Người đăng: ๖ۣۜBún ๖ۣۜVô ๖ۣۜTà
Ánh mắt hoàng thượng nhìn năm người tràn đầy nghi hoặc, hắn thật sự bị Thông
Loạn Quyền của Bạch vương thất quan đánh mộng.
Năm người này không phải không có danh tiếng. Thậm chí, ở trình độ nào đó, có
thể coi như nhân vật danh tiếng.
Hàn Sơn tự Phong Hoa Tinh Tửu tứ đại thần tăng, tuy đọc là Phong Hoa Tinh Tửu,
xếp hạng lại đảo ngược.
Ba vị đại sư Miên Hoa, Như Tinh, Đấu Tửu, võ công tinh cường, đều có sở
trường, đều là cao thủ thành danh.
Huân Phong đại sư này trẻ tuổi nhất, năm nay mới mười chín tuổi, võ công ở Hàn
Sơn tự tuyệt không phải lãnh tụ quần luân, lại có thể ngang hàng với ba vị sư
huynh. Dựa vào kỳ tài cao tám đấu, học phú năm xe, nhất là tài hùng biện.
Hắn từng theo chúng tăng Hàn Sơn tự đi giảng pháp ở Liên Hoa thánh tông Tây
Vực, tỏa hào quang rực rỡ trong lúc tình thế nguy ngập. Một tiểu hòa thượng
không có tiếng tăm gì, thậm chí không ai nhớ được danh tự, nhất cử cãi đổ mười
mấy vị cao tăng. Đến khi gặp phải ‘Người kia’, con đường đắc thắng mới bị ngăn
trở.
Nhưng vẫn là kỹ kinh tứ tọa, xoay người thành tiểu thần tăng trẻ tuổi nhất Hàn
Sơn tự.
Người này còn trẻ tuổi, đã là danh mãn thiên hạ. Trừ hoằng đạo giảng pháp,
cũng rất thích ngâm thơ hát phú, chính là tăng thơ chạm tay có thể bỏng ở
Giang Nam gần đây.
Thậm chí trên phố có người ra giá mười lăm kim mua một bài thơ hắn tiện tay
làm. Huân Phong hòa thượng thật sự tiện tay vung bút, viết bốn chữ ‘Rắm chó
không kêu’ rồi đi. Người kia cũng thật sự sảng khoái, lập tức bỏ tiền mua bốn
chữ này. Cầm ‘Mặc bảo’ kia ba hoa chích choè trong thanh lâu thuyền hoa.
“Thơ Huân Phong đại sư nghiêm túc viết thì đâu đâu cũng có, bốn chữ này từng
thấy bao giờ? Muốn nhìn muốn mua, xếp hàng đưa tiền.” Vì thu được một tiếng
cười của hồng nhan, các đại gia khách hàng có tiền của mấy nhà thanh lâu đương
nhiên không tiếc trọng kim. Sau một vòng đấu giá, giá cuối cùng lại đến thiên
kim.
Người mua người bán đều được lợi. Câu chuyện ‘Rắm chó không kêu giá trị thiên
kim’ này cũng thành một chuyện lạ trên phố.
Tống nhị công tử càng khỏi cần nói. Vốn là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy.
Tống Ly có danh xưng Ngọc Lang ở Giang Nam. Hôm nay gặp mặt, quả là mặt như
quan ngọc, tuấn mỹ khó tả. Tuy nói triều đình trọng thể diện tư nghi, hoàng
thượng từng thấy không ít mỹ nam tử. Nhưng muốn tìm ra mấy người vượt Ngọc
Lang Tống gia, không thể không nói, thật là khó khăn.
Phương diện võ công, hắn bổ khuyết hoàn mỹ sự thiếu hụt võ công không đủ của
Tống gia, chính là võ tài hiếm thấy trong mấy đời Tống gia. Thời niên thiếu
Tống Ly đã xông xáo giang hồ, không dựa vào gì cả, một chưởng một đao, quả
thật đánh ra thiên địa của mình. Là một trong những nhân vật siêu quần bạt tụy
nhất trong các nhân tài mới nổi của Giang Nam.
Trên Thập Thất Giao Long bảng mới ra lò, hắn và Liên Truy Nguyệt ngang hàng
thứ nhất. Bởi vậy giang hồ đồng thời xưng hắn và Đại La sơn Liên Truy Nguyệt
là song tinh, có câu là nam Tống Ngọc, bắc Truy Nguyệt.
Hoàng thượng xưa nay yêu quý nhân tài, nếu năm đó Y Nhân định ra hôn sự với
hắn, hoàng thượng không biết hài lòng hoan hỉ đến mức nào.
Bạch Dữ Mặc và Kim Chiếu Ảnh đều là nữ tử, nhưng đều thuộc hàng ngũ được người
trong giang hồ xưng là ‘Ngọc Hạ Thất Tiên’. Bảy nữ tử này đều xuất thân Bạch
vương thất quan, cũng là thân phận tôn quý, trẻ tuổi mỹ mạo, đều có một thân
bản sự.
Bảy người các nàng kết đội hành hiệp trượng nghĩa trong võ lâm, làm nhiều việc
thiện. Gần đây mới giải quyết một đại nan đề ở tây bắc, danh tiếng đang thịnh.
Luận danh khí, còn vượt qua Thập Thất Giao Long cũng là cao thủ trẻ tuổi.
Hoàng thượng biết các nàng không phải vì tận lực chú ý động tĩnh của mỹ nhân
võ lâm. Mà là bởi vì, vị xuất thân Ô Y bang trong Ngọc Hạ Thất Tiên không phải
người ngoài, chính là ái nữ của hoàng thượng lão nhân gia người, Hồng Trang
công chúa.
