Người đăng: Xencotu
- Bẩm thượng tiên, tại hạ giới bổng dưng xẫy ra dị tượng.
- Tại hạ giới nhiên không bắn tận cửu thiên một tia thiển điện, đặc biệt
quỷ dị là luồn thiểm điện này luồn vào các đám mây rồi bắn đi về phía bắc.
Thượng tiên trên kia 1 tay nâng bảo tháp 1 tay bình thản cầm tách trà,
tao nhã thưởng trà rồi nói.
- Các ngươi có thấy yêu khí trên luồn thiểm điện đó hay không ?
- Không thưa thượng tiên, luồn thiểm điện này tuy rất nhõ nhưng phóng đi rất
nhanh dường như có linh tính nhưng lại không toát ra yêu khí,chúng thần nghi
ngờ đấy là lôi nguyên đã khai được linh trí.
Không quá quan tâm hắn chỉ nói.
- Vậy các ngươi mau báo cho Lôi Chấn Tử đi, hắn nghe được không chừng sẽ ban
cho các ngươi vài món đồ tốt. Còn chuyện con gái ta, tính tình nàng
nhìn càn giống tam thiếu của các ngươi hổ trợ Lôi Chấn Tử tìm lôi nguyên
đó đi.
- Chúng thần lĩnh mệnh.
…………
Tại Thành Cửu Nguyên quận Ngũ Nguyên
- Phụng Tiên ca ca chờ muội với.
Một tiểu cô nương mặt y phục màu trắng dáng người thanh tú,chạy theo một thiếu
niên anh tuấn.
- Lạc Thư muội chậm chân quá chúng ta sẽ lở buổi báo danh, lên đây ta cổng
nào.
Vừa nói xong Phụng Tiên đi đến cổng Lạc Thư chạy về hướng bắc, vừa chạy đến 1
căn nhà hoang thì bổng mây kéo về u ám một đợt thiểm điện đánh thẳng về phía
ngôi nhà san bằng ngôi nhà thành bình địa, tình cảnh bất ngờ những mảnh gổ của
ngôi nhà văn ra Phụng Tiên thấy tình thế cấp bách dùng thân mình che chở cho
Lạc Thư thì bổng dưng xuất hiện một âm thanh trong đống đổ nát đấy.
- Mộc độn.
Từ dưới đất mộc lên những cây to lớn rồi vươn ra che chở cho hai người Phụng
Tiên, cùng lúc bước ra từ đống đổ nát 1 vị thanh niên cao lớn cở bấp săn chắc
không mặt quần áo bước tới.
- Chào công tử, chào tiểu thư, chẳng hay đây là ở đâu tại quốc nội.
Ngẫn ngơ Lạc Thư từ nhõ đến giờ trừ Phụng Tiên ca ca ra, nàng ấy chưa thấy ai
đẹp trai như vậy, chăm chú nhìn bổng nàng ta phát hiện người này không mặt gì,
mặt đỏ ngượn người nàng đã nhìn thấy cái kia của mấy hài tử gần nhà nhưng cái
kia này của người này, khổng tượng nha, hoảng hốt tột cùng thế nàng chỉ
biết thét lên rồi ngất xĩu ..
- Kyaaaaaaaaaaa á !!!!!!!!!!!
Phụng Tiên hoảng loạn đối diện khổng tượng vừa kịp thời đở Lạc Thư
lại một góc cây rồi chạy về nói.
- Tiểu sinh Danh tự Lữ Phụng Tiên, chẳng hay vị Công tử này có phãi vừa
nãy có 1 đợt lôi oanh đánh vào rất may có những này thụ bất tình
lình mộc lên ở đây, mạo muội tiểu sinh xin hỏi, vị công tử đây đã ra
tay cứu giúp tiểu sinh và ái mụôi chăng ?
- Không khách khí làm gì, huynh đài trã lời câu hỏi của ta trước
đã !
Thư thái trã lời không ràn buộc, Nguyễn Chinh hiện tại chỉ muốn biết mình đang
ở đâu.
- Huynh không cần gì phãi giấu, có phãi lúc nãy tia thiểm điện đó, những cái
tụ này là huynh biến gây ra, huynh là người hay là tiên gia.
