Xung Đột


Người đăng: luu_thua@

Sáng hôm nay như mọi ngày, Túy Tửu đã gánh nước xong, lúc này cậu chuẩn bị đi
vào nhà kho chứa các loại khoán mạch để rèn chế ra áo giáp. Đang đi thì phía
xa xa có ồn ào, Tửu nghĩ thầm:

“ xem ra có đánh nhau, ta đến để xem thử. Dù sao ta cũng chưa thấy người tu
tiên đánh nhau bao giờ.”

nghĩ là làm Tửu đi đến thì thấy bốn tên đệ tử mặt áo tím, đang đánh đập chà
đạp một đệ tử áo xám, xung quanh có khá nhiều đệ tử vây quanh xem nhưng mảy
may không can ngăn.Tửu nghĩ thầm “ ỷ lớn hiếp nhỏ, ỷ đông hiếp ít đây mà!”

Khi nhìn kỹ hơn thì không ngờ Túy Tửu nhận ra người áo xám bị đánh là Thập
Tam. Dù sao thời gian ở đây cậu và Thập Tam khá thân, thấy bằng hữu bị ức hiếp
không thể không cứu. Túy Tửu phóng đến hét lên

“ dừng tay”

Bốn tên nhìn thì thấy Tửu mặc áo xám thì khinh bỉ, không đánh Thập Tam nữa mà
phủi phủi tay, một tên liếc mắt nhìn Tửu cũng không thèm, mà hắn nhìn đồng bọn
nói:“chúng ta đi.”

“Các ngươi không định xin lỗi rồi hãy đi sao?” Tửu lạnh lùngnói.

Không gian chung quanh đột nhiên chìm trong yên lặng, không ít thiếu niên
thiếu nữ ngạc nhiên nhìn thiếu niên đang nóikia. Lúc này, mặc dù hắn có một
mìnhnhưng dường như lại thêm chút gì đó lạnh lùng và nguy hiểm dữ dội.

Đám người áo tím cũng cảm thấy ngạc nhiên, mặt ai nấy đều đỏ lên. Dĩ nhiên,
bọn họ không hề nghĩ tới, một tên đệ tử áo xám mà dám nói chuyện với họ như
vậy.

“Xin lỗi hả?”

Gương mặt một tênchợt tối sầm lại, y cười mỉa mai: “Ngươi dựa vào cái gì?”

Xưa nay y vốn là kẻ ngông cuồng đệ tử của một trưởng lão, hắn chuyên ức hiếp
các đệ tử cấp thấp này, giờ muốn y xin lỗi thì chẳng phải tên này quá ngu ngốc
rồi sao?

“Xem ra không thể nói chuyện nhẹ nhàng được rồi.”

Túy Tửukhông nói gì thêm, bước từng bước tới bọn bốnngười áo tím.

Bốnngười áo tímlạnh lùng nhìn Túy Tửuđang đi tới, liếc mắt nhìn nhau hội ý,
trong mắt cả ba thoáng hiện lên hàn quang.

“Ra tay đi!”

Một tên quát khẽ một tiếng,tiênlực trên tay y lập tức tuôn ra, chân y giẫm
mạnh xuống đất, lao thẳng tới Túy Tửu. Ở đằng sau y, hai tên khác, một trái
một phải nhanh chóng đuổi theo rất ăn ý. Tên còn lại thì phóng lên cao hòng
khóa tất cả đường lui của Túy Tửu.

Xung quanh bắt đầu ồn ào hẳn lên, xì xào mắng Túy Tửu ngu ngốc dám chống đối
đệ tử của trưởng lão.

Trong bốnngười, thực lực của tên lông mày rậmlà cao nhất. Y đã đạt tới luyện
khí cấp tám nên công kích của y sắc bén nhất, linh lực bao trùm hai tay,
chưởng phong như đao nhắm thẳng tới phía Túy Tửu.

Nhưng lúc chưởng phong đáng sợ kia sắp đánh trúng Tửu, ba người kia đột nhiên
bước sang ngang nửa bước, thân hình áp sát tên lông mày rậm. Trên khuôn mặt
thanh tú kia, hai hàng lông mi cũng nhăn lại như lợi kiếm rời vỏ, gương mặt
vốn hiền lành chợ trở nên lạnh lùng, lộ ra sức tấn công cực kỳ mãnh liệt.

Túy Tửukhông đối chiêu với tên lông mày rậmmà chỉ nhắm đến ba tên đang theo
sát phía sau.chân khímàu xanhche phủ đầu ngón tay, năm ngón tay mở lớn mang
theo tiếng gió đánh tới ba người kia.

“Toái Thần Chưởng”

“Ba....Ba....Ba...”

Ở phía sau, bangười áo tímcũng bị chiêu thức kỳ lạ của Túy Tửu làm cho kinh
ngạc, nhưng bọn họ lại không đủ thời gian để tránh né nên chỉ biết cắn răng
vận chuyển sức mạnh toàn thân đánh ra một quyền.

Chỉ cần bọn họ quấn lấy Túy Tửutrong giây lát thì lông mày rậmcó đủ thời gian
quay lại giúp đỡ, đến khi đó, cả bốncó thể dễ dàng vây công hắn.

Đã là đệ tử của các trưởng lão nên hiển nhiên họ không phải là người bình
thường, chẳng qua bọn họ đoán sai thực lực của thiếu niên trước mắt, không ngờ
hắn lại chiến đấu thuần thục đến mức ghê gớm như thế.

