Vào Mạt Lâm


Người đăng: Tn0125

Ngày qua ngày, càng lúc càng có nhiều người đi vào Thanh Thạch Thành, Liên gia
nhận được rất nhiều quấy nhiễu, song, không ai có thể phá được trận pháp mà
Liên Mộng Vũ đã bày ra, ngược lại phải bồi tính mệnh mình đi vào.

Cho đến một ngày, một vị Nguyên Anh trực tiếp ngã xuống ngay bên ngoài trận
pháp, mọi người mới bắt đầu ngưng trọng đánh giá lại Liên gia cái gia tộc nho
nhỏ này.

Sau đó, chuyện càng quỷ dị hơn xảy ra, từng bộ thi thể của những kẻ lẽ ra đã
bị trận pháp cho giết chết rồi nay lại nâng lên trở lại như tang thi biết đi
liên tục ở xung quanh gặm nhấm máu thịt người nội tạng của tu sĩ.


  • Liên gia là Ma Đạo gia tộc, chính nghĩa tu sĩ chúng ta phải thay
    trời hành đạo!!

Liên tục tiếng kêu giết vang lên, ngồi bên trong đại sảnh đám Liên gia
đã chết lặng rồi.

Thật ác độc!

Đó là đánh gia chung trong lòng mọi người đối với Liên Mộng Vũ Liên
gia tam tiểu thư.


  • Đừng trách ta thủ đoạn độc ác, có thể đây là trận pháp duy nhất
    có thể ngăn chặn lại Hoá Thần lão tổ!


  • Nhưng, Ma Trận này, khá huyết tinh a!


Một thành viên không nhịn được cau mày nói làm Liên Mộng Vũ cười ha
hả.


  • Ma Trận, các ngươi cũng gọi nó là Ma Trận, trong khi Trận Pháp
    này vốn là do một vị Tiên Nhân sáng tạo ra a!

Giọng nói của nàng rất vang, truyền ra rất xa, khiến cho đám muốn
trừ ma vệ đạo ngoài kia lập tức ngậm miệng.


  • Ha hả, nói đến lai lịch của Trận Pháp này, đó chính là từng có
    một vị Chí Cao Vô Thượng Tiên Nhân sau khi dùng cực hình tàn khốc
    nhất thiên hạ bắt ép chủ nhân sáng tạo ra nó khai ra toàn bộ bản vẽ
    trận pháp liền dùng máu tươi hơn hàng tỉ sinh linh, thấp nhất là dân
    phàm bình thường, cao nhất, chính là Vô Thượng Tiên Nhân a! Ngươi biết
    hắn làm ra trận pháp này là để làm gì không?

Có thể rất nhiều người đều cảm nhận được sự phẫn nộ và bất đắc
dĩ từ chủ nhân giọng nói, nhưng không ai ở đây có tư cách bình phẩm
một Tiên Nhân.

Dù vậy, trong lòng bọn họ đều hiện ra một câu nghi vấn...

Để làm gì?


  • Để làm gì?! Để làm gì?! Ha ha, tên Chí Cao Vô Thượng Tiên Nhân đó
    bày ra trận pháp này chỉ là để không có người quấy rầy hắn ngủ!
    Tiên Nhân a! Đó chính là Tiên Nhân cao cao tại thượng trong lòng của
    các ngươi a!

Mọi người Liên gia kể cả chúng tu sĩ bên ngoài hết thảy đều trầm
mặc.


  • Các ngươi nghi vấn ta tại sao biết cái này?! Hì hì! Thiên cơ bất
    khả lộ nha!


  • ...!


  • Các ngươi muốn biết kết cục của tên Chí Cao Vô Thượng Tiên Nhân đó
    không?!


Mọi người kể cả bên ngoài chúng tu sĩ đều theo bản năng gật đầu,
Liên Mộng Vũ mỉm cười nhẹ nhàng nói ra một cái kết quả huyết tinh
cực kỳ.


  • Tên Chí Cao Vô Thượng Tiên Nhân đó bị làm sao?! Hắn làm việc quá
    ác, khiến một vị còn đáng sợ hơn tên Chí Cao Vô Thượng Tiên Nhân đó
    chú ý, quốc độ của hắn bị một cái tát sụp đổ, còn hắn bị Địa
    Ngục Hoả Diễm thiêu đốt gần một thời đại mới coi như là hôi phi yên
    diệt!

Toàn thể người nghe thấy đều hít một ngụm khí lạnh.