- Ta là người mười phần là người, ta cũng có học một ít đạo gia pháp thuật để
phòng thân thôi huynh đừng quá bận tâm, chẳng qua ta muốn hỏi huynh đây là
đâu, có gần quốc nội hay không thôi.
Từ trong không gian hệ thống Nguyễn Chinh chọn một bộ y phục màu trắng, bộ y
phục tự động mặt vào người, mà đối với phàm nhân như Phụng Tiên việc này
chính là tiên pháp. Ngẫn ngơ Phụng Tiên đã chắc chắn vị thiếu niên này là một
tiên gia, chẳng lẽ hắn có vận may hiếm có, hắn cũng muốn nhờ vị tiên gia này
bói đoán tương lai cho mình hoặc yêu cầu xin thu mình làm đệ tử. vị đạo sỉ tên
Trương giác được vạn dân kính ngưởn pháp thuật vô biên đấy cũng chỉ là một
người học được một ít phép thuật da lông của các vị tiên gia mà thôi
- Tiên gia, tiên gia ngài đúng thật là tiên ,xin tiên gia thu tiểu nhân làm
đồ đệ.
ĐINH
Phát động nhiệm vụ : Thu Đồ đệ
Cấp độ khó:B
Phần thưởng : 200 công đức, 1 cái đồ đệ.
Miêu tả : thu nhận Lữ Phụng Tiên làm độ Đệ, Lữ Phụng Tiên tượng lai
chiến thần Lữ Bố
- Này này huynh đệ, ta nói ta không phãi là tiên gia gì đó của huynh mà cũng
không muốn thu huynh làm đệ tử gì đâu. À mà huynh nói cái gì Huynh tên gì.
Đang suy nghĩ làm sao tống khứ tên này đi thì Nguyễn Chinh tưởng mình nghe
nhầm cái tên này có tên cùng với Chiến Thần Lữ Bố, Nhiệm vụ vừa phát hắn
khẳng định có lẽ mình vớ được cái đồ đệ chiến thần này rồi.
- Thưa tiên gia, tiểu nhân tên là Lữ Phụng Tiên.
- Này ngươi có 1 tật là hay nói nhiều. Ngươi có 1 Nghĩa phụ là Đinh
Nguyên đúng chứ !
Thâm dò tên này hắn cũng chỉ nghĩ Lữ Bố trong truyền thuyết nói là 1 đại tráng
cao to khí phách hùng dũng không phãi hạng thư sinh mặt trái xoan như tên này.
Lịch sữ các bạn nhõ không nên tin.
- Tiên gia thần đoán đúng như lời tiên gia nói, từ nhỏ song thân tiểu nhân đã
mất may mà nhờ có nghĩa phụ thu nhận, không chỉ lo ăn học người còn dạy võ
công, đáng tiếc gần đây người ngày ngày bận bề chiến sự nên tiểu nhân không có
mấy dịp gần người.
Kễ về xuất thân và người nghĩa phụ có công nuôi dưỡng này Phụng Tiên rớt nước
mắt.
Nguyễn Chinh cảm thấy éo le xem ra nhận được hàng khủng rồi nhưng mà hàng này
nó lại tèm nhem mít ước như thế hắn quyết định đây có lẽ là bước đầu tiên để
hắn có được nền móng để thực hiện cơ đồ. Hắn làm dùng mộc độn tạo ra một chiếc
lá rồi đưa cho Phụng tiên.
- Ngươi muốn ta thu ngươi làm đồ đệ cũng được, cầm chiếc lá này lên xem.
- Vâng thưa tiên gia.
Phụng tiên vừa chạm vào thì chiếc lá bổng dưng bay lên rồi bóc hơi và cuối
cùng là cháy.
- Thuộc tính Phong Hỏa à…
- Thưa tiên gia chuyện này là sao ạ.
Không hiểu tiên gia đang nói gì, và cũng hoản loạng khi chiếc lá mà tiên gia
đưa lại cháy lên, hắn sợ hắn làm không tốt tiên gia sẽ không nhận hắn làm đồ
đệ.
