới tu luyện giới trước
tiên hắn phải trở thành ký chủ của tiên bảo, sau đó tiến vào nội không gian
tiên bảo thì cả 2 người mới phối hợp được để mở ra thông đạo tới tu luyện giới
được,.

Mặc dù Linh Linh là con của thiên đạo nhưng thiên đạo vô tình, nếu cô đã quyết
định rồi đi thì thiên đạo chỉ cho đi chứ không cho về vì khi tiên bảo nhận chủ
thì cường giả rất có thể sẽ trốn trong nội không gian để về lại địa cầu làm
ảnh hưởng tới mảnh đất thống trị tuyệt đối của thiên đạo và gây mất cân bằng
“thế” ở địa cầu - Đây là điều tuyệt đối không cho phép xảy ra.

Vì vậy, một người một linh thống nhất sẽ dùng 5 năm ở tại địa cầu ăn chơi nhảy
múa sau đó qua bên tu luyện giới quẩy sau.

=====================================

Trong thời gian 5 năm này, Đỗ Hoàng đã bán đi tất cả tài sản của mình gồm đất
đai bố mẹ để lại chia một phần ủng hộ chương trình “Cặp lá yêu thương” của
vtv24 giúp đỡ các em nhỏ mồ côi cha mẹ như hắn, còn lại hắn để dành cho việc
đi du lịch các nơi trong nước và thế giới.

Linh Linh đã có thể sử dụng nhân khí của hắn để hóa hình thành người để ra
ngoài trải nghiệm thế giới, Tiểu tinh linh rất hưng phấn hò hét đòi đi chơi
các nơi, Đỗ Hoàng thấy cô bé như vậy cũng vui vẻ.

Hai người đi du lịch các nơi thăm thú trải nghiệm cuộc sống như đôi vợ chồng
son mới cưới, tất nhiên chỉ là vợ chồng hờ chứ một người và một khí linh làm
ăn được gì, Linh Linh nhìn già giặn kinh nghiệm tu luyện và nhạy cảm thế thôi
chứ khoản abc xyz vẫn còn non và xanh lắm. con đường cách mạng – còn lắm gian
truân_ cđcm- clgt ^^!

Trong khoảng thời gian này, Đỗ Hoàng cũng mở được tiên môn bảo kia ra, khung
cảnh nội không gian tiên bảo thật lớn kinh khủng, như 1 thế giới riêng vậy,
nhưng trong đây mới hoàn toàn là sơ khai, mới chỉ có biển cả, đất liền, núi,
sông, chưa có bất kỳ sự sống nào cả,

Linh Linh nói rằng do em ấy chưa đủ tiên khí để diễn biến được nhưng bây giờ
thì nhiệm vụ này giao cho Đỗ Hoàng, hắn là ký chủ nhưng khi đạt tới siêu phàm
thoát tục cảnh( đột phá thiên nhân cảnh) bên nội không gian sẽ tự động diễn
sinh mà không cần tiên khí thúc đẩy nữa.

Đỗ Hoàng càng nhìn càng hưng phấn, không ngờ đi lăng quăng trong rừng mà hắn
được thứ nghịch thiên như vậy, quả này tại tu luyện giới hắn phải thành bá
chủ, Tiểu tinh linh thấy khuôn mặt hắn như vậy cũng hiểu hắn đang nghĩ gì
nhưng cô nàng chỉ cười trừ, thầm nghĩ tu luyện cũng không phải đơn giản như
anh nghĩ đâu.

Điểm đến cuối chính là khu rừng nguyên sinh amazon trước kia Đỗ Hoàng tìm thấy
tiên bảo. Đến đây Linh Linh hiện ra ngó đông ngó tây, chạy tới gốc cây này lại
lật gốc tảng đá kia, cuối cùng đem mấy thứ như mấy viên đá vô tri xếp thành
hình dáng kỳ dị. Nhìn Đỗ Hoàng một bên với vẻ mặt nghi hoặc, Linh Linh giải
thích:

“_ Đây chính là trận pháp để câu thông thiên đạo, ngày trước mỗi khi tham ngộ
em đều dùng trận pháp này để nói chuyện với mẹ, may mà lần trước anh tới không
phá hủy thứ gì quanh đây không thì phải tốn một phen công phu nữa mới dựng lại
được.”

“- Anh sẵn sàng rồi chứ? Em sẽ mở thông đạo ngay bây giờ?” Linh Linh nhìn Đỗ
Hoàng nói ra.

“- Hizzzz, …. Lên đường thôi!!!” Đỗ Hoàng hít một hơi thật sâu để lên dây cót
tinh thần.

Linh Linh cũng là nhìn lại quanh 1 vòng như muốn đưa hết hình ảnh thế giới này
vào trong trí nhớ 1 lần cuối cùng rồi cũng lấy lại tinh thần đánh ra hàng loạt
thủ pháp kỳ dị.

Trên trời dần dần đưa tới mây đen, âm phong nổi lên, hàng chục cơn lốc vòi
rồng nổi lên xoay quanh nơi 2 “người” đứng, điều kỳ lạ là những động vật cây
cối xung quanh như không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra, chúng vẫn sinh
sống, hoạt động như bình thường.

Một thông đạo đen ngòm mở ra trên trời, xung quanh tạo bởi rất nhiều tia sét
lấp lóe, có thể nói thủ đoạn của thiên đạo quá kinh khủng, tạo ra đường hầm
không gian nhưng vẫn che mắt được toàn bộ thế giới này.