Một cái tát sụp đổ quốc độ! Bắt một vị Chí Cao Vô Thượng Tiên Nhân
thiêu đốt một thời đại, đó là tồn tại gì chứ!


  • Vị tiểu cô nương này!

Hoá Thần!

Người vừa mới lên tiếng là một vị Hoá Thần!

Uy áp vừa ra, bao trùm Thiên Địa, đa số người không chịu được đều
thất khiếu chảy máu.


  • Câu chuyện của cô nương nghe thật là hay, nhưng lại rất khó tin!


  • Nga, không tin, nói thật, vị này bị phong ấn ngay trong bí cảnh
    của Liên gia, nếu muốn các ngươi có thể vào bên trong đó chứng thực!


Lần này, Thiên Địa một mảnh trầm mặc, tất cả mọi người đều khiếp
sợ đến tột đỉnh, nếu quả thật đúng theo như lời của cô gái này
vừa nói, có nghĩa là ở ngay trên mảnh đất này có một vị còn hơn
cả Chí Cao Vô Thượng Tiên Nhân.

Tiếp sau đó, trước con mắt trợn to của đám thành viên Liên gia, Liên
Mộng Vũ cười quỷ dị tạc thêm một cú bom nổ nữa.


  • Ha ha, một vị, không không không! Tổng cộng là có chín vị, bọn họ
    bị tồn tại cao hơn chính họ phong ấn để canh giữ kho báu cho mình!

Lần này, kể cả Hoá Thần đều kinh sợ đến ngây người rồi, có thể
dùng một người trấn áp chín người còn mạnh hơn cả Chí Cao Vô
Thượng Tiên Nhân, là tồn tại gì nữa chứ.

Trong lúc nhất thời, chúng tu sĩ đã bị thông tin này làm mụ mị đầu
óc không còn khả năng suy nghĩ nữa, tất cả đều cuồng nhiệt nhìn về
phía Liên gia.


  • Bí cảnh cửa vào chính là trong khu rừng ấy, đi nga!

Lập tức, một đám tu sĩ như ong vỡ tổ ùa vào trong khu rừng, tất cả
đều cùng tránh né trận pháp của Liên gia ra sau đó đi vào.


  • Nga, quên nói cho các ngươi!

Liên Mộng Vũ một lần nữa cất tiếng, đã bị hai lời trước cấp cho
rung động mọi người một lần nữa vểnh tai lên nghe.


  • Theo mỗi nơi phong ấn đều có một cái chìa khoá, nếu tập hợp đủ
    chìa khoá nga, rất có thể Nam Vực sẽ mở ra áp chế, người người có
    thể thành Tiên.

Quả thế!

Đang do dự đám Hoá Thần nghe câu này xong lập tức cũng buông xuống
nghĩ ngợi.

Thời điểm mở ra bữa tiệc huyết tế đã bắt đầu rồi!

Nhìn nhìn bên dưới tộc nhân, Liên Mộng Vũ mỉm cười rời đi, nếu nàng suy đoán
không nhầm thì nhị ca đã trở lại rồi, chỉ là không tiện đi vào trong thôi.


  • Nhị ca!

Quả nhiên là như vậy, chứng kiến thiếu niên có khí chất sắc bén trước mặt, tựa
như cả người đều là kiếm vậy, Liên Mộng Vũ bí mật từ trong trận pháp chui ra
cười ôn hòa hô lên.


  • Muội là, Vũ nhi?!


  • Nha...!


Híp mắt gật đầu, nàng cười cười liếc qua chiếc nhẫn được nhị ca dấu ở bên
trong áo, rồi vỗ vỗ vai nhị ca hì hì lên tiếng.


  • Ca ca, từ giờ trở đi Liên gia liền giao cho người đến bảo vệ lấy, đừng liên
    hệ bất cứ cái gì về muội, cũng đừng bao giờ đi tìm muội, muội thật sự muốn gia
    đình chúng ta đoàn tụ nhưng...

Nhìn nhìn nhị ca nhíu mày bộ dáng, nàng thở dài.


  • Muội không muốn liên lụy đến mọi người, muội có vận mệnh của mình, lúc này
    nó đã bị sắp đặt sẵn rồi và muội chỉ có thể đi tiếp.


  • Rốt cuộc ngươi là ai?


Hiển nhiên Liên Kiếm Vân nghi ngờ có phải hay không muội muội mình bị đoạt xá,
phải biết nàng đã ngủ mười lăm năm, đột nhiên tỉnh dậy lại trở nên khó lường
như vậy khiến hắn nổi lên sát khí.