- Con người bình thường làm 5 thuộc tính: Phong Lôi Thủy Hỏa Thổ, ngươi có 2
thuộc tính là Phong Hỏa. ngươi thích hợp dùng Nhẫn thuật Phong hệ và Hỏa hệ
thế thôi.
- Nhẫn thuật, nhẫn thuật là gì ?
Câu hỏi này quá dư thừa sau thời gian huấn luyện hắn sẽ biết ngây cho nên
Nguyễn Chinh không muốn nói làm gì
- Nhẫn thuật là thứ ngươi sẽ tu luyện, ta sẽ ở đây 3 tháng để huấn luyện
ngươi còn lại thì xem vào kiếp số của ngươi và ta như thế nào. đây là nơi nào.
Phụng Tiên nghe thế liền biết được mình đã được đại tiên chấp thuận chuyện bái
sư nên quỳ xuống đập đầu 3 cái.
Hệ thống vang lên : đinh đinh
Chủ nhân hoành thành B cấp nhiệm vụ nhận được 2000 công đức điểm.
- Đa tạ sư tôn, kính xin sư tôn nhận một lạy của đệ tử. Thưa sư tôn đây là
thành Cửu Nguyên, của quận Ngũ Nguyên cách Thành Lạc Dương về phía nam không
xa.
Nguyễn Chinh thấy thế cũng vui trong mình, chiến thần Lữ Bố quỳ xuống bái sư
đây là quang vinh cở nào, nhưng hắn cũng muốn nhắc khẽ Lữ Bố về tương lai.
- Đồ nhi đứng lên,chúng ta xem như có duyên sư đồ nên ta cũng bói cho con một
quẻ.
- Thỉnh lời vàng của sư phụ.
Đứng lên tạo dáng tiên phong đạo cốt Nguyễn Chinh kể lại câu chuyện mà hắn
từng xem trên tv cũng từ đọc vô số lời bình về tên đồ nhi mới nhận này của
mình.
- Đồ nhi à ngươi là một kẻ xấu số, bản thân ngươi sống không người thân, chết
đi cũng không ai cúng điếu chăm sốc hương phần, đường công danh sự nghiệp của
ngươi thì haizz đúng là thăng quan phát tài, ngươi sẽ là một cái truyền thuyết
sống về chiến thần, những cũng có một cái danh hiệu gắn với ngươi đó là thiên
hạ tự cổ chí kim đại nhất tiểu nhân, ngươi sau này chết rất thảm đồ nhi ạ.
Nguyễn Chinh dùng mộc độn tái tạo lại một mô hình nhỏ của một con người uy
dũng cưởi ngựa tay cầm kích đánh bại vạn quân, cũng tái tạo một mô hình người
bị nhiều người vây công bọc phá ra, nào là một tay đã bại ba vị tướng soái,
trong rất oai hùng. Nhưng tiếp sau đó cũng chính là thảm cảnh nào là thân
thích phản bội, nào là bị bắt về tra tấn dùng hình phạt móc xương tỳ bà. Cuối
cùng không sức chống cự bị người ta dùng vãi siết cổ mà chết, một cái chết rất
bi thảm.
Thấy tiên thuật của sư tôn mình bày ra cảnh này cái người này chết vẽ mặt rất
không cam lòng, hắn cũng biết người này chính là mình. Phụng Tiên rung sợ nước
mắt dàng dụa, đây là tương lai của mình sao, đây là những gì sắp xẫy ra sao,
người trên cát vẽ mặt này còn rất trẻ đó, hắn sẽ chết trẽ như thế sao. Không
hắn muốn nghịch thiên cải mệnh, mà cách nghịch thiên cải mệnh này hắn chỉ còn
cách bám vào sư tôn của hắn mà thôi.
- Xin sư tôn cứu vớt đồ nhi.
- Ngu ngốc, Nhận ngươi làm đệ tử, không phãi là để cứu giúp ngươi sao ?