Đỗ Hoàng cũng tiến vào trong nội không gian tiên bảo, theo như lời Linh Linh
nói hắn phải toàn tâm toàn ý đặt vào việc điều khiển tiên bảo vì khi phi hành
trong không gian loạn lưu này nàng phải tiến vào trạng thái ngủ say mới không
bị các pháp tắc không gian chú ý mà đánh tới, việc điều khiển của Đỗ Hoàng
cũng đơn giản chỉ là tránh các vật thể và vòng xoáy loạn lưu thôi.

Nghe vậy Đỗ Hoàng cũng thả lỏng một hơi, quả thực hắn có cảm giác rất sợ hãi
khi thông đạo mở ra.

Chắc bị troll hay sao, sợ cái gì cái đó đến, trong thông đạo Đỗ Hoàng điều
khiền tiên bảo nhảy trái nhảy phải, lên trên, xuống dưới tưởng ngon ăn ai dè
gặp ngay 1 vòng xoáy lớn cuốn vào cuối cùng không khống chế nổi cứ thế mà ngất
đi.

====================dải phân cướp=======================

Một cảm giác đau đớn ở phần ngực đánh thức Đỗ Hoàng tỉnh dậy, hắn nhổm dậy nôn
ra vài ngum máu mới đỡ hơn chút nhưng đầu vẫn rất đau, tay chân dã dời, cả
người mỏi mệt, hắn vội vàng sờ ngón tay trái của mình, may quá tiên bảo vẫn
còn đây,nhưng hô hoán 1 hồi hắn vẫn không thấy Tiểu tinh linh trả lời lại thấy
lo lắng, hắn chẳng biết làm sao cũng chỉ đành đứng dậy mà đánh giá hoàn cảnh
nơi đây.

Đây là một nơi nào đó trong rừng, rất nhiều cây như dây mây khổng lồ bện vào
nhau, hắn đang nằm trên lá của 1 cái cây trong số đó, cảm giác ở đây thật dễ
chịu, hắn cảm giác thân thể mình đang hồi phục một cách nhanh chóng, hơn nữa
hắn còn cảm thấy dưới tấc da thịt mình như đang hô hấp vậy, cả người lực lượng
đang kéo trở về, cảm giác rất sảng khoái, ừm có lẽ là linh khí mà Linh Linh
hay nói tới đây.

Bỗng nhiên hắn nghe thấy như tiếng đao kiếm chém nhau, lặng lẽ hướng tới bên
đó hắn thấy 1 màn chém giết thảm thiết.

Có rất nhiều kẻ mặc áo đen đang bao vây lấy chiếc xe được 4 con như con hãn
huyết bảo mã kéo, xung quanh có rất nhiều người mặc quần áo màu xanh lá đang
chiến đấu hiển nhiên họ đang bảo vệ chiếc xe này, 1 trung niên lưng hầm vai hố
hộ vệ mặt mày hình sự vừa chém bay đầu 1 tên áo đen thì hét to lên:

“- Tất cả tụ linh cảnh chú ý không được cách xe của tiểu thư 10 bước,ta đã bắn
pháo hiệu cầu cứu chỉ cần thủ trong lát nữa sẽ có viện binh tới hỗ trợ chúng
ta.”

“-RÕ!!!” tất cả những hộ vệ đồng thanh hô.

Nghe vậy những tên áo điên liếc nhìn nhau, trong mắt có thể thấy được chần
chờ, tên đầu lĩnh áo đen bỗng nhiên hét to lên kích thích tinh thần đồng bọn:

“- Hắn nói láo đó, nơi này cách Thanh Phong trấn chí ít 2 canh giờ đi đường,
muốn đi tới đâu thể tới ngay được, huynh đệ xông lên, nam giết hết, nữ giữ lại
về chia, LÊN!!!”

Lúc này bọn áo đen như được uống thuốc kích dục, nghĩ đến phó trại chủ nói có
lý lại nghĩ tới mấy nữ nhân thân hình bốc cmn lửa trong xe mà hò hét, cầm đao
trực tiếp đánh về phía xe ngựa.

Đại chiến thảm thiết lại nổ ra, lần này bên hộ vệ có vẻ không giữ được thế
trận, quanh xe các tụ linh cảnh cường giả đã không còn mấy mà quân áo đen thì
ngày càng hung hãn, lúc này trong xe bước ra 3 thiếu nữ với thân hình bốc lửa,
đại chiến cũng vì vậy mà thoáng dừng lại.

Từ xa Đỗ Hoàng nhìn thấy 3 nàng cũng nuốt nước bọt khan, thân hình cũng quá
sẹc xi đi, lại nói ăn mặc cũng quá câu nhân đi, tuy đeo khăn che mặt nhưng ăn
mặc váy bó sát người để lộ ra đôi chân dài trắng ngần không tỳ vết, eo thon,
ngực thì nửa kín nửa hở, có xu thế bạo vỡ mà ra, cái này chính là chọc tai họa
mà.

Lúc này một trong ba vị mỹ nữ mới nhẹ nhàng nói, giọng nói cũng câu hồn mị cốt
như thân hình các nàng vậy, nàng dùng đôi mắt tròn to ngập nước mắt đáng
thương mà nhìn vị phó trại chủ vừa hô đánh hô giết ban nãy :

“-Đại gia sao cứ phải đánh đánh giết giết vậy? Sao không buông hạ đồ đao cùng
nhân gia ngồi xuống đàm đạo được không nào?Đại gia muốn gì có thể nói với nhân
gia mà sao cứ đánh giết, nhân gia sợ hãi a…”

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Ae cảm ơn cuối mỗi chương cho mình và cmt góp ý vào truyện nhé (^^!).....


Cửu Thế Luân Hồi - Chương #3