Người đăng: cathieu1712
Một tiếng thở dài vang lên giữa màn đêm yên tĩnh. Dưới bầu trời sao lung linh
huyền ảo, Akira gương mặt phiền muộn thở dài. Từ sau hôm đó, Akira nội tâm
chưa từng bình tĩnh lại.
Nghĩ lại tràng cảnh đó mà Akira cảm thấy trong ngực đau nhói. Gương mặt kia
mặc dù có chút thay đổi vốn luôn hoạt bát, tự tin trở nên thành thục và điềm
tĩnh hơn, nụ cười đó vẫn như vậy, luôn rực rỡ và trong sáng chỉ cần nhìn một
lần là Akira đã nhận ra người đó. Nhưng đến khi nàng mở lời lại khiến cho
Akira cảm thấy rất sốc cùng bất ngờ.
Cái cảm giác vốn rất quen thuộc đột nhiên trở nên xa lạ cứ quanh quẩn bám lấy
làm cho Akira càng thêm phiền muộn. Mặc dù thông qua trợ lý biết được Kaori
sau lần phẫu thuật đó não bộ chịu đến tổn thương, bị mất đi đoạn trí nhớ trước
đó nhưng bởi vì ý niệm mạnh mẽ với Violin nên các kỹ năng âm nhạc vẫn còn, sau
đó mất một khoảng thời gian để quen thuộc lại và tiếp tục sự nghiệp cho nên
mới có nữ nhạc công Lie bây giờ.
Khung cảnh hoàng hôn, một giọng nữ trong trẻo mà lại yếu ớt buồn bã nói:
Một thiếu niên đứng ở phía sau thiếu nữ cũng nhìn lên bầu trời rồi điềm đạm
nói:
Nhưng ít ra nó đã tồn tại, hiện tại vẫn kiên cường thể hiện sự mỹ lệ nhất
của mình. Để rồi sau đó nó sẽ tồn tại mãi mãi trong lòng của chúng ta với
những hình ảnh đẹp nhất.
Vậy cậu sẽ nhớ đến tôi chứ?
Dưới ánh hoàng hôn, một thiếu nữ gương mặt có chút mồ hôi nhìn về thiếu niên
tràn đầy hy vọng hỏi. Thiếu niên không nói gì, gương mặt nghiêm túc mà kiên
định hướng về thiếu nữ gật đầu một cái xem như xác nhận. Ánh hoàng hôn phủ
xuống gương mặt thiếu nữ hồng hồng bất giác cười lên rất là rạng rỡ.
Nhớ đến đoạn ký ức này Akira trong lòng không khỏi một trận quặn đau. “Đúng
vậy, tôi vẫn luôn nhớ đến cậu, còn cậu thì sao?” Mặc dù lý trí biết không phải
do lỗi của Kaori nhưng trong lòng Akira không khỏi cảm thấy nhiều mất mát. Có
lẽ cái hệ thống luôn theo cùng Akira có thể giải quyết việc này, mặc dù giá cả
rất cao, Akira tự tin theo thời gian có thể kiếm được đến. Nhưng làm như thì
sao? Nhớ đến sự lạ lẫm, bỡ ngỡ của Kaori làm một người vốn có chút cao ngạo
như Akira cảm thấy tổn thương.
Hệ thống có thể chữa khỏi bệnh của Kaori nhưng nếu làm như vậy Akira cảm thấy
tình cảm của mình với Kaori sẽ có một đoạn khoảng trống không nhỏ, rất khó mà
bù đắp lại. Và Akira cảm thấy đây cũng là một loại thử thách tình cảm của hai
người. Bởi thời gian xa nhau cũng lâu như vậy, nếu như có duyên thì hai người
sẽ quay lại còn không thì cũng chỉ trách hữu duyên vô phận mà thôi. Mặc dù lý
trí nói như vậy, nhưng từ sâu trong lòng nào có dễ dàng như vậy.
Cách đó không xa, một cô gái xinh đẹp mang nét cổ điển dịu dàng thấy cảnh này
chỉ lắc lắc đầu thở dài cũng không biết nói gì. Bởi những chuyện này Akira
cũng đã nói cho cô gái này. Mà cô gái cũng làm một cái trung thực người nghe,
bởi nàng biết người ngoài có nói cũng không giúp gì được mà khả năng làm sự
việc càng thêm rối rắm, mặc dù trong lòng rất là đồng cảm nhưng không nói gì
là tốt nhất.
