Bạch Mao Tam Vĩ Hầu


Người đăng: anhyeuemnhieu

Theo tu vi bản thân, sự nhạy cảm của cơ thể cũng được nâng lên rất lớn, chỉ
một tiếng động nhỏ cũng có thể kinh động đến hắn.

Nhưng thứ hắn nhìn thấy lại làm hắn kinh hồn bạt mạng.

" Một con khỉ... làm ta hết hồn." Thở phào một hơi, hắn mới kịp có phản ứng
tiếp theo.

" Khoang, ba đuôi, không phải chớ! Số ta sao lại xui xẻo vậy là Bạch Mao Tam
Vĩ Hầu. " Lần này thì hắn sợ thật rồi. Hàn Phong tuy chỉ là một ngoại môn đệ
tử nho nhỏ nhưng danh tiếng của Bạch Mao Tam Vĩ Hầu không phải là chưa nghe
qua.

Trấn sơn thần thú của Thiên Đô kiếm phái, ngũ phẩm yêu thú hậu kỳ đỉnh phong.

Song song với tu sĩ nghịch thiên tu luyện vượt qua sinh tử luân hồi để cầu bất
tử cũng đồng thời tồn tại một thiên địch vô cùng đối với nhân loại " Yêu Thú
".

Giống như nhân loại Yêu Thú cũng có thể hấp thu thiên địa linh khí để tu luyện
để đề cao cảnh giới.

Theo như trí nhớ, Yêu Thú ở Thiên Tinh Đại Thế Giới chia thành cửu phẩm, mỗi
giai lại phân ra sơ, trung, hậu, đỉnh cao của mỗi tầng gọi là đỉnh phong, nữa
bước lên cấp gọi là viên mãn.

Yêu Thú bình thường dưới tứ phẩm có yêu hạch trên tứ phẩm có yêu đan, mà cũng
chỉ khi cơ thể xuất hiện yêu đan Yêu Thú mới có thể mở ra linh trí, lúc đó nó
có thể hiểu và nhận thức gần giống với con người.

Ngoài ra còn có một số loại đặc biệt thì có khả năng thông linh, đến một cấp
độ nào đó có khả năng nói chuyện hoặc hóa người ví dụ như con Bạch Mao Tam Vĩ
Hầu này.

Yêu Thú có sức phòng ngự cực kì kinh khủng vượt xa nhân loại, muốn đối phó với
một nhất phẩm yêu thú sơ kỳ cũng phải cần ít nhất tu sĩ đã ngoài tam tầng
luyện khí. Mà con này lại là ngũ phẩm, mà còn là hậu kỳ đỉnh phong, là nữa
bước lục phẩm yêu thú đó.

Nhưng cũng may nó là trấn sơn thần thú do tổ sư bổn phái nuôi dưỡng từ nhỏ,
đối với đồng môn đệ tử cũng có chút nhận thức.

" Thiên Đô kiếm phái ngoại môn đệ tử Hàn Phong tham kiến Bạch Y Lão Tổ." Miễn
cưỡng lấy được chút nhận thức hắn cố áp chế nỗi sợ hãi cuối đầu vái chào con
khỉ.

Bạch Mao Tam Vĩ Hầu, thân cao gần mười thước một thân màu trắng, đang ung dung
bước đến lại gần Hàn Phong khi nghe thấy hắn nói thì bất chợt dừng lại. Rồi...

" Thông Linh " Hàn Phong hét lên.

Như hắn nói, con khỉ to xác màu trắng nhanh chóng hóa thành một người đàn ông
trung niên, vận một bộ bạch bào. Cuối cùng đến giờ hắn đã hiểu vì sao tông môn
cao tầng ai gặp con khỉ này cũng phải cuối đầu gọi một tiếng Bạch Y Lão Tổ.

" Ngươi là đệ tử bổn phái " Người đàn ông trung niên tay chắp sau lưng ung
dung hỏi.

" Vâng " Nói sao thì nói, 10 tuổi hắn đã theo sư phụ tung hoành giang hồ, có
nổi sợ nào chưa từng trải qua, sau một hồi cuối cùng hắn đã lấy lại được bình
tĩnh cuối đầu đáp.

" ừm, Tử Vong Kiếm Ý Quyết, không tệ, cơ duyên không nhỏ, " Bạch Hầu nhìn Hàn
Phong một lượt từ trên xuống dưới, ôn tồn nói.

