Người đăng: cathieu1712
Mấy ngày kế tiếp, trong phòng bệnh của Kaori từng chuỗi hạc giấy được treo ở
khắp nơi. Cùng với đó theo trước kia, Kaori tính cách sáng sủa hoạt bát lại
trở về. Tất cả mọi người thấy vậy cũng rất là mừng rỡ. Ba mẹ Kaori nhìn đến
Akira ánh mắt càng là hài lòng. Mà từ khi Akira trở về thì Aiko cùng ba mẹ
Kaori rất là ăn ý, yên tâm để cho Akira chăm sóc Kaori đồng thời tạo cho hai
người trẻ tuổi có khoảng không gian riêng.
Trong mấy ngày này, Akira hầu như lúc nào cũng bên cạnh chăm sóc cùng an ủi
Kaori khiến mọi Kosei, Tsubaki rất là kỳ quái. Bởi trên danh nghĩa thì Kaori
là Ryota bạn gái, thế nhưng Akira với Kaori lại gần gũi hơn rất nhiều, thậm
chí Kaori vì Akira mà không để ý đến sức khỏe của bản thân, mà Kaori cũng rất
vui vẻ hưởng thụ Akira chăm sóc. Mặt khác Ryota đối với chuyện này cũng không
thể hiện ra bất mãn. Kosei cùng Tsubaki cũng thay nhau hỏi qua Kaori cùng
Ryota nhưng cũng không đạt được câu trả lời thỏa mãn, mặc dù trong lòng rất là
hiếu kỳ nhưng cũng không biết làm sao.
Hôm nay là ngày nghỉ, ba người không phải đến trường nên đến thăm Kaori sớm
hơn thường lệ. Mặc dù rất là tò mò việc Kaori sức khỏe đã trở lại bình thường
mà vẫn không được ra viện nhưng ba người đều rất ăn ý không hỏi, bởi vì là bạn
thân nên Kaori nếu muốn thì đã chia sẻ cùng mọi người rồi. Nhưng hiển nhiên
nàng không nói, xem ra chuyện này có chút ẩn tình. Ba người tình nguyện chờ
đến khi Kaori có thể chính miệng nói ra.
Bước chân vào phòng bệnh, Kosei, Tsubaki cùng Ryota thấy Akira đang cho Kaori
ăn sáng. Bộ dáng của hai người rất là thân mật khiến cho Kosei tổ ba người đều
khá là kinh ngạc. Nhưng điều đó cũng chỉ thoáng qua, bởi vì mấy ngày nay Akira
cùng Kaori rất là gần gũi nên ba người rất nhanh bình thường lại. Kosei trên
mặt cũng không có biểu hiện ra điều gì khác thường. Bởi vì trước đó thấy Kaori
như vậy làm hắn rất là đau lòng cùng khổ sở, rồi Kaori hoạt bát sáng sủa quay
trở lại làm Kosei cũng theo đó mà vui vẻ theo. Tình yêu cũng không hẳn là phải
chiếm hữu, mà có thể lặng im quan sát người ấy vui vẻ, hạnh phúc cũng rất tốt
rồi. Mặc dù nhìn người trong lòng mình thân mật với người khác như vậy rất là
không dễ chịu nhưng Kosei rất muốn cảm ơn Akira một lần. Nhưng mấy người đều
là bạn, mà Kosei cũng không phải là gì của Kaori nên tiếng cảm ơn đó cũng chỉ
có thể nói ở trong lòng.
Kaori, Akira buổi sáng tốt lành.
Buổi sáng tốt lành.
Tiếng chào hỏi lẫn nhau qua đi, Tsubaki nhìn gian phòng ngày một nhiều hạc
giấy trang trí không giống như một phòng bệnh này cười nói:
Rồi quan sát đến trên giường còn khá nhiều giấy, Tubaki không chờ Kaori trả
lời lại nói tiếp:
Kosei cùng Ryota trên mặt tràn đầy hiếu kỳ quan sát Kaori, hiển nhiên là rất
muốn biết đáp án. Kaori vừa ăn xong một ngụm cháo mà đút cho nàng, trên mặt
tràn đầy hy vọng nói:
Nghe vậy, Tsubaki, Kosei cùng với Ryota đều nhìn về Akira với ánh mắt quái lạ.
