Thiên Bảo? Khí Linh?


Người đăng: hoang_peter

Đỗ Hoàng là sv ngành sinh vật học tương lai đầy hứa hẹn, khá đẹp trai nhưng vì
hay ngại nên chưa có bạn gái, ba mẹ mất sớm nên sống với bà nội tới năm học
đại học thì bà nội cũng vì tuổi cao mà qua đời.

Trong chuyến đi thực tế tại khu vực rừng rậm Amazon đã đạt được 1 thứ như thân
cây nhưng không xác định được là loại thực vật gì nên đưa về phòng thí nghiệm
nghiên cứu.

Hắn đã phát hiện ra đây là 1 thứ rất giống như không gian thần khí trong
truyện huyền huyễn, mỗi tội là khi vào trong chỉ thấy một cánh cổng thật lớn,
để ý thật kỹ mới thấy trên cánh cổng hình âm dương ngư, ở giữa là 1 thứ như
cuốn đại việt sử ký toàn thư vậy, lập tức Đỗ Hoàng tò mò mở cuốn sách ra ……

Khi mở cuốn sách ra, Đỗ Hoàng cảm giác như linh hồn mình bị hút vào không gian
của cuốn sách vậy, mắt không chuyển dời ra chỗ khác được.

Sau một lát thì khí linh cuốn sách hiện ra, nó trong hình hài của 1 tiểu công
chúa-vóc người nhỏ xinh, mặc trên người bộ quáo tân thời rất đẹp và bắt mắt,
mái tóc đen dài ngang lưng, khuôn mặt thiên sứ, làn da trắng ngần không tỳ
vết, môi hồng, má núm đồng tiền, khóe miệng luôn thường trực nụ cười như những
nàng tiên nhỏ trong truyện cổ tích vậy.

Nó rất bất ngờ khi bị đánh thức sau 10tr năm ngủ say dưới sự bảo bọc của pháp
tắc thiên địa vạn vật nơi đây, nó tự nhủ chẳng nhẽ có cường giả lật tung trời
đến được mảnh thiên địa với pháp tắc tuyệt đối và không thể tu luyện này để
chiếm bảo vật là bản thể của nó? Nhưng ngay sau đó nó phủ nhận ngay suy nghĩ
này vì hiện tại chắc chắn không có 1 cường giả nào có sức mạnh kinh khủng đến
mức đó cả, ngay sau khi thấy khí linh hiện ra thanh niên trước mắt đã ngây thơ
1 cách vô số tội hỏi :

“ Đây là thứ quái quỉ gì vậy?”

Nó tức giận và đỏ mặt gắt lên: “ Ta không phải thứ quái quỷ gì!!!”,

Tiểu tinh linh thấy tên này yếu xìu tuy linh hồn rất tiếp cận thực chất nhưng
không có chút lực lượng nào hiển nhiên chưa bao giờ tu luyện cả, vả lại lâu
rồi chưa nói chuyện vs ai cả nên bỏ xuống tâm đề phòng.

Đỗ Hoàng thấy bộ dáng đỏ mặt của nó thật đáng yêu, cười trêu: “ à hóa ra không
phải thứ gì cả”,

Nghe vậy khí linh buột miệng rồi phát hiện ra cái gì đó lại càng bực mình :

“Ta chính là không phải là thứ …. Ta… aaa, tên khốn kiếp, ta là khí linh của
thiên thư tiên bảo, ngươi dám nói ta không phải là thứ gì ??? ”

“Khí linh???thiên thư Tiên bảo???là cái gì ? ”

Đỗ Hoàng thầm nghĩ rồi tự động bỏ qua, thôi trêu vừa thôi nhỡ nhóc này khóc
lại phải dỗ thì mệt lắm, hắn điều chỉnh khuôn mặt tươi cười một cách thân
thiện nhất có thể và nói:

Haha, a đùa em chút thôi, đừng giận nha, anh là, sao em ở trong đây vậy?
“ hừm ,, ta là khí linh không ở đây thì ở đâu ?? ” tiểu tinh linh thấy hắn
như vậy sắc mặt hòa hoãn đôi chút nhưng vẫn không cho bộ mặt đẹp.

