Người đăng: Tn0125
Ở Liên gia, nơi thần bí nhất không phải là tổ đường mà là khu vực thí luyện.
Trải qua hơn trăm năm, Liên gia thí luyện địa luôn là như vậy một tràng cảnh,
u ám, khủng bố, tối tăm, chết chóc đến nỗi không ai dám tiến vào.
Mà Liên gia lão tổ chính là vì thấy nơi này kỳ lạ nên đặt xuống nên móng thật
tốt, bởi vì ngài đã từng đi tới ven khu vực và nhận được tuyệt thế tạo hóa,
sau này bởi vì tạo hóa mà một bước lên mây.
Trải qua năm tháng sống ở đây, lão tổ Liên gia dần dần nổi lên ham muốn đi vào
nơi đó kiếm tạo hóa, dù sao thọ nguyên sắp cạn, nhân cũng phải chết, chết mà
không lưu lại tiếc nuối gì mới là chết có ý nghĩa, đây cũng không phải là suy
nghĩ của một mình ngài.
Đúng vậy, không chỉ riêng đệ nhất lão tổ, mà còn có các đời đời gia chủ sau
đó, trước khi chết họ đều sẽ thử thời vận tiến vào, tiếp tục đi theo di chỉ
của tổ tiên.
Gia gia Liên Mộng Vũ là Liên Hàn Lâm cũng không ngoại lệ, bởi vì hai chục năm
trước sự tình, ông đã hoàn toàn gần như bị phế bỏ, thọ nguyên suy giảm không
thể sống lâu, chỉ có thể lại chờ chết. Thế cho nên, sau khi chứng kiến biểu
hiện có thể nói là xuất chúng của hai anh em Liên Kiếm Vân, Liên Mộng Vũ, ông
lập tức buông tay rời khỏi.
Liên Mộng Vũ dù sao theo như các trưởng lão vẫn còn "quá non", nhưng bởi thân
phận phía sau không ai dám làm càn với nàng, cho nên sau khi tiếp nhận Liên
gia, truyện thứ nhất làm là phát tán ra thí luyện địa bí mật tin tức. Nàng là
từ Hàn lão biết được trước kia Từ gia và Thành gia còn một vài kẻ sống sót đã
ở Thanh Thạch thành lâu năm sao không biết được thí luyện địa của Liên gia kỳ
lạ, chắc chắn bọn họ đã bắt đầu lợi dụng tin tức này để tìm người tiêu diệt
Liên gia rồi.
Nhưng Liên Mộng Vũ lại có lý do để không chấp nhận được ít người biết tin tức
này, phải biết bố cục này nàng bày ra còn có một phần là Mạt Tà Quân thêm vào,
nhìn có vẻ khá là huyết tinh máu lạnh. Thế cho nên, sau khi muốn mở ra thứ cần
mở phải lấy được tế phẩm là người sống, hơn nữa là còn phải rất nhiều người.
Kỷ Nguyên thứ tám là thời đại gì? Nó chính là Ma thời đại, thời đại của giết
chóc và huyết tinh, thời đại của chúng Ma thống trị, không có cái nào là không
huyết tinh, không có cái nào là không độc ác, phải gọi là đáng sợ thời đại.
Bởi vậy, mấy cái thứ gọi là nhân từ đều đi chết đi.
Ngồi trong căn phòng tối tăm, ánh mắt Liên Mộng Vũ dần trở nên ác liệt đi,
khóe miệng gợi lên một nụ cười khát máu, tựa như kẻ đáng sợ nhất kỷ nguyên thứ
tám đã trở lại.
Bên ngoài, cả Nam Vực ngày hôm nay đều toàn bộ sôi trào lên, bởi vì chúng tu
sĩ đều nghe được một tin tức, đó chính là một gia tộc nhỏ bé, gọi là Liên gia,
nắm giữ ra được một bí cảnh có thành Tiên bí mật.
Thẩm gia!
Nghị sự đường, đương đại gia chủ sau khi nghe tin đã vô cùng tức giận.
Bên cạnh người đàn ông trung niên đang rít gào, một mỹ phụ trông có vẻ yếu ớt
bệnh trạng khóe miệng cười giễu cợt.
Long gia!
Bên cạnh Long gia gia chủ, một trung niên nhân cười khẽ.
Thiên Cơ Tông!