Nguyễn Chinh thấy thất vọng cái con hàng này ngoài nói nhiều chẳng động não
tí nào cả, mà thật ra hắn cũng không nghĩ tới tình huống với một người bình
thường mà gặp tiên nhân dùng thuật dự đoán ra tình cảnh của mình trong tương
lai, kết quả không tốt mà còn ngược lại chết rất thê thảm, cho nên không có ai
có đủ can đảm đủ cực phẩm mà bình tỉnh như Nguyễn Chinh.
- Sư tôn nói phãi, nhưng giờ con phãi làm gì.
Dù đã bớt lo chút ít nhưng Phụng Tiên vẫn còn e ngại về những gì hắn thấy.
- Đổi tên,đỗi nghề,đỗi chí hướng.
Bình thản Nguyễn Chinh nói
- Xin sư tôn chỉ điểm.
- Ngươi đổi tên lại là Bố, từ nay ta sẽ gọi ngươi là Lữ Bố,ngươi không thích
hợp làm quân nhân hay nho sinh, ngươi thích hợp làm sát thủ, chí hướng ngươi
nhấm đến là vinh quan danh tương trong trời đất hay mặt khác ngươi cũng muốn
làm vua, haizz làm vua ta cũng muốn, nhưng ta muốn điều khiển vua hơn, cho nên
ngươi cũng không thể làm vua, ngươi không đủ sáng suốt bá tán sẽ rất khổ,
nhưng ngươi có thể làm người có quyền ngang bằng với vua đó là điều ta muốn
ngươi hướng đến. còn nữa chuyện ngày hôm nay không được nói với ai kể cả người
thân cận nhất của ngươi, cầm cái này ta sẽ liên lạc với ngươi qua nó, ngày mai
là ngày bắt đầu khởi luyện ngươi hãy chuẩn bị.à còn một điều ngươi quá ham
sống sợ chết đi, cho nên ngày mai ta sẽ cho ngươi chết vài lần.
Nói với Lữ Bố mấy lời rồi Nguyễn Chinh đưa cho hắn một lá bùa truyền tin, rồi
hắn dùng Phong Hành thuật bay đi ra ngoài thành, chọn một rừng cây um tùm hắn
gọi Tử Đàn
- Tử Đàn ra đây.
- Chủ nhân có việc gì gọi Tử Đàn.
Từ trong hệ thống bay ra Tử Đàn quỳ xuống như muốn đang đợi lệnh,qua ngày ở
trong thú sủng không gian nàng thấy dài như một năm ở hạ giới chẳng những linh
khí sung túc hơn mà còn có thể gọi là chết ngạt bởi tiên khí cho nên tu vi của
nàng hiện giờ chỉ cần ở trong đó vài năm nữa thì nàng sẽ có cơ hội hóa Long,
hóa Long là niềm mơ ước của tất cả các loài thủy loại, Long không phãi vốn đã
sinh ra mà được những loài thủy loại hoặc mãn xà hóa hình tạo thành, qua hàng
vạn năm tuế nguyệt mà tạo thành chân Long hay Long thần. Cho nên từ đây nàng
càn kính nễ Nguyễn Chinh nhiều hơn nữa chỉ riêng cái Sủng vật không gian đầy
linh khí kia thôi thì nàng đã muốn ở bên cạnh hắn suốt đời rồi, lại biết đâu
hắn sẽ có vật gì tốt hơn nữa nên từ đây phãi càng cung kính hắn hơn.
- À Tử Đàn ngươi biết đẻ trứng không ? Ta đang cần cho ta vài quả.
Không biết là cả ngày chưa ăn gì hay hắn muốn làm gì khác, khi nghe được câu
nói của Nguyễn Chinh thì Tử Đàn gưởng mặt hồng hào đã chuyễn thành màu tím hoa
cà, rồi từ từ màu tím ấy chuyễn luôn thành màu đen, nàng chịu không nỗi rồi
nếu tính theo nhân loại thì nàng còn là xữ nữ, đã là xữ nữ thì làm sao đẻ
trứng. Nàng rất muốn rất muốn nhàu lên cắn xé tên này hoặc cùng lắm là cào mặt
tên này ra thành bả nhưng vì pháp tắc thú sủng của hệ thống quá bá đạo nên
nàng phãi cố chịu đựng, chịu đựng vì tương lai.