  • Không phải đoạt xá...

Mỉm cười lắc đầu, đôi con ngươi của nàng tràn đầy tự tin và kiêu ngạo nói.


  • Cho dù bọn chúng có đoạt xá ai nhưng không ai có khả năng đoạt xá muội, đây
    là sự thật, nếu huynh có gì khó hiểu thì đến Chiến Trường hỏi muội, muội sẽ
    giải đáp cho huynh!

Chiến Trường, không phải là nơi ai muốn tới thì tới, mà người tới được nơi đó
phải hoàn toàn là cường giả một phương trong Thiên Địa này.

Liên Mộng Vũ rời đi, nàng một mình một người, thân không có tu vi tiến vào bí
cảnh chỉ để lại một bóng lưng cho người nào đó ánh mắt phức tạp.


  • Muội rốt cuộc là ai?

Liên Kiếm Vân không trở về gia tộc, hắn chạy đến, đi theo muội muội của mình,
ánh mắt sắc bén tràn đầy phức tạp.


  • Ai mà biết, không phải đoạt xá là được rồi!

Liên Mộng Vũ cà lơ phất phơ trả lời, có lẽ bộ dạng như thế của nàng khiến cho
Liên Kiếm Vân biết cũng hỏi mấy lần đi nữa đều sẽ không có đáp án, hắn hướng
đề tài khác hỏi.


  • Chiến Trường mà muội nói đến là gì, nó ở nơi nào?


  • Huynh không nên hỏi cái này, bây giờ với tu vi nhỏ yếu này của huynh còn
    chưa có tư cách biết đến nó.


Liên Kiếm Vân phiền muộn lên.

Thời điểm đi tới ven Mạt Lâm, Liên Mộng Vũ đã quen rất nhiều tràng cảnh to lớn
đều không sao, nhưng bên cạnh Liên Kiếm Vân vẫn còn quá non, lập tức bị hù đến
rồi.


  • Thật đông!!

Lau lau mồ hôi trên trán, Liên Kiếm Vân không nhịn được khiếp sợ trong lòng,
bởi vì ở đây hắn nghe đến rất nhiều thiên tài cực phẩm ở các thế lực tông môn
mạnh mẽ ở Nam Vực, thậm chí Hóa Thần cường giả cũng ở bên trong, chính là đi
trước nhất mấy người, loại tràng cảnh đồ sộ này khiến cho Liên Kiếm Vân áp lực
như núi, đặc biệt là đa số đều là đến từ cường giả cấp độ mạnh hơn hắn nhiều
lắm.

Nhíu nhíu mày, Liên Mộng Vũ mỉm cười nói.


  • Nếu đã đến đây muội sẽ dẫn huynh đi tìm gia gia luôn.


  • Gia gia cũng ở bên trong!!?


Liên Kiếm Vân nghe vậy khiếp sợ, trong lòng ẩn ẩn có một loại nào đó không ổn
cảm giác, đúng như vậy, Liên Mộng Vũ gật gật đầu nói.


  • Gia gia bởi vì trận hai mươi năm trước biến cố mà thọ nguyên sắp cạn, bây
    giờ ông chỉ còn ký thác hi vọng vào trong Mạt Lâm.

Long gia! Thẩm gia! Ta với các ngươi thề bất lưỡng lập!!!

Cắn răng rít gào trong lòng, Liên Kiếm Vân nắm đến xương khớp tay răng rắc kêu
lên.


  • Ha, đến rồi!

Bất chợt, một vị Hóa Thần cường giả kêu lên, chỉ thấy trên bầu trời một đoàn
quang huy theo đó xuất hiện, một thiếu niên diện hắc y, trên người tản mát ra
một loại uy thế cường đại khiến người ta hít thở không thông.


  • Dương Vũ bái kiến lão tổ!!

Người này vừa đến, lập tức cung kính hướng về phía vị Hóa Thần vừa nãy lên
tiếng.


  • A! Là Dương Vũ của Dương gia!


  • Là thiên tài xuất sắc nhất của Dương gia trong ngàn năm qua sao, quả thật
    là hiếm có a!


Dương gia này, chính là một trong các gia tộc mạnh mẽ có Hóa Thần lão tổ tọa
trấn ở Thiên Nam đế quốc, mọi người ai ai cũng biết, Dương Vũ này quả thật là
thiên tài xuất sắc nhất của Dương gia trong vạn năm qua, mười lăm tuổi phía
trước phế vật liền không phải, nhưng sau hôm sinh nhật ấy, người này ngang
trời xuất thế, dùng thiên tư của mình trấn áp toàn bộ thiên tài của Dương gia.


