Người đăng: anhyeuemnhieu
Tại một bìa rừng dưới chân núi Thiên Đô.
" Đau đầu quá, ui da, đây là đâu? Ta chưa chết sao?" một tiếng rên khẽ vang
lên phá vỡ sự yên tĩnh của cánh già ban đêm.
Không biết tại sao, nhưng hiện tại tâm trí hắn không được minh mẫn cho lắm.
Đầu hắn cứ quay cuồng, ong ong khó chịu lạ thường.
Hàn Phong, một tên lừa đảo khét tiếng thế kỉ 20, cũng khó trách, hắn là một cô
nhi, 6 tuổi đã học móc túi để nuôi sinh, 9 tuổi bái một đại sư cờ bạc bịp làm
sư phụ.
10 tuổi theo sư phụ bước chân vào giang hồ cùng với 4 sư huynh tạo thành một
băng lừa bài mà bất cứ sòng bạc nào nghe tên cũng khiếp sợ.
Năm năm hành nghề thì bị truy sát lần đầu tiên, phải trốn biệt tích mất 2 năm
trời.
Sau khi trở lại lại xuất hiện dưới hình ảnh một thiếu gia con nhà giàu bắt đầu
cho thời kỳ lừa đảo.
20 tuổi triệu phú, 24 tuổi lọt tóp 10 người giàu nhất Châu Á, tiền xài không
hết, gái chất đầy nhà, cuộc sống trở nên vô cùng tươi đẹp cho đến một ngày hắn
lừa đảo một ông trùm mafia lớn nhất ở Ý thất bại, bị truy sát suốt hai tháng
trời cuối cùng ăn một phát đạn ngã xuống biển, đến khi tỉnh lại hắn đã ở nơi
này.
"Ây da, tức chết người mà, mấy tên khốn chờ đó, thù này rồi sẽ có ngày bố trả
lại cho tụi bay, ui da cái đầu tui!" hắn chống tay ngồi dậy nhưng miệng vẫn
không quên thóa mạ một phen.
" Haizzz, nói gì thì nói sống được là tốt lắm rồi, ủa mà đây là đâu? Ta đang ở
nơi nào? Wtf quần áo của ta sao lại thành thế này? Chuyện gì đang xảy ra? Ây
da, đau đầu quá." Cũng lúc đó một dòng kí ức chảy mạnh vào thức hãi của hắn
khiến hắn kinh hãi.
" Thiên Tinh Đại Thế Giới, Thiên Đô kiếm phái, ngoại môn đệ tử,... Chuyện gì
đang xảy ra? Những hình ảnh này là sao? Không lẽ ta.... "
Hắn cũng không phải thằng ngu, từ khi tỉnh dậy đến giờ hắn đã cảm thấy có điều
gì đó không ổn đang xảy ra, những dòng kí ức kia chỉ khiến hắn xác định nhận
định của mình là chính xác mà thôi.
" Xuyên việt, ta cứ tưởng nó chỉ có trong tiểu thuyết kỳ ảo, không ngờ trên
đời này lại có thật. Haizzz ". Hắn thở hắt một hơi dài ngao ngán.
Theo như trí nhớ, chủ nhân cũ của thân thể này cũng tên là Hàn Phong là một
tên ngoại môn đệ tử của phái Thiên Đô. 1 vạn năm trước Thiên Đô kiếm phái
chính là một trong những cự đầu tiếng tâm lừng lẫy nhất Tuyền Châu, đệ tử đông
đúc, cao thủ như mây, thiên tài nối tiếp thiên tài, tông môn truyền đời thịnh
vượng.
Chỉ tiếc nay đã xuống dốc rồi.
Hắn năm nay đã 16 tuổi, đã tu luyện 6 năm nhưng cũng chỉ mới đạt đến luyện khí
kỳ tam trọng đỉnh phong mà thôi trong khi các bạn đồng trang lứa đều đã đạt
đến ngũ trọng.
" Ăn hại " Đây là hai chữ mà Hàn Phong nghĩ đến đầu tiên khi tiếp thu xong
dòng kí ức trong đầu.
Nhưng dù sao cũng mượn thân thể người ta, giúp hắn chút cũng được. Thù này ta
sẽ thay ng trả.
" Tại sao một thiên tài như ta lại trở thành một thằng ăn hại rồi, lão thiên
ngươi thật bất công." Hắn cố hết sức lực còn lại rống lên thật to rồi lại ngã
ra đất.
Shock, mệt mỏi kèm thất vọng đã khiến hắn dần trở nên bất lực, cho mình tự do
ngã lăn ra đất.
Hắn nằm im, cố gắng tiếp thu lượng trí nhớ khổng lồ đang chảy vào đầu mình.
Khoảng nữa nén nhang thần kinh của hắn mới bắt đầu giãn ra từ từ, trở về với
hiện tại gắn lắm mới lấy lại nhận thứ bản thân.
" Hã cái gì đây? " khi ngã xuống hắn đã đè vào vật gì đó. Nhưng đến giờ hắn
mới phát hiện ra.
Một quyển sách cũ, bìa đã úa vàng đôi chỗ đã mục nhưng vẫn có thể đọc ra dòng
đề tự " Tử Vong Kiếm Ý Quyết ".
Hắn đã từng đọc truyện, cũng biết rõ cái gì là kì ngộ. Hắn cũng không tin số
mình ở thế giới này lại đen đuổi như vậy. Đồ càng cũ gía trị càng cao, công
pháp càng cổ xưa lại càng mạnh.
Thế là hắn đắc ý, " đúng là trong họa có phúc mà, ông trời hiển linh thật rồi
".
" hahaha, đây chắc là một bộ kỳ thư thượng cổ lưu lại, lần này trúng mánh lớn
rồi, hahaha. " Hắn mừng như điên ôm chầm lấy quyển sách.
" Đúng ông trời không tuyệt đường sống của con người, có nó từ nay ta không
cần phải sống những ngày tháng không bằng con chó nữa rồi, hahaha." Hắn điên
cuồng cười to. Phá vỡ màn đêm yên tĩnh.
Chờ đó, ta sẽ trở lại.