Giải Quyết


Người đăng: Tn0125

Lời ca vang vọng khắp toàn bộ Mạt giới. Khu vực trung tâm Mạt giới, trong căn
nhà gỗ Liên Mộng Vũ đã từng đặt chân, nơi ở chính của Mạt Tà Quân. Lúc này hắn
đang từ từ ngửi hương trà, gói trà này sáng nay hắn mới chế ra vì tiếp khách
mà chưa kịp uống. Bây giờ vừa vặn rảnh, chén trà ngon vừa được ưu nhã đưa đến
mép miệng liền trong lòng đột ngột dâng lên cảm giác xấu. Và người đầu tiên
hắn nghĩ tới không ai khác ngoài ôn thần đó.

Cả người Mạt Tà Quân run rẩy, hắn cảm nhận được nàng ta, đã động sát tâm.


  • ĐM! Kẻ đần nào dám động nàng ta vậy!?

Không nhịn được thô tục một câu, Mạt Tà Quân lập tức buông chén trà na di đến
Ngạ Quỷ Lâm.

Lúc này Ngạ Quỷ Lâm, tất cả mọi người khiếp sợ đến ngây người khi chứng kiến
một màn trước mắt. Chỉ thấy từng đốm sáng xanh nay ra khỏi đầu mọi người chui
vào Liên gia nhân trong lồng sắt. Họ chỉ cảm thấy tính mạng của mình ngày một
trôi nhanh hơn.


  • Đồ điên!!!


  • Mau cho nó dừng lại!!!


  • Ta không muốn chết!!!


  • Ai đó cứu ta!!!


  • ...!!!


Tất cả mọi người gào thét! Họ không muốn chết! Họ còn có cả con đường dài phải
đi! Bọn họ còn nhiều thứ phải làm!!! Tại sao bọn họ lại phải vì nịnh nọt một
người chêu chọc phải kẻ điên này chứ!!!

Không ai có thể sử dụng chân khí, bởi một khi vận dụng chân khí sẽ bị Ngạ Quỷ
Thụ biến thành chất dinh dưỡng mà hấp thu, căn bản không tạo thành được thương
tổn gì.

Liên gia ba ông cháu một hồi cười khổ không biết nói gì cho phải. Bọn hắn nghĩ
tới muốn đi cứu người, người thì gặp rồi nhưng đây con mẹ nó đâu phải cứu
người, đây là hiến tế a.


  • Đồ điên!!!

Đang lúc tuyệt vọng chờ chết, đột nhiên có tiếng gầm lên vang từ tuyên cổ xôi
tới. Mọi người chứng kiến thân ảnh vĩ ngạn xuất hiện áp lực khổng lồ khiến sở
hữu mọi người đều quỳ xuống.


  • Thần Chủ!!!


  • Cho ta một lời giải thích!


  • Mạt Tà Quân! Người cần giải thích là ngươi chứ không phải ta.


Chứng kiến mọi thứ, Mạt Tà Quân sao không đoán ra mọi thứ, lập tức sắc mặt khó
coi hơn.


  • Bọn chúng sẽ hồn phi phách tán nếu ngươi cứ làm như vậy.

Hạc Diễm đám người lập tức hết hồn hết vía, hồn phi phách tán, họ vẫn chưa suy
nghĩ đến việc này. Lập tức ánh mắt tất cả mọi người tuyệt vọng. Cả một đám từ
Phân Thần đến Độ Kiếp đều không phải là đối thủ của Liên Mộng Vũ, một bé gái
trông có mười hai mười ba tuổi, tất cả nhanh chóng già cả, nếp nhăn mọc đầy
rẫy trên mặt.

Thay vào đó, đám huyết nhân của Liên gia những vết thương nhanh chóng hồi phục
như cũ, những vết thương trông có vẻ không bao giờ hồi phục đang từ từ khép
lại. Trong cơ thể họ, từng đoạn xương gãy, kinh mạch phế đang dùng tốc độ
chóng mặt nhanh chóng lành lặn lại, khí chất bọn họ cũng tăng mạnh lên, tức là
tu vi đang trong quá trình hồi phục như cũ, thậm chí còn đang tăng tiến.

Mạt Tà Quân biết quá muộn để ngăn cản, nếu ngăn cản cảm ứng thiên địa của Liên
Mộng Vũ sẽ sinh ra phản phệ, chưa nói tới Liên Mộng Vũ có thể cứu được nhưng
nếu đoạn này thất bại nàng ta còn không nháo đến Mạt giới chi kiếp. Mạt Tà
Quân giờ chỉ có thể thở dài đứng bên ngoài.

Ánh mắt Liên Mộng Vũ híp lại như cũ, khoé miệng cong lên vòng cung quen thuộc.