Khi sắp tiếp xúc với nắm đấm của bangười kia, bàn tay Túy Tửuđột nhiên lướt
qua, đánh thật mạnh lẽ cổ tay bọn họ.

Quyền của hai người ba người áo tímvề phía trước, nhưng giờ lại dễ dàng bị
đánh vào điểm yếu nên không khỏi ngã nhào tới trước. Trong lúc bọn họ còn chưa
đứng vững thì chưởng phong của Túy Tửulướt qua cánh tay hai người như linh xà
xuất động, không chút khách khí đánh thẳng lên lồng ngực bọn họ.

“Bụp!”

Âm thanh trầm thấp vang lên, thân thể bangười áo tímbay ngược ra sau trước sự
kinh ngạc của mọi người rồi rơi mạnh xuống đất. Bangười họ kêu la thảm thiết,
quần áo trước ngực đã hoàn toàn nát bấy.

Chỉ giao đấu một chiêu mà ba người áo tímđã thảm bại hoàn toàn.

Tới khi tiếng kêu la thảm thiết của bangười áo tím vang lên thì đám đệ tử xunh
quang mới kịp nhận ra điều gì vừa xảy ra, họ đồng thời tự hỏi, không phải quá
nhanh rồi sao?

“Tên khốn!”

Tiếng thét phẫn nộ truyền tới từ đằng sau, lông mày rậmnhìn thấy cảnh ban nãy
thì hết sức tức giận, mặt đỏ bừng lên. Y thực sự không nghĩ tới Túy Tửusẽ
tránh mình rồi đánh bangười kia trước.

“Viêm chưởng!”

Tiên lực màu đỏ trên hai tay lông mày rậmbùng lên như một ngọn lửa khiến không
khí xung quanh nóng lên không ít.

Đệ tử xung quanh thấy thế cũng nhộn nhạo hẳn lên, đây là thực lực của đệ tử
của các trưởng lão hay sao?

Lúc này, Túy Tửuquay người nhìn lông mày rậmđang giận dữ lao tới, bàn tay nắm
chặt thành quyền, không hề có ý định né tránh, linh lực màu xanhcuồn cuộn bùng
lên, rồi hắn cũng tung ra một chưởng.

“Rầm!”

Chưởng và chưởng va mạnh vào nhau, hai luồng tiênlực và chân khí đỏ xanhcuộn
lại khiến không gian bị chấn động. Gương mặt lông mày rậmđỏ hẳn lên, cơ thể
run bần bật, phụt một tiếng phun ra một ngụm máu tươi từ trong miệng, bước
chân lảo đảo lui lại, cuối cùng ngã ngồi xuống đất.

Chỉ một chiêu đã phân định thắng thua.

Tuy hắnlà Luyện khícảnh cấp tám, nhưng rõ ràng chân khí của siêu cao thủ Túy
Tửu hoàn toàn hơn xa lông mày rậm.

Ba người áo tímbị đánh ngã xuống thấy cảnh này cũng trợn mắt há hốc mồm, rõ
ràng lông mày rậmở cảnh giới Luyện khí cấp támnhưng lại không đỡ nổi một quyền
của Túy Tửu sao?

“Không thể nào!” lông mày rậmchật vật ngồi trên mặt đất cũng lộ ra vẻ mặt khó
tin, vết máu trên miệng cũng quên lau đi.

“Tanh niên kia thật là lợi hại”

Bọn người xung quanhở cạnh đó cũng ngơ ngẩn, hớn hở mặt mày. Bọn họ không ngờ
rằng trong tình cảnh một đấu bốnmà Túy Tửu lại hoàn toàn chiếm thế thượng
phong như thế.

Khuôn mặt của Túy Tửuvẫn điềm tĩnh như cũ, hắn nhìn chằm chằm lông mày rậmđang
ngồi chật vật dưới đất, lạnh lùng nói: “Còn chưa định xin lỗi sao?”

Sắc mặt lông mày rậmkhẽ biến đổi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nằm mơ đi!”

Dường như Túy Tửusớm đoán được y sẽ nói như thế nên gật đầu, trên mặt càng
lạnh hơn, sau đó hắn bước tới chỗ lông mày rậm, chân khí màu xanhdần hiện ra
quanh hai tay bàn tay.

Lông mày rậm nhìn thấy Túy Tửutiến tới với dáng vẻ đóthì không hiểu sao lại
cảm thấy lạnh sống lưng.

Túy Tửubước tới gần bốn người, chân khí màu xanh trên bàn tay càng thêm dày
đặc, nhưng ngay khi hắn đứng sát bên người lông mày rậmthì chợt có tiếng vỗ
tay vang lên.

“Ha ha, không ngờ một tên đệ tử của chấp sự lại mạnh mẽ như vậy?”

Túy Tửunghiêng đầu nhìn về chỗ mọi người đang tách ra, tại đó có một người
mang theo dáng vẻ tươi cười chậm rãi đi tới, những đệ tửxung quanh thấy vậy
đều tự động lui lại, trong mắt thoát hiện lên chút sợ hãi.

Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, thiếu niên kia dừng lại trước mặt Túy
Tửu. Gã có gương mặt anh tuấn, khóe miệng hơi nhếch lên kia toát lên vẻ kiêu
ngạo. Lúc này, hắn khoanh tay trước ngực, nhìn Tửubằng ánh mắt như thể đang
nhìn một con mồi.

Đây là đệ tửmạnh nhất của Diệp trưởng lão.


Cửu Châu Đại Lục - Chương #28