Sự Kiện (1)


Người đăng: cathieu1712

Sáng sớm, không khí rất trong lành và tươi mát từng đợt gió nhẹ thoảng qua
mang theo một chút hơi sương còn sót lại làm cho người ta cảm thấy rất là mát
mẻ. Một ngày mới lại bắt đầu, các quán xá hàng ăn bắt đầu dần nhộn nhịp, trên
đường cũng thấy rất nhiều người đi tập thể dục về cùng những bà nội trợ đi sắm
sửa những thực phẩm chuẩn bị bữa ăn cho gia đình, đương nhiên là còn có những
học sinh bắt đầu đi học rồi.


  • Hừm, tin nhắn nhầm thì chắc chắn không phải rồi bởi hôm qua sau khi đọc
    xong tin nhắn Akira sensei có thái độ rất là khác thường. Nhưng nếu là người
    quen thì tại sao lại không có lưu trong danh bạ chứ? Eri cậu còn nhớ số điện
    thoại đấy không?

Trên con đường xuất hiện hai thiếu nữ mặc đồng phục trường cao trung Teitan
đang vừa đi vừa rủ rỉ nói chuyện. Chỉ thấy lúc này, Yukiko nét mặt tràn đầy
suy tư nhìn về Eri nói hỏi.


  • Không lúc đấy mình cũng đang suy nghĩ nhưng bị Akira sensei trông thấy rồi
    hỏi dò. Kết quả là mình cũng không tiện xem tiếp nữa. Rồi sau đó có điện thoại
    gọi đến rồi Akira sensei thu hồi máy lại luôn, ài…

Eri thở dài có chút ảo não nói.


  • Cuộc gọi đến từ Kosei đại sư, mặc dù không biết chuyện gì nhưng mình nghĩ
    là Kosei đại sư có liên quan đến chuyện này.

Yukiko tràn đầy cương nghị nói.


  • Cũng chưa hẳn như vậy, nhỡ đâu tin nhắn đấy là nhầm thật thì sao? Mình cũng
    thỉnh thoảng gặp trường hợp như vậy.

Eri có vẻ lý trí hơn nói.


  • Không có chuyện trùng hợp như vậy đâu, mình dám chắc là có liên quan với
    nhau.

Nhìn thấy vẻ mặt quyết tuyệt của Yukiko, Eri không khỏi thầm cười khổ một
tiếng cười nói:


  • Cho dù là như vậy thì chúng ta có thể làm như nào? Dù sao người ta cũng
    nhắn tin cho Akira sensei mà?

Nghe Eri nói vậy, gương mặt vốn đang dần ủ rũ của Yukiko bỗng nhiên sáng lên
rồi phấn khởi nói:


  • Đúng rồi, chúng ta đến ngày đó cũng tới.

Eri trong tâm không khỏi càng cười khổ rồi hơi lo lắng nói:


  • Như vậy có vẻ không tốt lắm đâu. Mà sao chúng ta không trực tiếp hỏi Akira
    sensei?

Nét mặt của Yukiko vốn đang có chút mừng rỡ có bỗng nhiên trùng xuống hơi hơi
tức giận rồi hận hận nói:


  • Làm sao mà không tốt chứ, có phải chỗ đó chỉ cho Akira sensei đến đâu?
    Chúng ta có thể trùng hợp gặp mặt Akira sensei ở đó mà. Bọn mình mà hỏi thẳng
    trực tiếp thì chắc chắn Akira sensei cũng sẽ không nói đâu, mình hiểu sensei
    mà. Cả mình cũng không muốn để Akira sensei nghĩ mình dẽ dàng bắt nạt như vậy.
    Hừ, bắt nạt Yukiko thì hậu quả rất là nghiêm trọng.

Eri đột nhiên thấy Yukiko nổi bão không khỏi lắc đầu cười cười rồi cũng không
nói thêm gì nữa, nếu như đã đi đến bước này rồi còn có lý do gì không đi tiếp
sao?

Đương nhiên sự việc này Akira cũng không thể biết được, ở một nơi khác cũng
đang trên đường đến trường, Akira không khỏi cảm thán:”Lại một lần nữa thực
nghiệm cho ta thấy rằng phụ nữ là một trong những sự bí ẩn lớn nhất của trái
đất này.” Nếu như có hội nghị chính thức của đàn ông trên thế giới nghiên cứu
về phụ nữ, Akira tự tin có thể mang đến rất nhiều thực nghiệm đã qua kiểm
chứng của bản thân lên nhưng đáng tiếc là không có hội như vậy và cũng không
ai dám tổ chức cái hội như thế. Bởi vì có câu nói phụ nữ có thể gánh nửa bầu
trời, nếu như dám công nhiên chống lại thì hậu quả có thể nghĩ. Nghĩ như vậy
Akira không khỏi rùng mình một cái rồi lại bắt đầu ngao ngán.