“_ Ách, em vẫn luôn ở trong này ấy hả? “ Đỗ Hoàng giật mình hỏi

“_ …. ” tiểu tinh linh có chút mất hứng mà dẩu môi, cái này còn phải hỏi… hứ

Đỗ Hoàng tưởng tiểu tinh linh này buồn vội an ủi: “ aiza, hóa ra người đẹp ẩn
cư nha, ha ha, không sao không sao, lát nữa a đưa em ra ngoài đi chơi nha, ấy
ấy, đừng bơ anh, anh không biết em vốn ở trong này, lát nữa a đưa em đi chơi
game, ăn kfc được không nào?? Đừng giận nha nha …“

Thấy tiểu tinh linh quay mặt đi hướng khác, Đỗ Hoàng luống cuống tay chân vội
dỗ giành ngay, hắn sợ nhất là trẻ con khóc, ở nhà bọn nhóc hàng xóm của hắn mà
khóc thì đúng là phiền đến chết, hắn đã lĩnh giáo không ít lần nên kinh nghiệm
dỗ trẻ cũng coi như có chút đỉnh.

“_game? Kfc?” quả nhiên tiểu tinh linh có hứng thú.

“ à là trò chơi và món gà rán đó em! Trò chơi thì có nhiều lắm e thích ngồi 1
chỗ hay đi chơi công viên đều vui nha, ví dụ như trò XXX a chơi hôm trước
blah.,., blah..,..,” Đỗ Hoàng trổ tài dỗ trẻ, nước miếng văng tung tóe.

Đôi mắt Tiểu tinh linh tràn ngập hiếu kỳ nhìn nhân loại trước mắt, tên này có
nhiều trò hay thế mà sao mấy lần trước tỉnh dậy mình không thấy nhỉ???

Cũng không trách được vì tiểu tinh linh cứ 10 vạn năm thỉnh thoảng mới thức
dậy 1-2 ngày đến 1-2 tháng rồi lơ lửng từ trên cao nhìn xuống cuộc sống bên
dưới thì sao có thể cảm nhận được, mặt khác lần gần đây nhất tỉnh lại, Tiểu
tinh linh chỉ thấy có hứng thú với những xiên táo màu đỏ được bọn trẻ con nhân
loại tranh nhau thôi, nó thầm nghĩ chắc cũng cách đây vài trăm năm, tất nhiên
rồi thời xưa các trò chơi giải trí không phát triển như bây giờ.

Sau một hồi nói chuyện, hai bên đã thân với nhau hơn, Tiểu tinh linh mặc dù là
khí linh hàng triệu năm nhưng đa số thời gian dành cho việc cảm ngộ thiên địa
pháp tắc để hoàn thiện bản thân nên không khác trẻ em là bao, hoàn toàn là tờ
giấy trắng. Đỗ Hoàng lại thích trẻ em nên 2 người lại càng thêm thân thiết.

Đỗ Hoàng cũng biết được 1 số chuyện của Tiểu tinh linh như Tiểu tinh linh
chính là khí linh hàng thật giá thật, là tồn tại quá xa xưa do thiên đạo pháp
tắc dưỡng thành, Tiểu tinh linh nói bản thể được sinh ra từ hàng trăm triệu
năm trước nhưng 10 triệu năm trước khí linh mới được hình thành những ý thức
thể sơ khai, hiện tại thì đã phát triển đến hình dáng Tiểu tinh linh trước mắt
Đỗ Hoàng.

Đỗ Hoàng chính là người đầu tiên Tiểu tinh linh nói chuyện chung vì mỗi lần em
ngủ say(tham ngộ pháp tắc) bản thể của em lại tự động được pháp tắc thiên địa
đưa tới những nơi thật hẻo lánh hoặc những nơi đầy hơi thở tự nhiên, siêu phàm
thoát tục, không một chút nhân khí nên chưa sinh vật nào có ý thức gặp được
Tiểu tinh linh cả.

Khi Đỗ Hoàng đề cập đến chuyện ra ngoài thì Tiểu tinh linh ỉu xìu:

“ em chỉ ở trong điều khiển bản thể phi hành trên và xem thế nhân từ trên cửu
thiên được thôi, với lại mẹ bảo em không được đi vào nhân thế vì rất nguy hiểm

“_ em có mẹ?” Đỗ Hoàng ngạc nhiên.