Hồi ức xưa như song cửa
Mở ra rồi khó khép lại được
Là tiếng ai đang khe khẽ thở dài
Liên tiếp mấy ngày sau đó, tin tức trong buổi tối hôm đó được công bố tràn
ngập trên các mạng tin tức, truyền thông,... Làm cho giới âm nhạc vốn đang
bình tĩnh bỗng nhiên một lần sôi trào. Đây được xem là lần thịnh hội nhất
trong khoảng nhiều năm gần đây của giới âm nhạc. Từ những học viên, những
người làm âm nhạc chuyên nghiệp đến những người bình thường yêu thích âm nhạc
đều chăm chú lắng nghe cùng vận dụng mọi cách, mọi quan hệ để có được tấm vé
tham dự buổi âm nhạc giao lưu này. Những nền âm nhạc đã phát triển ở châu Âu
cùng với các nước lân cận đều tập trung chú ý cao độ cùng với liên lạc với ban
tổ chức để có thể tham dự. Cho nên hiện tại ban tổ chức sự kiện này đều rất là
bận rộn, khẩn trương.
Làm một trong những nơi có người tham dự sự kiện này, trường trung học Teitan
cũng rất coi trọng chuyện này bởi sự kiện này sẽ đem đến cho trường học danh
tiếng rất lớn cho nên nhà trường tuyên trường rất lợi hại. Mấy ngày trong đó
cả sân trường lúc nào cũng được lao động rất sạch sẽ, các học sinh đều được
giáo viên yêu cầu ăn mặc gọn gàng cùng tuân thủ kỷ luật, nếu có trường hợp vi
phạm sẽ tiến hành xử phạt rất nặng. Đặc biệt một số học sinh cá biệt là trọng
điểm của các giáo viên lần này, hầu như lúc nào cũng nhận đến giám sát làm cho
bọn họ rất buồn bực.
Liên tục có nhiều phóng viên sau giờ đến phỏng vấn Akira, khi Akira từ chối
phỏng vấn thì những phóng viên này đều quay ra phỏng vấn một số học sinh cùng
với giáo viên trong trường. Điều này làm cho các học sinh cùng giáo viên trong
trường vui sướng không thôi. Đặc biệt là hiệu trưởng, gương mặt luôn nghiêm
túc khi cũng giãn ra, khi được phóng viên phỏng vấn ngoài việc nói về sự ưu tú
của Akira cũng mượn việc này nói qua một chút về sự tốt đẹp của trường học.
Bánh ít đi, bánh quy lại. Căn cứ vào điều đó cho nên những ký giả này cũng
không ngại tăng thêm một chút tin tức nói tốt đẹp về trường. Chính bởi điều
này mà những ngày hôm nay trường trung học Teitan như ngày hội vậy.
Mà là trung tâm của sự kiện này cùng với vốn đã là danh nhân trong trường, lại
thêm sự kiện lần này, danh tiếng của Akira ở trong trường tăng lên một tầm cao
mới. Hầu như tất cả học sinh khi gặp Akira vẻ mặt đều rất là hưng phấn chào
hỏi, nhiều nữ sinh còn mạnh dạn tiến lên tặng quà cùng với những phong thư
được dán hình trái tim nhỏ vào làm Akira chỉ bất đắc dĩ nhận lấy. Điều này
khiến Yukiko cùng Eri rất tức giận nhưng không biết phải làm sao cũng chỉ đành
thỉnh thoảng cho Akira gương mặt lạnh, Akira cũng chỉ cười cười không để trong
lòng cùng thỉnh thoảng lên tiếng an ủi. Các giáo viên khác cũng niềm nở hơn
với Akira rất nhiều.
Cùng với Akira như vậy, Kosei Arima, Emi Igawa, Takeshi Aiza đều là những đối
tượng phỏng vấn trọng điểm nhưng cũng không có ai như Akira bởi vì ba người
bọn họ thời gian này đều đóng cửa không ra, đều dành thời gian ở nhà luyện tập
cùng điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất cho hoạt động lần này. Điều này
cũng khiến cho những phóng viên cảm thấy rất buồn bực nhưng không biết làm sao
được. Thực ra Akira cũng không có như trong tưởng tượng của bọn họ thong thả
như vậy. Ngoài thời gian dạy học ở trường ra còn lại thời gian đều dùng vào
cho việc luyện tập, bởi Akira cũng muốn đem hết tất cả sức lực ứng phó sự kiện
lần này để cho bản thân một lần thật sự nghiêm túc cũng như tôn trọng đối với
Kosei mấy người.
Cũng chính vì sự nghiêm túc của mấy người làm cho sự kiện lần này được đánh
giá ở mức độ cao hơn. Mặc dù sự kiện chưa chính thức diễn ra nhưng phong thanh
vẫn không che dấu được. Gió nổi mây vần, tất cả mọi người trong và ngoài nước
đều có thái độ trọng thị rất lớn với sự kiện lần này.