Trên một ngọn núi bao phủ bởi tuyết trắng, băng sương lạnh lẽo lan tỏa khắp
mọi nơi, khiến cho một ông lão râu tóc bạc phơ tiên phong đạo cốt đang ngồi
ngủ bên dưới gốc cây trơ trọi rùng mình thức giấc. Chợt, ông lão cau mày bấm
tay chỉ số, miệng lẩm bẩm.
Thiên Huyền Môn!
Một thanh niên nhân sau khi nhận được bức thư và nghe ngóng ra tin tức bên
ngoài, lập tức trợn tròn con mắt, mặt mộng bức, nhanh chóng thu thập đồ đạc
rời đi.
Liên gia Nghị Sự Đường!
Tam tiểu thư, ngài bây giờ có thể giải thích tại sao ngài lại muốn chúng ta
bí mật thả ra tin tức về thí luyện địa hay không?
Đúng vậy tam tiểu thư, ngài phải biết chuyện này sẽ làm cho Liên gia chân
chính lâm vào tai ương diệt tộc?
Các trưởng lão tuy đã biết việc này sẽ có ngày bị tiết lộ, nhưng không nghĩ
tới người tiết lộ tin tức lại chính là tam tiểu thư phái mọi người bí mật đi
ra ngoài tiết lộ.
Từ nãy đến giờ ngồi bên trên đại tọa nhắm mắt dưỡng thần Liên Mộng Vũ chợt mở
bừng mắt, nhìn qua từng khuôn mặt rồi ung dung lên tiếng.
Các trưởng lão im lặng nhìn cô gái trước mặt chờ đợi một câu trả lời, sau một
khắc trầm mặc, Liên Mộng Vũ híp mắt lại nói.
Các trưởng lão nghe vậy đều khiếp sợ mục trừng khẩu ngốc, mọi người đều đang
muốn nói gì đó thì bị nàng khoát tay ngăn cản.
Nghe vậy, mọi người đều bất đắc dĩ rời đi, chỉ còn một mình Liên Mộng Vũ ngồi
đó trong thế giới hắc ám, không biết đang suy nghĩ lấy cái gì, nàng khẽ nói.
Tiên! Trong mắt chúng tu sĩ Nam Vực này, không, phải là cả thiên hạ này đều là
một tồn tại thần bí!
Trong truyền thuyết thường ghi chép, Tiên Nhân có thể phi thiên độn địa, dời
núi lấp biển, một trảo câu tinh vực cũng là truyện hết sức bình thường. Phải
biết, tinh vực là khỏa tinh cầu có chứa hàng vạn ức sinh mệnh đến xem, vô biên
núi sông đại hải, cái này là mạnh mẽ đáng sợ đến bực nào a.
Nghĩ đến Tiên Nhân, Liên Mộng Vũ hít sâu một hơi bình phục lấy tâm tình của
mình. Nàng biết đối thủ của mình là ai, đối thủ đó là tồn tại nào, nhưng chính
bản thân nàng không cho phép sợ hãi nó. Số mệnh đã khiến cho nàng phải đi
chiến đấu thật tốt, dùng sự mạnh mẽ của mình phá tan thế giới này.
Thế giới này vốn là một mảnh hỗn độn, đạo lý cùng đấu tranh, cùng phát triển
đã luôn tồn tại thật tốt từ thuở sơ khai: Có Âm thì sẽ có Dương, như Thái Cực
Đồ Âm Dương lưỡng cực; có Sinh Mệnh thì sẽ có Hủy Diệt; Quang Minh đi đôi với
Hắc Ám; Thiện và Ác; Ngũ Hành luôn có sự tương dung tương khắc lấy.
Tất cả mọi thứ như bao bọc lại với nhau vậy, vật cực tất phản, sự đối lập luôn
là đạo lý sẵn có của tự nhiên, nhưng lại chưa từng có ai hiểu được đến.
Liên Mộng Vũ thật rõ ràng, thế giới này vốn là Quang Minh một mạnh, sinh linh
bình đẳng, thiên hạ thái bình. Nhưng từ sau khi nó nắm giữ tự thân ý thức,
không, là bị chiếm đoạt, thế giới đã không còn Quang Minh nữa, mà chỉ còn lại
vô biên Hắc Ám.
Mấy ngày tiếp theo, Thanh Thạch thành dần dần có những khuôn mặt xa lạ xuất
hiện, đầu tiên không ai phát hiện ra, nhưng sau đó đã có người dần cảm thấy
không ổn.
Tiếng động đinh tai nhức óc vang lên ở hướng Liên gia, chỉ thấy một vị lão giả
lơ lửng trên thiên không, khuôn mặt khó coi nhìn xuống trận pháp ngay trước
mặt.