  • Những sinh mệnh ta rút ra của chúng không những có thể khiến bọn họ lành
    lặn lại, một phần còn sót không những có thể giúp bọn họ tăng lên thọ nguyên,
    ta sẽ phong ấn đoạn còn lại trong cơ thể dần dần có khả năng tăng tiến tu vi
    lại còn nhanh chóng lại ổn định.

Nói rồi nàng bấm ấn quyết, đôi bàn tay bay múa theo một quy luật nào đó thần
bí phức tạp. Trước mặt nàng lập tức hiện lên một hình dạng kỳ lạ thủ ấn màu
sáng xanh bay thẳng vào cơ thể từng người một rồi biến mất. Liên Mộng Vũ dừng
lại, thở ra một hơi.


  • Đây là cơ duyên giành riêng cho bọn họ, khó ai có thể hặp phải.

Mạt Tà Quân thở dài bất mãn nói.


  • Vì ngươi mà ta bỏ cả chén trà còn chưa được uống chút nào.


  • Ha! Đây không phải nhân quả do ngươi tạo ra hay sao.


Nếu là người khác nói ra câu này đảm bảo bị chụp chết, đáng tiếc người nói là
Liên Mộng Vũ nàng.


  • Nhưng bọn chúng là chiến tướng sẽ tham gia trận chiến đó.


  • Lũ tiểu nhân này còn chưa ra trận là đầu hàng, nhìn cái kiểu cao cao tại
    thượng của bọn chúng ngươi nghĩ bọn chúng sẽ cam lòng theo ngươi chết.


Không khí yên tĩnh lại, ba Liên gia nhân không hiểu gì, Thạch Đăng Cố Dao mơ
hồ hiểu được một hai. Chỉ có Mạt Tà Quân là cảm thấy đúng vậy.


  • Ta sẽ dậy lại dưới tướng của mình. Ta cũng sẽ cho bảy người Liên gia này
    một cơ hội vào huyết trì, hấp thu thế nào thì hấp nhưng chỉ có một phút giờ.


  • Được.


Bây giờ lại đến lượt bọn Cố Dao hâm mộ. Huyết trì này chính là Thần Chủ tốn
rất nhiều thời gian tìm kẻ thù cắt tiết tạo thành, kẻ thù của hắn tu vi gì có
thể dùng đầu ngón chân để đoán, thế cho nên huyết trì tạo thành khủng bố như
vậy. Chỉ cần ngâm mình trong đó là có thể đủ thoát thoai hoán cốt biến thành
tư chất siêu hạng. Chỉ tiếc ông cháu Liên gia tu vi quá thấp, một phút cũng đã
là giới hạn cho phép, có thể thấy cơ duyên cũng cần phải phụ thuộc vào tu vi.

Mặc dù thời gian ngắn nhưng cũng không ai có dị nghị gì. Đám bọn Hạc Diễm đã
tan biến thành cát bụi từ lâu, ông cháu Liên gia cũng đã tỉnh lại giờ đang
được Thạch Đăng dẫn đi huyết trì. Thấy Mạt Tà Quân vẫn còn đang bất mãn hằn
học nhìn mình, Liên Mộng Vũ cười khẽ, tiếng cười thanh dịu như tiên âm khiến
Mạt Tà Quân trong lòng cũng giảm bớt bực bội.


  • Đừng lo, đến khi dùng xong thứ đó ta sẽ cho ngươi.


  • Thật không!?


Bất mãn biến mất, Mạt Tà Quân trở lại phong phạm oai hùng bễ nghễ thiên hạ,
trên mặt treo lên nụ cười tà mị.


  • Ta đang rất mong chờ, sao ngươi không nói sớm hơn một chút.


  • Hừ! Đừng có vội mừng, thứ đó ta dùng xong cũng chẳng cần làm gì, thế nhưng
    thứ bên cạnh nó ta sẽ mang đi vĩnh viễn. Dù sao Chiến Hình vẫn còn bất mãn với
    ta, ta sẽ không để lại thứ này cho hắn.


  • Vậy sao ngươi không để lại thứ này cho ta luôn đi.


  • Ta muốn tặng cho Dạ Minh Vương.


Sắc mặt Mạt Tà Quân cổ quái.


  • Tội nghiệp Chiến Hình, hắn không biết bản thân chỉ vì đắc tội với nàng mà
    mất đi báu vật quý giá nhất. Chắn chắn hắn sẽ tìm nàng tính sổ.


  • Đừng lo, ta sẽ là cho hắn mặt mũi đấy.


  • Ta luôn không hiểu trong đầu nàng luôn nghĩ cái gì?