  • Ồ, là một tên đoạt xá thất bại, bị người ta hấp thụ cho toàn bộ trí nhớ!
    Dương Vũ này quả thật là tâm trí kiên định hạng người, sau này hắn chắc chắn
    có cơ hội đi lên Chiến Trường!

Liên Mộng Vũ bên cạnh ồ lên, làm Liên Kiếm nghe được sau khi, nhíu mày nhìn
muội muội của mình rồi lại ánh mắt ngưng trọng hướng về Dương Vũ nhìn nhìn.

Kèm sau đó, một thiếu niên phách lối khác xuất hiện, cả người bên trên tràn ra
một loại bạo ngược khí tức.


  • Long Hào bái kiến lão tổ!!

Vừa nghe thấy người này vậy mà là thiên tài của Long gia, mọi người cũng đều
kinh hô lên.

Long gia là ai, đó chính là bá chủ của Thiên Nam đế quốc một trong, mạnh mẽ
đến Thiên Nam quốc vương cũng phải kiêng kỵ.

Còn Long Hào này, chính là thiên tài vạn năm có một ở Long gia, khi xuất thế
thiên giáng dị tượng, một tuổi biết nói chuyện, ba tuổi bắt đầu tu luyện, bây
giờ đã là thiên kiêu đặc biệt xuất sắc nhất ở trong Nam Vực.

Sau khi nghe cái tên này, sắc mặt Liên Kiếm Vân trở nên khó coi, bởi vì người
của Long gia chính là đã khiến cho gia đình hắn kém chút tan nhà nát cửa, bởi
vậy nên khi nghe đến thiên tài Long gia, Liên Kiếm Vân chỉ có xúc động muốn
liều mạng.


  • Nha nhị ca, nếu huynh muốn giải quyết tên đó ngay bây giờ thì lúc đi vào
    trong muội sẽ đặc biệt chiếu cố hắn!

Kinh ngạc nhìn muội muội, tuy không biết đây là nàng đang ảo tưởng hay nói
thật nhưng hắn vẫn là cau mày nói.


  • Không, ta muốn tự tay giải quyết hắn cho thỏa đáng, dù sao cũng phải có đá
    để mài dao nữa chứ.

Nghe vậy, Liên Mộng Vũ bật cười.


  • Nếu đã như vậy thì biến toàn bộ Long gia thành Ma Đao Thạch luôn đi, thực
    ra muội muốn chiếu cố thật tốt vị Hóa Thần đó của Long gia, nhưng nếu không có
    áp lực thì không có tiến bộ, vậy thì giao cho huynh giải quyết toàn bộ đấy,
    nhiệm vụ diệt Long gia bây giờ sẽ cho huynh toàn bộ đến đảm nhiệm.


  • Vậy còn muội?


Híp mắt cười cười, nàng nói.


  • Muội a, muội có rất nhiều chuyện cần phải hoàn thành đâu, không có thời
    gian dây dưa cùng với mấy cái tên tạp chủng đó.

Khi nàng nói ra những lời này, quỷ dị là ngoài Liên Kiếm Vân ra cũng không có
ai nghe thấy, những người xung quanh vẫn chen lấn thì chen lấn, vẫn xô đẩy thì
xô đẩy, vẫn bàn tán thì bàn tán, vẫn trang khốc thì trang khốc, tất cả đều
không có gì dị thường cả.

Một bên, Liên Kiếm Vân chú ý đến cái này lập tức trong lòng đều là kinh hãi.


  • Mai Liên Hoa bái kiến lão tổ!!

Mai Liên Hoa Phần Hương Cốc, nổi tiếng là thiên chi kiều nữ có Thái Cổ thể
chất, tuy tựa hồ đến cả Phần Hương Cốc đều không biết đến.

Nàng ta còn nổi tiếng vì cái danh hiệu đệ nhất mỹ nữ, qua cái phần nghiêng sắc
nghiêng thành kia có thể thấy, khi nàng xuất hiện toàn bộ thiên kiêu đều chú ý
đến nàng, kể cả Liên Kiếm Vân cũng không nhịn được ngẩn ngơ.


  • Ồ, là Luân Hồi sao, vẫn chưa thức tỉnh được ký ức kiếp trước của mình?!


Cửu Thế Chí Tôn - Chương #8