Lão giả vốn chỉ là một cái tán tu bừa bãi vô danh, bởi vì Liên gia có thành
Tiên tin tức xuất hiện khiến lão giả vô cùng hưng phấn vô cùng, bởi vì mong
muốn cơ duyên đột phá đã lâu, lần này cuối cùng cũng là có thể. Lão giả biết,
nếu lần này mình bỏ lỡ cơ duyên này để đột phá thì sẽ không còn cơ hội nào
nữa, bởi vì thọ nguyên của lão đã sớm sắp cạn kiệt rồi.
Vậy mà không nghĩ tới, đang muốn tấn công vào Liên gia để tra hỏi cơ duyên,
người thì không thấy đâu, bản thân ngược lại bị chặn đứng ở bên ngoài.
Lão giả kinh sợ kêu lên, đúng vậy, thứ chặn đứng lão giả chính là trận pháp
ngay trước mặt, thậm chí lịch duyệt phong phú như lão cũng chưa từng thấy trận
pháp nào đáng sợ như này.
Lúc đầu khi trận pháp hiển hiện ra, lão vốn ôm tâm lý coi thường một chiêu phá
trận, không phải lão tự cao tự đại, lão vốn là Kim Đan cường giả, một Liên gia
nho nhỏ có thể làm gì được lão.
Nhưng sự thật lão sai rồi, sai quá trớn luôn. Trận pháp trước mặt không chỉ có
ngăn cản qua lão, thậm chí nó còn phản chấn thuật pháp của lão, một tia suy
giảm mảy may cũng không có đánh thẳng trở lại người, may mà lão nhanh tránh né
kịp thời, nếu không đã ngã xuống lâu rồi.
Nhưng càng đánh lão giả lại càng cảm thấy không ổn, bởi vì lão chợt phát hiện
theo thuật pháp của mình bay ra, từng tia như ẩn như hiện sinh cơ khí tức cũng
dần trôi đi. Cho đến khi lão đã không còn tránh né được thuật pháp phản chấn
trở về, lão trừng mắt không cam lòng ngã xuống.
Hình ảnh quỷ dị xuất hiện, ngay khi thân thể của lão giả chạm đất, lập tức máu
tươi trong người lão chảy xuôi tới gần trận pháp bị nó hấp thu nửa điểm cũng
không dư thừa. Chợt, thi thể của lão giả lung la lung lay đứng dậy dẫn phát
một hồi lạnh lẽo đáng sợ bầu không khí cho toàn bộ người chứng kiến, kể cả
những kẻ đang ẩn dấu trong bóng tối cũng đều có cảm giác không rét mà run.
Mau, thông báo cho đại nhân tình hình!
Phái thêm người đi công trận pháp, ta không tin nhiều người như vậy còn
không công ra cái loại trận pháp quỷ dị này!
Đúng rồi, tìm các trận pháp đại sư tới đây nghiên cứu trận, ta không tin
một cái nho nhỏ Liên gia có trận gì nghịch thiên tồn tại!
Liên tiếp từng mệnh lệnh được đưa ra, theo sau đó, Thanh Thạch thành tiếp nhận
một lần náo nhiệt nhất và nguy cơ nhất từ trước đến nay.
Ngược lại với náo nhiệt bên ngoài, trong Liên gia một mảnh quỷ dị im ắng. Tất
cả các thành viên đều ngay ở đại điện nhìn ra trận pháp bên ngoài, cả người
đều căng thẳng một thân mồ hôi lạnh, duy chỉ có Liên Mộng Vũ là nhàn nhã đi
qua người duy nhất còn ngồi yên thưởng thức tình hình bên ngoài.
Dần dần, mọi người bắt đầu nhận ra cái gì đó, khiếp sợ nhìn về phía thiếu nữ
vẫn còn đang nhàn nhã không biết suy nghĩ cái gì kia, trong mắt mọi người chỉ
còn kỳ lạ một mảnh.
Ai cũng biết, nhị thiếu gia bất tỉnh một tháng từ phế vật liền trở thành thiên
tài, đến bây giờ tam tiểu thư càng kinh khủng hơn, mười lăm năm một giấc ngủ
tỉnh sau khi dậy liền đại năng đến cả Liên gia đều ngưỡng vọng tồn tại đều có
thể xử lý, hai anh em nhà này chỉ ngủ một giấc liền có thể trở nên mạnh mẽ,
tại sao bọn họ lại không gặp được chuyện như vậy cơ chứ?!