" Lão tổ quá lời, đệ tử chỉ may mắn hơn người thường một chút mà thôi, trước
mặt lão tổ có chi đáng nhắc. " Tuy có chút giật mình nhưng tâm trí hắn từ nhỏ
đã kiên định, một khi ý thức đã được lấy lại thì muốn dao động cũng khó.

" Hahaha, may mắn, ngươi biết sự may mắn đó của ngươi có thể khiến cho Thiên
Tinh Đại Thế Giới này phải trải qua một hồi phong ba huyết vũ không hã." Bạch
Mao Tam Vĩ Hầu vẫn giữ nét ung dung đó trên mặt, nhưng trong lời nói đã có một
cổ uy áp vô hình xuất hiện.

Tuy nhỏ nhưng đừng nói hắn chỉ mới luyện khí kỳ nho nhỏ cho dù Trúc Cơ kỳ hay
Kim Đan sơ kỳ bình thường cũng không phải ai cũng có thể chịu được cổ uy áp
này đâu.

" Chắc không ghê vậy chớ, lão tổ người đừng hù ta a " Hàn Phong tỏ ra sợ sệt.

" Hù ngươi nghỉ ta đang hù ngươi, ngươi không biết giá trị của Thất Đại Chân
Quyết nên mới nói vậy, nhưng một khi tin này lộ ra ngoài thì có trời cũng
không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu." Vẫn lời nói như thế nhưng áp lực bên
trong đã hòa hoãn đi không ít.

Áp lực vơi đi, theo bản năng của một tên lừa đảo chuyên nghiệp, hắn bắt đầu
kiếm cách nịnh bợ.

" hahaha không sao không sao, ta vẫn còn tông môn sau lưng mà, hơn nữa còn có
lão tổ uy vũ bảo vệ, ta không tin bất cứ ai có thể cướp đoạt được bí tịch
trong tay ta".

" Bao gồm cả ta. " Bạch Hầu cười đáp.

"không, đệ tử nào dám, nếu lão tổ muốn đệ tử nguyện ý dâng lên bằng cả hai
tay". Hắn vẫn nịnh tiếp.

Đây là một canh bạc, hắn đang lấy bí phổ cùng mạng sống bản thân làm tiền
cược.

Nếu thành công hắn sẽ được lão tổ để mắt, còn ngược lại, ngay tại đây, hắn sẽ
phải lần thứ ba đi gặp Diêm Vương báo danh và đương nhiên hắn sẽ không có ý
nghĩ rồi mình sẽ lại trọng sinh vào một Hàn Phong nào khác để sống tiếp nếu
không may bị giết. Đó là một ý tưởng quá ngu ngốc.

Và hắn đã thắng. Niềm tin và linh cảm đã đúng. Cái nhìn của lão Hầu về hắn đã
có chút cải biến.

" Hahaha hay cho một tiểu hài tử, tốt, dám hí lộng ta, ngươi ngại mạng mình
sống lâu sao?"

" Đệ tử nào dám, những lời đó chỉ xuất phát từ nội tâm mà thôi, đệ tử tin
người sẽ không giết đi một để tử tận trung hết lòng với tông môn như ta "

" Hay cho câu tận trung hết lòng, tốt, tiểu tử, ta thưởng thức ngươi."

" Đa tạ lão tổ. " Hắn cuối đầu vái một cái nhưng trong lòng thì đang vui mừng
không thể khống chế được. Nếu không ngại lão tổ chắc hắn đã cười thật to và
hét thật lớn rồi.

Cây có bóng, nước có nguồn.

Muốn sống ở một thế giới tràn ngập mưu toan không phải chỉ dựa vào nấm đấm là
làm được.

Có một số chuyện không cần dùng sức vẫn có thể giải quyết tốt ví dụ như có một
bàn tay khổng lồ nào đó chống lưng chẳng hạn.

Và giờ đây hắn đã biết, hắn đã có một tòa thành lũy kiên cố phía sau hậu
thuẫn, sau này con đường đạt đến chí tôn vị của hắn sẽ bớt đi chút chông gai
nhỏ nào đó. Ít nhất là hắn nghĩ thế.


Cuồng Thần Tu Tiên - Chương #3