Chuyện như vậy cả ba người đều không tin, nếu nguyện vọng đều có thể đơn giản
như vậy mà đạt được thì trên đời làm gì có nhiều người đau khổ như vậy. Nhưng
nhìn đến Kaori nét mặt tràn đầy vui sướng cùng hy vọng, ba người không khỏi
thầm thở dài, cô gái ngốc này vậy mà lại tin tưởng điều đó. Tsubaki muốn giúp
đỡ mở miệng nói:
Kaori có chút gấp gáp từ chối nói:
Tsubaki, Kosei cùng Ryota đều nhìn nhau cười cười không nói, dù sao Kaori có
thể bình thường trở lại là vui vẻ nhất rồi còn chuyện khác thì không quan
trọng. Thời gian trôi qua rất nhanh, năm người như trở lại khoảng thời gian
trước bên nhau vậy, tiếng cười đùa tràn ngập căn phòng. Lúc này nhân dịp Kaori
rời khỏi, Tusubaki hướng Akira nói:
Nhìn đến Kosei cùng Ryota cũng hướng mình nhìn lại, Akira cười khổ nói:
Lúc này, Kosei lại mở miệng có chút lo lắng nói:
Nghe vậy, Tsubaki cùng Ryota trên mặt cũng xuất hiện lo lắng, chỉ nghe đến
tiếng Akira:
Ba người nghe vậy cũng không biết làm như nào, bởi Akira không thể vì Kaori mà
bỏ lỡ thời gian của rất nhiều người bên kia được. Mặc dù còn lo lắng nhưng
cũng chỉ hy vọng như Akira nói như vậy. Đúng lúc này, Kaori từ bên ngoài trở
về nhìn bầu không khí trong phòng có chút nghiêm trọng hướng về Akira hỏi:
Thấy Kaori trở lại, Akira bốn người vội lấy lại tinh thần, liên tục chối bỏ
cùng với bốn người phối hợp thay đổi rất nhiều chủ đề câu chuyện, cho nên rất
nhanh trong phòng lại tràn ngập tiếng vui vẻ cười đùa. Thời gian vui vẻ rất
nhanh qua đi, trên phi trường Akira dưới ánh mắt của mọi người dần biến mất.
Ngồi trên khoang hành khách, Akira cười cười nhớ lại gương mặt xinh đẹp tràn
đầy kiên quyết:
Nhớ đến cô gái ngốc còn chưa nói được hết câu đã nức nở lên, Akira gương mặt
có chút hướng tới:”Kaori, hẹn gặp lại lần sau rồi. Khi đó tôi sẽ vạch trần
cậu, vạch trần lời nói dối này.” Cuối cùng là một tiếng thở dài đầy cảm khái.
Yukiko nhìn đến phụ đề bên dưới bức ánh nói. Một cô gái tóc dài tung bay trong
gió đang đứng dưới cây hoa anh đào, gương mặt tươi tắn xinh đẹp đang nở nụ
cười rất tươi. Eri bên cạnh cũng chăm chú nhìn lấy tấm ảnh.
Eri cũng tại chỗ than thở.
Yukiko vội vàng hỏi. Akira cười cười nói:
Kế tiếp chuyện ta cũng đã nói rồi, lần đó ta đi đến bốn năm sau mới trở lại
rồi làm giáo viên của Beika high school. Rồi đến năm nay chủ nhiệm đám tiểu
quỷ các ngươi.
Hừ, ta mới không phải tiểu quỷ đây.
Yukiko vội vàng tức giận nói, nắm đấm nhỏ còn hướng Akira vung vung. Eri bên
cạnh cũng hiếu kỳ hỏi:
Vậy từ đó đến giờ Akira sensei vẫn chưa gặp lại Kosei mấy người.
Thực ra thì rất ít khi gặp, Tsubaki thì theo quản lý lấy Kosei, còn Ryota
thì trở thành cầu thủ của câu lạc bộ bóng đá Tokyo, mấy người bọn họ đều rất
là bận rộn. Còn riêng Kaori thì không có chút tin tức gì, nhà của nàng cũng
chuyển đi chỗ khác. Xem gặp lại ta xử lý nàng như nào?
Nói đến câu cuối, Akira rất là oán giận. Cô gái nhỏ này, chỉ để lại một phong
thư rồi bặt vô âm tín, lần này gặp lại nhất định phải cho nàng một bài học mới
được. Nghe đến Akira oán giận, Yukiko cười nói:
Nghe vậy, Eri mặt cũng tràn đầy nghiêm túc nhìn Akira rất muốn biết đáp án.
Akira nghe vậy tức giận cốc Yukiko một cái oán giận nói:
Hừ trẻ con thì biết cái gì? Yêu với cả đương, ngoan ngoãn học tập cho tốt
vào.
Yukiko bị đau bưng lấy cái trán tức giận nói:
Ta mới không còn nhỏ đây, rõ ràng là giận cá chém thớt, đã nói rồi đừng có
đánh vào đầu. Nhỡ người ta bị biến ngốc thì sao? Không được, ta muốn Akira
sensei chịu trách nhiệm.
Eri một bên nhìn lấy Akira đang chuẩn bị chiến đấu cùng Yukiko, trên gương mặt
tràn đầy ý cười. Lần đầu tiên nàng được nhìn đến một mặt khác của Akira không
khỏi cảm thấy hết sức đáng yêu. Không nghĩ đến hòa giải mà thỉnh thoảng còn
kích thích đến Akira cùng Yukiko. Rất nhanh, trong căn phòng nhỏ tràn ngập
tiếng đùa giỡn của ba người.