  • Nó quá ngu dốt đến nỗi ta chưa từng nghĩ, cứ gọi hành động của ta là do tuỳ
    hứng đi.


  • Ta sẽ không bao giờ tin điều đó, bọn họ cũng nên ra rồi.


  • Ừ, và ta cũng nên trở về chuẩn bị.


Mạt Tà Quân ném ra một thứ, Liên Mộng Vũ nhanh tay bắt lấy, đây cũng coi như
cuộc trao đổi diễn ra hoàn mỹ.

Trở lại gian nhà gỗ nhỏ, Liên gia mọi người giới thiệu cho Liên Mộng Vũ. Đặc
điểm cũng rất dễ nhận dạng.

Liên Khắc Minh gia chủ đời thứ nhất có khuôn mặt khắc nghiệt, trên thân cũng
toát ra khí chất bạo liệt nghiêm trọng, nếu không phải khuôn mặt người này
luôn có vẻ lạnh như băng rất dễ hiểu nhầm người này tính khí nóng nảy. Sau khi
nghe xong mới biết được vị này từ nhỏ bị cha mẹ ném vào một cái bí địa nào đó
tự sinh tự diệt, sau đó nhận được truyền thừa của băng hoả ma tôn mới biến ra
thành như vậy. Ừm, Ma Tôn ở đây là Tán Tiên tu vi. Rồi sau khi trở về, vị này
chán ghét nội đấu gia tộc bèn trốn nhà ra đi tới một nơi không ai quen biết.
Mà nơi đây không ai quen biết thật, tới nơi đây xong thì không về được nữa, vị
này đành phải thành gia lập thất ở đây luôn rồi tiến vào Mạt Lâm tìm cơ duyên
và cuối cùng chẳng ra được nữa, đúng là số phận có đi mà không có về.

Vị gia chủ đời thứ hai, thứ ba và thứ bảy đã giới thiệu rồi. Vị gia chủ thứ tư
là Liên Hoàng Tiên, một vị có khuôn mặt quả thật như trích tiên, đáng tiếc là
bộ dáng say mèm thường hay lảo đảo phá huỷ toàn bộ khuôn mặt, bên hông vị này
thường treo cái hồ lô pháp bảo để đựng rượu và luôn uống không có điều độ gì
cả, ít nhất đó cũng là linh tửu nên không hại sức khoẻ gì bởi vậy cũng không
có ai ngăn cấm. Nge nói vị này lúc trước bị xưng là tuý tiên, nghe cũng rất
hợp.

Con của vị này lại là gia chủ đời thứ năm hoa hoa công tử, khuôn mặt với cái
bờm sư tử lại thể hiện bộ mặt dã tính như hùng sư của mình, cái tên cũng là
Liên Hùng Sư, giỏi nhất là Âm Ba Công còn được danh hiệu khác Sư Tử Hống. Nếu
đặt vị này cùng với tuý tiên người không biết còn tưởng là Liên Hùng Sư là cha
còn Liên Hoàng Tiên mới là con, quả thật là lẫn lộn khó phân. Mà Liên Hùng Sư
gia chủ có sở thích quái đản là tạo giống khắp nơi, Liên thành bây giờ vẫn còn
được người ta đồn rằng một phần ba thành là ngoại tôn của Liên gia, đó chính
là hậu quả của việc tạo giống khắp nơi của vị này.

Vị Liên gia chủ đời thứ năm này còn có một tật xấu, tán gái rất siêu mà đặt
tên rất dở, vị Liên gia gia chủ đời thứ sáu chính là một ví dụ điển hình với
cái tên đặt trong đám cường giả lại vô cùng gây chú ý Liên Nhị Đản, chính vì
thế mà vị Đản gia chủ này sắc mặt luôn vô cùng tồi tệ trước mặt mọi người.
Nhưng vị này nhận được truyền thừa của Thiên Cơ tông cũng được coi là một nhân
tài.

Chỉ là đến khi tự giới thiệu bản thân, sắc mặt mọi người đặc biệt trở nên cổ
quái, bọn họ cũng có nghe và nhìn thấy toàn bộ chuyện xảy ra, nói không biết
cũng chẳng có ai tin. Chỉ là Liên Mộng Vũ nói bản thân chuyện gì xảy ra là cấm
ngôn không thể nói, nói ra sẽ bị thiên diệt và chỉ cần bọn họ có thể đến được
cấp độ cần thiết sẽ có thể biết đến bí mật của cấm ngôn này, thế nên bọn họ
cũng không hỏi nhiều, dù sao bọn họ mới chỉ là Nguyên Anh, cao nhất Hoá Thần
còn chưa có tư cách biết kìa.


Cửu Thế Chí Tôn - Chương #14