Vị công chúa này yêu thích hành tẩu giang hồ từ nhỏ, kết bạn với sáu vị tỷ
muội vốn cũng không suy nghĩ nhiều. Không ngờ có tên tuổi không nhỏ.
Hai nữ cũng là một trong thất tiên, tính theo bản sự tiếp cận Hồng nhi, tu vi
võ công hẳn là tiêu chuẩn Tiềm Long thập thất sĩ.
Cô nương Bạch Dữ Mặc này mới gặp. Ngoại trừ sinh diễm lệ dễ thương hấp dẫn ánh
mắt người ra, cũng chỉ là thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi. Bản lãnh như thế
nào đi nữa cũng sẽ có hạn. Nhưng Bạch gia chuyên ra quái thai...... Điểm này
không thể không phòng.
Kim Chiếu Ảnh chính là người quen biết cũ. Đại danh của vị tài nữ này vốn
thành tựu tại triều đình. Bảy năm trước, Kim Chiếu Ảnh mười bảy tuổi từ Kim
Ngân tông vào kinh thành, vào Đại Nhậm học cung với thành tích hạng nhất, lập
tức trở thành nhiệt thoại của toàn thành. Ngắn ngủi hai năm sau, các giáo ngự
của học cung cùng nhau đưa ra một vấn đề —— dạy không nổi.
Kim Chiếu Ảnh nhìn qua không quên, sách nhìn qua một lần đã vào não hải, sẽ
không quên nữa. Xưa nay im ắng không thích nói hơn một câu với người, viết văn
chương lại từ phong nhuệ lợi, quan điểm độc đáo. Công kích tình hình chính trị
đương thời rất già dặn, càng khiến người cực kỳ bội phục. Nàng từng đánh một
trận luận chiến ngòi bút kéo dài rất lâu với các tài tử trẻ tuổi —— có bất mãn
với mình —— đến từ ngũ hồ tứ hải. Đều trình cơ phong, đều hiển mưu trí. Chuyện
này lưu truyền thiên hạ, càng hấp dẫn rất nhiều tài tử trẻ tuổi vào kinh thành
một hồi. Trong đó đương nhiên có rất nhiều người không chỉ vì mở mang tài học,
càng vì tới gần giai nhân, muốn làm rể hiền của Kim Ngân tông. Nhưng cuối cùng
đều bị Kim Chiếu Ảnh cãi đổ, trở thành đá đặt chân trên đường thành danh của
tài nữ.
Học cung vốn thiết lập vì tuyển chọn nhân tài cho triều đình, bản triều không
cấm nữ tử làm quan, đương nhiên ném cành ô liu cho nàng.
Nhưng bất kể là bộ môn nào, vị đại nhân vật nào. Nói rõ cũng tốt, hỏi ngầm
cũng tốt, ra bất kỳ điều kiện gì cũng tốt, trước sau khó mà làm của vị tài
nữ lạnh lùng này động lòng.
Bây giờ năm năm trôi qua, Kim Chiếu Ảnh còn ở học cung, sống một mình một
‘Trích Hoa cung’. Toàn bộ ban cũng chỉ có hai người là nàng và thị nữ của
nàng, trực tiếp biến thành chỗ đọc sách viết chữ của Kim đại tiểu thư, người
rảnh rỗi chớ nhiễu.
Trong trận chiến Lạc Kiếm, thanh niên họ Lăng kia làm thế thân của Lăng Nhược
Vân thích vân du tứ hải, còn làm đại biểu của Lư Sơn kiếm quan. Cũng coi như
chiến hữu cũ của đám hoàng thượng.
Nhưng dù sao đã từng phát ngôn bừa bãi với hoàng thượng. Sau đó cũng không
giải thích nghiêm túc, lúc này thấy mặt vua, lại là người bất an nhất.
Thân phận mấy người này đều không giống bình thường, đương nhiên bản sự cũng
không nhỏ.
Nhưng nếu dùng để đàm phán với ‘Triều đình’ mà nói, đội hình này hoàn toàn
không tính là gì.
Thậm chí còn không có phân lượng bằng một gia chủ Bạch vương.
Chuyện này không liên quan đến tài học hoặc là năng lực, trọng lượng trên vai
hoàn toàn không giống.
Hai chữ gia chủ, là danh xưng của nhân vật —— liên quan đến sinh kế gia nghiệp
của mấy chục vạn bách tính, mang gánh nặng làm thiên hạ thái bình, có thể
vật tay với quân vương, lật tay thành mây trở tay thành mưa.
Không phải võ công giỏi, hoặc là tài hùng biện cao, thì có giá trị tương đồng.
Hoàng thượng biết rõ khác biệt trong đó.
Bởi vậy mới càng hồ đồ, rốt cuộc Bạch vương thất quan đang có ý đồ gì.
Mấy người này, tuy danh khí không nhỏ, nhưng không phải người đứng thứ hai của
năm quan, thậm chí không thể nói là nhân vật ở trung tâm quyền lực.
Muốn nói người thừa kế, năm người chỉ có thể coi là ‘Có cơ hội’, nhưng không
phải có nhất cơ hội.
Bạch vương thất quan trăm phương ngàn kế, hấp dẫn ánh mắt Quân Vương trắc bằng
động tĩnh của gia chủ, lặng lẽ lệnh năm người này tập kết vào cung cầu kiến,
rốt cuộc có chủ kiến gì?
Tống Ly tiến lên trước một bước, nói trước.