“_ Mỗi lần em tham ngộ thì lại được một âm thanh từ bốn phương tám hướng nhắc
nhở như vậy, em nghĩ đó là mẹ em, nhưng mẹ chẳng khi nào hiện ra nói chuyện
cả, chỉ hướng dẫn em tham ngộ để trở thành khí linh thôi” Tiểu tinh linh buồn
bã nói.

“ em có cách nào đi ra không? Anh có thể giúp được gì không?” thấy không khí
đi xuống Đỗ Hoàng vội vàng hỏi.

“Ah!!! Em có rồi, chỉ cần …” Tiểu tinh linh mắt sáng lên rồi lại ngập ngừng.

“ Cần gì cơ?” Đỗ Hoàng cũng vui vẻ lên mà hỏi lại.

“em nhận anh làm chủ hoặc ký chủ thì em có thể ra ngoài nhưng anh hiện tại
không đủ điều kiện làm chủ của em, còn nếu ký chủ thì anh sẽ bị em đồng hóa 1
phần đó là mất đi 1 phần nhân khí- tức là bị giảm thọ” Tiểu tinh linh cảm thấy
buồn bực.

“ anh cần điều kiện gì để em nhận chủ vậy?” Đỗ Hoàng cũng buồn bực.

“ anh ít nhất phải siêu phàm thoát tục, nhưng dưới pháp tắc tuyệt đối của
thiên đạo và hoàn cảnh tu luyện nơi đây thì không thể nào, nếu anh đồng ý làm
ký chủ của em thì sẽ bị em ảnh hưởng và giảm nhân khí đi, em nghĩ khoảng 50
năm thọ nguyên mà đây chỉ là điều kiện cần thôi chứ chưa đủ.”Tiểu tinh linh
đáp.

“ách, mất 50 năm thọ nguyên chắc anh chết luôn và ngay quá, em còn cách nào
khác không?” Đỗ Hoàng vẫn không cam lòng.

“ ừm, vậy em đi theo anh nhé, em biến bản thể thành chiếc nhẫn đeo vào tay
anh, anh đi chơi anh mang theo em là được, em nhìn thôi cũng được rồi”
Tiểu tinh linh cũng muốn ra ngoài nhưng còn chưa nghĩ ra biện pháp nào khác.

Thấy vậy Đỗ Hoàng cũng đành chấp nhận, an ủi Tiểu tinh linh 1 chút rồi hắn
lại nhờ Tiểu tinh linh dẫn đi thăm quan không gian của tiên bảo.

Không gian tiên bảo chỉ là 1 cuốn sách dán trên 1 cái cửa không hơn không kém,
Tiểu tinh linh bảo phải tu luyện tầng 1 môn công pháp tên là Cửu chuyển luân
hồi quyết đến tiểu thành và được Tiểu tinh linh tán thành mới mở được cánh cửa
này ra.
Hai người nói chuyện 1 hồi rồi Đỗ Hoàng đi ra khỏi không gian tiên bảo, Tiểu
tinh linh biến thành chiếc nhẫn đeo lên ngón tay hắn.

Đỗ Hoàng những ngày sau cũng thực hiện lời hứa của mình là đưa Tiểu tinh linh
đi xem các trò chơi của thế giới hiện đại này, hắn đi công viên bách thảo, đi
chơi đạp vịt Hồ Gươm, đi xem phim, đi ăn kem Tràng Tiền, đi ăn phở Hà Nội, đi
những danh lam thắng cảnh của đất nước,…

Mỗi lần đi hắn đều giới thiệu các nơi và kể những câu chuyện cho Tiểu tinh
linh làm cho cô bé rất phấn khích và vui vẻ. Hắn cũng rất muốn cho tiên bảo
nhận làm ký chủ để cô bé có thể ra ngoài và cảm nhận thế giới này nhưng nghĩ
đến mất 50 năm thọ nguyên là hắn lại không nói nên lời.

Tiểu tinh linh rất nhạy cảm và cũng không nhắc tới việc này nhưng sâu trong
đôi mắt em, Đỗ Hoàng có thể cảm nhận được khát khao được khám phá thế giới bên
ngoài của Tiểu tinh linh.
[Chưa xong còn tiếp]


Cửu Thế Luân Hồi - Chương #1