  • Thật là trùng hợp lại gặp Akira sensei ở đây, Mika có thể đi chung với
    sensei chứ?

Akira đang có chút ngẩn ngơ thì bỗng nhiên đằng sau vang lên một giọng nữ
trong trẻo nói. Akira quay đầu lại nhìn thì thấy ở phía sau đi tới Mika Inoue
gương mặt tươi cười mừng rỡ đi tới. Bởi vì thường xuyên luyện tập kiếm đạo cho
nên dáng người của nàng rất là đẹp và cân đối hấp dẫn lấy rất nhiều ánh mắt
của những người xung quanh, đặc biệt là những người đàn ông. Akira không khỏi
cười cười nghĩ thầm:”Thiên nhai hà xứ vô phương thảo? Xem ra hôm nay cũng
không phải đi một mình rồi.” Mặc dù nghĩ vậy nhưng Akira vẫn mỉm cười nói đùa:


  • Tất nhiên là được rồi, xinh đẹp Mika tiểu thư.

Mặc dù biết Akira chỉ nói đùa nhưng Mika trong lòng không khỏi rất là sung
sướng, gương mặt bỗng hồng hồng không dám nhìn thẳng vào Akira nhỏ nhẹ nói:


  • Akira sensei lại trêu đùa Mika rồi.

Nói rồi cũng theo bước Akira tiếp tục tới trường. Thế là hai người vừa cười
đùa vừa nói chuyện vui vẻ đi tiếp, cũng không để ý khi đi ngang qua hai nữ học
sinh đang nói chuyện bên đường.


  • Ơ hình như Akira sensei vừa đi qua?

Yukiko có chút không rõ nói hỏi.


  • Cả Mika học trưởng nữa.

Eri bồi thêm.

Sau đó hai người nhìn phía trước mắt đen lại gương mặt tràn đầy tức giận nói:


  • Không thể chấp nhận được.


  • Đúng vậy, Akira sensei quá là xấu rồi, không thể dễ dàng tha thứ cho việc
    này được.


Yukiko cùng Eri hận hận giẫm chân rồi nhanh chóng đi theo. Đằng trước vẫn đang
cười đùa trò chuyện, Akira không hề biết rằng giông bão đang kéo đến.

Những ngày kế tiếp Akira không khỏi than thở. Không biết lý do gì Yukiko cùng
Eri mỗi người luôn chiếm lấy thời gian rảnh rỗi của Akira sau đó làm ra một bộ
mặt lạnh lùng làm cho không người dám đến gần, thậm chí nhiều người không hiểu
chuyện nhìn Akira bằng ánh mắt rất khác thường kiểu như Akira bắt nạt con gái
người ta vậy. Làm người trong chuyện Akira không khỏi cười khổ, không biết
mình gây ra chuyện gì mà ra cơ sự này, nói cũng không thể nói được bởi mỗi lần
định hỏi chuyện hai nữ đều nhất trí tỏ ra thờ ơ không chịu phối hợp làm Akira
không biết làm sao. Cuối cùng trong công trình nghiên cứu của Akira lại thêm
một thực nghiệm mới.

Thời gian một tuần nữa lại trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày gặp gỡ với Kosei.
Hôm nay, Akira mặc một thân âu phục màu trắng rất chính quy, mái tóc cũng được
chải chuốt gọn gàng trước ngực đeo một chiếc nơ con bướm màu đen, dưới chân
mang một đôi giày tây màu trắng, nhìn tổng thể như là một chàng hoàng tử đi ra
từ câu chuyện cổ tích vậy. Đứng trước cổng một nhà hàng 5 sao được đặt hết
trang trí rất là lộng lẫy, Akira không khỏi nhủ thầm:”Việc gì cũng cần có một
cái kết thúc của nó.” Nói rồi Akira bước chân đi vào trong nhà hàng trước sự
chào đón của nhân viên lễ tân.

Ở một chỗ không xa đang ẩn nấp lấy hai cô gái nhỏ, Eri không khỏi cười khổ
nói:


  • Làm sao vào được bây giờ, chúng ta không được mời.

Yukiko cũng vẻ mặt khó khăn nói:


  • Đã đến mức này rồi thì chúng ta làm sao có thể bỏ cuộc được? Đúng không
    Eri.

Cuối cùng, Yukiko cùng Eri ánh mắt đầy kiên định cùng nhìn về phía cửa lớn ra
vào.

Ps: Cao trào đầu tiên của truyện sắp diễn ra, chúc mọi người có những phút
giây đọc truyện vui vẻ. ^^’


Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Conan - Chương #36