Người đăng: Xencotu
Tà dâm suy nghĩ trong đầu :
- Phía Bắc có Văn Thái Cơ cầm nghệ phi phàm, Nam có song Kiều tỷ
muội văn thơ xuất chúng, Tây có Điêu Thuyền kỹ nghệ tinh thông Đông có
Tôn Thượng Hương võ công hơn người. Hàng nào làm cũng ngon, chẳng thể
nào lựa chọn hướng nào a !
Suy nghĩ hồi lâu hắn dùng cách thức phổ thông nhất.
- Trời mộc hướng đông, ta đi hướng tây, đi thôi Vương Doãn khặc khặc.
1 ngày trời đến nơi hắn không dùng phi lôi thuấn thân thuật vì sợ có
Thiên Thần dòm ngó, lần trước thi triển không phãi hắn té xuống nơi
này gặp 2 huynh muôị Lữ bố cũng là có lý do. Với sức của hắn
hiện tại không đủ đánh lại 1 tên thiên binh.
Đi hết 3 canh giờ hỏi han tin tức này nọ, hóa ra Điêu Thuyền chỉ là
một cái chức danh dành cho cung nữ. Đứng trước cửa phủ Vương
Doãn,Vương Doãn này, từ mấy năm trước hắn đã sai người thu nhận
nhiều bé gái mồ côi, chăm sóc chu đáo như tiểu thư khuê các tìm ca sư
vũ sư huấn luyện các nàng đàn ca, kỹ nghệ để tặng cho bá quan lấy
làm tiểu thiếp hoặc làm gián điệp cho mình.
-Khó khăn ta không biết tên nàng ta, cũng không biết ngoại hình, nàng là người đẹp nhất, thử xem sao.
Hắn đang đọc thoại thì dùng tinh độn tạo ra quả cầu rồi ngưng trệ
lơ lững trước mặt, hắn đang thi triển Thiên lý nhãn bản fake (skill
hokage 3rd)chỉ quan sát được mọi vật trong bán kính thần thức.
Lục lọi bên trong không ít mỹ nữ đang tập hát, tập múa các kiểu con
đà điểu, nhưng có 1 mỹ nhân u buồn ngồi còn đang đứng cầm gậy là 1
thanh niên. Nàng đây rồi đẹp nhất nơi này mỹ nữ!
-Con tiện tỳ này có tư tình phải không ?
Mỹ nữ sợ hãi quỳ xuống thưa:
-Tiện thiếp nào dám có tư tình gì.
Vương Doãn nói:
-Không có tư tình, sao đêm khuya thanh vắng lại ra đây mà than khóc ?
Mỹ nữ nói:
-Xin đại nhân cho thiếp được rãi bầy gan ruột
Vương Doãn nói :
-Ngươi không được dấu, phải nói rõ cho ta biết !
Nàng đáp.
Thiếp đội ơn đại nhân nuôi dưỡng, lại dậy nghề ca mua, thương yêu như con
ruột, thiếp dù có tan xương nát thịt, cũng chẳng báo được muôn một. Ít ngày
gần đây, thiếp thấy đại nhân âu sầu buồn bã, hẳn là truỵên về quốc gia đại sự,
thiếp không dám hỏi. Đêm nay thấy đại nhân đứng ngồi không yên, thiếp vì thế
cũng buồn rầu mà thở dài, chẳng ngờ bị đại nhân bắt gặp. Vậy nếu thiếp có thể
giúp đại nhân việc gì để báo đáp ân sâu, dù có vạn tử, thiếp quyết không từ
chối.
Vương Doãn đập cây gậy xuống đất, tỏ vẻ mừng rỡ nói:
-Ai ngờ cơ đồ nhà Đại Hán lại nằm ở trong tay con bé này ! Con hãy theo ta vào trong thư các.
Nàng theo Vương Doãn vào trong thư các. Vương Doãn đuổi hết bọn tỳ nữ ra
ngoài. Rồi mời nàng ngồi lên ghế, chắp tay khấu đầu vái lạy
Chứng kiến sợ hãi Nàng phủ phũ xuống đất thưa :
-Đại nhân cớ sao lại làm như vậy ?
Vương Doãn nói :
-Xin con hãy thương lấy sinh linh thiên hạ nhà Đại Hán !
Nói xong nước mắt trào ra như suối chảy :
Nàng thưa :
-Tiện thiếp vừa rồi mới thưa, đại nhân có việc sai bảo, dù có vạn tử thiếp cũng không chối từ.
Vương Doãn lại quỳ xuống đất mà nói:
-Ngày nay trăm họ gặp nạn treo ngược như đi trên dốc. Quần thần nguy cấp như trứng nằm dưới đá. Không có con thì không ai cứu được. Tên giặc Đổng Trác đang muốn cướp ngôi. Văn võ trong triều không ai tìm được kế sách nào chống cự. Hiện tại dưới Đổng trác không có tướng mạnh, nên thời cơ chưa tới ta không thể nói một hai. Đến thời cơ ta sẽ nói, việc ta tính kế hắn là tuyệt mật không thể nói ra. Nếu lọt ra bên ngoài, e rằng hậu quả là tru di cửu tộc nhà ta.
Nàng đáp
- Tiểu thiếp biết rõ.
Vương Doãn nắm tay nàng trìu mến.
- Tử Yên từ nay con sẽ là con gái nuôi thứ 18 của ta, tấn chức Điêu
Thuyền.
- Ra mắt nghĩa phụ.
2 người ôm nhau khóc.
Bên ngoài phủ một thanh niên đang khúc khích cảm động nói.
- hic hic Lâu rồi mới được xem cãi lương, ta nhớ nhà a.